“Thái độ của cậu ấy vừa rồi thật sự rất nam tính, giống hệt với ông chủ hồi đó.
Đường Duy không hề để tâm đến tiếng bàn tán ngoài cửa, chỉ mang theo quần áo đi vào, sau đó ném vài túi đồ vừa mới mua trong tay cho Bạc Nhan đang ngồi ôm gối ở đầu giường.
Bạc Nhan sững sờ một lúc rồi nhìn thoáng qua túi đồ trong tay mình, không khỏi xuýt xoa nhận ra chúng đều là những hàng hiệu nổi tiếng có giá không hề rẻ. “Đây là quần áo mới của cô, sau này đừng mặc mấy thứ đồ kia nữa.”
Đường Duy lạnh lùng nói.
“Um.”
Bạc Nhan trả lời, lấy đồ trong túi ra sắp xếp bỗng dừng lại vì chiếc túi cô đang mở toàn là đồ lót.
Đường Duy khoanh tay ôm ngực, cười trêu đùa.
“Làm sao vậy? Không thích sao?” Bạc Nhan chỉ cảm thấy mặt nóng bừng, lắc đầu nói.
“Không có.”
Bỗng điện thoại di động trên bàn đổ chuông báo có cuộc gọi đến, Đường Duy nhắc nhở Bạc Nhan vài câu rồi nhanh chóng rời đi.
“Tôi ra phòng khách nghe điện thoại, cô thay đồ xong thì báo cho tôi biết “
Ngôi xuống ghế sô pha trong phòng khách, Đường Duy bắt máy thì phát hiện đó là một cuộc gọi video nên liền chào hỏi người trên màn hình điện thoại.
“Sao nay ba lại rảnh rỗi tìm con vậy? Có chuyện gì sao?”
“Chết tiệt.
Bạc Dạ đang ngồi thảnh thơi hút thuốc bằng sững sờ khi nhìn qua video thấy cậu con trai mình đang hững hờ ngồi trên sofa trong chiếc áo choàng tắm.
Anh hét to vào màn hình.
“Thằng khốn nạn, con đang ở đâu!”
“Ba đoán xem.
Đường Duy mỉm cười khiêu khích.
“Sao, đến cách bài trí khách sạn của mình mà ba còn không nhận ra sao?”
“Ông đây sở hữu hàng trăm cái khách sạn, sao mà biết được đang nói đến cái nào cơ chứ. Khoan khoan đã “Sao con lại ở khách sạn vào lúc này? Con đi thuê phòng riêng khách sạn với con gái người ta sao? Rất cuộc con đã làm người ta rồi hả?”
Bộ dáng Đường Duy thảnh thơi như ngồi xem kịch vui, mỉm cười không trả lời.
Bạc Dạ thấy vậy càng tức tối.
“Thái độ của con là sao hả? Ba nói cho con biết, con tốt nhất đừng gây nên chuyện gì lêu lỏng ở bên ngoài làm nhục nhã gia đình ta, nếu có thì mau chóng giải quyết cho gọn lẹ đi, mẹ con mà biết chuyện sẽ chắc chắn không để yên cho con đầu.
Đường Duy bật cười.
“Ba của con ơi, ba nghĩ con là loại người ai cũng ngủ được sao…
Đang nói dở, vẻ mặt của Đường Duy sực nhớ điều gì đó liền thay đổi đột ngột. “Thôi xong, hình như vừa nãy không dùng biện pháp an toàn nào het!”
Nhìn thấy bộ dạng của Đường Duy, Bạc Dạ lập tức kinh ngạc, anh ở đầu bên kia sợ tới mức rơi cả điều thuốc xuống chiếc thảm đắt tiền, hồ to: “Mẹ nó, ba đã dạy con như thế nào, thằng nhóc con càng ngày càng không nghe lời của ai cả.