Bá Khí

Chương 310: Quét ngang hết thảy



Điều này hoàn toàn không thèm nhìn Gia Luật Hồng rồi.

Cùng một tên Thánh Giai tác chiến, lại dám làm như không có chuyện gì xảy ra, mà tiến hành nghi thức hóa Tử thành Chính, còn không sợ bị cắt đứt.

Đây chính là ngông cuồng.

Đã ngông cuồng đến tột đỉnh rồi.

- Thật ngông cuồng.

Trên bầu trời, vô số cường giả, bao gồm Thanh Đế, đao bộc bên người Bạch Quang, trong lòng cũng chấn kinh.

- Thật sự thật ngông cuồng rồi, hắn căn bản là không để Gia Luật Hồng vào trong mắt.

- Gia Luật Hồng, ngươi phóng ngựa tới đây. Lão tử hôm nay, chỉ dùng một đầu ngón tay, có thể bóp chết ngươi!

Phong Vân Vô Ngân một bên tiến hành nghi thức hóa Tử thành Chính, một bên gõ gõ móng tay, nhìn Gia Luật Hồng ngoắc ngoắc ngón tay, giống như gọi một con chó vậy.

Cuồng!

- A!!!!

Gia Luật Hồng điên cuồng vô cùng, phù một tiếng, hắn tức giận đến mức phun ra một ngụm máu tươi. Hắn đời này kiếp này, không có gặp được loại vũ nhục này.

Trong lúc này, trên bầu trời, ở bên trong mười mấy đám mây Chính Khí, bỗng nhiên rầm rầm rầm vang lên, một đoàn Phong sát khổng lồ, xé trời mà rơi xuống, mang theo hết thảy uy áp, hoành không xuất thế.

- Hí!!!!!!

Những Thánh Giai lão giả kia, toàn bộ đều hít vào một ngụm khí lạnh.

- Chuyện gì xảy ra? Phong Vân Vô Ngân hóa Tử thành Chính, tại sao xuất hiện một cơn Phong sát sao? Có chuyện gì xảy ra?

Rõ ràng trong lúc đó, từng đạo Chính Khí, từng đạo Phong sát, đồng thời từ trên bầu trời chiếu xuống, dung nhập vào Tử Khí Hồng Lô của Phong Vân Vô Ngân.

Mỗi một viên Thiên Địa Đan Điền, phẩm chất đều kéo lên, hơn nữa, mỗi một viên bên trong đan điền, chứa đựng Phong sát, phẩm chất đã cao lên.

Tử Khí Hồng Lô, dần dần từ màu tím bắt đầu chuyển sang màu đỏ nhạt.

Tạo ra khí thế bá tuyệt thiên hạ, bắt đầu bao phủ Phong Vân Vô Ngân.

- Gia Luật Hồng, ngươi còn lê mề cái gì, người này cổ quái, ngươi còn không giết hắn rồi? Hắn đang tiếp thụ nghi thức hóa Tử thành Chính, phân tâm lưỡng dụng. Ngươi mau ra tay trực tiếp giết chết hắn đi.

Mộc Tu Trưởng lão, khàn giọng gầm hét lên.

- Giết!

Gia Luật Hồng nổi giận gầm lên một tiếng, trên đỉnh đầu thánh quang bắt đầu khởi động, chiêu số Ngạo Hàn Thất Quyết đánh ra.

- Phong Vân Vô Ngân, ngươi chết cho ta!

Phong Vân Vô Ngân vui mừng, không sợ hãi, chân phải nặng nề đạp mạnh, 1О8 long lực lượng ngưng tụ, oanh hạ xuống, đem trọn lôi đài chia năm xẻ bảy, vô số cự thạch, cũng bay lên, hướng Gia Luật Hồng cuốn tới.

Sau một khắc, một ngón tay chỉ ra, trầm trọng vô cùng, trên đầu ngón tay vân che phủ, từng đạo hình rồng chân khí tạo thành, bay thẳng đến trấn áp Gia Luật Hồng.

Một ngón tay đâm ra, vô số không gian, cũng bắt đầu bạo liệt.

- Lão tử bóp chết ngươi!

Phong Vân Vô Ngân gầm thét một tiếng, đầu ngón tay trong nháy mắt hướng đỉnh đầu Gia Luật Hồng nhấn mạnh xuống.

Lúc này, trên lôi đài, có mười mấy đoàn đám mây Chính Khí, ở giữa bao vây mấy chục Phong sát, Chính Khí thiên ti vạn lũ cùng với Phong sát, cũng quán xuyên vào nhau, dung nhập vào Tử Khí Hồng Lô trên đỉnh đầu Phong Vân Vô Ngân.

Tình cảnh này làm cho mọi người rung động, ở trong linh hồn Phong Vân Vô Ngân xé động, lúc này hắn đang tiến hành nghi thức hóa Tử Thành Chính, muốn ở trên lôi đài, nhất cử hoàn thành đánh sâu vào cảnh giới Tiên Thiên Chính Khí.

Phong Vân Vô Ngân từ trong nạp giới, thu lấy đại lượng linh thạch, dược liệu, đầu nhập Tử Khí Hồng Lô, sau đó thiêu đốt năng lượng, tăng nhanh nghi thức hóa Tử Thành Chính.

