Bá Khí

Chương 130: Là ngươi ép ta



- Hả?

Lý Vạn Tiên lẩm bẩm một tiếng, sau đó điên cuồng ha hả cười:

- Ha ha ha ha! Quách tiểu tử, ngươi thực sự là khôi hài! Ngươi có biết người vừa rồi động thủ với ngươi là ai không?

- Là?

Phong Vân Vô Ngân cứng họng sửng sốt.

- Hắn chính là Vạn Kiếm Tôn Giả, tông chủ hiện nay của Thần Kiếm Tông, là hoàng gia tông môn của Kiếm Thần đế quốc.

- Vạn Kiếm Tôn Giả?

- Vạn Kiếm Tôn Giả là thủ lĩnh độc bá một phương, thống lĩnh một tông môn lớn, trong tay quản lý sinh mạng mấy vạn đệ tử. Tại Thần Kiếm đế quốc, nắm giữ quyền thế có thể thay đổi vận mệnh muôn dân trăm họ của Thần Kiếm đế quốc! Bản thân đã đạt đến cảnh giới Cương Khí Tiên Thiên đỉnh phong, một bước thành thánh. 50 năm trước hắn đã được xưng đệ nhất kiếm tu Huyền Tôn Đại Lục. 3 tuổi học kiếm, 5 tuổi lĩnh ngộ được 1 phần kiếm ý, được ca tụng là Kiếm Tiên đầu thai chuyển giới, lừng danh một thời! Luận về sức chiến đấu thực tế thì ngay cả ta cũng phải kính nể nửa phần. Ngươi thua trong tay một thủ lĩnh lớn như vậy còn bất mãn nỗi gì? Phải biết rằng, tuổi tác của Vạn Kiếm Tôn Giả hôm nay không đến 600 thì cũng ngoài 500, còn ngươi?Ngươi bao nhiêu tuổi? Ngươi so đo với hắn cái gì?

- Ngươi có vô số tài năng đặc biệt, tương lai còn dài, Trường Giang sóng sau đè sóng trước, một ngày nào đó, tu vi của ngươi sẽ vượt qua Vạn Kiếm Tôn Giả cũng chưa biết chừng!

- Không đến 600 thì cũng 500 tuổi sao?

Phong Vân Vô Ngân lông mày nhíu lại, trầm tư suy nghĩ.

- Ân, Quách tiểu tử, ngươi phải biết, một người học võ có thể đạt tới tuổi thọ mà người bình thường không có được. Võ giả Tiên Thiên hấp thu Cương Khí, Tử Khí, Hạo Khí Tiên Thiên, bổ dưỡng cơ thể cho nên tuổi thọ tăng lên nhiều. Thông thường mà nói, võ giả cảnh giới Cương Khí Tiên Thiên có tuổi thọ 300 tuổi trở lên, võ giả cảnh giới Tử Khí Tiên Thiên có tuổi thọ 500 tuổi trở lên, võ giả cảnh giới Hạo Khí Tiên Thiên có tuổi thọ 800 tuổi trở lên!

Ngừng lại một lát, thanh âm của Lý Vạn Tiên bỗng nhiên trở nên lo lắng buồn bực:

- Tiến nhập thánh, siêu phàm thoát tục, có thể có được tuổi thọ 2000 năm. Trở thành đế vương, có thể trường thọ cùng thiên địa, sáng cùng nhật nguyệt.

- Thành thần.... thiên địa già nhưng ta mãi không già, thiên địa diệt vong nhưng ta mãi trường tồn!

- Thành thần!

Bất chợt lúc đó toàn thân Phong Vân Vô Ngân nhiệt huyết dâng trào, ánh mắt kiên nghị không gì sánh được.

- Đúng! Ta mới mười mấy tuổi, nhưng Vạn Kiếm Tôn Giả đã mấy trăm tuổi, sao ta phải so đo với hắn chứ? Tương lai của ta là do ta nắm giữ! Ta còn có tương lai tươi đẹp phía trước, ta phải đi hưởng thụ cuộc sống, đi khám phá khả năng của ta! Ta phải thành thần! Thiên địa già nhưng ta mãi không già, thiên địa hủy vong nhưng ta là bất diệt!

