7h đúng, Draco chờ được người mình mời rồi dẫn bọn họ vào phòng nghỉ Slytherin — năm thứ hai Harry đã vào bất quá lần này thấy khác biệt rất lớn, sofa và bàn đều được chuyển sang bên cạnh, bày đủ loại thức ăn, nước trái cây, giống như là yến hội quý tộc trên TV.
“Hoan nghênh đến vũ hội Slytherin.” Draco cười rất đẹp – cậu tự cho là vậy, mái tóc bạc kim được chải chuốt cẩn thận tỉ mỉ, sáng long lanh phản quang.
Hermione xuất thân Muggle ở Slytherin cảm thấy có chút đè nén nhưng Draco xử lý chuyện này rất khá, chuyển quanh cô nói thủ tục Slytherin trên tường giống như một bác học, vừa vặn làm cho Hermione thân là mọt sách sinh hảo cảm, về phần Harry, cậu chỉ có thể ngồi ở trên ghế uống nước lựu đỏ rực — nha, Merlin biết rõ, lúc trước sao cậu không biết Hogwarts còn cung cấp thứ này?
Bởi vì Harry gần nhất là người chạm vào bỏng tay — đúng vậy, người đỏ thẫm, giáo sư Snape chưa bao giờ hòa nhã với ai nhưng gần nhất Harry chẳng những vào hầm ở còn thu được thư sấm giống giáo sư, điều này làm cho địa vị của cậu càng thêm vi diệu cho nên khi cậu được mời đến vũ hội Slytherin, không ai dị nghị, cho dù bạn gái của cậu là máu bùn, không phải cũng không có liên quan gì nhiều sao, máu bùn là một phù thủy có thực lực đâu!
Ngay khi mọi người vui vẻ — Hermione bị Draco mời đi rồi mà Harry chỉ ngồi ở một bên nhìn mọi người khiêu vũ, cậu không biết khiêu vũ, vẫn là không cần phải dọa người a.
“Cậu, ta nói……” Một giọng nói trong trẻo vang lên, Harry ngẩng đầu nhìn, là Pansy, cô hưng phấn cười cười,“Ngài cứu thế chủ, đến khiêu vũ a!”
“A…… Tôi…… Tôi không biết……” Harry quẫn bách, cậu không biết khiêu vũ a, hơn nữa…… Cậu cảm thấy ánh mắt của Pansy nhìn mình rất kỳ quái…… Tuy không phải ác ý nhưng cũng không tính là thiện lương.
“Không sao, ta có thể dạy cậu.” Pansy cười mắt cong cong, trước đây luôn rất sùng bái cạu ta, dù sao đều là nghe chuyện của cậu ta lớn lên a, bất quá sau khi nhập học phát giác cậu ta cũng không vĩ đại như vậy, loại sùng bái này liền phai nhạt, hiện tại phát hiện…… Ừm…… Rất thú vị, nhất là thay đổi một thân quần áo xinh đẹp bỏ cái kính khó coi sau, cứu thế chủ rất đáng yêu, giống búp bê ở nhà, có lẽ…… Pansy cười híp mắt nhìn một bên Draco trò chuyện khí thế với Hermione đã âm thầm tính kế — kỳ thật, cứu thế chủ cùng bạc kim vương tử, cũng rất đẹp mắt. (Hủ ở khắp mọi nơi =))))))))
“Ách…… Tôi……”
“Không làm phiền cô, tiểu thư Parkinson.” Đột nhiên, một giọng nói âm trầm và bình tĩnh vang lên sau lưng Pansy, công chúa Slytherin quay đầu lại thì bị dọa thiếu chút nữa há hốc miệng — là viện trưởng, giáo sư Snape!
“Giáo sư Snape…… Chào ngài.” Vừa trải qua lễ rửa tội cóc, Pansy cũng không muốn chống lại viện trưởng.
“Rất tốt, ta nghĩ…… Cô sẽ thích bánh bên kia đúng không?” Snape nhíu mày, Prince bên cạnh che miệng cười trộm.
“Đúng vậy, viện trưởng, em rất thích, em đi lấy…… ăn.” Pansy giống như một con thỏ nhỏ sợ hãi nhảy ra thật xa đến chỗ bánh ngọt.
