Nhưng thảo luận còn chưa kết thúc, hoặc là nói Snape cũng không có ý định làm cho Harry đơn phương chấm dứt đề tài này — đúng vậy, không có khả năng, rắn độc sao có thể nhổ mỹ thực đưa đến bên miệng ra a?
Quả thực là chê cười!
Đương nhiên Severus Snape không định làm chê cười nên anh tự nhiên không tính toán đi ra phòng tắm.
Kỳ thật Harry đương nhiên biết rõ nam nhân cùng nam nhân cũng có thể ách…… yêu nhau, không phải trong tương lai cậu sẽ kết hôn với Snape sao? Chính là…… Một khi người này thành giáo sư Dumbledore, cậu cảm giác như giữa trời quang sấm sét trực tiếp đánh vào đỉnh đầu mình, nhất là sấm sét còn…… gọi là Gellert Grindelwald chúa tể hắc ám nước Đức! Đúng, cậu còn nghĩ sao tên này lại quen như vậy a, Gellert Grindelwald – cậu đã thấy cái tên nổi tiếng này trên chocolate ếch!
“Phù thủy và Muggle không giống,” Snape tận lực làm giọng mình nhẹ nhàng,“Muggle cảm thấy…… Đồng tính là tà ác, có tội nhưng phù thủy không cho là vậy.”
“Anh…… Rất hiểu Muggle……” Harry không hiểu cái này, tuy Harry sinh hoạt ở thế giới Muggle nhưng không phải mỗi tuần cậu có thể đi làm lễ vì khi Dudley nghe giảng đạo cậu phải đi làm cỏ trong sân.
“Chẳng lẽ không có người nói qua cho em…… Cha ta chính là một Muggle?” Snape cảm thấy đầu óc tiểu sư tử đôi khi không tốt,“Cho nên không có gì quá kỳ quái.”
“Ách…… Em chỉ là…… em cũng sinh hoạt ở Muggle…… Dù sao chính là như vậy!” Mặt cứu thế chủ đỏ bừng, cậu không thể so sánh mình và Snape, dù sao cuộc sống của hai người bọn họ khác nhau rất nhiều, huống chi…… Harry vụng trộm nhìn giáo sư độc dược mặt đen, huống chi đối phương còn lớn hơn cậu 20 tuổi, cho dù trước không biết, lớn lên cũng sẽ biết — người chỉ cần trưởng thành sẽ biết rõ rất nhiều thứ. Đương nhiên cái này không thể nói Harry không hiếu kỳ với những thứ người trưởng thành sẽ biết — bất kỳ một người chưa trưởng thành nào cũng hiếu kỳ thế giới của người trưởng thành, Harry một Gryffindor thì càng không có ngoại lệ.
Snape cũng không quá để ý những gì Harry nói, anh cũng không hiểu ý tưởng của cứu thế chủ nhưng anh nguyện ý bỏ qua những thứ mình không thích, ví dụ như…… Hiện tại cứu thế chủ ở nóng trong nước hầm hập…… làm da nhăn nheo, điểm ấy làm cho Snape không…… hài lòng. Nhưng là anh không trực tiếp vớt cứu thế chủ lên mà nhặt khăn tắm trực tiếp ném tới trên đầu cứu thế chủ ở trên mặt nước:“Em chuẩn bị biến thành người cá sao?”
“Ách…… Em không có quyết định đó.” Harry chộp lấy khăn tắm nhưng cậu lại không thể nói Snape đi ra ngoài để cậu đứng lên lau khô người — thật sự là không đúng a! Kỳ thật trước kia ở phòng ngủ Gryffindor, Harry cũng cùng tắm với bạn còn đấm bóp lưng nhưng cũng không cảm thấy không đúng chỗ nào, nhưng bây giờ cậu cảm thấy không đúng!
“Vậy thì đi ra.” Snape nhíu mày,“Ta nghĩ em biết rõ hiện tại cũng không phải…… Rất ấm áp?”