- Ha ha, tính tình cứng cỏi! Ý chí mạnh mẽ!

Lý Vạn Tiên cười to tán thưởng.

- Quách tiểu tử, ta ngày càng vừa lòng với ngươi. Cuộc so tài kén rể lần này trong lòng ta đã có kết quả cuối cùng! Ngươi chính là con rể tương lai của Lý Vạn Tiên ta! Thiên phú của ngươi, tâm chí của ngươi đều không phải là thứ là mà Đế Huyền có thể so sánh được. Hôm nay, trong vòng mười chiêu ngươi có thể đánh bại Đế Huyền! Huống chi ta nghĩ, Đế Huyền trở thành con rể của ta thực sự có chút không thích hợp. Ta không ngại hắn có bối cảnh Thần Kiếm Tông nhưng hắn không nên đem thiếu niên anh tài của Thần Kiếm Tông đến đây gây loạn! Chỉ có ngươi, Quách tiểu tử, ngươi chính là người có điều kiện thích hợp nhất làm con rể ta! Ha ha ha!

Phong Vân Vô Ngân trong lòng thầm nghĩ:

- Nếu người biết ta là gian tế của Ngạo Hàn Tông phái tới thì còn dám đem con gái gả cho ta nữa không?

Vừa nghĩ đến đó thì đột nhiên vô số ý niệm trong đầu Phong Vân Vô Ngân ùn ùn kéo tới:

- Trước đây, ta gia nhập Ngạo Hàn Tông học võ thật sự là do bất đắc dĩ. Ta cùng Da Luật Hoành, cùng cả Ngạo Hàn Tông đều có mối thâm thù lớn, mối thù giết phụ mẫu không đội trời chung! Sẽ có một ngày, ta muốn tự tay giết chết Da Luật Hoành thậm chí là cả Ngạo Hàn Tông. Lý Vạn Tiên này thực sự đối xử với ta rất tốt, ta không nên vì mối thù nhà này, vì Ngạo Hàn Tông mà phụ lại Lý Vạn Tiên. Tại sao ta không trực tiếp tương kế tựu kế rời khỏi Ngạo Hàn Tông và gia nhập phe cánh Lý Vạn Tiên nhỉ?

- Nhưng đây là chuyện lớn, ta khó có thể quyết định ngay được. Mà giờ này trên dưới Ngạo Hàn Tông đều biết ta đã trà trộn vào thành Vạn Tiên, trong tay chúng cũng nắm giữ được ít nhiều nhược điểm của ta. Ví dụ như, thi thể của thiếu đảo chủ Quách Khiếu Thiên của đảo Đông Hải Nộ Chuỳ chân chính đang ở tại Ngạo Hàn Tông. Đây chính là chuyện đau đầu nhất! Nếu ta phản bội, Ngạo Hàn Tông tất nhiên sẽ nói ta chính là kẻ giả mạo, đem cơ mật này đi công bố thiên hạ. Đến lúc đó, Lý Vạn Tiên còn có thể tin tưởng ta nữa sao? Chỉ e, ta có thể bị tất cả các tán tu của cả Chiến Tần đế quốc này truy sát. Ngạo Hàn Tông cũng sẽ nhân cơ hội này giết ta! Trời đất bao la cũng không có chỗ cho ta dung thân!

- Việc này chỉ có thể đi đến đâu thì hay đến đó mà thôi!

- Con rể tương lai, ngươi không nên suy nghĩ nhiều, Thanh Thanh nhà ta sắc nước khuynh thành, xuất thần thoát tục, võ đạo thiên phú, càng nổi bật là chỉ kém một bước nữa là đến Tiên Thiên! Ngươi lấy Thanh Thanh chính là phúc khí ba đời nhà ngươi, ha ha ha. Được! Còn thời gian một ngày, cuộc thi mỹ thực của Thao Thiết bà bà sắp bắt đầu rồi, ngươi mau chuẩn bị đi!