Ttrong lúc này Thiên địa một mảnh nếp uốn, không gian sôi trào, ánh sáng vặn vẹo, một mảnh Chính Khí sông dài, cũng co giãn, sinh ra khí thế bàng bạc.

Về mặt khác, Phong Vân Vô Ngân một cước đem trọn lôi đài chà đạp đến mức bị chia năm xẻ bảy, cự thạch bay loạn, từng cục nham thạch thô to hung hăng nện ở trên thân thể Gia Luật Hồng. Gia Luật Hồng có thánh quang hộ thể, tự nhiên không sợ hãi những hòn đá này, nhưng ở bên trong hòn đá, ẩn chứa cuồng bạo lực lượng, đông đông đông, nện đến Gia Luật Hồng, làm cho hắn chật vật không chịu nổi.

Phong Vân Vô Ngân xuất ra một đầu ngón tay, lấy 108 long vĩ lực lượng, ngưng tụ ở đầu ngón tay, ngang nhiên hướng Gia Luật Hồng đè ép xuống.

- Quỳ xuống!

Phong Vân Vô Ngân nổi giận gầm lên một tiếng, lúc này trên đỉnh đầu Gia Luật Hồng thánh quang vòng tròn cũng bị áp bách đến mức nhăn nhó, không chịu nổi gánh nặng. cả người Gia Luật Hồng, giống như bị dãy núi áp xuống, làm cho hai chân hắn phát run, hắn hét lên một tiếng, vận khởi thánh lực điên cuồng ngăn cản. Ở bên trong Thánh quang vòng tròn, bổn mạng thần thông, Ngạo Hàn Thất Quyết, đánh ra bảy cái thủ ấn vô thượng, bảy chiêu công pháp, ngang nhiên đánh ra, làm cho cả thiên hạ có tuyết, vạn dặm băng sương, Thời Không Phong Bạo, tịch quyển đến trên người Phong Vân Vô Ngân.

- Cẩu tặc! Cút cho ta!

Lúc này hai đầu gối Gia Luật Hồng thừa nhận sức ép, đã bắt đầu cong, muốn quỳ xuống.

- Chút tài mọn!

Phong Vân Vô Ngân cười xuy một tiếng, năm ngón tay tay trái bành trướng trở nên to lớn, bấm tay liên tục bắn ra, bên trong mỗi một ngón bắn ra, cũng là sức mạnh to lớn vô thượng.

- Phanh! Phanh! Phanh!

Gia Luật Hồng đánh ra Ngạo Hàn Thất Quyết, Thời Không Phong Bạo, bị Phong Vân Vô Ngân đạn phá, biến mất trong vô hình.

Cùng lúc đó, ngón tay áp bức Gia Luật Hồng, cũng không buông lỏng, nặng nề ấn xuống.

Lúc này gương mặt Gia Luật Hồng đỏ bừng, rõ ràng hai đầu gối truyền đến thanh âm "Ken két két", hắn đau kêu lên một tiếng, sau đó trực tiếp quỳ xuống. Xương cốt hai đầu gối, cũng bị sức lực Phong Vân Vô Ngân, trực tiếp ép tới gảy xương.

- Ngươi bây giờ hướng ta quỳ xuống, cũng là đã muộn!

Phong Vân Vô Ngân đạm mạc cười một tiếng, ngón tay tiếp tục ấn xuống, sau đó chà xát, bóp.

Sóng ba thanh âm vang lên bên tai không dứt, thánh quang vòng tròn trên đỉnh đầu Gia Luật Hồng, cũng đang không ngừng nổ tung.

Toàn trường an tĩnh.

Gia Luật Hồng lần này xuất quan, bày ra thực lực Thánh Giai Nhất Chuyển, đích xác là sáng tạo ra một lần oanh động, làm cho người ta nhìn với cặp mắt khác xưa. Nhưng điều làm người ta trăm triệu lần không nghĩ tới chính là, hắn và Phong Vân Vô Ngân tỷ thí, hoàn toàn bày ra cục diện hoàn toàn nghiêng về một phía.

Cơ hồ là không có thực lực phản kháng, một phát bắt đầu, đã bị áp bách đến mức phải quỳ xuống.

Ở trong thế giới võ giả, vũ nhục lớn nhất, cũng không phải là bị đánh chết, mà là phải bị quỳ xuống.

Gia Luật Hồng này, nhất định cả đời này của hắn, ở trong việc tu luyện, rất khó tiến thêm được nữa rồi. Đây là một đạo tâm ma, khi tâm hồn hắn, để lại vĩnh viễn không cách nào ma diệt bóng ma này, thì không có cách nào đền bù nổi sơ hở.

Hắn coi như là bị phá hủy.

Trừ phi, hắn có thể đủ thực lực chuyển bại thành thắng, giết chết Phong Vân Vô Ngân.

Nhưng điều này hiển nhiên là không thể nào, phải biết rằng, Phong Vân Vô Ngân là một bên tiếp nhận nghi thức hóa Tử Thành Chính, vừa chiến đấu với Gia Luật Hồng, thắng được cũng không có lời nào để nói.

Hai người ở giữa chênh lệch quá lớn, quả thật là một trời một vực.

