Ở phía sau, Hồ Quân nhìn bọn họ và vẫn giữ nụ cười trên mặt.
Lam Minh đang đậu xe ở bên ngoài vẫn chưa có rời đi, nhìn chằm chằm vào bóng lưng của Hồ Quân một hồi lâu, cuối cùng cũng thu lại tâm mắt và lái xe rời đi.
Thôi vậy, chuyện của người trẻ tuổi bọn họ, tiền bối đã có tuổi như Lam Minh, vẫn là không nên xen vào thì hơn… Nhìn thế này, có vẻ như Thất Thất và Lạc Du Du có mối quan hệ cũng khá là tốt.
Có cô chủ nhà họ Lạc ở đó, nên chắc con bé cũng không đến mức quá cô đơn đâu.
“Nhậm Cầu đi tìm Tô Nghiêu rồi, cậu ta bảo sẽ đến muộn một chút” Lạc Du Du hướng về phía Hồ Quân chào hỏi một cái, sau đó liền dẫn hai người bọn họ đi vào hội trường: “Sakahara Kurosawa thì đi đón Từ Thánh Mân rồi.
Tớ nói trước một tiếng để cho cậu biết thôi.”
Nghe thấy cái tên này, Lam Thất Thất nhất thời liền cảm thấy căng thẳng.
Cô ngẩng đầu lên nhìn vẻ mặt của Lạc Du Du một cái, phát hiện biểu hiện của cô ấy cũng có chút ngượng ngùng, nên cô đã nhạy cảm hỏi một tiếng: “Cậu… có phải là vẫn còn gì đó muốn nói với tớ hay không hả?”
“Chính là…” Lạc Du Du cản chặt răng ấp úng, sau đó vẫn quyết định nói ra hết tất cả: “Thật ra thì, trước khi mà tớ mời sếp Hồ Quân của cậu đến đây thì… là… là còn có ý.
đồ khác!”
Sau khi nói xong, cô gái đó hướng về phía của Hồ Quân và cúi người xuống: “Thật sự xin lỗi, không quen biết gì nhau mà tôi lại tự ý đưa thiệp mời đến cho anh, hơn nữa còn lợi dụng anh!”
Quả nhiên là…
Hồ Quân khẽ cười một cái: “Thật ra thì tôi đã đoán ra từ sớm rồi.
Cô Lạc Du Du và tôi cũng chưa từng gặp nhau bao giờ.
Đột nhiên lại mời tôi đến để tham dự sinh nhật.
Tuy rằng rất là vinh dự, nhưng trong lòng tôi vẫn mang theo chút sự đề phòng.”
Vẻ mặt của Lam Thất Thất vô cùng sững sờ, logic của cô còn chưa kịp quay trở lại: “Ý… ý gì đây hả?”
“Sakahara Kurosawa là loại người như thế nào, cậu biết mà.
Giữa tớ và anh ấy cũng chưa bao giờ có liên quan gì đến nhau.
Nếu mà hôm nay không phải là sinh nhật của tớ, thì e rằng bây giờ anh ấy còn đang ở bên ngoài chơi bời với người phụ nữ nào đó cũng không biết nữa.
Hôm nay, Từ Thánh Mân sẽ đến đây một mình.
Kurosawa chắc chắn sẽ…” Nghiến răng nghiến lợi, Lạc Du Du vẫn lựa chọn nói ra hết: “Chắc chẳn sẽ giúp anh †a tìm một bạn nữ nào đó.
Con người của anh ấy trước giờ không thể ra ngoài mà không đem theo phụ nị Lam Thất Thất vô cùng sững sờ.
“Vì vậy mà… tớ sợ là cậu, cậu sẽ bưồn” Lạc Du Du đưa tay ra và nằm chặt lấy tay của Lam Thất Thất.
Sau đó lại nhìn sang Hồ Quân với vẻ mặt vô cùng áy náy nói: “Thế nên tớ đã tự ý thay cậu mời Hồ Quân đến đây.
Ít nhất thì có Hồ quân ở bên cạnh cậu, anh ta còn có thể giúp cậu kích thích Từ Thánh Mân một chút.
Ít nhất thì nếu cậu và anh ta gặp nhau mà… Từ Thánh Mân dẫn theo một người phụ nữ khác thì bên cạnh cậu còn có Hồ Quân, cũng sẽ không…
Cũng sẽ không quá mất mặt.
Lam Thất Thất biết rất rõ, Lạc Du Du làm như vậy cũng là vì muốn tốt cho cô mà thôi Nó thậm chí còn khiến cô cảm động đến mức phải đau lòng, Hồ Quân rốt cuộc cũng đã hiểu ra, hít sâu vào một hơi và nói: “Thì ra là như vậy, cám ơn cô Lạc Du Du đã xem trọng tôi như.
vậy”
“Thành thật xin lỗi!” Hai lòng bàn tay của Lạc Du Du siết chặt vào nhau: “Nếu như mà anh cảm thấy không thoải mái khi bị người khác lợi dụng, anh có thể mảng tôi, hoặc là lựa chọn rời đi ngay bây giờ, tôi sẽ không để ý đâu”
“Câu này đáng lý phải để tôi nói mới đúng” Hồ Quân vươn tay ra, kéo lấy tay của Lam Thất Thất vốn đang näm ở trong tay của Lạc Du Du qua bên mình.
Dưới ánh mắt đầy ngạc nhiên của Lạc Du Du, người đàn ông cười nhẹ nhàng với Lam Thất Thất và nói: “Tôi không để ý đâu.”
Lam Thất Thất hít ngược lại một hơi: “Sếp… sếp Hồ Quân…
“Ngày hôm sau cô từ chức, tôi đã đem bữa sáng đến cho cô, nhưng cô vẫn chưa có ăn, thật là lãng phí, cũng thật là đáng tiếc.” Hồ Quân vừa lịch sự, vừa khiêm tốn nói với cô: “Sau khi đêm nay kết thúc rồi, tôi có thể mời cô cùng nhau ăn khuya được không hả?”
Bộ não của Lam Thất Thất tắc tắc một tiếng, liền ngừng ngay hoạt động!!
Ngay cả Lạc Du Du cũng không thể ngờ rằng sẽ phát triển thành ra như thế này, tình tiết như thế này không khỏi khiến trái tim thiếu nữ của cô làm cho đỏ cả mặt lên, lấy tay che mắt của mình lại và nói: “Hồ Quân, anh quá quá quá quá quá biết cách trêu chọc rồi!”