Bá Khí

Chương 180: Hành hung sở phong



Thần lực toàn thân Phong vẫn Vò Ngân bắt đâu ngưng tụ, trong mỗi một lỗ chân lông tế bào phảng phất như có phong ấn một đầu cự thú, lực bạt sơn hà, từng bước tiến tới gần nhóm người Sở Phong. Hơn nữa, cứ bước ra một bước, kiếm ý liền tiếp tục tăng lên, 9 phần kiếm ý rốt cuộc cũng không còn áp chế nào nữa, mạnh mẽ bắn ra bốn phía, mấy chục thanh trường kiếm huyền phù giữa không trung phát ra những âm thanh leng keng vui vẻ. Từng đạo lưu quang kiếm khí xẹt qua giữa bầu trời.

Một đám đệ tử Ngạo Hàn tông lấy Sở Phong dẫn đầu, khắp nơi chèn ép Phong vẫn Vô Ngân, sớm đã khiến cho Phong vẫn Vô Ngân vô cùng nổi giận, thậm chí là động sát khí. Hiện tại Chúc lão nhúng tay vào, hạn chế toàn bộ phẩm cấp của bọn chúng, thật sự là cơ hội trời cho để hành hạ bọn chúng.

Quả thật, Sở Phong ở trong Vô Biên Hải Vực chính là nhân vật chư hầu, quyền thế ngập trời, lấy địa vị của hắn hiện giờ, muốn chèn ép một tiểu tử như Phong vẫn Vô Ngân quả thực cũng là chuyện hợp tình hợp lý, không có gì đáng ngạc nhiên. Thế nhưng Phong vẫn Vô Ngân tu luyện thành Thiên Địa Bá Khí Quyết, suy nghĩ trong lòng đều tràn ngập bá tuyệt thiên hạ, quân lâm vạn đại, là kiệt ngạo, khí phách. Kiếm ý của hắn cũng là bất khuất, căn bản không thể nào nuốt trôi được một cục tức như vậy. Cho dù Sở Phong không bị Chúc lão hạn chế đẳng cấp, hết lần này đến lần khác bức bách như vậy, Phong vẫn Vô Ngân cũng sẽ xông tới chiến luôn, càng không nói tình cảnh như bây giờ.

Còn nhóm người Sở Phong, sau khi trải qua một chút kinh hài, cũng đã dần dần bình thường lại.

- Chẳng qua chi tạm thời áp chế phẩm cấp mà thôi, cũng không phải là vĩnh viễn như vậỵ. Xem ra, Chúc lão từ trước tới giờ đều bị mọi người đánh giá thấp, từ nay về sau ta nên ít xung đột với Chúc lão mới được.

Trong lòng Sở Phong thầm nghĩ. Bất chợt, một luồng hàn lưu màu trắng phóng thẳng lên trời, ở không trung phía trên đỉnh đầu hắn hình thành nên một đám băng vẫn cương khí lớn hơn mười mâu, bên trong đó ẩn chứa ngàn vạn đạo phù lục băng vẫn, 8 phần hàn ý hoàn toàn hiển lộ ra.

- Cũng tốt, giáo huấn ngươi như thế này sẽ có sức thuyết phục hơn.

Sở Phong bình tĩnh nhìn về phía Phong vẫn Vô Ngân:

- Nếu như ngươi cho ràng, sau khi cảnh giới của ta và ngươi ngang nhau, ta không có biện pháp gì thắng ngươi, vậy thì ngươi quá ngây thơ rồi. Để ta cho ngươi biết, thế nào mới là thiên tài chân chính. Vinh quang của thiên tài là không thể khinh nhờn.

- ít nói nhảm đi, trước đánh chết ngươi, sau đó chậm rãi bào chế đám kia!