Lúc này, Gia Luật Hồng thúc dục thánh lực, hắn đau khổ giãy dụa, muốn phản kháng áp bách, hắn muốn đứng lên, nhưng đầu ngón tay kia của Phong Vân Vô Ngân giống như trời cao áp bức, căn bản không phải Gia Luật Hồng có thể ngăn cản. Toàn thân xương cốt hắn, bộc phát ra thanh âm bùm bùm cách cách, rất nhiều đốt ngón tay, cũng bị ép tới trật khớp, gảy xương. Hai mắt hắn rỉ máu, trong miệng máu tươi phun ra, trong lòng hắn lúc này tràn đầy ủy khuất, không cách nào phát tiết, thế nhưng hắn gào khóc, trong nháy mắt nước mắt chảy ra, thê thảm không nỡ nhìn.

Ngạo Hàn Tông nhất phái, tông chủ Sở Bích, cùng với đám người Mộc Tu Trưởng lão, trên mặt hoàn toàn không ánh sáng, hận không được. tìm kẽ đất chui vào.

Cảm thấy hổ thẹn.

Đây quả thực là cái tát trước mặt.

Vốn định tại trước mặt thiên hạ quần hùng, đắp nặn một thiên chi kiêu tử, nhưng thiên chi kiêu tử này mới vừa tạo ra, đã bị đánh vỡ mặt. Hơn nữa đánh cho mất mặt hoàn toàn, quả thật là thương tích đầy mình.

Cả Ngạo Hàn Tông, cũng đều hổ thẹn.

Những Ngạo Hàn Tông cao tầng, trên mặt cũng tràn đầy lo lắng, bên trong hốc mắt, chớp động toàn bộ sát cơ. Bỗng nhiên, Sở Bích lạnh lùng nói.

- Chư vị Trưởng lão, tình thế hôm nay, nguy ở sớm tối, Gia Luật Hồng sẽ chết. Càng thêm ghê tởm chính là, Phong Vân Vô Ngân tên phản đồ này, còn đang tiến hành nghi thức hóa Tử Thành Chính, để cho bổn tông chứng kiến. Dứt khoát, chúng ta trực tiếp xuất thủ, phá đi nghi thức Phong Vân Vô Ngân hóa Tử Thành Chính, để cho hắn chung thân không cách nào thành tựu Tiên Thiên Chính Khí cảnh được.

Sở Bích đang nghĩ muốn mạnh mẽ cắt đứt nghi thức Phong Vân Vô Ngân hóa Tử Thành Chính, kỳ tâm quỷ vực, có thể nói là hèn hạ vô sỉ.

Mộc Tu Trưởng lão cười lạnh nói.

- Sở Bích, ngươi nghĩ là tại trước mặt khắp thiên hạ võ giả, đem Ngạo Hàn Tông mất hết mặt mũi sao? Ở võ giả thế giới, đi cắt đứt nghi thức cảnh giới, đây là chuyện tình vô sỉ nhất, sẽ khiến cho thiên hạ căm phẫn. Ngươi xem một chút, tại chỗ nhiều võ giả như vậy, những người muốn giết Phong Vân Vô Ngân cho thống khoái, dương danh lập vạn rất nhiều, còn có cừu gia của Phong Vân Vô Ngân... Người xuất thủ cắt đứt nghi thức Phong Vân Vô Ngân hóa Tử Thành Chính rồi thì làm sao, Sở Bích ngươi khinh thường xuất thủ, ngươi là nghĩ muốn hủy diệt danh tiếng Ngạo Hàn Tông sao?

Sở Bích yên lặng không nói.

Đúng như lời Mộc Tu Trưởng lão nói, tại chỗ võ giả, hiện tại ở bên trong nội tâm, cũng tràn đầy giãy dụa. Có rất nhiều võ giả, cũng muốn nghĩ trực tiếp xuất thủ, cắt đứt nghi thức Phong Vân Vô Ngân hóa Tử Thành Chính, nhưng cũng không ai dám xuất thủ. Nếu như ngu ngốc xuất thủ, chỉ sợ làm cho thiên hại võ giả căm phẫn.

Bên người Bạch Quang hắc bạch đao nô, cũng đề nghị.

- Thiếu gia, nếu không, chúng ta bây giờ chuẩn bị phế Phong Vân Vô Ngân đi, làm gián đoạn nghi thức hắn.

Bạch Quang khóe miệng nhếch lên.

- Bổn thiếu gia huyết mạch vô cùng cao quý, nếu như làm ra chuyện như vậy, gia tộc sẽ bị hổ thẹn. Phong Vân Vô Ngân coi là cái gì? Một đồ ti tiện, hắn thành tựu Tiên Thiên Chính Khí cảnh, cũng không có gì lớn.

Lúc này một đám cường giả Thần Kiếm đế quốc, bây giờ tất cả đều ngu xuẩn muốn động.

Chiến Tần đế quốc hoàng đế, gắt gao nhìn thẳng trận doanh Thần Kiếm đế quốc, chỉ cần phát sinh dị trạng, người Thần Kiếm đế quốc dám ra tay phá hư nghi thức Phong Vân Vô Ngân, Chiến Tần đế quốc hoàng đế sẽ ngang nhiên xuất thủ.

Lúc này, Mộc Tu Trưởng lão truyền âm nhập mật, xuyên vào trong linh hồn Gia Luật Hồng.

- Ngu xuẩn! Ngươi còn không sử dụng mai linh phù kia, triệu hoán hư ảnh Băng Tuyết nữ thần tác chiến?

