Bá Khí

Chương 238: Thật đúng là đưa tới tận cửa!



- A, đại trưởng lão, hôm nay cơn gió nào lại đưa ngài tới Lạc Khê đảo vậy? Đại trưởng lão đã sớm không còn lăn lộn tại Vô Biên Hải Vực nữa, rời bỏ cuộc sống lưỡi đao liếm máu, chém giết cả ngày, trở lại tông môn bảo dưỡng tuổi thọ rồi mà.

La Gian cười tủm tỉm nói.

Ngồi ở đối diện La Gian, chính là đại trưởng lão Mặc Tử Hắc của Ngạo Hàn tông. Lúc này, trong lòng Mặc Tử Hắc oán thầm một câu... La Gian, ít diễn kịch trước mặt lão phu đi, kẻ khác không biết ngươi, chẳng lẽ lão phu còn không hiểu ngươi? Ngươi chính là hung nhân biến thái, trên Ác Nhân bảng vết xấu đầy ra, là ác nhân xếp thứ 320, đã từng có thủ đoạn tàn sát toàn đảo.

Nhưng biểu hiện ra bên ngoài, Mặc Tử Hắc vẫn là vuốt râu cười:

- Ha ha, La Gian sư điệt, ngươi đừng nói giỡn, ngươi ở tại Vô Biên Hải Vực tiêu dao cỡ nào, thoải mái cỡ nào? Trời cao biển rộng, đều tùy ý ngươi rong ruổi, không bị tông môn quản thúc. Hiện tại ngươi còn trở thành một tiểu đầu mục của thế lực khổng lồ Già Thiên minh, tiền đô vô lượng. Lão phu cũng cảm thấy vui vẻ thay ngươi. Lúc trước khi ngươi tiến vào Tiên Thiên thành, lão phu chỉ liếc mắt đã có thể khẳng định, tiểu tử nhà ngươi ngày sau chắc chắn không phải vật trong ao. Thế nào, ở tại Lạc Khê thành đảm nhiệm đầu lĩnh phân bộ, tay cầm binh quyền, cảm giác tốt chứ?

- Ha ha!

La Gian vui sướng cười:

- Đại trưởng lão, ta thì có gì tốt? Cả ngày chém giết, đâu ai biết ngày nào đó sẽ ngã xuống trong Vô Biên Hải Vực. Vẫn là lão nhân gia ngài tốt, an tọa tông môn, được tông môn cung phụng, đức cao vọng trọng, mỗi ngày đều có tài nguyên tu luyện không dứt. Có thể chuyên tâm vào võ đạo. Ài, tiểu chất tại Lạc Khê đảo này cũng không phải nắm giữ chức quan nhàn rỗi, mấy ngày gần đây, cấp trên ban bố xuống một mệnh lệnh, muốn tiểu chất chiêu mộ một nhóm người mới đi trợ giúp một vị huynh đệ, cùng nhau chiễm lĩnh một tòa tiểu đảo vô chủ có rất nhiều tử khí linh thạch. Tiểu đảo này, đám nữ tử của Phấn Hồng quân đòa, còn có người của Hùng Phong quân đoàn, đều đang dán mắt nhìn chằm chằm vào. Đến lúc đó, không thể tránh khỏi một phen chém giết.

Nói đến đây, trong đôi con ngươi của La Gian hiện lên một vẻ khát máu tàn khốc, lơ đãng thè đầu lưỡi liếm liếm môi, biểu lộ ra bản tính tàn bạo máu tanh.

- A? Muốn chiêu mộ người mới?

Trong mắt Mặc Tử Hắc dần hiện ra biểu tình nghiền ngẫm:

- Được rồi, sư điệt, lời thừa không nói nữa. Lần này tới đây, là ta muốn ngươi giúp một việc. Việc này cũng không phải là việc tư của lão phu, mà là sự tình tông môn.

Nói xong, Mặc Tử Hắc trực tiếp lấy ra tấm lệnh bài tông môn.

- A? Lệnh bài?