Toàn trường không có bất kỳ đạo năng lượng tử khí nào áp chế Phong vẫn

Vô Ngân, khiến cho Phong vẫn Vô Ngân khí phách ngập trời, không sợ hài chút nào, hai chân đạp mạnh, lực bạo phát cuồng dà khiến cho thân thể hắn bắn ra xa mấy chục thước tựa như viên đạn, sát na đã kéo gần khoảng cách giữa hắn cùng Sở Phong, quyền phải lưu tụ vượt quá 1 giao thần lực, không hề hoa mỹ trực tiếp đánh thẳng về phía Sở Phong. Trước khi cuộc thi đấu ngày mai diễn ra có thể chiến đấu một trận vui vẻ sảng khoái, vừa vặn kiểm tra lại sức chiến đấu bản thân, tích lũy kinh nghiệm chiến đấu, trong lòng Phong vẫn Vô Ngân vô cùng sảng khoái.

Uy lực một quyền, khiến cho không gian tan vỡ một mảng lớn, hóa thành hàng ngàn hàng vạn mảnh vỡ không gian cuốn lại với nhau tạo thành dòng xoáy ầm ầm lao về phía Sở Phong. Một quyền này vượt quá 100 vạn cân lực lượng, đủ để đánh xuyên qua một ngọn núi.

-Tiểu Na Di thân pháp!

Sở Phong hai tay chắp sau lưng, hai chân không thấy bất kỳ động tác gì, thân thể dĩ nhiên lại lui về phía sau mấy chục thước một cách quỷ dị, dễ dàng tránh khỏi một quyền này của Phong vẫn Vô Ngân.

- Thiên Hàng Băng Thần trong Ngạo Hàn Thất Quyết!

Khoảnh khắc sau, trong đánh băng vẫn trên bầu trời, nháy mắt đã hình

thành mấy trăm băng nhân hình ngời, mỗi một băng nhân đều hình thành từ hàn băng cùng cương khí, mặc khải giáp, đội mũ giáp sừng trâu, cầm trong tay kiếm kích, như thần như ma, gào thét lao xuống bao vây Phong vẫn Vô Ngân.

-Phá!

Phong vẫn Vô Ngân không chút sợ hài, giữa không trung đột nhiên hiển hiện ra một tòa phong lâm hỏa sơn, nham thạch nóng chảy bùng nổ khắp nơi, không gian nhộn nhạo hiện ra những gợn sóng uốn lượn, môi một làn gợn sóng đều ẩn chứa nóng bỏng vô thượng, mỗi một nếp uốn lượn đều chứa trăm nghìn chiêu kiếm kỹ, được hình thành từ kiếm ý vô cùng vô tận.

Phong Lâm Hỏa Sơn kiếm pháp, lấy nóng rực làm chủ đạo, thiêu đốt núi sông, vừa vặn là thiên địch của Ngạo Hàn Thất Quyết.

-Phốc phốc phốc phốc!

Mấy trăm băng thần mà Sở Phong tạo ra, ở giữa không trung đã bị ngàn vạn luồng kiếm khí nóng rực hòa tan, cắt nát, tan võ thành từng mảnh băng nhỏ, bay tung tóe khắp nơi.

- Phong vẫn Vô Ngân tiểu sư đệ dĩ nhiên lại luyện thành một môn kiếm pháp Địa giai trung cấp, có thể chính diện đánh nát Ngạo Hàn Thất Quyết của Sở Phong sư huynh.

Nữ đệ tử Văn Sở Sở mặc một bộ trường sam màu vàng, khuôn mặt mang theo vẻ tái nhợt ốm yếu, điềm đạm đáng yêu, lúc này đang trầm ngâm nói.

lưu Phỉ ở một bên cũng lên tiếng:

- Hẳn không phải là kiếm pháp Địa giai trung cấp, bàng không không có khả năng trực tiếp phá vỡ Ngạo Hàn Thất Quyết của Sở Phong sư huynh. Ta thấy có lẽ là kiếm kỹ đã tiếp cận Địa giai cao cấp. A? Hình như là Phong Lâm Hỏa Sơn kiếm pháp của Thần Kiếm tông Thần Kiếm đế quốc?