Trên lôi đài, một mảnh đống hỗn độn, Gia Luật Hồng đúng là khóc ra nước mắt,hắn bị áp bách đến chẳng những hai đầu gối quỳ sát, đỉnh đầu cao ngạo kia, đã một tấc tấc phục thấp xuống, cả người đều rung động.

Thoạt nhìn, Gia Luật Hồng thật giống quỳ gối trước mặt Phong Vân Vô Ngân, dập đầu nhận tội.

- Ngươi muốn hướng ta dập đầu? Vậy ngươi không dập đầu sao!

Lúc này đầu ngón tay Phong Vân Vô Ngân chỉ ra, "Ba " một tiếng, Gia Luật Hồng đầu dập đầu đi xuống.

Bên ngoài tràng, Chúc Lão khẽ nhíu mày.

- Tiểu oa nhi đang đùa cái gì? Hắn và Gia Luật Hồng lực chiến đấu cách xa quá mức, một chiêu là có thể miểu sát Gia Luật Hồng, hắn còn không ngừng nhục nhã Gia Luật Hồng như vậy. Ha ha, ta hiểu được rồi, tiểu tử này, là trì hoãn thời gian, cố ý cùng Gia Luật Hồng lề mề, đợi đến khi nghi thức hắn hóa Tử Thành Chính kết thúc, thành công tấn chức Tiên Thiên Chính Khí cảnh. Tiểu oa nhi chẳng những chiến lực dũng mãnh tinh tiến, ngay cả tâm tính cũng trở nên thâm trầm như vậy. Gia Luật Hồng? Ha ha, ngươi căn bản không tính là tiểu oa nhi, cùng tiểu oa nhi so sánh, Gia Luật Hồng coi là thiên tài cái gì? Đúng là thiên tài chó má mà thôi.

Chúc Lão đoán không lầm, Phong Vân Vô Ngân cũng không có thay đổi lôi đài, thời gian dài càng nhục nhã, khinh nhờn, Gia Luật Hồng.

Thật sự là hắn đang chầm chậm.

Muốn ở thời điểm đối chiến với Gia Luật Hồng, hắn hoàn thành nghi thức hóa Tử Thành Chính. Một khi dễ dàng miểu sát Gia Luật Hồng, mà nghi thức còn chưa kết thúc, nói không chừng, Ngạo Hàn Tông những lão bất tử kia, có thể mượn đề tài để của mình nói chuyện, xuất thủ về phía Phong Vân Vô Ngân.

Chỉ cần hắn và Gia Luật Hồng đối chiến không có kết thúc, những người khác vì mặt mũi, vì thiên hạ quần hùng ở dưới, cũng không dám dễ dàng động thủ.

- Phanh! Phanh! Phanh!

Gia Luật Hồng ở lúc này giống như một đứa trẻ mới sinh, căn bản không có phản kháng, dập đầu như bằm tỏi, loại nhục nhã này, người ở bên ngoài thoạt nhìn, cũng là đỏ mắt, không đành lòng nhìn thấy.

Lúc này, Gia Luật Hồng rõ ràng tán phát ra một tiếng dã thú, một đoàn thánh quang sáng lạn từ trong thân thể của hắn bộc phát ra, sau một khắc, có một hư ảnh từ trong sương mù đi ra.

Hư ảnh này, chính là một Băng Tuyết nữ thần cao chừng ba trượng, lụa mỏng che thân, băng cơ ngọc cốt, trên mặt toát ra cao quý thánh khiết, quang mang tỏa ra làm cho người ta có cảm giác không dám khinh nhờn, trên đỉnh đầu, hai thánh quang đang xoay tròn, cho thấy Băng Tuyết nữ thần này có lực chiến đấu Thánh Giai Nhị Chuyển.

Trên lôi đài, ánh sáng toàn bộ bị hư ảnh Băng Tuyết nữ thần hấp dẫn, không gian bắt đầu chấn động tạo thành từng mảnh băng tuyết, đang không ngừng gào thét, tịch quyển, tùy ý phát ra hàn ý.

- Ân? Băng Tuyết nữ thần Là Thánh Giai Nhị Chuyển, lực chiến đấu vượt xa Thánh Giai Nhất Chuyển. Gia Luật Hồng mới là Thánh Giai phế vật, căn bản không thể triệu hoán ra hư ảnh này. Ha hả, Ngạo Hàn Tông đã ăn gian rồi.

Thanh Đế phân thân, lắc đầu bật cười.

- Hèn hạ!

Chiến Tần đế quốc hoàng đế, cắn răng thống mạ một tiếng, trong lòng hắn bắt đầu lo lắng thay cho Phong Vân Vô Ngân. Dù sao, hư ảnh Băng Tuyết nữ thần này lực chiến đấu đạt tới Thánh Giai Nhị Chuyển, giở tay nhấc chân đã có thể hủy thiên diệt địa, Phong Vân Vô Ngân có thể hoàn chiến thắng Gia Luật Hồng, nhưng không nhất định có thể thong dong đối mặt với hư ảnh này.

Chiến Tần đế quốc hoàng đế, tùy thời chuẩn bị xuất thủ, thay Phong Vân Vô Ngân ngăn trở hư ảnh Băng Tuyết nữ thần tấn công

- Phong Vân Vô Ngân, ngươi đi chết sao. Ta muốn làm thịt ngươi!

Gia Luật Hồng gào thét, cả người hắn lúc này đã hoàn toàn điên cuồng rồi.