La Gian khẽ ngưng trọng, chẳng qua rất nhanh liền cười thản nhiên:

- Đại trưởng lão, tông môn có chuyện gì muốn tiểu chất đi làm? Tiểu chất bản lĩnh thấp kém, sợ rằng không giúp được gì cho tông môn cả!

Người này còn chưa thèm nghe xem Mặc Tử Hắc sẽ giao phó cho hắn làm chuyện gì, đã mở miệng từ chối trước.

Cũng đúng, một khi tiến vào Vô Biên Hải Vực, quan niệm về quan niệm sẽ càng lúc càng mờ nhạt.

Ở tại Vô Biên Hải Vực lang bạt một thời gian ngắn, như thiên mã hành không, không bị khuôn sáo của tông môn quản thúc, càng như một con ngựa hoang thoát cương, làm gì còn muốn quay về tông môn nữa.

Khóe mắt Mặc Tử Hắc khẽ co rúm lại, mở miệng nói:

- Sư điệt, kỳ thực cũng chỉ là một chuyện nhỏ. Gần đây, tông môn xuất hiện một kẻ phản bội, tên là Phong Vân Vô Ngân, ngày hôm nay hắn đã truyền tống tới Lạc Khê đảo, chuẩn bị rời bến lịch lãm. Là một người mới. Lão phu đoán rằng hắn sẽ chọn gia nhập một tổ chức nào đó. Nghĩ tới nghĩ lui, trên Lạc Khê đảo, đáng giá để gia nhập cũng chỉ có Già Thiên minh cùng Hùng Phong quân đoàn. Bởi vậy lão phu tới đây dặn dò với ngươi, nếu như Phong Vân Vô Ngân quả thực tới gia nhập Phong Vân Vô Ngân, vậy thì hi vọng ngươi hiệp trợ lão phu xử lý tiểu tử này. Đây chỉ là một việc nhỏ nhặt, sư điệt ngươi sẽ không cự tuyệt chứ? Tuy rằng hiện tại ngươi lăn lộn danh tiếng rất thịnh, nhưng ngươi đừng quên, không có tông môn tài bồi, ngươi cũng không có được ngày hôm nay.

Bên ngoài phân bộ Già Thiên minh.

Phong Vân Vô Ngân ngừng chân đánh giá một phen, sau đó cất bước đi vào bên trong. Thầm nghĩ... ta cũng không nhất định phải gia nhập vào Già Thiên minh, chẳng qua vào xem một chút cũng không sao.

Vô Biên Hải Vực. Lạc Khê đảo. Phân bộ Già Thiên minh.

Đại trưởng lão Ngạo Hàn tông Mặc Tử Hắc đang tiến hành thương lượng cùng với người phụ trách La Gian của phân bộ Già Thiên minh Lạc Khê đảo.

Đôi mắt La Gian khép hờ, âm quang chợt lóe:

- Đại trưởng lão, tiểu chất từ nhỏ đã được Ngạo Hàn tông bồi dưỡng, điều này không sai, nếu như tiểu chất trở lại tông môn, đối với tông chủ, đối với đại trưởng lão, tự nhiên là sẽ ba quỳ chín lạy, cúi đầu vâng lệnh. Đáng tiếc... nơi này là Vô Biên Hải Vực, tiểu chất làm việc cho Già Thiên minh, ăn cơm của Già Thiên minh, có rất nhiều việc đều phải đặt Già Thiên minh ở vị trí trên cùng...

- Thôi, thôi, đừng nói những lời vớ vẩn nữa.

Mặc Tử Hắc vô cùng không kiên nhẫn phất phất tay:

- Cũng chỉ bảo ngươi hiệp trợ lão phu bắt một kẻ phản bội mà thôi! Ngươi lại ra sức từ chối! Đủ rồi! Vậy thì lão phu cầm lệnh bài tông chủ, truyền ý chỉ của tông chủ. La Gian, ngươi hiệp trợ tông môn tập nã kẻ phản bội Phong Vân Vô Ngân, sau khi chuyện này thành công, tông môn sẽ cho ngươi một chức vị trưởng lão! Ngươi ở Vô Biên Hải Vực dốc sức chém giết lăn lộn, đơn giản là vì quyền thế, tài phú. Vô Biên Hải Vực nguy cơ tứ phía, võ giả ngã xuống mỗi ngày đều nhiều vô số kể! Hiện tại cho ngươi một vị trí trưởng lão, bất kỳ lúc nào ngươi cũng có thể trở về tông môn nhận chức! Ngươi lên làm trưởng lõa, ngồi ngang hàng cùng với lão phu, được hưởng dụng tài nguyên của tông môn!