Trên mặt Chung Nhất Kiếm hiện lên vẻ âm trầm:

- Không có khả năng là Phong Lâm Hỏa Sơn kiếm pháp. Kiếm Thần Bát Sát của Thần Kiếm tông, tám loại kiếm pháp, mỗi một loại đều là bí mật bất truyền, trừ khi là đệ tử chính tông của Thần Kiếm tông, bàng không không có khả năng học trộm được bất kỳ môn kiếm pháp nào trong số đó. Tiểu tạp chủng Phong vẫn Vô Ngân thi triển bộ kiếm pháp kia chính là mộ phỏng theo Phong Lâm Hỏa Sơn kiếm pháp. Vẽ hổ không thành lại ra vẽ chó.

- Chung sư huynh, cái gì mà tiểu tạp chủng, mồm miệng ngươi nên tích chút âm đức đi.

Lưu Phỉ hơi nhíu mày nói.

Lúc này kiếm tu Trần Bình đột nhiên mở miệng:

- Không phải Phong Lâm Hỏa Sơn kiếm pháp, thế nhưng phẩm cấp tuyệt đối cao hơn so với Phong Lâm Hỏa Sơn kiếm pháp.

Chỉ thấy không trung trên đỉnh đầu Phong vẫn Vô Ngân lúc này không những có núi lửa nham thạch nóng chảy sôi trào, còn có một tòa miếu thờ cổ xưa, bên trong mơ hồ thấu phát ra tiếng phạm xướng, bầu trời trên miếu thờ có từng sợi vẫn vụ nhè nhẹ mờ ảo, trong vẫn vụ còn có cả tử điện thiên lôi ngang dọc. Từng đạo kiếm khí vô hình hữu chất quanh quẩn trong thiên địa, cảnh tượng vô cùng thần dị, có thể nói là kỳ quan.

Không phải Phong Lâm Hỏa Sơn kiếm pháp, nhưng lại ẩn chứa đặc tính, kiếm chiêu của Phong Lâm Hỏa Sơn kiếm pháp, phẩm chất vượt qua Phong Lâm Hỏa Sơn kiếm pháp.

Kiếm tu Trần Bình trong mắt phóng ra thần sắc thèm thuồng, thế nhưng sắc mặt hắn lúc trắng lúc hồng, thân hình thoáng run, bảo kiếm bên trong vỏ đeo bên hông không ngừng phát ra những tiếng ngâm khẽ, tựa như đang than khóc bi ai.

- Trần Bình sư huynh, ngươi sao thế?

Văn Sở Sở kinh ngạc nói.

Trần Bình nghiến răng nghiến lợi, phảng phất như đang dốc sức áp chế thứ gì đó:

- Ta tu luyện Liệt Nhật Tụ Quang kiếm pháp, cực kỳ cương mành, gặp phải kiếm tu khác, khó tránh khỏi kiếm ý sẽ chống đối một phen, bây giờ nơi này toàn bộ đều là kiếm ý, kiếm cảnh do Phong vẫn Vô Ngân xây dựng nên, dưới sự dẫn dắt của khí cơ, Liệt Nhật kiếm ý của ta không chịu thua kém, muốn liều mạng tranh đấu một phen...

Bất chợt trong lúc đó, Trần Bình cũng không còn khống chế được nữa, kiếm ý bắt đầu bùng lên, 7 phần kiếm ý hợp thành một mặt trời chói chang, thân thể của hắn cũng hóa thành một đạo kiếm quang, mặt trời kia theo sát phía sau kiếm quang, cùng nhau chém giết xông tới Phong vẫn Vô Ngân.

- A? Ngươi dưỡng như có dấu hiệu tẩu hòa nhập ma.