Phong Vân Vô Ngân ánh mắt khẽ hơi nhấc lên, nhìn về phía Băng Tuyết nữ thần hư ảnh.

Rõ ràng trong lúc đó, hai tròng mắt cái hư ảnh kia, tỏa ra hai đạo thánh quang sông dài, giữa sông mênh mông song nước, chảy ra, sau đó bắn về phía Phong Vân Vô Ngân.

- Băng Chi Mâu!

Hai đạo thánh quang sông dài, đông lại một phiến không gian, bộc phát ra bùm bùm cách cách, giống như thanh âm miểng thủy tinh vỡ, vô số khối băng bén nhọn, kích bắn ra bốn phía.

Thiên địa trong lúc này, băng sương bao phủ, tuyết trắng khuynh thành.

- Phốc!

Khoảnh khắc này, Phong Vân Vô Ngân đã bị một đoàn băng cứng đông lại.

- Ha ha ha ha!

Gia Luật Hồng từ trên mặt đất đứng lên, cười lớn.

- Phong Vân Vô Ngân, ngươi còn không chết sao? Ha ha...

Bất chợt, tiếng cười của Gia Luật Hồng, bỗng nhiên im bặt, lúc này có một người phá băng ra, như cũ ngón tay nhấn ở trên người Gia Luật Hồng, làm hắn ta một lần nữa ấn ngã xuống đất, biết điều quỳ xuống.

- Ken két ken két!

Băng cứng sinh ra đường vân tinh mịn, trong nháy mắt nổ bung, một mảnh hình rồng chân khí khổng lồ, giống như quần ma loạn vũ, quanh quẩn ở trên lôi đài, phát ra từng tiếng rồng ngâm uy nghiêm.

Phong Vân Vô Ngân một bước từ bên trong băng cứng đạp ra ngoài, tay trái ngang nhiên trảo ra.

- Chiêu thứ năm Sát Thần Quyền Pháp, Băng Liệt Thức!

108 con rồng hình dạng chân khí, gia trì ở trong tay trái Phong Vân Vô Ngân, ngưng tụ ra một bàn tay khổng lồ che trời, trên tay từng đạo Chân Long quấn quanh, lúc này gặp phải quỷ thần cũng dễ dàng trừ bỏ, trực tiếp đem bầu trời Băng Tuyết nữ thần trảo lấy.

- Phanh!!!!!!

Dưới Thần lực, Băng Tuyết nữ thần hư ảnh bị đánh tan thành phấn vụn, thánh quang biến mất.

Sau một khắc, cái bàn tay khổng lồ che trời kia, đem Băng thân thể Tuyết nữ thần hư ảnh tàn phá, trực tiếp ném vào Tử Khí Hồng Lô.

Ở bên trong Tử Khí Hồng Lô, vô tận Phong sát, tử hỏa, tử băng, điên cuồng luyện hóa Băng Tuyết nữ thần hư ảnh, luyện ra chất dinh dưỡng nồng nặc, tăng nhanh nghi thức hóa Tử thành Chính.

- Hừ! Ta còn tưởng rằng có nhiều kiêu ngạo, cũng chẳng qua là so sánh với Tần Cửu U mạnh hơn một chút, cũng không đáng giá nhắc tới!

Phong Vân Vô Ngân khinh thường cười cười, nói.

- Gia Luật Hồng, ngươi còn có cái pháp bảo gì, toàn bộ bày ra đi.

- Phanh! Phanh! Phanh!

Lúc này bị một chỉ áp bách xuống, Gia Luật Hồng lại ngẩng đầu lên lại bị dập đầu xuống, tràng diện này người thấy cũng phải thương tâm, người nghe thấy mà rơi lệ.

- Quá mạnh mẻ, lại đem Băng Tuyết nữ thần hư ảnh kia trực tiếp đánh nát, sau đó luyện hóa để đề cao tốc độ nghi thức hóa Tử thành Chính... Yêu nghiệt, Biến thái,

Chiến Tần đế quốc hoàng đế, cũng bị Phong Vân Vô Ngân chấn nhiếp rồi.

Trên bầu trời, tất cả đế quốc hoàng đế còn lại, tất cả đều hai mặt nhìn nhau. Thần Kiếm đế quốc hoàng đế, truyền âm nhập mật nói với Vạn Kiếm tôn giả.

- Ái khanh, chúng ta nhất định phải ngăn cản Phong Vân Vô Ngân, thực lực của hắn mạnh đến mức có thể vượt cấp tàn sát giết Thánh Giai rồi, loại chuyện này, ở vị diện chúng ta cơ hồ là chưa từng gặp qua. Không thể để cho hắn tiếp tục nữa rồi. Một khi hắn hóa Tử thành Chính, lực chiến đấu tất nhiên lần nữa đề thăng, khi đó, nghĩ muốn giết hắn, sợ rằng khó khăn muôn vàn.

Vạn Kiếm tôn giả mí mắt hơi vén, lạnh nhạt nói.

- Thần Kiếm Tông môn hạ nghe lệnh, kết vạn kiếm đại trận, cắt đứt Phong Vân Vô Ngân tiến hành nghi thức hóa Tử thành Chính.

Trên lôi đài.