“Còn…… Khá tốt……” Cuối tháng 1, kỳ thật rất lạnh nhưng là giờ phút này Harry không thấy lạnh mà ngược lại cậu có có cảm giác khô nóng, nhất là mặt, thậm chí còn nóng hơn nước tắm của cậu! Cầm khăn tắm ngăn ở trước người, Harry cảm thấy có chút an toàn nhưng là nhiệt độ trên mặt cũng không biến mất. Harru một tay cầm khăn tắm, tay kia chạm vào cạnh bồn, không biết nên đứng lên hay là lại rụt về.
“Em cho rằng mình là……” Snape đi qua nắm lấy cánh tay cứu thế chủ rồi dùng sức nhấc cậu lên — tiểu sư tử Gryffindor trơn bóng liền ném khăn tắm trong tay xuống ôm chặt lấy Snape!
“A nha!” Harry thét chói tai dùng cả tay cả chân trèo lên Snape, mượn lực để thăng bằng,“Làm…… Làm gì a!?”
“Hừ!” Snape vẻ mặt ghét bỏ phẩy bọt nước trên người mình,“Chẳng lẽ em không biết mình đã ở trong nước sắp hai giờ?” Nét mặt Snape nghiêm túc,“Ta không muốn chăm sóc một tiểu cự quái bị cảm vì tắm.” Nói xong Snape trực tiếp gọi khăn tắm bao lấy Potter đáng thương,“Nếu như em quan tâm, ta nghĩ…… em phải biết ta sẽ không để em có thể thoải mái ngủ đến ngày hôm sau.”
“Em đương nhiên biết rõ!” Harry cho là Snape nói về chuyện huấn luyện Phòng chống nghệ thuật hắc ám,“Ngày mai…… Ân…… ngày mai học bổ túc, em cần chuẩn bị cái gì không?”
“Không, em chỉ cần mang đầu và đũa phép của mình là đủ rồi.” Trong lời nói của Snape đương nhiên có hàm nghĩa khác,“Ngày mai học tập gọi thần hộ mệnh.” Snape buông Harry xuống nhưng cũng không buông tay đang nắm lấy bả vai cậu, nhưng chỉ vậy cũng đã đủ cho Harry hoạt động.
“Gọi thần hộ mệnh?” Vội vàng dùng khăn tắm lau khô nước trên người — làn da hồng nhạt xinh đẹp được khăn tắm trắng phụ trợ càng thêm làm người yêu thích, hơn nữa…… nước trong suốt, giống như là hoa quả vừa rửa…… Nhưng Harry không biết những điều này, suy nghĩ của cậu đang ở trên thần hộ mệnh,“Đó là chú ngữ gì?”
“Chú ngữ tiêu chuẩn Phòng chống nghệ thuật hắc ám.” Kỳ thật chú ngữ đó cũng không có công dụng thực tế gì trừ khi gặp giám ngục Azkaban, mà Snape chỉ đạo cho Harry chú ngữ đó hoàn toàn xuất từ tư tâm — thần hộ mệnh thể hiện nội tâm một người, thần hộ mệnh của Dumbledore hiện tại đã thay đổi một ít, mà con hươu của anh cũng bắt đầu quái dị…… Có lẽ anh phải biết thần hộ mệnh của Harry rồi mới biết được thần hộ mệnh của mình sẽ biến thành cái gì? Đương nhiên anh càng hy vọng nhìn thấy thần hộ mệnh của Harry, đó cũng là mục đích lớn nhất của anh.
Cứu thế chủ không tìm được đáp án chân chính nên cậu cũng không có ý định buông tha giáo sư độc dược của mình — Snape là đạo sư của cậu nên đương nhiên Snape có nghĩa vụ giải thích cho cậu những thứ kỳ kỳ quái quái!
“Công dụng của chú ngữ đó là gì? Nguyên lý?” Cùng Snape ở chung lâu, Harry đã không phải là sư tử trước kia chỉ biết xông đến phía trước, cậu biết rằng trước khi làm một chuyện cần biết rõ ràng chuyện gì xảy ra,“Giáo sư phải nói cho em biết là cái gì em mới có thể sử dụng tốt nó đúng không?”