Phong vẫn Vô Ngân thản nhiên mở miệng, 9 phần kiếm ý hoàn toàn vượt lên trên 7 phần kiếm ý của Trần Bình. Lúc trước Trần Bình có được tu vi tử khí, còn có thể đủ để bù đắp sự chênh lệch về kiếm ý, giờ khắc này, tu vi của hắn hạ xuống một giai, nhất cử nhất động, từng chiêu từng thức, đều nằm trong sự khống chế của Phong vẫn Vô Ngân.

Quảng trường này đã hoàn toàn trở thành một thế giới kiếm, thế giới của Phong vẫn Vô Ngân.

Phong vẫn Vô Ngân dẫn động Đại Lôi Âm Bảo Sát kiếm pháp, tiếng phạm xướng vang vọng, một đạo kiếm mang cổ xưa đại khí, trực tiếp chém thẳng về phía Trần Bình.

- Choang!

Mặt trời chói chang trên đỉnh đầu Trần Bình trong nháy mắt tan vỡ, hóa thành những mảnh kiếm ý sứt mẻ, thân hình hắn mạnh mẽ lui lại, trong miệng máu tươi phun ra điên cuồng, tựa như một bao cát bay về phía sau mấy chục thước, khoanh chân mà ngồi, vẻ mặt tái nhợt.

Phong vẫn Vô Ngân không cần tốn nhiều sức đã đánh bại kiếm tu Trần Bình, thân hình bỗng nhiên đứng thẳng bất động, ngàn vạn đạo kiếm khí từ tám hướng tụ lại, có vẫn vụ mờ ảo, có sự cổ xưa nặng nề của Đại Lôi Âm Bảo Sát kiếm pháp, có luồng khí nóng rực kinh người của Phong Lâm Hòa Sơn kiếm pháp, có uy lực lôi điện kinh người của Tấn Lôi Kiếm Pháp. Trong lúc nhất thời kiếm quang rực rỡ lóng lánh, không trung giáng xuống vạn đạo hào quang, thụy khí nghìn tầng, khiến cho Phong vẫn Vô Ngân nhìn qua như một Kiếm Tiên xuất trần, thiên địa đại thế trong quảng trường bị kiếm ý của Phong vẫn Vô Ngân dẫn động, dung nhập vào trong kiếm thế Phong vẫn Vô Ngân, không gì sánh được.

- Ta muốn nói cho ngươi biết, mất đi ưu thế về cảnh giới, ngươi chẳng là cái thá gì cả.

Phong vẫn Vô Ngân nhìn Sở Phong:

-Nếu như ta có thể tu thành Tử Khí cảnh, giết một thiên tài như ngươi cũng khác nào giết chó giết lợn. Ngươi không xứng! Chết đi!

Mặt đất trong quảng trường như bị xới tung lên, Thình lình trong lúc đó, bốn loại kiếm pháp, 9 phần kiếm ý, hòa hợp thành một đạo kiếm mang, tựa như áo trời không vết chắp vá, trực tiếp chém thẳng vào Sở Phong. Vô số mảnh vỡ không gian cũng ầm ầm cuốn theo sau kiếm mang.

Một kiếm này, cơ hồ không thể nào đỡ nổi.

Toàn bộ đệ tử Ngạo Hàn tông ở đây bao gồm cả nhóm người đại trưởng lão, cũng cảm giác mình bị kiếm ý đáng sợ tập trung.

Vô cùng kinh hãi.

Chỉ đơn thuần từ góc độ "ý" mà nói, Phong vẫn Vô Ngân hầu như đã vô địch trong toàn bộ môn nhân Ngạo Hàn tông có mặt tại đây.

9 phần kiếm ý.

Sở Phong có thể nói là đệ nhất thiên tài dưới 30 tuổi của Ngạo Hàn tông ngoại trừ Bạch Quang cùng Gia Luật Hoành, chẳng qua cũng chỉ lĩnh ngộ ra được 8 phần hàn ý mà thôi, so với Phong vẫn Vô Ngân còn kém một bậc.

Chênh lệch về 1 phần ý cảnh này, nghe thì rất nhỏ, thế nhưng trong lúc chiến đấu, quả thực chính là một vực sâu khó có thể vượt qua.