Khi thanh âm của Lý Vạn Tiên ngày càng xa dần thì Phong Vân Vô Ngân lại thở dài suy nghĩ. Nhưng hắn rất nhanh trấn tĩnh lại tinh thần, nhảy vào trong sơn động, khoanh chân ngồi xuống đất nhớ lại cuộc chiến một mất một còn với Doanh Thắng ngày hôm nay để đúc rút kinh nghiệm.

Mặt khác, kẻ hở của yêu thai trong đan điền đang dần dần nứt tách ra, đầu giao long điên cuồng va đập một cách hung tợn dữ bạo, muốn thoát khỏi sự giam cầm.

Vì thế, bụng dưới của Phong Vân Vô Ngân lúc này lại bắt đầu trướng lên, thật là quái dị.

Thành thị của Thao Thiết bà bà.

27 vị thiếu đương gia đã săn bắt mãnh thú từ khu dã ngoại, thu thập các nguyên liệu nấu ăn đang dần dần quay về thành.

Đế Huyền cũng đã quay trở về thành cùng mấy vị trưởng bối Tử Khí Tiên Thiên.

Đế Huyền thu hoạch rất khá. Hắn săn được hai mãnh thú Tiên Thiên, hơn nữa lại có sự chọn lựa khá tốt chính là mãnh thú Tiên Thiên họ cáo.

Đế Huyền tinh thông thiên văn địa lý, âm luật thơ từ, trên phương diện mỹ thực cũng có trình độ nghiên cứu cao.

Hắn dùng mãnh thú Hậu Thiên làm nguyên liệu nấu ăn, kết hợp cùng một số dã quả, dược liệu đặc biệt, chỉ tính đến số lượng nguyên liệu nấu ăn đã toàn là mĩ thực rồi.

Hắn đã có kinh nghiệm về mãnh thú họ cáo, đặc biệt công phu tỉ mỉ, lại còn chuyên tâm lựa chọn món ăn.

Nhìn thấy các thiếu gia khác mang về đủ loại thi thể của các loại mãnh thú Tiên Thiên như gấu, mãng xà, bò, voi ma mút khổng lồ thì Đế Huyền chỉ cười nhạt. 

- Một đám ngu ngốc! Bọn họ chắc chắn không biết các loại mãnh thú Tiên Thiên da thịt thô ráp, khô khốc, căn bản là không thể dùng để làm món ăn được. Tùy ý săn bắt một số mãnh thú Tiên Thiên mang về để làm nguyên liệu chế biến món ăn thì thật là điều ngu xuẩn! Cuộc thi mỹ thực lần này ta chắc chắn sẽ lấy được danh hiệu đệ nhất!

Trong thành, những bãi đá chàng chịt xếp một cách công phu thành hình đao.

Trên bãi đá, có những công cụ nấu nướng, chén đĩa bát đũa dùng để ăn cơm. Một số người thân thể nửa yêu thú lả lướt giống như thiếu nữ, mặt lại giống cáo đang thu xếp bận rộn ở bãi đá.

Ngày mai chính là cuộc thi mỹ thực của Thao Thiết bà bà chủ trì. Đến lúc đó, có 27 thiếu gia tham dự, sẽ tề tụ đông đủ ở quảng trường, mỗi người một bãi đá, tự tay chế biến món ăn để Thao Thiết bà bà thưởng thức bình chọn ra 4 ngôi vị hàng đầu.

- Thiếu gia, tên Quách thiếu niên kia còn chưa quay lại thành. Không biết tình hình hắn thực hư thế nào. Hoàng tử Doanh Thắng muốn đi truy sát tên Quách tiểu tử cũng chưa biết kết quả cuộc chiến ra sao.

Tên trưởng bối Tử Khí Tiên Thiên thoáng có chút lo lắng, thấp giọng hỏi:

- Chúng ta trở về trạch viện trước đã.

Gương mặt Đế Huyền bỗng nhiên sa sầm lại, nhíu mày suy nghĩ.

Hai người triển khai thân pháp một trước một sau trở lại trạch viện của Thao Thiết bà bà.

Vào trong phòng, Đế Huyền bỗng nhiên nói:

- Đại hoàng tử Doanh Thắng, sư huynh của ta đã thất bại!