Lúc này Băng Tuyết nữ thần hư ảnh, bị đầu nhập vào bên trong Tử Khí Hồng Lô, làm cho nghi thức Phong Vân Vô Ngân hóa Tử thành Chính tăng thêm chất dinh dưỡng, trên bầu trời Chính Khí, Phong sát, giống như mưa to tầm tả, chợt hạ xuống, đúc ở trong Tử Khí Hồng Lô.

Tử Khí Hồng Lô, lúc này bắt đầu dần dần chuyển thành màu đỏ nhạt.

Mỗi một viên Tiên Thiên Tử Khí đan điền, cũng sinh ra, lập tức có dấu hiệu phân liệt.

- Ngao!!!!

Lúc này, ở trận doanh Ngạo Hàn Tông, Mộc Tu Trưởng lão khàn giọng gầm hét lên.

- Đáng chết! Nghiệt súc! Thế nhưng hắn đánh nát Băng Tuyết nữ thần hư ảnh rồi.

- Sở Bích, ngươi ra tay đi. Lập tức xuất thủ. không tiếc mất thể diện cũng phải chém giết Phong Vân Vô Ngân!

Mộc Tu Trưởng lão gào thét kêu lên, hắn cuối cùng đem tôn nghiêm ném qua một bên, chuẩn bị dùng thủ đoạn hèn hạ, đối phó với Phong Vân Vô Ngân.

Sở Bích sắc mặt lạnh như băng, sát cơ sâu nặng.

- Mộc Tu Trưởng lão, mới vừa rồi Thần Kiếm Tông Vạn Kiếm tôn giả, đã phát ra truyền âm nhập mật, mời Ngạo Hàn Tông chúng ta, liên thủ đối phó Phong Vân Vô Ngân. Thần Kiếm Tông muốn triển khai Vạn kiếm đại trận, mà Vạn Kiếm tôn giả tự mình chủ trì đại trận, trực tiếp tru diệt Phong Vân Vô Ngân. Thần Kiếm Tông vạn kiếm đại trận, uy danh hiển hách, từ mười tám kiếm đạo cường giả bày trận pháp, một kiếm chém ra, Vạn Kiếm Quy Tông, tan biến hết thảy pháp tắc, coi rẻ chư thiên, vô cùng lợi hại. Lần này, Phong Vân Vô Ngân hẳn phải chết không thể nghi ngờ. Bất quá, Mộc Tu Trưởng lão, mời người ở một bên lược trận, Chiến Tần đế quốc hoàng đế kia, luôn luôn cũng che chở Phong Vân Vô Ngân tạp chủng, thỉnh Mộc Tu Trưởng lão coi chừng Chiến Tần đế quốc hoàng đế, để tránh hắn ở thời khắc mấu chốt xuất thủ tham dự ngăn cản chúng ta tru diệt Phong Vân Vô Ngân.

- Ân, các ngươi cứ việc buông tay buông chân đối phó Phong Vân Vô Ngân. Chiến Tần đế quốc hoàng đế, để lão phu đối phó hắn!

Mộc Tu Trưởng lão trên mặt da thịt không ngừng co giật, hung hãn nói, oán độc vô cùng.

Rõ ràng trong lúc đó, ở bên trong trận doanh Thần Kiếm đế quốc, Vạn Kiếm tôn giả cầm đầu, ước chừng mười tám Thần Kiếm Tông cường giả, lăng không bay ra, trên không trung triển khai trận pháp, cùng hô quát.

- Vạn kiếm đại trận, tru diệt hết thảy yêu tà. Vạn Kiếm Quy Tông, Thiên hạ cúi đầu!

Mười tám tên kiếm tu, được Vạn Kiếm tôn giả Thánh Giai Nhất Chuyển cầm đầu, còn lại mười bảy người, chính là đương kim Thần Kiếm Tông đệ tử trác tuyệt nhất, có ba tên Thánh Giai Nhất Chuyển, 14 tên Tiên Thiên Chính Khí đỉnh.

Mỗi một người, cũng cầm trong tay một thanh thượng cổ bảo kiếm, lấy máu tươi làm tế dẫn, tế ra thượng cổ kiếm hồn. Trong lúc nhất thời, từng đạo kiếm khí cổ xưa, tung hoành, cắt toái trời cao, kiếm quang quay cuồng, đằng đằng sát khí, thiên địa trong lúc này bị xé ra từng đạo khe rãnh, ở bên trong mỗi một đạo khe rãnh, cũng đản sinh ra một thượng cổ kiếm hồn. Trong lúc nhất thời, nhật nguyệt vô quang, khắp nơi hỗn độn, vạn kiếm chém giết, vô pháp vô thiên.

Tuyệt sát đại trận này, chính là Thần Kiếm Tông tổ sư, đích thân sáng lập ra. Đại năng này lấy kiếm nhập đạo, lưu lại mười tám thượng cổ bảo kiếm, phong ấn rất nhiều thượng cổ kiếm hồn, một khi trận pháp triển khai, những thượng cổ kiếm hồn này, cũng sẽ bị kích phát ra, sau đó hung ác chém giết, làm cho thương hải tang điền, toàn bộ tan biến.

Kiếm trận trực tiếp bao trùm lôi đài, đạo đạo kiếm quang làm xuất hiện ra từng đạo khe rãnh, sau đó điên cuồng xâm nhập Chính Khí trên đỉnh đầu Phong Vân Vô Ngân, lúc này muốn đánh gẫy nghi thức Phong Vân Vô Ngân hóa Tử thành Chính.