Đệ tử Ngạo Hàn tông còn lại lĩnh ngộ ra được ý đều chỉ là 6 phần, 7 phần, cũng có Lạc Tống lĩnh ngộ ra 8 phần thương ý, Lưu Phỉ lĩnh ngộ ra 8 phần quyền ý, xếp ngang hàng với Sở Phong, thế nhưng vẫn như cũ khó chống lại được 9 phần kiếm ý của Phong vẫn Vô Ngân.

Duy nhất có thể chống lại tạo nghệ về ý của Phong vẫn Vô Ngân cũng chỉ có đại trưởng lão cùng nhị trưởng lão.

Đại trưởng lão lĩnh ngộ ra được 9 phần chưởng ý, nhị trưởng lão lĩnh ngộ ra được 9 phần cước ý.

Kiếm ý của Phong vẫn Vô Ngân khóa chặt lấy Sở Phong, một kiếm chém ra, kiếm khí không chứa chút khói lửa nhân gian, ẩn chứa cực hạn của bốn loại kiếm pháp, khiến cho Sở Phong cảm giác được áp lực khổng lồ trước giờ chưa từng có.

-Phốc...

Văn Sở Sở đột nhiên phun ra một ngụm tiên huyết, bất đắc dĩ cười khổ:

- Kiếm ý của vị tiểu sư đệ này thật mạnh, không gì không phá được, chỉ riêng dư ba của kiếm khí cũng khiến cho huyết khí toàn thân ta cuồn cuộn, thụ thương nhẹ.

- Phốc phốc phốc phốc!

Trong quảng trường, đại bộ phận đệ tử Ngạo Hàn tông đều miệng phun máu tươi, bị kiếm ý vô thượng của Phong vẫn Vô Ngân gây thương tích.

Sắc mặt lưu Phỉ thoáng trắng bệch:

- Vị tiểu sư đệ này, tiền đồ không thể hạn lượng!

Khóe miệng Chung Nhất Kiếm cũng chảy ra một tia máu, hắn dữ tợn chửi bới:

- Tiền đồ không thể hạn lượng cái rắm, nếu không phải phẩm cấp của chúng ta bị hạn chế, nào có phần cho hắn kiêu ngạo? Nếu như bây giờ lão tử vẫn còn tu vi Tiên Thiên Tử Khí cảnh, đã sớm một đao chém chết hắn rồi, ngày mai đi tham gia thi đấu, chắc chắn kết cục của hắn là bị đào thải. lão tử cũng không tin, Chúc lão vương bát đản... A, Chúc lão ở trong cuộc thi ngày mai dám hạn chế cảnh giới của đệ tử tông môn khác.

Sở Phong lúc này, tinh thần linh hồn đều bị kiếm ý của Phong vẫn Vô Ngân khóa chặt. Vào lúc này, hắn đã cho thấy được sự trấn định cao hơn người khác một bậc, cùng với sức chiến đấu siêu cường:

- Muốn dùng ý áp chế ta? Quá ngây thơ rồi... Chết đi. Băng Phong Thiên Lý trong Ngạo Hàn Thất Quyết, Sơn Hà Giải Đống trong Ngạo Hàn Thất Quyết, Băng Sương Hổ Khiếu quyền, Liệt Nhật Phần Tâm chưởng, Hàn Băng Tỏa Cốt thương, Tang Môn côn, Như Ảnh Tùy Hình thoái, Thiên Lý Truy Hồn quyền...

Thình lình trong lúc đó, Sở Phong đồng thời đánh ra 8 loại tuyệt chiêu.

Trong 8 loại tuyệt chiêu này, có 2 chiêu là Ngạo Hàn Thất Quyết Địa giai cao cấp, còn có 3 chiêu quyền pháp mà hắn đạt được từ trong hải vực cũng là Địa giai cao cấp, còn lại 3 chiêu côn pháp, thương pháp, thoái pháp, là Địa giai trung cấp.