- Cái gì?

Tên võ giả Tử Khí Tiên Thiên hoài nghi lỗ tai mình có vấn đề.

- Thiếu gia, đại hoàng tử Doanh Thắng có cảnh giới huyền khí ngang hàng với người, thất phẩm Hậu Thiên. Chỉ kém 1 bước nữa là tấn chức Tiên Thiên. Nhưng hắn sắc sảo lợi hại, nhanh nhẹn như Thần Kiếm không ai sánh, được! Thần khí của hắn, mỗi một tư thế, mỗi một động tác, mỗi một ánh mắt đều tinh thông ý kiếm, hắn làm sao có thể bại dưới tay của tên họ Quách kia chứ?

- Đúng vậy. Sư huynh của ta là đại hoàng tử Thần Kiếm đế quốc, 7 phần kiếm ý, lĩnh ngộ Thiên Địa Đại Thế, có thể giết chết võ giả cảnh giới Cương Khí Tiên Thiên sơ kỳ dễ dàng, thực lực mạnh hơn ta rất nhiều. Thế nhưng cuối cùng vẫn bại!

Đế Huyền mặt mày giận giữ.

- Ta hiểu rất rõ khả năng công kích của môn phái Thần Kiếm Tông chúng ta, tuy rằng lúc đó ta không ở hiện trường trực tiếp xem chiến, nhưng ta biết đại hoàng tử Doanh Thắng đánh ra một chiêu' Phong Lâm Hỏa Sơn', mà một chiêu này dường như vừa đến nửa đường đã bị phá nát. Sau đó, ta cảm nhận được năng lượng của Kiếm Thần Chi Môn.

- Kiếm Thần Chi Môn chính là gia bảo bí truyền của Thần Kiếm Tông. Nhưng khai thông thời không, vật đổi sao dời, tu luyện cực kì khó khăn. Cho dù là mạnh như đại hoàng tử Doanh Thắng, có kinh nghiệm bên ngoài, trên thân cũng chỉ có thể mang theo một cái quạt Thần Kiếm Chi Môn. Lúc chiến đấu với tên họ Quách đại hoàng tử Doanh Thắng cuối cùng cũng sử dụng Thần Kiếm Chi Môn, như vậy chỉ có thể hiểu...

- Hắn thất bại! Hắn mượn Thần Kiếm Chi Môn để trốn về Thần Kiếm Tông.

- Cái gì, tuyệt đối không thể có khả năng này!

- Vậy?

Lão giả cảnh giới Tử Khí Tiên Thiên trong nháy mắt nét mặt cũng trầm xuống.

- Thiếu gia, ngay cả đại hoàng tử Doanh Thắng cũng đều thua trong tay tên tiểu tử họ Quách kia, vậy người....

Ánh trăng kì dị từ ngoài cửa sổ chiếu rọi vào gian phòng, ánh lên trên khuôn mặt Đế Huyền, khiến cho sắc mặt của Đế Huyền thoạt nhìn vô cùng dữ tợn.

- Thực lực cùng thiên phú của ta không bằng đại hoàng tử Doanh Thắng. Ngay cả hắn đều thua trong tay tên họ Quách, thì ta chắc chắn cũng sẽ thất bại.

Lão giả cảnh giới Tử Khí Tiên Thiên trên trán chảy mấy giọt mồ hôi lạnh.

- Thiếu gia, nhưng tên họ Quách kia chưa chắc đã vượt qua cuộc thi mỹ thực của Thao Thiết bà bà. Ta thấy, hắn cả người lỗ mãng thì sao có thể làm ra được món ăn gì? Nói không chừng, ngay vòng đầu hắn đã bị loại ngay rồi!

- Không...

Đế Huyền khẽ lắc đầu.

- Ta không muốn đem số phận giao vào tay kẻ khác.

Mặc kệ tên họ Quách kia có thể lọt vào vòng sau hay không, ta cũng phải tìm cơ hội trừ khử hắn! Nhân tài hiếm có như vậy cùng tồn tại một chỗ với ta tại Chiến Tần đế quốc này giống như mãnh hổ không yên, một ngày không giết hắn lòng ta không an tâm.