“Rất tốt, ta thật vui khi em biết chú ý tới những điều này, nếu như……” Snape tỉnh táo nhìn Harry bọc khăn tắm lớn đang cố gắng tìm khăn lau đầu,“Nếu như em có thể học được chú ngữ này, ta nghĩ…… cẩu cha đỡ đầu của em cũng vui, hiển nhiên…… Như thế.” Snape lấy một cái khăn mặt,“Đó là dùng để……” Thoạt nhìn cứu thế chủ cũng biết khăn mặt là thuộc về mình, vội vàng chạy đến trước mặt anh, giáo sư độc dược không khách khí túm cậu đến trước mặt mình sau đó bắt đầu phục vụ cho ngài cứu thế chủ vĩ đại — lau khô tóc,“Chống đỡ giám ngục Azkaban.”
Chống đỡ giám ngục Azkaban, cách nói này rất mê người.
Harry nhận thức giám ngục Azkaban chỉ giới hạn ở mấy câu tromg sách, ví dụ như “Tà ác nhất ” hoặc là “Buồn nôn nhất”, cậu không cảm thụ khi đối diện nó nhưng là khi Sirius nói về Azkaban, cậu thấy Sirius ghét giám ngục Azkaban — Harry còn nhớ rõ thần sắc lúc đó của Sirius, dù cho Remus ở bên cạnh nắm tay nhưng Sirius vẫn rất thống khổ…… Cảm giác đó, Harry cho rằng nó còn thể không thể chịu được so với chuyện ở Giáng Sinh lạnh như băng bị khóa trong gầm cầu thang một tuần không có canh nóng ấm áp.
Có thể học phương pháp chống đỡ giám ngục Azkaban, Harry rất chờ mong, thậm chí ngay cả tình huống xấu hổ hiện tại của mình cũng không chú ý tới liền hưng phấn những chuyện ở số 12 Grimmauld cho Snape, cậu còn ảo tưởng mình sẽ có một thần hộ mệnh xinh đẹp…… Có thể bảo vệ gia đình cùng với…… Người cậu yêu.
Bảo vệ là một từ kì diệu, nếu như dùng ở thời điểm không thỏa đáng thì sẽ làm người khác cảm thấy toàn thân run lên, nổi da gà rơi xuống đất, mà ở thời điểm thích hợp sẽ cho người khác ấm áp và hạnh phúc.
“Severus, thần hộ mệnh của anh là cái gì?” Harry lúc này đã bị Snape mang về phòng ngủ, đầu tóc lộn xộn còn đang trong tay của giáo sư độc dược vĩ đại – hình như dài hơn một chút nên không vểnh bốn phía như trước .
“Trước kia…… Là một con hươu.” Khéo léo và xinh đẹp, giống Lily, trước kia Snape cảm thấy mình yêu Lily nên mới có thể giống cô nhưng bây giờ anh lại cảm thấy phần yêu này không hoàn toàn giống tình yêu nam nữ, phần yêu này, vĩnh viễn sẽ không thay đổi, có ý nghĩa đặc biệt, không phải giữ lấy cũng không phải tìm được lẫn nhau, cho nên mới giống của Lily như đúc mà không phải ghép thành đôi với thần hộ mệnh của cô, không phải vì vậy anh mới có thể dễ dàng tha thứ tên Potter cưới được Lily sao?
Mắt Snape lại trống rỗng vô thần làm cho Harry không thích.
“Thần hộ mệnh……Pháp thuật không phải có thể dùng công thức thay vào.” Thử sờ tóc Harry, đã gần khô, “Đi thay đồ đi ngủ.”
“Em muốn nhìn thần hộ mệnh của snh.” Với mắt Snape ngẫu nhiên sẽ trống rỗng, Harry để ý, cậu cũng đi đổi đồ ngủ mà kéo khăn tắm,“Có thể chứ Severus?”