Vô luận là quyền, chưởng, côn hay là cước, Sở Phong đều đã nắm được vài phần ý cảnh.

Phải biết ràng Sở Phong tuy có sở trường là Ngạo Hàn Thất Quyết, thế nhưng khi hắn lĩnh ngộ ra được 8 phần hàn ý, cũng không thể nào tiến thêm được nữa, vì vậy hắn đã suy nghĩ đi nghiên cứu vũ kỹ khác, chưởng phập, quyền pháp, thoái pháp, côn pháp... cũng đã lĩnh ngộ ra được vài phần chưởng ý, quyền ý, thoái ý... trong khi đồng thời đánh ra, uy lực vô cùng.

- 9 phần kiếm ý, có gì đáng tự hào? Đáng trách phẩm cấp ta bị hạn chế, bàng không thi triển ra vài sát chiêu trong Ngạo Hàn Thất Quyết, cùng với võ học Địa giai cao cấp đáng sợ khác, ngươi làm sao còn đường sống...

Trong lòng Sở Phong cười nhạt. Trên người hắn mang nhiều loại võ học, nhưng có võ học cần phải có năng lượng tử khí mới có thể thi triển ra được.

- Ầm!

Một kiếm mang theo 9 phần kiếm ý của Phong vẫn Vô Ngân, cùng với 8 loại vũ kỹ của Sở Phong chính diện va chạm.

Toàn bộ quảng trường đều trờ nên run rẩy, khiến cho đất rung núi chuyển, phảng phất như đã tới ngày diệt vong.

Lần này trong hai người, không ai chiếm được tiện nghi.

Đúng lúc này, Sở Phong cao giọng cười dài;

- Ha ha ha, vừa rồi đều chi là hư chiêu, sát chiêu chân chính là đây... Băng Phong Quyết trong Ngạo Hàn Thất Quyết!

Bất chợt, một phù văn cực lớn từ trên trời giáng xuống, trong nháy mát đánh vào đan điền Phong vẫn Vô Ngân.

Băng Phong Quyết!

Lúc trước Gia Luật Hoành cũng từng thi triển một chiêu này đối với Phong vẫn Vô Ngân.

Băng Phong Quyết, có thể triệt để phong bế đan điền của võ giả, khiến võ giả không thể nào tu luyện được nữa. Luyện đến tận cùng, Băng Phong Quyết có thể phong bế đan điền của Tiên Thiện Cương khí cảnh, Tử Khí cảnh, Hạo Khí cảnh võ giả. Khiến cho bọn họ giống như phế nhân, không thê nào vận dụng được năng lượng trong đan điền nữa.

Yếu chi của Băng Phong Quyết chính là một chữ... phế!

Sở Phong dù sao cũng đã lịch lãm trong hải vực nhiều năm, đã vượt cấp chiến đấu với cường giả Tiên Thiên Hạo Khí cảnh, tích lũy được kinh nghiệm chiến đấu phong phú.

Hắn biết, một kiếm kia của Phong vẫn Vô Ngân tuyệt đối là một kiếm khuynh thành, sau khi chém ra, tất sẽ có khoảnh khắc bị ngưng trệ, trong khoảnh khắc này, Phong vẫn Vô Ngân bị vây trong tinh thể lực cũ chưa phát hết, lực mới chưa sinh.

Sở Phong bắt được cơ hội trong nháy mắt này, đánh ra Băng Phong Quyết, trực tiếp phong bể đan điền Phong vẫn Vô Ngân, khiên Phong Vàn Vô Ngân trờ thành phế nhân.

- Ha ha ha ha ha ha!

Một chiêu Băng Phong Quyết này hoàn toàn đánh trúng đan điền Phong vẫn Vô Ngân. Sỡ Phong cười lên như điên:

- Tiểu tử thổi, cho dù ngươi có thể thôi động cương khí trong đan điền luyện hóa phù lục đóng băng này cùng cần mất thời gian nhất định, trong đoạn thời gian này, ngươi có thể làm được gi.... Ha ha ha!

