Ba Của Bảo Bảo Là Tổng Tài Khó Đối Phó

Chương 959: Đừng lộn xộn, chú ý an toàn



Lúc những lời này đang được nói ra, Đường Duy hơi sững sờ, cậu có chút hiểu rõ mẹ đẻ của mình thật ra cũng không đơn thuần chỉ là cô cả của nhà họ Đường, nhưng còn việc liên quan đến cô nhỉ viện, mối quan hệ này cậu vẫn có chút không hiểu rõ.

Trông thấy vẻ mặt mờ mịt của Đường.

Duy, Kỳ Mặc tằng hắng một cái: “Không phải chứ? Không phải là tôi vừa nói ra một bí mật động trời nào đó chứ? Hơn nữa chuyện này cũng không phải bí mật gì mà, Đường Thi vừa Bạc Dạ không cần phải giấu giếm cậu làm gì”

Đường Duy không nói gì, chỉ có điều ánh mắt lạnh như băng: “Cho nên anh nói là, người bên cạnh của Vinh Nam, đều là thu nhận từ cùng một cô nhi viện của mẹ và cậu tôi lúc trước sao? Không phải anh cố ý nói như vậy đó chứ?”

“Có ý gì đây?”

“Có một loại cô nhi viện sẽ tạo ra lực lượng dự bị cho họ.”

Ánh mắt của Đường Duy lập tức trở nên vô cùng sắc bén: “Anh biết đó, kiểu bồi dưỡng những đứa trẻ đó từ nhỏ để trở thành nhân vật mà bọn họ muốn”

“Trời. Cậu nói như vậy nghe thật ớn lạnh mà!

Kỳ Mặc ôm người: “Nếu vậy không phải là lúc trước mẹ cậu cũng sẽ bị tẩy não rồi khống chế sao? Nhưng tôi thấy mẹ cậu rất ổn mà”

“Không phải sau này mẹ em được nhà họ Đường nhận nuôi sao, em nói chính là, những đứa trẻ còn lại.”

“Không, tôi cảm thấy mẹ của cậu cũng không phải là vô t Ánh mắt của Kỳ Mặc đột nhiên trống rỗng, giống như là đang suy nghĩ chuyện gì đó, sau đó vỗ người cộng tác của mình: “Anh còn nhớ rõ không, ban đầu lúc Bạc Dạ đến tìm chúng ta bảo vệ tài liệu của cô Đường.

Thi, chúng ta phát hiện ra tài liệu về cô Đường Thì bị người ta trực tiếp tiêu hủy và chuyển đến chỗ khác ấy, lúc đó là do Tùng Sam cho người làm, nhưng trên thực tế “Nếu như không được cấp trên cho phép, không ai có thể động vào tài liệu dễ dàng như vậy được.”

Lạc Phàm nói thẳng ra kết luận của mình.

“Có ý gì?”

Đường Duy cất cao giọng: “Anh nói là, cậu nhỏ của em không phải là người tốt sao?

Không thể nào. Cậu nhỏ của em tuyệt đối đứng về phía của chúng ta, cậu ấy vẫn là người của Thất Tông Tội”

“Anh ta cũng là người của Tùng Lâm. Lúc trước Thất Tông Tội xảy ra chuyện, cũng bởi vì người của Tùng Lâm và Tổ Phong Thần đột nhiên liên hợp lại”

Giọng của Kỳ Mặc thấp xuống: “Cái lớp quan hệ này, cậu có muốn nói đến hay không?

Chuyện xảy ra từ sớm như vậy, bọn họ đã sớm quên mất rồi. Ai mà rảnh đi đào bới lại mấy chuyện cũ đó chứ?

Nhưng mà bây giờ nhớ lại mới thấy có chút kỳ quái Tay chân Đường Duy phát lạnh: “Nhưng mà cậu nhỏ của em, vừa đón mẹ của em và cậu Đường Dịch đi rồi”

“Đón đi?”

Lạc Phàm và Kỳ Mặc liếc nhìn nhau, trong giọng nói đều tràn đầy vẻ không thể tin được: “Đón đi đâu? Hơn nữa năm lần bảy lượt đều là vào giai đoạn quan trọng như thế này”

“Nói là… Đến Tùng Lâm ăn cơm, vào cuối tuần”

Đường Duy gãi đầu một cái: “Mặc dù em cũng cảm thấy Tùng Lâm mời chúng ta đến ăn cơm vào lúc này có chút kỳ lạ, nhưng các người cũng không thể chỉ nói miệng mà không có bằng chứng nghỉ ngờ cậu nhỏ của em được? Huống chỉ đó còn là người cộng tác cùng vào sinh ra tử với mọi người mà.”

“Không nghỉ ngờ anh ta, nhưng rất có thể anh ta bị người khác âm thầm lợi dụng” Kỳ Mặc lắc đầu: “Chúng tôi muốn liên kết với Tùng Sam âm thầm rút lui.”

“Cho nên? Bây giờ đến Tùng Lâm hay “Đến Tùng Lâm”

Lạc Phàm nhanh chóng ra quyết định, giọng điệu âm u nói: “Gọi thêm Bạch Việt và Asuka nữa, nên xuất phát rồi”

Trong lúc Đường Duy bị mấy chuyện liên tiếp này làm hoảng sợ còn chưa kịp lấy lại tỉnh thần, cuộc trò chuyện ở đối diện đã bị cắt đứt, trước khi treo máy Kỳ Mặc chỉ vội vàng để lại một câu: “Đường Duy ở nhà đừng lộn xộn, chú ý an toàn.”

Sau đó cắt đứt cuộc trò chuyện này.

Đã xảy ra chuyện gì? Rốt cuộc là do ai thôi thúc tất cả những chuyện này?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.