[AWM] Tuyệt Địa Cầu Sinh

Chương 36



Thi đấu kết thúc, HOG xếp hạng 1, TGC xếp hạng 2, MOON xếp hạng 3.

Kỳ Túy không nhúc nhích, lẳng lặng nhìn màn hình đang hiện bảng xếp hạng.

Khán giả, các fan tại sân thi đấu hô to lên từng đợt ID game Kỳ Túy: Drunk, Drunk, Drunk.

Tay phải Kỳ Túy đau đớn phát run, anh tháo băng vải ném qua một bên, giơ tay xoa nhẹ bàn phím, vẫn chưa đứng dậy.

Mấy thành viên HOG khác đã rời vị trí của mình, đi theo nhân viên tới trước sân khấu chờ lĩnh thưởng cùng phỏng vấn sau trận đấu, khu thi đấu chật người lúc này vô cùng trống trải, chỉ còn mình Kỳ Túy vẫn ngồi tại chỗ của mình.

Hết thảy các máy quay phim đều quay về Kỳ Túy, lặng lẽ ghi hình.

Tất cả nhân viên HOG ở hậu trường đã tới, Lại Hoa nước mắt giàn giụa, giống như bị choáng váng, một câu cũng không nói ra được, khi Hạ Tiểu Húc muốn nhắc nhở Kỳ Túy đi lĩnh thương thì hắn kéo lại, lắc đầu.

“Đừng giục cậu ấy…”

Không biết qua bao lâu, Kỳ Túy đứng dậy.

Kỳ Túy thu dọn cẩn thận từng kiện thiết bị, thuần thục thong dong, không nhanh không chậm, không chút hoang mang, không khác các cuộc thi đấu anh từng tham gia trước đây,

Các fan Kỳ Túy thậm chí còn sinh ảo giác, tin tức giải nghệ đang truyền ra chỉ là lời đồn.

Rõ ràng trước đây anh cũng thoải mái thắng thi đấu, bình thản thu dọn thiết bị ngoài, rồi chuẩn bị lĩnh thưởng như thế.

Mãi đến khi tháo bàn phím ra thì…

Kỳ Túy tháo bàn phím ra, từ từ cuốn dây nguồn lại, cất vào túi trước của balo, đột nhiên anh cúi đầu, nhẹ nhàng hôn xuống bàn phím của chính mình.

Nam sinh ở ngoài sân vẫn giơ cao bảng “Drunk, không giải nghệ được không” tan vỡ ngồi phịch xuống, ôm bảng cổ vũ lâm thời làm ra, đau khổ nghẹn ngào khóc to.

Tất cả mọi người đều hiểu, Drunk muốn đi thật.

Kỳ Túy đeo balo thiết bị của mình đi ra.

Hai mắt Vu Dương đỏ chót, tiếp nhận balo thiết bị của Kỳ Túy.

Tối qua MC mới nhận được tin, mới biết hôm nay Kỳ Túy sẽ tuyên bố một chuyện, nên bọn họ lâm thời thông báo sắp xếp các mục lùi lại hết sau trận đấu, dành chút thời gian cho Kỳ Túy.

Kỳ Túy lên đài lĩnh thưởng, dùng tiếng Hàn cảm ơn MC, tiếp đó nhìn ống kính, im lặng vài giây.

Sân thi đấu ồn ào đột nhiên yên tĩnh tới đáng sợ, tất cả mọi người đều đang nhìn Kỳ Túy.

Kỳ Túy nhìn ánh mắt rưng rưng của các fan, xen lẫn trong đó là một tia ước ao, ngóng trông Kỳ Túy đứng ra làm sáng tỏ lời đồn, hi vọng Kỳ Túy có thể nói cho họ biết tất cả những cái đó đều là giả.

Rõ ràng team Chiến thần HOG mới vừa tạo thành, rõ ràng là Drunk còn năng lực.

Trận Solo hôm trước, rõ ràng là anh là người dành hạng nhất.

Trận Squad hôm nay, rõ ràng là anh Tuyệt Địa phản kích, lại biểu diễn cho họ nhìn thấy cái gì gọi là kỳ tích.

Hết thảy khán giả trong sân, trong nước canh giữ ở các kênh phát Trực tiếp đều đang đợi…

“Xin lỗi.” Kỳ Túy cười nhạt, “Tôi biết hiện giờ mọi người đang muốn nghe tôi nói gì đó… Nhưng lần này, có lẽ chỉ có thể tới đây.”