Phương thức chiến đấu này là sờ trường của Sỡ Phong. Hắn gặp phải địch nhân có thực lực ngang bàn minh, thậm chí vượt qua minh, thông thường đều đồng thời thi triển ra nhiều loại vũ kỹ, trước tiên chính diện giao đấu một chiêu cùng đối phương, sau đó lập tức đánh ra một chiêu Băng Phong Quyết.

Phương thức chiến đấu này hắn chưa từng thất thủ lần nào, hắn đã giết chết được 23 đối thủ Tiên Thiên Tử Khí cành đinh phong, đánh bại 6 võ giả Tiên Thiên Hạo Khí cảnh sơ kỳ.

Nhưng sau khi phù lục Băng Phong Quyết kia đánh sâu vào đan điền Phong vẫn Vô Ngân, lập tóc bị Tử Khí giao long thiêu đốt hóa thành chất dinh dưỡng.

- Con em ngươi, lão tử hận nhất chính là Băng Phong Quyết, đóng băng con em ngươi ấy!

Phong vẫn Vô Ngân căn bản không có đan điền, hoặc cũng có thể nói, đan điền của hắn không phải dùng để chứa đựng huyền khí, cương khí. Đan điền của hắn chi dùng đê nuôi dưỡng yêu thai.

Bời vậy Băng Phong Quyết đối với hắn hoàn toàn vô hiệu.

Quả thật, nếu như Phong vẫn Vô Ngân chi là võ giả Tiên Thiên Cương Khí cảnh bình thường, vậy thì hiện tại hắn đã trúng chiêu rồi.

Nhưng chỗ đặc thù của Thiên Địa Bá Khí Quyết đã khiến cho chiêu thức chưa một lần thất bại của Sở Phong mất đi hiệu lực.

Trong khoảnh khắc, hai chân Phong Vàn Vô Ngàn bạo phát, nhảy vọt tới trước người Sở Phong, quyền phải trực tiếp đấm ra.

-Rầm!

Một quyền này đập thẳng lên ngực Sở Phong.

-Phốc!

Sở Phong điên cuồng phun ra máu tươi, đau đớn kịch liệt khiến thân thể hắn quàn quại, hắn hoàn toàn không nghĩ ra, vốn đã đánh một chiêu Băng Phong Quyết vào trong cơ thê Phong vẫn Vô Ngân, toàn thân Phong vẫn Vô Ngân phải bị đóng băng mới đúng, vì sao lại càng thêm mạnh mẽ như vậy?

Một chiêu Băng Phong Quyết này cũng đã kích phát mối hận trong lòng Phong vẫn Vô Ngân, tất cả những khổ sở, thù hận lúc trước bị Gia Luật Hoành phong ấn, toàn bộ đều trút lên đầu Sở Phong.

- Băng Phong Quyết? Đóng băng con em ngươi ấy. Chết đi.

Quyền trái quyền phải của Phong vẫn Vô Ngân thi nhau nện ra, dốc sức đập lên thân thể Sở Phong.

- Rầm rầm rầm rầm...

Băng giáp mà Sở Phong lưu kết ra đều bị Phong vẫn Vô Ngân trực tiếp đập nát

- Phốc phốc phốc phốc...

Trong miệng Sở Phong máu tươi phun ra như mưa, đã hoàn toàn bị đánh đến đầu óc mơ hồ.

- Đủ rồi!

Thình lình trong lúc đó, một cự chưởng ẩn chứa 9 phần chưởng ý, từ trên trời giáng xuống, đánh thẳng tới Phong vẫn Vô Ngân. Chưởng thế kinh người, tựa như kinh đào hài làng, hồng trần cuồn cuộn, trực tiếp trấn áp.