Đối mặt Harry thỉnh cầu, Snape không trả lời nhưng lại dùng đũa phép thả ra một đoàn sương mù màu bạc — còn hình dáng của hươu nhưng chỉnh thể lại không giống, Harry không rõ đó là cái gì, ngay cả Snape cũng không biết cái kia là cái gì.
“Đây là……” Vươn tay ra đụng con vật kỳ quái kia nhưng lại bị đối phương nhe răng cho hù dọa — có lẽ là xù lông — Harry nghĩ, nhng cậu xác định nó không phải một con hươu vì cậu nhìn thấy răng!“Nó thật là hung hãn!”
“Thần hộ mệnh, như em thấy, không phải đã hình thành thì không thay đổi.” Snape lập tức giảng giải,“Nếu như…… Gặp chuyện đặc thù, thần hộ mệnh sẽ biến hóa, ví dụ…… Thứ em muốn bảo vệ đã thay đổi hoặc là em cho rằng thứ mình có thể bảo vệ đã thay đổi.” Đây cũng là lí do anh không có hồi ức vui vẻ hạnh phúc còn tự tay hại chết Lily nhưng vẫn có thể thả thần hộ mệnh. Mà chúa tể hắc ám vĩnh viễn không có thần hộ mệnh — hắn không hiểu bảo vệ thứ trân quý nhất.
Khi biết rõ ràng thần hộ mệnh, Harry bị vây ở trạng thái hưng phấn nhưng tiểu sư tử Gryffindor không chú ý cái gì cuối cùng cũng biết rõ chạy vào phòng tắm đóng kín cửa rồi thay đồ ngủ còn cài nút, vậy cũng là tiến bộ đúng không? Khi trông thấy cứu thế chủ vẻ mặt quấn quýt đi ra phòng tắm, Snape thiếu chút nữa bật cười, đương nhiên, anh không cười — không phải vì anh không muốn cười mà là vì anh không biết…… Cười to như thế nào.
“Nha!” Harry ảo não kéo kéo cổ áo,“Em chỉ là…… Chỉ là……” Harry không biết nên giải thích thế nào nhưng cậu cảm thấy mình không thể không hề cố kỵ giống trước kia,“Em lớn lên…… Đúng! Em là người lớn, đương nhiên cần…… Ách…… Nghiêm cẩn một chút!”
“Đúng vậy, ta nghĩ…… Nghiêm cẩn một chút là chuyện tốt.” Làm đạo sư của Harry, Snape gật đầu đồng ý rồi vươn tay túm tiểu sư tử lên giường,“Ngủ đi, ngày mai còn cần học, ta nghĩ…… Học bổ túc xong em có thể đi Hogsmeade với ta, mang theo Prince.”
“Thật sự?” Quả nhiên vẫn rất trẻ con, vừa nghe đến đi ra ngoài chơi, còn mang theo Prince, Harry lập tức hưng phấn lên,“Phải đi mua cái gì sao?” Harry mở to thật to đôi mắt xanh lóe sáng nhìn Snape,“Prince sắp ăn xong kẹo rồi, chúng ta có thể đi mua một ít sản phẩm mới…… kẹo công tước mật luôn ngon! Severus, có cần mua cho Prince vạc mới không? Nha, đúng rồi, cái này anh làm được…… Hoặc là anh cũng cần một bộ?” Càng nói càng hăng say, Harry hoàn toàn không phát hiện hiện tại mình đè lên trên người đạo sư vĩ đại âm trầm — Snape nằm ở trên giường mà Harry thì nằm trước ngực anh, hai người nhìn thẳng nhau!
“Có lẽ.” Giáo sư độc dược cong khóe miệng một chút,“Có lẽ em có thể nhìn xem một ít tạp chí, nhưng ta hy vọng em sẽ không tập trung hết tinh lực ở loại hoạt động lãng phí thể lực như bắt Golden Snitch.”
“Như vậy anh mua tạp chí sao? Em có thể tặng anh một bộ vạc mới!”