“Cô ấy sợ……” Harry chớp mắt — rất tốt, thì ra Snape không phải chỉ biết hù dọa Gryffindor, ngay cả Slytherin cũng sợ không nhẹ…… Ân, trước đây thật đúng là hiểu lầm.
Vũ hội Slytherin thú vị hơn vũ hội ở trường học rất nhiều, Harry nhìn, bọn họ giả dạng làm người lớn bàn luận gì đó, kết quả thứ bàn luận lại là loại nào kẹo ngon, loại chổi nào thoải mái linh tinh…… Được rồi, cứu thế chủ hiển nhiên đã quên bản thân cũng là một cậu bé bởi vì hiện tại cậu đã tham thảo nội dung đan một cái găng tay phù hợp như thế nào — tháng 12 Hogwarts rất lạnh, Harry muốn tự tay đan một đôi cho Prince. Đương nhiên, Harry không biết chú ngữ, cậu chỉ tự tay đi đan nhưng là không phải như vậy càng có thể dùng cả tình yêu đan vào sao?
Nhưng Snape tuyệt đối sẽ không thảo luận với Harry về chủ đề đan bao tay, hai người bọn họ mắt to trừng đôi mắt nhỏ ngồi ở trong góc mà Prince thì cười vui vẻ vì cậu có áo len Cori đan!
Kỳ thật Harry rất cảm ơn Snape, dù sao cậu không muốn đi khiêu vũ, có thể ngồi ở chỗ này nhìn Slytherin cười nói, bên cạnh còn có Prince cậu thương yêu nhất — ha, không cần hơn!
Khi âm nhạc chấm dứt, vũ hội kết thúc Harry mới cảm giác mình không có tinh thần, cậu nắm tay Prince chậm rãi đi theo Snape, áo choàng màu đen tung bay giống như cánh dơi!
“Ha, cho dù Snape không đổi trang phục gì thì cũng vẫn như là vampire trời sinh……” Harry chỉ chỉ Snape cười nói với Prince.
“A…… Harry, cái kia……” Prince đồng tình nhìn ba ba nhỏ của mình,“Ba ba cũng nói, cha đôi khi giống vampire……”
“A……” Harry ngừng lại, Snape, kỳ thật…… không phải là vampire, năm nhất bọn họ từng đoán vị giáo sư này chính là vampire nhưng trên thực tế…… Harry ở cùng Snape lâu như vậy thì đương nhiên biết rõ ngoại trừ thích hắc ám, Snape và vampire…… Không tương tự,“Snape còn không uống nước cà chua!”
“Đúng a, cha không uống!” Prince cười nhiều đến mức bụng cũng đau. Harry cũng từng ép nước cà chua, kết quả cha không đụng một chút nào, cuối cùng đành phải bỏ thêm rất nhiều đường đưa cho Dumbledore!
Trở lại hầm, Snape nói với Prince đem kẹo thu được cho Dumbledore, như vậy trong hầm không cần nhìn đến quá nhiều kẹo, lại có thể mượn cơ hội này lấy kẹo của Dumbledore – Ha ha, lão hiệu trưởng tuyệt đối sẽ không đếm rõ tiểu vương tử gửi bao nhiêu kẹo ở chỗ mình, nói cách khác…… Albus thành kho kẹo cho tiểu vương tử!
Về kế hoạch này, tiểu vương tử đồng ý, lập tức cho kẹo vào túi chạy đến phòng hiệu trưởng, đương nhiên, cậu thay bộ quần áo mặc đến vũ hội, mặc áo len Cori đan.
Cori dùng loại lông dê tốt nhất, mặc lên người rất ấm áp, thoải mái hơn nhiều nhiều chú ngữ giữ ấm.
Chờ Prince đi rồi, Snape nhìn chằm chằm Harry, Harry thì im lặng chỉnh lý cái túi của mình — ngoại trừ áo len còn có rất nhiều thứ, hình như Cori thấy phù thủy là xã hội không hiện đại cho nên cho cậu rất nhiều đồ dùng trong cuộc sống, có sữa tắm, xà phòng, còn có cả thuốc nhỏ mắt! Những thứ này tuy lộn xộn nhưng rất tri kỷ, Harry cười híp mắt.