- Hả?

Trong mắt La Gian lóe lên một đạo tinh mang, lập tức gật đầu cười nói:

- Được rồi! Cống hiến vì tông môn là vinh hạnh của La Gian! Chỉ là một kẻ phản bội, có đáng kể gì? Dám phản bội tông môn, đó là muốn chết! Đại trưởng lão, chỉ cần kẻ phản bội đó dám mò đến gia nhập tại phân bộ của ta, vậy hắn sẽ trở thành thịt cá trên thớt gỗ, mặc ta bào chế!

Một vị trí trưởng lão tông môn, vẫn có được sức hấp dẫn rất lớn, là công việc béo bở, La Gian tự nhiên sẽ không cự tuyệt.

- Ừm!

Mặc Tử Hắc đạm mạc nhắm mắt lại, trong lòng toàn bộ đều là oán độc... Phong Vân Vô Ngân, có đến bốn thành là ngươi sẽ tìm đến gia nhập phân bộ Già Thiên minh, có bốn thành lựa chọn gia nhập Hùng Phong quân đoàn, hai thành còn lại, ngươi sẽ lựa chọn gia nhập các thế lực lớn nhỏ khác. Nói cách khác, hiện tại lão phu có bốn thành hi vọng truy bắt được kẻ phản bội này! Ngươi dám đến phân bộ Già Thiên minh, lão phu sẽ để ngươi có đi không có về!

...

Phong Vân Vô Ngân bước vào phủ đệ phân bộ Già Thiên minh.

Trong phủ đệ có một tòa đại thính đường rộng lớn, trong phòng tập hợp mấy chục tên thám hiểm trẻ tuổi, đều đang báo danh gia nhập.

Hơn chục vị trí tiếp đãi khách đều có một nhân vật Tiên Thiên Tử Khí cảnh sơ kỳ phụ trách tiếp nhận những người báo danh,

Phong Vân Vô Ngân tùy ý đứng vào hàng để chờ đợi.

Vị trí tiếp đãi này là một thiếu phụ đầy đặn, bộ dáng yên thị mỵ hành, vạt áo hở rất sâu, cực kỳ thu hút ánh mắt mọi người. Mùi nước hoa nồng nặc từ trên người nàng tỏa ra bốn phía.

Thiếu phụ chợt đảo mắt qua nhìn về phía Phong Vân Vô Ngân, khẽ nhíu mày:

- Cậu bé, ngươi... ngươi cũng muốn gia nhập Già Thiên minh?

- Ừm!

Phong Vân Vô Ngân gật đầu:

- Ta muốn hỏi một chút, điều kiện để gia nhập Già Thiên minh như thế nào?

- Hi hi... bộ dáng người nhỏ nhưng quỷ lớn...

Thiếu phụ thấy bộ dạng thản nhiên của Phong Vân Vô Ngân, càng cười đến run người:

- Cậu bé, Già Thiên minh chúng ta chính là một trong những cỗ thế lực cường đại nhất hải vực trước tứ giới. Đừng tưởng rằng ngươi trẻ tuổi tuấn tú thì tỷ tỷ sẽ rộng rãi mở đường cho ngươi. Muốn vào Già Thiên minh, cảnh giới tu vi cũng không phải là quan trọng nhất, mà quan trọng nhất chính là sức chiến đấu phải mạnh mẽ.

- Sức chiến đấu mạnh?

Phong Vân Vô Ngân khẽ nhíu mày.

- Ừm! Cậu bé, ngươi tốt nhất nên chờ một thời gian nữa hãy đến báo danh. Mấy ngày nay, độ khó của bài kiểm tra so với bình thường lớn hơn rất nhiều... tay chân khẳng khiu như ngươi, không chịu đựng nổi khảo hạch lần này đâu... hì hì...