Trong một chưởng này không chi ẩn chứa 9 phần chưởng ý, hơn nữa còn chứa ít nhất 20 loại chưởng pháp tinh vi ảo diệu, hơn vạn chiêu chưởng pháp.

Đại trường lão đã xuất thủ,

- Nghiệt súc, chết cho ta!

- Ha ha ha ha, thân là trường lão mà cùng muốn ra tay chèn ép ta sao?

Phong vẫn Vô Ngân đã hoàn toàn đò mắt, Thần Lực Chùy từ trong nạp

giới nhanh chóng bay ra, hai tay cầm chùy, lưu tụ ra gần 5 giao thần lực, không hề dùng chiêu thức nào hao mĩ, một chùy đập mạnh.

- Rắc rắc rắc...

Cự chưởng cương khí kia lập tức xuất hiện những đường nứt nẻ...

- Vỡ cho ta!

Khoảnh khắc sau, Phong vẫn Vô Ngân tích súc 9 phần kiếm ý một lần nữa, điên cuồng đâm chém, cự chưởng cương khí lập tức bị nổ tung tan Vỡ.

Ngay cả đại trường lão sau khi bị áp chế cảnh giới cũng đều không thể trấn áp được Phong vẫn Vô Ngân.

- Nhị trưởng lão, tam trường lão, tứ trường lão, ngũ trường lão, lục trường lão, chúng ta đồng loạt ra tay, trấn áp tên nghiệt súc này.

Đại trường lão thực sự đã động nộ, lập tức hét lớn.

Phong vẫn Vô Ngân hành hung một trận, đánh cho Sở Phong lên bờ xuống ruộng, phun máu như mưa, khuôn mặt coi như anh tuấn cùng sưng thành đầu heo, xương cốt toàn thân cùng không biết gày bao nhiêu khúc, vô cùng thẻ thảm năm bếp ở một bên. Nếu không phải Sở Phong vẫn thôi động băng giáp phòng ngự, bản thân cùng tu luyện một môn công pháp Địa giai trung cấp có thê tá lực, chi sợ đã rơi vào tình cảnh bị đánh chết tươi. Từ khi xuất đạo cho tới nay, mặc dù ở tại Vô Biên Hải Vực hung hiểm vạn phần, Sở Phong cùng chưa từng thẻ thảm như vậy! Lần này coi như đã bị lật thuyền trong mương!

Trên quảng trương, toàn bộ đệ từ Ngạo Hàn tông tức thì bị sự hung tàn của Phong vẫn Vô Ngân làm cho kinh sợ.

Dam đánh Sở Phong thành như vậy, làm sao có thể giải quyết được hậu quả đây?

Sở Phong không phải vồ giả bình thường!

Hẳn ở trong hải vực có lành địa của mình, có trăm tên vò già Tiên Thiên đi theo, còn có mấy nghìn nô lệ!

Đương nhiên... cũng có được chỗ dựa vừng chắc mạnh mẽ!

những điều này chưa cần nói, một khi Sở Phong khôi phục cảnh giới, há có the không trả thù? Đây là nhục nhà vô cùng! Giống như huyết hài thâm cừu!

- Phong vẫn Vô Ngân tiểu sư đệ làm việc hoàn toàn không lo lắng hậu quả, dùng mành không gì sánh được, là hào kiệt cái thế, nhưng rất dể gặp thiệt thòi. Chúc lão không có khả năng bảo vệ hắn cả đời.

Khóe miệng nữ đệ tử Văn Sở Sở có vết máu trào ra, thờ dài nói. Trong con ngươi mỹ lệ của nàng đều là lo lắng cùng tiếc nuối.

Lưu Phỉ lại nói:

- Khí phách. Tiểu sư đệ đủ phách. Quyết đánh đến cùng. Mạnh mẽ quyết đoán. Chỉ có tâm tính như thê mới phù hợp với con đường vò đạo mạnh tược yếu thua. Nếu như một khi hắn tránh lui chi sợ sớm đã bị Sở Phong sư huynh giết chết rồi!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.