Lúc này, thân thể Sở Bích cũng vừa động, trong nháy mắt bay đến trên lôi đài, tế ra Ngạo Hàn Thất Quyết, oanh giết Phong Vân Vô Ngân.

- Ngạo Hàn Tông tru diệt phản đồ!

Sở Bích một bên động thủ, một bên rống lên một câu, khí thế rất đường hoàng.

- Càn rỡ! Quá hèn hạ! Thật sự quá hèn hạ!

Chiến Tần đế quốc hoàng đế gầm thét một tiếng, hắn giận đến run rẩy cả người.

- Một đám nhân vật thành danh đã lâu, hợp lực đi tiễu trừ một tên thiếu niên, còn muốn cắt đứt hắn nghi thức hóa Tử thành Chính, thật sự là hèn hạ.

Chiến Tần đế quốc hoàng đế lúc này nổi cơn thịnh nộ, trên đỉnh đầu, tam đại thánh quang vòng tròn vận chuyển, bàn tay to từ tam đầu thánh quang, đồng thời từ bên trong vòng tròn bắn ra ngoài. Một tay cầm bảo tháp, một tay cầm chiến đao, một tay cầm trường thương, tỏa ra thánh quang nồng nặc, phong hỏa tất cả, khai thiên tích địa.

Chiến Tần đế quốc hoàng đế thúc dục công kích mạnh nhất, oanh kích hướng về phía vạn kiếm đại trận của Thần Kiếm Tông.

- Ha ha ha ha! Độc Cô huynh, trẫm cùng ngươi thân cận một chút!

Đột ngột, Thần Kiếm đế quốc hoàng đế kia, tay phải lấy ra, tạo ra một bàn tay thánh quang vĩ đại, bốn phía kiếm quang chưởng tâm, cắn nát hết thảy biến thành hư vô.

- Phanh!

Hai tên Thánh Giai hoàng đế, đối địch với nhau, thế nhưng tuy hai mà một, người nào cũng không có chiếm được ưu thế.

- Hoàng đế bệ hạ, bổn tông xử trí phản đồ, bệ hạ không cần nhúng tay vào.

Mộc Tu Trưởng lão trong mắt thần quang bắt đầu khởi động, hai tay vung lên, một mảng lớn thánh quang, ánh sao, ánh trăng, ánh nắng, toàn bộ cũng lóe ra, bện thành một tấm lưới, sau đó hướng về phía Chiến Tần đế quốc hoàng đế bao trùm đến.

- Chiến Tần Bảo tháp, trấn áp cho trẫm! Trấn áp! Trấn áp!

Chiến Tần đế quốc hoàng đế giống như điên cuồng, trên đỉnh đầu, ba vòng thánh quang vòng tròn, ngưng tụ thành một ngọn thông thiên bảo tháp, ngang nhiên trấn áp tất cả, bóp diệt chư thiên, thánh ca hùng tráng bắt đầu hát vang.

- Kiếm Thần Nhất Tiếu! PHÁ cho trẫm.

Thần Kiếm đế quốc hoàng đế, trên đỉnh đầu, ba vòng thánh quang đại bàn, ngưng tụ ra một Kiếm Thần hư ảnh, sau đó khẽ mỉm cười, kiếm ý khuynh thành, bộc lộ ra tài năng. Thời Không Phong Bạo, Thiên Giới Thánh Hỏa, toàn bộ đản sinh ra.

Hai tên hoàng đế, đánh nhau, lực lượng ngang nhau.

Lúc này đám Mộc Tu Trưởng lão, nhanh chóng dán mắt nhìn Chiến Tần đế quốc hoàng đế, không để cho hắn ra tay trợ giúp Phong Vân Vô Ngân.

Lúc này, phần lớn võ giả, trong lòng đều vô cùng khinh thường.

Phong Vân Vô Ngân có tiếng xấu, rất nhiều người muốn giết hắn, điều này cũng không tệ, nhưng Thần Kiếm Tông cùng Ngạo Hàn Tông lúc này đúng là hèn hạ vô sỉ.

Ngay cả đám người Thanh Đế cùng Vạn Thiên Sơn, cũng không biết nên khóc hay cười.

- Quá hèn hạ. Thật sự quá hèn hạ.

Trên lôi đài.

Phong Vân Vô Ngân nghi thức hóa Tử thành Chính, tiến hành đến lúc khẩn yếu nhất, Tiên Thiên Tử Khí đan điền, phẩm chất đã hoàn toàn tăng lên, cơ hồ sẽ phải phân liệt, để thành tựu Chính Khí đại đạo.

Lúc này, vạn kiếm đại trận Thần Kiếm Tông, kiếm quang tràn ngập, sắc bén ác độc, từng đoàn từng đoàn Chính Khí oanh kích đến Phong sát, làm cho nghi thức Phong Vân Vô Ngân hóa Tử thành Chính có thể bị gián đoạn, lúc này quả thực là tràn ngập nguy cơ. Phong Vân Vô Ngân một bên tránh né Ngạo Hàn Tông chủ Sở Bích công kích, một bên từ trong nạp giới, rút ra vô số linh thạch, tài liệu, đều ném vào Tử Khí Hồng Lô, sai đó điên cuồng thiêu đốt, duy trì nghi thức hóa Tử thành Chính.