Thiếu phụ cười khanh khách một trận.

trong lòng Phong Vân Vô Ngân sinh ra một cơn chán ghét, bất động thanh sắc nói:

- Khảo hạch mấy ngày nay là gì vậy?

Thiếu phụ thấy Phong Vân Vô Ngân vẫn bướng bỉnh, trên mặt tràn đầy tiếu ý. Nàng rất ít khi gặp được thiếu niên tuổi tác còn nhỏ như Phong Vân Vô Ngân tới báo danh, bởi vậy thấy rất hứng thú, cũng không ngại mà lên tiếng giải thích:

- Như lúc bình thường, nội dung khảo hạch chính là đánh chết một đầu yêu thú Tiên Thiên Tử Khí cảnh, là được gia nhập Già Thiên minh. Nhưng đã nhiều ngày nay, phân bộ có một nhiệm vụ, cần phải có một ít nhân thủ tinh nhuệ, bởi vậy nội dung khảo hạch nhiều ngày nay là giết chết một đầu mãnh thú Tiên Thiên Hạo Khí cảnh! Tỷ tỷ nói cho ngươi biết, đầu mãnh thú Tiên Thiên Hạo Khí cảnh này, luận cảnh giới tuy rằng chỉ tương đương với võ giả Tiên Thiên Tử Khí cảnh sơ kỳ, nhưng đây chính là yêu thú mà một vị cường giả trong Già Thiên minh chúng ta tự tay bắt về, trời sinh tính tình tàn bạo khát máu, không biết đã nuốt sống bao nhiêu bao nhiêu người thám hiểm rồi. Toàn thân nó đã ngưng tụ ra được sát khí đỏ như máu... Không phải tỷ tỷ dọa dẫm ngươi, nhưng loại tiểu hài tử da mềm thịt ngậy như ngươi, chính là đồ ăn mà yêu thú thích nhất, chỉ cần nó phóng ra khí tức hung tàn đã đủ để hù chết được ngươi rồi...

- A?

Phong Vân Vô Ngân trong lòng ngạc nhiên... Hóa ra phân bộ Già Thiên minh Lạc Khê đảo này đang khẩn cấp chiêu mộ tinh anh, muốn đi hoàn thành một nhiệm vụ. Ta mới đến Vô Biên Hải Vực, còn có rất nhiều việc chưa quen thuộc. Đơn độc một mình đi thám hiểm thì không thích hợp chút nào. Nếu có thể theo Già Thiên minh, trước tiên quen thuộc hoàn cảnh nơi này, vậy thì không thể tốt hơn!

- Ta muốn thử tham gia khảo hạch xem sao.

Phong Vân Vô Ngân quyết đoán nói.

- A...

Thiếu phụ lắc đầu, nàng cũng không có quyền can thiệp vào lựa chọn của những người tới báo danh. Lúc này bèn lấy ra một tấm lệnh bài giao cho Phong Vân Vô Ngân:

- Cậu bé, lệnh bài này ngươi cầm lấy, bên kia có mấy cánh cửa, căn cứ theo số đánh trên lệnh bài mà tiến vào. Nhớ kỹ, trong quá trình khảo hạch, nếu như gặp bất kỳ nguy hiểm gì, ngươi chỉ cần bóp nát lệnh bài là có thể an toàn trở ra.

- Đa ta!

Phong Vân Vô Ngân nhận lấy lệnh bài.

Lênh bài này màu sắc như phỉ thúy, dường như điêu khắc từ ngọc mà thành, cũng không cứng rắn, tiện tay là có thể bóp nát. Trên lênh bài có khắc một ký tự số 4 rất to. Toàn thân tấm lệnh bài có từng đạo năng lượng rực rỡ lưu chuyển.

Phong Vân Vô Ngân nắm lệnh bài trong tay, cất bước đi về một cánh cửa ở khu vực bên trái.

Tổng cộng nơi này có 4 đạo quang môn, tỏa ra màu sắc rực rỡ, phân biệt viết mấy chữ số 1, 2, 3, 4.

