Lúc Tiêu Hách Thiên đến gần nhóm Phúc Trăn, bởi vì biết Phúc Trăn là ông chủ, vậy thì người đứng bên cạnh ông chủ nhất định cũng là đối tác làm ăn, cho nên anh ta bày ra nụ cười nhiệt tình hơn lúc nãy: “Cậu Phúc Trăn.” “Ái chà, ngôi sao nổi tiếng Tiêu tiêu của chúng ta đã đến.” Không ai đánh người chạy lại, Phúc Trăn cũng bắt tay với Tiêu Hách Thiên: “Cuối cùng cậu cũng đến rồi, rất nhiều người ở chỗ tôi đều là fans hâm mộ của cậu đấy.”
Tiêu Hách Thiên biểu hiện thái độ không kiêu ngạo không siểm nịnh: “Vậy thì rất vui được mọi người ưu ái.”
Nhìn gương mặt tuấn tú của Tiêu Hách Thiên, Đường Thi không khỏi suy nghĩ, rốt cuộc con người có thể dối trá đến mức nào?
Kế tiếp, Tiêu Hách Thiên đi qua chào hỏi Bạc Dạ, cố ý chần chờ một lát, sau đó vui sướиɠ nói: “Đây.. Đây là cậu Bạc Dạ đúng không? Đúng là kính đã lâu, ban đầu tôi không dám nhận là anh.”
Bạc Dạ liếc nhìn Đường Thi, ý nói em thấy chưa? Ngôi sao biết ăn nói lắm, người đầu tư như họ đã sớm nhìn quen sắc mặt giả dối của họ rồi. Sau đó Bạc Dạ thản nhiên bắt tay với Tiêu Hách Thiên: “Chào cậu, tôi cũng thường thấy cậu trêи TV.” Khen nhau bằng hình thức ấy mà, cứ tâng bốc nhau lên là được.
Đường Thi đứng bên cạnh, trông rất giống thư ký của Bạc Dạ. Cô còn chưa thay lễ phục, lát nữa sẽ đi, lần này Tiêu Hách Thiên lại đây, cô nhân tiện muốn chào hỏi. Bởi vì lúc nãy bị Bạc Dạ bóc phốt nên bây giờ Đường Thi chẳng còn mấy thiện cảm với Tiêu Hách Thiên, chỉ mỉm cười lúc gặp anh ta. Bạc Dạ cười híp mắt, quả nhiên là tác phong của Đường Thi. Cô chưa bao giờ ra vẻ dối trá.
Tiêu Hách Thiên hơi kinh ngạc, người phụ nữ này có vẻ như chẳng mấy hứng thú với mình, thậm chí còn có phần. Thất vọng? Anh ta quay sang nhìn Đường Thi: “Xin hỏi cô là ai?” “Đại sự của chúng tôi.” Phúc Trăn vỗ vai Đường Thi: “Đây chính là quý cô Dawn thần kỳ.”
Tiêu Hách Thiên hơi giật mình. Bởi vì anh ta là ngôi sao nên cũng biết lưu trình, biết rất nhiều thứ tốt đẹp trêи mạng đều do tuyên truyền mà ra, khóc một lớp áo thoạt nhìn hoa lệ mà thôi, nhưng thực tế bên dưới là sự dối trá lạnh lùng, thậm chí có những hot face chỉ sống trêи mạng, còn người thật xấu đến mức chẳng ai dám nhận, dặm cả ký phấn lên mặt cũng không che được hết mụn. Nhưng không ngờ cô gái lạnh lùng cao quý trong video cũng vẫn giống y hệt như thế trong cuộc sống ngày thường, có thể nói là có tiếng cũng có miếng. Tiêu Hách Thiên mỉm cười, rất hài lòng với hình tượng của Đường Thi, ít nhất là người phụ nữ có thể vào mắt anh ta, không đúng sao? Trong showbiz thật thật giả giả không ai lường được, biết đâu những sự kiện giật gân xoay quanh Đường Thi chỉ là thiết lập giúp cô ấy trở nên nổi tiếng thì sao? Tiêu Hách Thiên suy nghĩ rất nhiều, nhưng vẫn vươn tay: “Cô Đường Thi, rất vinh hạnh được gặp cô. Hy vọng sau này chúng ta sẽ hợp tác kɧօáϊ trá ở công ty Starlight.”
Nhìn chằm chằm bàn tay của Tiêu Hách Thiên, Đường Thi bỗng nhiên không muốn bắt tay với anh ta. Đối lập với lúc nãy Bạc Dạ vươn tay, cô dễ dàng cầm lấy, bây giờ nhìn nụ cười dối trá hoàn hảo của Tiêu Hách Thiên, cô lại… không muốn đối mặt. Cô khẽ cắn môi, cuối cùng vẫn bắt tay, nào ngờ Tiêu Hách Thiên lại gãi lòng bàn tay cô một chút, hành vi ngả ngớn này khiến Đường Thi nổi da gà. Thấy sắc mặt của cô, Bạc Dạ lập tức nhận thấy không đúng, sắc mặt đen sì như nhọ nồi. Tên Tiêu Hách Thiên mắt mù này! Dám đụng vào như thế nào của anh!