Tình thế quả thật quá hung hiểm, từng đạo thượng cổ kiếm khí, mang theo ý sát phạt, cuồng phong tịch quyển, oanh kích xuống dưới, một một thượng cổ kiếm hồn, đều tấn công. Mười tám thượng cổ bảo kiếm, huyền phù giữa không trung, kiếm khí đâm thủng trời cao, phát ra Kiếm Thần kiêu ngạo.

- Quá hèn hạ!

Phong Vân Vô Ngân nghiến răng thống mạ, hắn thiên toán vạn toán, cũng không có tính đến, người Ngạo Hàn Tông cùng Thần Kiếm Tông, đều không muốn thể diện như vậy.

Rõ ràng trong lúc đó, tình thế như chỉ mành treo chuông, trong nạp giới Phong Vân Vô Ngân, kiếm tiên đồ lục yên lặng đã lâu, lúc này bộc phát ra một cổ hấp lực vô cùng tham lam.

Giống như một hắc động vũ trụ, mạnh mẽ đem vạn kiếm đại trận kia diễn sanh ra thượng cổ kiếm hồn, kiếm ý, sau đó hấp thu cắn nuốt.

18 bả thượng cổ bảo kiếm tạo thành vạn kiếm đại trận, phát ra tiếng ai minh, không bị khống chế, sau đó kiếm hồn bị phong ấn ở trong những thượng cổ bảo kiếm này, bị tước đoạt ra ngoài, dung nhập vào nạp giới Phong Vân Vô Ngân, dung nhập vào kiếm tiên đồ lục.

Từng đạo kim hoàng sắc huy hoàng, mịt mù, ý chí cao nhất bắt đầu ở bên trong kiếm tiên đồ lục truyền ra ngoài.

Lúc này kiếm tiên đồ lục ảm đạm, bắt đầu phát ra kim hoàng sắc.

Vạn kiếm đại trận, mất đi lực công kích, trở thành chất dinh dưỡng kiếm tiên đồ lục, sau đó bị nuốt trôi.

- Cái gì?

Vạn Kiếm tôn giả kinh hãi la lên.

- Là cái lực lượng gì, đang hút thu năng lượng trận pháp chúng ta. Mau mau đem kiếm ý tu vi rót vào đại trận. Mau!

Vạn Kiếm tôn giả quyết định thật nhanh, từ trên ngón tay cắt ra máu tươi, phun tung toé ở một thanh thượng cổ bảo kiếm trước mặt, hướng trên đỉnh đầu thánh quang vòng tròn, từng đạo thánh quang, cũng rót vào chuôi thượng cổ bảo kiếm này.

Còn lại mười bảy tên kiếm tu, cũng ngay lập tức làm theo, đem tự thân tu vi, lĩnh ngộ kiếm đạo, kiếm ý, toàn bộ rót vào đại trận.

Nhưng kiếm tiên đồ lục cắn nuốt lực lượng, càng ngày càng mạnh, giống như một cái động không đáy, nó gần như điên cuồng hấp thu hết thảy năng lượng của vạn kiếm đại trận.

Trong nháy mắt, Vạn Kiếm tôn giả cùng các kiếm tu, sắc mặt tái nhợt, giống như cả người đã bị ép khô, gần như hư thoát.

Vạn kiếm đại trận, đã không cách nào quấy nhiễu Phong Vân Vô Ngân nghi thức hóa Tử thành Chính nữa, sau đó phát vang một tiếng, thiên băng địa liệt.

Lúc này 10 505 600 viên Tiên Thiên Tử Khí đan điền, ầm ầm bạo liệt, chia ra làm hai, biến thành 21 011 200 viên.

Mỗi một viên, đều phát ra sương mù màu đỏ nhạt, Chính Khí sáng bóng, Phong sát bên trong bốc hơi.

Phong Vân Vô Ngân, lúc này đã thành tựu Tiên Thiên Chính Khí cảnh.

Trong thời gian ngắn, Phong Vân Vô Ngân thu nạp 21 011 200 viên Tiên Thiên Chính Khí đan điền nhập vào trên đỉnh đầu, Chính Khí sông dài che khuất bầu trời, Phong sát như rồng, tứ ý phấp phới, từng đạo bổn nguyên Phong sát, tưới lên toàn thân Phong Vân Vô Ngân, cả người hắn giống như thần ma hàng thế, phát ra như địa ngục uy áp, sát khí.

- Toàn bộ đều phải chết!

Phong Vân Vô Ngân bạo rống một tiếng, hữu quyền ngưng tụ 108 long vĩ đại lực lượng, ngang nhiên trào ra.

- Sát Thần Quyền Pháp chiêu thứ ba, Tụ Long Thức!

Một quyền đánh hướng về phía Ngạo Hàn Tông chủ Sở Bích giữa không trung.

Khổng lồ hình rồng chân khí, tụ vào một điểm, đánh bại hết thảy, thẳng ép về phía Sở Bích.

Sở Bích thúc dục thánh lực toàn thân, trào ra một cái chiêu Ngạo Hàn Thất Quyết, sau đó triệt tiêu một phần quyền lực của Phong Vân Vô Ngân, nhưng vẫn như cũ, có bảy thành quyền lực, mãnh liệt đánh tới. Thân hình hắn ở trên không trung khó khăn lắm mới lách mình tránh ra.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.