Lúc này, đang có mấy võ giả trẻ tuổi bộ dáng đắc chí, tay cầm lệnh bài đi thẳng vào trong quang môn số 4. Quang môn này hết sức kỳ lạ, bên trong nó phảng phất như có một động thiên khác, mấy võ giả kia tiến vào trong quang môn như thoi đưa, ngay sau đó khí tức liền biến mất, tựa như đã được truyền tống tới một vị diện khác.

- Thực sự là kỳ lạ!

Phong Vân Vô Ngân âm thầm kinh ngạc.

- Già Thiên minh này quả nhiên nội tình mười phần thâm hậu. Chỉ là một nơi được dùng để khảo hạch mà dường như đã do một vị đại năng mở ra. Có lẽ ở phía sau những cánh cửa này chính là nối liền tới một số vị diện cỡ nhỏ. Toàn bộ nội dung khảo hạch đều thực hiện ở trong vị diện cỡ nhỏ đó.

Đang tự đánh giá một chút, mấy võ giả trẻ tuổi vừa tiến vào trong quang môn số 4 vừa rồi, quần áo tả tơi, mặt xám như tro thất thểu bước ra. Kêu lên sợ hãi:

- Thật đáng sợ! Thực sự rất đáng sợ! Thiếu chút nữa đã bị nuốt sống!

- Mấy vị huynh đệ, bên trong cửa là yêu thú gì vậy?

Phong Vân Vô Ngân không nhịn được thốt lên dò hỏi.

- Là... là...là yêu thú sắp hóa thành hình người... Thật đáng sợ... sát khí của nó quá kinh khủng, nếu như không phải ta kịp thời bóp nát lệnh bài, được truyền tống ra, chúng ta... chúng ta đều đã trở thành đồ ăn của yêu thú kia rồi.

Những người kia hiển nhiên là đã thất bại trong khảo hạch, cửu tử nhất sinh chạy ra khỏi quang môn.

- A, có ý tứ!

Phong Vân Vô Ngân nhẹ nhàng cười, bước ra một bước, trực tiếp tiến thẳng vào trong quang môn số 4.

...

Già Thiên minh, phân bộ Lạc Khê đảo, hậu hoa viên.

Nhóm người Mặc Tử Hắc cùng La Gian sau khi thương nghị thỏa đáng, bắt đầu cùng nhau trò chuyện, bàn tán về những sự kiện lý thú phát sinh vài tháng gần đây trong Vô Biên Hải Vực.

Lúc này, La Gian thản nhiên cười:

- Đại trưởng lão, dù sao cũng cũng đang buồn chán, vậy mời đại trưởng lão cùng quan sát tình huống khảo hạch của những người đang ở trong phân bộ vậy.

Trong thần sắc La Gian có chút đắc ý dào dạt, lập tức lấy ra một khối phù triện, trong hậu hoa viên tuôn ra một đoàn hỏa diễm mê người, sau đó một màn ánh sáng đột ngột xuất hiện từ trong hư vô.

Màn ánh sáng này bị phân cách thành rất nhiều ô vuông nhỏ, trong mỗi một ô vuông nhỏ đều hiện ra tình hình các võ giả chém giết với đám yêu thú.

- A?

Mặc Tử Hắc sửng sốt.

La Gian đắc ý nói:

- Đại trưởng lão, đây chính là thí luyện trường khảo hạch mà vị đứng đầu Già Thiên minh chúng ta tự mình luyện chế ra. Trong hơn chục vị diện cỡ nhỏ này, nuôi thả rất nhiều yêu thú, dùng để những người luyện tập tiến vào chém giết. Tiểu chất làm người phụ trách phân bộ nơi này, có thể quản lý toàn bộ tình hình của mỗi một thí luyện trường khảo hạch!

- Hắc hắc...

Mặc Tử Hắc cũng phải than thở:

- Vị đứng đầu Già Thiên minh thực sự là hảo thủ đoạn! Là một cường giả tuyệt thế! Mỗi một phân bộ đều luyện chế ra một thí luyện trường khảo hạch ở vị diện cỡ nhỏ như vậy... Thông thiên triệt địa! Đây mới là thông thiên triệt địa chân chính!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.