Các fan Kỳ Túy đã phát giác bất thường của Kỳ Túy ngay từ đầu trận Solo, nhưng vẫn mang theo một tia may mắn, giờ lại chính tai nghe được Kỳ Túy nói vậy, hầu như tan vỡ hoàn toàn, giơ bảng cổ vũ khóc thành tiếng.

Hậu trường, Vu Dương ngồi dưới đất, hai tay ôm balo thiết bị của Kỳ Túy, chôn mặt vào đó, hai vai không ngừng run rẩy.

“Xuỵt…” Kỳ Túy cười động viên các fan, “Thật ra mà nói tôi không thích nghiêm túc khi nói chuyện, nhưng chắc là video hôm nay sẽ được lưu lại, trong tương lai sẽ bị nhiều lần biên tập phát ra, nên phải nghiêm túc rồi.”

“Tám năm trước…”

Kỳ Túy hơi dừng lại, rồi tiếp tục nói: “Tôi còn chưa trưởng thành, lúc đó hoàn cảnh thể thao điện tử trong nước còn rất ác liệt, hầu như tất cả các club đều bị suy kiệt, các team không hề dựa vào tiền tài trợ để duy trì, mà chính là tự bản thân các tuyển thủ ban ngày làm công, buổi tối tập luyện ở quán net.”

Kỳ Túy mỉm cười: “Đương nhiên, các bạn cũng biết, team chúng ta khá là đặc thù, là dựa vào tôi dùng mặt nuôi team.”

Mấy fan nữ nín khóc mỉm cười.

“Đùa thôi.” Kỳ Túy cười tự giễu, “Là dựa vào mấy người trong club chúng tôi đập tiền.”

“Hồi đó tôi theo đội trưởng của tôi đến quán net tham gia giải nhỏ, gặp học sinh trốn học để thi đấu, lấy được giải thưởng là vui như tết. Gặp nam sinh lỗ mãng hi vọng đầy mình rồi ngẫu nhiên tạo thành một team, cũng đã gặp tuẫn đạo giả ăn ngủ ở quán net suốt ngày nhưng không thu về được một đồng nào.” Kỳ Túy nhìn quanh sân, mỉm cười, “Rất vui vẻ, tám năm trôi qua, sản nghiệp Esports đã càng ngày càng phát triển đến trình độ hôm nay.”

“Nhưng thật đáng tiếc, tôi chỉ có thể chứng kiến tới hôm nay.”

“Về chuyện tay phải của tôi, tôi không muốn nhiều lời, chắc là sẽ có rất nhiều phim ảnh liên quan đến chuyện tôi giải nghệ, chi tiết hơn mọi người chờ sẽ biết.”

“Tại dịch tám năm, tôi đã đủ may mắn.” Kỳ Túy liếc mắt nhìn các thành viên các team Trung Quốc dưới đài, “Tôi đã trải qua một thời đại hoàng kim phát triển thần tốc.”

Chu Phong trầm mặc nhìn Kỳ Túy, trong mắt Hoa Lạc ngấn lệ, không thể nhịn được nữa mà nghiêng đầu đi, dụi đầu vào vai SoSo. Nghiệp Hỏa không thể tin mà nhìn Kỳ Túy, miệng lẩm bẩm tiếng Triều sán người khác nghe không hiểu, team Lioness cùng đội trưởng team Đàn Sói, từ lâu đã khóc không thành tiếng.

“Càng may mắn chính là…” Kỳ Túy nhìn về phía thành viên team HOG ở xa, “Team tôi gia nhập, là HOG, cùng thời gian tám năm qua, bằng vào chính lực lượng của tôi, trả giá toàn bộ tâm huyết vì team.”

“Tôi, Kỳ Túy, HOG-Drunk…” Giọng Kỳ Túy khàn đi, trịnh trọng nói, “Vào hôm nay chính thức giải nghệ, chức đội trưởng HOG chuyển giao cho Youth.”

“Lão tướng bất tử, tân hỏa kế thừa.”

“Cảm ơn mọi người đã cùng làm bạn tám năm qua, tạm biệt.”

Kỳ Túy từ chối phỏng vấn, cúi chào mọi người ở sân một lúc, thì rời đi.

Hậu trường, tân đội trưởng Youth HOG cũng từ chối phỏng vấn.

Có bên truyền thông nóng lòng săn tin đầu đề, vội vã muốn ngăn Vu Dương lại, bị Vu Dương lạnh lùng trừng cho một cái, sợ đến nỗi không dám nói nhiều.