“Vì sao?”
“Cái gì?” Harry sững sờ, không kịp phản ứng.
“Ta hỏi ngươi ‘Vì sao.” Snape đi qua tìm áo len Cori đan — xem sợi len cũng biết là xuất từ từ Weasley tóc đỏ, tuy dụng tâm nhưng cũng không tinh xảo, hơn nữa sợi len cũng thấp kém nhưng vẫn ấm.
“A, chỉ là em……” Harry ôm áo len,“Em có cái này!”
“Ngươi sẽ làm Prince quên hết tất cả.” Hoàn toàn cưng chiều, giống năm đó anh mới ra sinh, Snape nặng nề thở ra mở cái túi của mình, lấy ra cái áo len màu tím của mình ném cho Harry,“Thu nhỏ, ngươi biết dùng a?”
“Biết.” Harry gật gật đầu, lập tức ý thức được ý tưởng của Snape,“Chính là…… Đây là Cori đưa cho anh…… A…… Em không nên……”
“Vậy ngươi còn đưa cái kia cho Prince?” Giả cười, Snape cảm thấy cứu thế chủ rất ngu xuẩn.
“Không giống a!” Mặt Harry đỏ lên,“Prince là con em, em có thể cho Prince mọi thứ!”
“Rất tốt, như vậy, ngươi nên nói, miễn cho Cori từ nay về sau tìm ta!” Xoay người cầm chút ít dược liệu, Snape đi đến phòng thí nghiệm. Nhưng Harry vẫn nhìn thấy lỗ tai thoáng hồng của Snape — A, đó là thẹn thùng sao?!
Harry chớp mắt cúi đầu nhìn áo len của Snape trong ngực — rất lớn, nói rõ chiều cao của Snape…… Xác thực rất cao, A…… Là màu tím, còn có một đường chỉ viền màu xanh…… Rất thích hợp người trưởng thành! Harry cọ xát mặt vào áo len, phía trên hình như còn lưu lại mùi thuốc nhàn nhạt…… Có lẽ…… Snape mặc thử?! Bất quá không có khả năng, Harry cười cười, quần áo để cùng dược liệu gửi tới, đương nhiên sẽ có mùi thuốc , mà Snape…… Cũng không phải người sẽ mặc loại…… Ách…… Áo nổi bật này, Snape yêu màu đen!
Thu dọn mọi thứ xong, mang theo áo len mới vào phòng ngủ, Harry thử nhiều lần thu nhỏ lại mới khiến cho quần áo vừa người, rất ấm áp, giống áo len của Molly, làm cho người ta yêu thích không buông tay!
Đúng vậy, bất kỳ vật gì với Harry cũng không thể dùng tốt xấu hình dung, Molly yêu và chăm sóc giống như là mẹ cho nên những thứ Molly tặng đương nhiên là trân quý, mà Cori cũng không kém hơn Molly, bởi vậy, hai cái áo len giống nhau, chỉ là Cori hiện tại nặng hơi một chút, không phải vì cái khác mà là vì cái áo len màu tím là của một người khác, hơn nữa…… Cũng là bởi vì tiểu vương tử nên mới có thể lấy được.
Harry là người giỏi cảm ơn nhưng cũng không phải một người giỏi giao tế, với người chân thành và yêu mến cậu che dấu sở thích của mình vì cậu quá nhạy cảm, sợ quá hiển lộ yêu ghét sẽ có hiệu quả trái ngược, sợ bị người khác ghét nhưng cậu cũng không sợ chân chính đối địch. Cái đó rất đáng quý với một thiếu niên 13 tuổi.
Cởi áo choàng bên ngoài, Harry mặc áo len, đường chỉ xanh lấp lánh giống như mắt của cậu.
Mà giờ khắc này, trong phòng thí nghiệm, Snape đang múa bút — viết thư.
Trên mặt bàn là một cái áo len màu đen kiểu dáng cũ kỹ, bất quá được cất giữ rất tốt nhưng là nhìn cũng biết không phải của Severus Snape, cái áo len này th quá nhỏ, ngay cả Harry cũng không mặc vừa.