Nói xong, Đế Huyền lấy từ trong người ra hai viên dược hoàn.

Cầm lấy đan dược, 1 trắng 1 đen phân biệt rõ rằng. Đế Huyền nắm trong tay chỉ cảm thấy lòng bàn tay nóng lên, dược lực mạnh mẽ, nóng rực lan tràn khắp trong phòng biến cả gian phòng thành hỏa lò.

Đan dược màu trắng là "Tà Thần Chiết Thọ Đan" sau khi uống vào có thể đem cảnh giới của bản thân nhanh chóng đề thăng lên cảnh giới Cương Khí Tiên Thiên trung kỳ, thuốc có hiệu quả trong 3 canh giờ. Sau khi thuốc hết hiệu lực thì cảnh giới lại trở về như ban đầu.

Nhưng tuổi thọ hao tổn 20 năm.

Đan dược màu đen là "Tiên Thiên Tạo Hóa Đan" sau khi dùng có thể khiến cho người học võ có thất phẩm Hậu Thiên đại viên màn, hóa huyền vi cương, trực tiếp biến thành võ giả cảnh giới Cương Khí Tiên Thiên sơ cấp. Nhưng dựa vào đan dược trở thành Tiên Thiên thì thiên phú cùng lĩnh ngộ của bản thân sẽ chịu ảnh hưởng, không tốt cho chuyện tu luyện sau này.

Ánh mắt Đế Huyền yếu ớt nhìn về phía hai viên tuyệt phẩm hoàn đan trên tay, nhưng khóe miệng lại dữ tợn không gì sánh được.

- Họ Quách, là ngươi ép ta!

- Thiếu gia, người hãy suy nghĩ kĩ lại đi!

- Thiếu gia, hai viên đan dược này tuy rằng hiệu quả trân quý không gì sánh được. Nhưng thiếu gia biết rõ dựa vào đan dược để tấn chức Tiên Thiên thì sẽ tổn hao thiên phú, mất đi khả năng lĩnh ngộ! Bất lợi cho tu luyện sau này!

- Nếu không dùng đan dược đề thăng lên hàng Tiên Thiên, ngươi cho là bổn thiếu gia ta còn thời gian sao?

Sắc mặt Đế Huyền dữ tợn, nghĩ đến tên tiểu tử họ Quách, có thù tất báo, hắn đã sớm cùng ta kết thù kết oán, hắn hiện tại lại mạnh hơn ta tất nhiên sẽ sớm tìm cơ hội giết ta!

- Một núi không thể chứa hai cọp! Huống hồ cuộc thi kén rể lần này, ta nhất định phải thắng! Một mặt là vì tiểu thư Thanh Thanh, ta cùng nàng có duyên gặp mặt một lần, không có cách nào kiềm chế tình cảm, ta không muốn vì tên họ Quách kia mà mất đi cơ hội cưới được Thanh Thanh! Còn nữa, ta nếu không lấy được danh hiệu đệ nhất trong cuộc thi kén rể lần này để trở thành con rể của Lý Vạn Tông thì tông môn cũng sẽ không buông tha cho ta!

- Tuy rằng thiên phú võ đạo của ta so với đại hoàng tử Doanh Thắng thấp hơn vài phần, nhưng ta cũng đã lĩnh ngộ được 6 phần kiếm ý! Nắm trong tay Thiên Địa Đại Thế, còn có tuyệt kĩ Hoàng Tuyền Đảo trong người, ta tấn chức lên Tiên Thiên, hóa huyền vi cương, thực lực tăng gấp trăm lần, có thể dễ dàng đánh bại đại hoàng tử Doanh Thắng! Muốn giết chết tên họ Quách cũng chỉ là chuyện nhỏ!

- Tên họ Quách một thân ma công, lại dùng huyết mạch bình thường luyện thành Tiên Thiên Cương Thể, tất nhiên trong người mang bí mật tuyệt đỉnh. Ta đã trở thành Tiên Thiên, bắt được hắn thì có thể tra khảo, không biết chừng lại có thể lấy được bí mất tu luyện của hắn không chừng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.