“Mọi người thông cảm.” Hạ Tiểu Húc cố gắng giữ tỉnh táo, nhỏ giọng động viên truyền thông, “Youth vẫn cho là…”

Hạ Tiểu Húc dừng lại, bỏ qua cổ họng đang nghẹn ngào, khắc chế, “Youth vẫn cho đây là một bắt đầu, cậu ấy vào đội 1 chính là vì…”

“Không ngờ là… Nói chung, xin mọi người cho tân đội trưởng chúng ta một chút thời gian.”

“Cảm ơn mọi người.”

Cắt bớt các mục dài dòng, team HOG mang theo Chảo Vàng, lên xe buýt của team.

Tất cả nhân viên lên xe một lượt xong, tài xế lái xe về thẳng khách sạn.

Không ai mệt nhọc buồn ngủ, không ai chơi điện thoại, không một ai nói chuyện, tất cả mọi người im lặng chẳng nói gì, bên trong buồng xe hoàn toàn tĩnh mịch, hoàn toàn không giống một team vừa mới dành hạng nhất.

“Sau này tôi…”

Kỳ Túy đánh vỡ yên tĩnh, đột nhiên hỏi: “Làm gì đây?”

Gắt gao khắc chế, không để cho mình khóc lên, Vu Dương: “…”

Lại Hoa yên lặng rơi lệ, lão lệ tung hoành không thể tin tưởng nhìn sang Kỳ Túy, khàn giọng: “Cậu… cậu nói cái gì?”

“Nói là tôi không biết phải làm gì” Kỳ Túy ngẩng đầu nhìn nóc xe, gối lên cánh tay trái của mình, băn khoăn sầu khổ, “Vừa nãy cũng nói hết rồi, giờ tôi muốn ở lại team, nhưng… team chúng ta cũng không thiếu người đúng chứ?”

Kỳ Túy nghiêng đầu nhìn Lại Hoa: “Hay cậu cân nhắc chuyện từ chức đi? Tôi có thể thay cậu.”

Lại Hoa bị Kỳ Túy chọc tức quên cả khóc, cả giận nói: “Ai muốn từ chức! Tôi sinh là người của HOG, chết là quỷ của HOG! Cậu tưởng làm huấn luyện viên dễ lắm à?!”

Kỳ Túy nhớ lại công việc hàng ngày của Lại Hoa, lắc đầu: “Quên đi, mệt mỏi tám năm, để tôi nghỉ ngơi một chút đi.”

Kỳ Túy linh cơ linh động: “Tôi có thể đi làm bình luận viên…”

“Đừng hòng mơ tới!” Hạ Tiểu Húc rít gào, “Đừng tưởng rằng cậu giải nghệ xong là không cần bán mình bán mặt cho team, cậu duy trì theo bố trí của tôi là được! Tôi còn dựa vào cậu để tiếp tục kéo tài trợ đó!”

Bốc Na Na bị làm cho tức cười, hắn xoa xoa nước mắt, buông tay nói: “Cậu tha cho chúng tôi được chứ? Cậu làm bình luận viên, đến lúc bọn tôi tranh tài, thì cậu định giới thiệu bọn tôi kiểu gì?”

“Chào mọi người, đây là đồng đội trước đây của tôi, mãng phu tên Béo.”

“Người gầy bên cạnh tên Béo kia cũng là đồng đội trước đây của tôi, chó Nhật Lão Khải.”

Lão Khải lau mặt một cái, sâu xa nói: “Còn bên cạnh người gầy, là bạn trai cũ của tôi, Youth.”

Tân đội trưởng HOG ho sặc sụa.

Tân Ba nỗ lực tìm cho mình một chút cảm giác tồn tại, cẩn thận nói: “Bên cạnh bạn trai cũ chính là dự bị team, đáng yêu lại trung hậu Tân Ba.”

Hạ Tiểu Húc phát điên: “Câm miệng! Còn đang quay camera đó! Hai cái máy quay phim to đùng ra đó mà các người mắt mù không nhìn thấy hả?! Đều khóc cho tôi! Hậu kỳ biên tập phim phóng sự muốn dùng!”

Bốc Na Na muốn chen tới, lại chen không được, đành từ bỏ, quay đầu nhìn Kỳ Túy, chân tâm thực lòng nói: “Hay là làm streamer? Nếu như cậu làm tốt mảng Trực tiếp, khẳng định chèn cho bọn họ mất luôn cơm ăn.”

Kỳ Túy lắc đầu.

“Trước tiên làm chút chính sự đi.” Kỳ Túy nhìn Vu Dương ngồi ghế trước mình, cười khẽ, “Trước tiên xử lý chuyện bạn trai cũ đã.”

Bạn trai cũ lộ ra nửa cái lỗ tai, dần dần đỏ lên.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.