Một phần ba viên tinh cầu này trực tiếm bị một kiếm kia chém thành bụi phấn!
Điểm sáng màu vàng óng tựa như mưa không ngừng rơi xuống, bất luận quái nhân nào dính phải thứ này cả người lập tức biến thành bụi phấn.
Địa chấn, hỏa diễm, sơn băng, địa liệt... Vô số thiên tai bắt đầu hàng lâm lên viên tinh cầu này.
- Tiểu oa nhi... Cái này... Ngươi cưỡng ép dẫn động một ít năng lượng mà bản thân người không thể khống chế. Một phần năng lượng trong số này dùng để giết thân ngoại hóa thân của cường giả Thần giai kia, phần còn lại hoàn toàn dùng để phá hủy viên tinh cầu này rồi...
Thanh âm Chúc lão vang lên trong linh hồn Phong Vân Vô Ngân, hết sức tiếc hận nói.
- Nếu như ngươi có thể khống chế một cách chính xác nguồn năng lượng này... Chậc chậc, vậy thì rất giỏi rồi, bất quá, cũng không thể trách ngươi được, đây là lực lượng thuộc về chư thần, dùng cảnh giới trước mắt của ngươi, hoàn toàn không thể khống chế được...
Trong lúc Chúc lão mở miệng nói chuyện, trên viên tinh cầu này không ngừng sinh ra bạo tạc. Đám quái nhân giống như là ruồi không đầu, bay tán toạn khắp bốn phía, đại đa số quái nhân bị điểm sáng màu vàng tiêu diệt.
- Cái gì? Đây là chuyện gì?
Vũ thái tử mê mang, thất thố cũng không biết trước mắt đang xảy ra chuyện gì.
- Chẳng lẽ là một trường kiếp nạn đột nhiên xuất hiện, hàng lâm lên viên tinh cầu này?
Trận tai nạn trước mắt là diệt thế tai ương, với sự hiểu biết của Vũ thái tử, rất khó có thể hoài nghi lên trên người Phong Vân Vô Ngân. Trên thực tế hắn cũng không rõ ràng lắm rốt cục lúc này đang xảy ra chuyện gì?
Đúng lúc này, thân hình Vũ thái tử đột nhiên nhộn nhạo, rung động từng đợt, xuất hiện năng lượng không gian kỳ dị. Đột nhiên, thân thể Vũ thái tử hóa thành trong suốt, lập tức biến mất trong tầm mắt Phong Vân Vô Ngân. Sau một khắc, ba người Trình Dao, Trình Thiết Sơn, Phong Vân Vô Ngân cũng bị một cỗ năng lượng kỳ dị bao phủ, lay động vài cái, hóa thành trong suốt, trực tiếp ly khai viên tinh cầu này. Không lâu sau khi đám người Phong Vân Vô Ngân được truyền tống rời khỏi viên tinh cầu này, trong vương thành, tại tế đàn trung ương đột nhiên phóng lên một cột sáng yêu dị, một thanh âm vô cùng âm trầm đáng sợ gầm lên...
- Đáng giận! Đám nhân loại ti bỉ này không ngờ lại trắng trợn phá hư tinh cầu của ta! Còn giết một tôn thân ngoại hóa thân của ta nữa! Ta nhất định phải hướng cao tầng học viện đòi lại công đạo! Nhất định phải xử tử tên đáng chết kia! Ta cũng tạm thời không thể ngủ say, ta muốn báo thủ! Ta muốn ăn tươi nuốt sống tên đáng chết kia!
Một lúc sau, một đạo hào quang Thần Thánh từ trong tế đàn tràn ngập tra ngoài, không ngừng chữa trị hàng rào không gian bị điểm sáng màu vàng đánh nát, cũng lấp đầy vô số khe rãnh cùng hố nhỏ trên viên tinh cầu này.
- Đợi cho đến khi tinh cầu của ta hoàn tất chữa trị, hồi phục lại hàng rào không gian. Ta phải tự mình đi học phủ gặp mặt cao tầng. Thực quá đáng! Đây là khảo hạch gì? Rõ ràng là vận dụng Thần khí! Thực quá đáng!
Sau khi truyền tống rời khỏi viên tinh cầu man hoang, Phong Vân Vô Ngân phát hiện ra bản thân đã trở lại quảng trường mà ban đầu bản thân phi thăng lên. Ngước mắt lên bầu trời chỉ thấy trên hư không xuất hiện một cây hồng kiều, thiếu nữ thiên tài tu vi Thánh giai 3 chuyển đến từ vị diện cao giai, cùng với hai gã chiến sĩ Thánh giai 1 chuyển dùng ánh mắt bao quát quét qua quảng trường một lượt.
Phong Vân Vô Ngân chú ý tới, bốn phía xung quanh bản thân đã thưa thớt hơn rất nhiều, chỉ còn một vài thiếu niên nam nữ trẻ tuổi phân bố khắp quảng trường. Khí tức mỗi người đều bất phàm, đều biểu hiện ra không phải là huyết mạch tôn quý thì cũng là anh dũng bất phàm. Trong những nam nữ trẻ tuổi này có người mặt đầy hưng phấn có người lại biểu hiện lộ ra trong lòng vẫn còn sợ hãi. Trình Dao, Trình Thiết Sơn, Vũ thái tử đều ở trong số những người này. Có có cả Bạch Tiểu Khiết lần trước biểu diễn một lần sắc dụ trước mặt Phong Vân Vô Ngân. Lúc này, Trình Dao cùng Trình Thiết Sơn trực tiếp đi về phía Phong Vân Vô Ngân. Vũ thái tử cũng định đi tới, bất quá nhìn Phong Vân Vô Ngân một cái thật sâu, cuối cùng chỉ chào một tiếng với Phong Vân Vô Ngân, sau đó tránh qua một bên đi theo một nhóm nhân vật thiên tài diện mạo bất phàm nói chuyện với nhau.
Bạch Tiểu Khiết đi theo một tráng hán mặc thú bào, râu dê rậm rạp giống như là cương châm, giống như là chim nhỏ nép vào trong ngực hắn. Tráng hán kia mắt sáng như sao, tùy tiện duỗi bàn tay thô ráp ra nắn bóp thân thể tươi mới của Bạch Tiểu Khiết. Bạch Tiểu Khiết cũng không dám nói gì, mị nhãn như tơ, tươi cười đầy nịnh nọt, bất quá thỉnh thoảng vẫn liếc trộm Phong Vân Vô Ngân.
- Rất tốt! Sau một lần sàng lọc, tuyển chọn, cũng chỉ còn lại một vài người, thanh trừ được tuyệt đại đa số đám bỏ đi. Thoạt nhìn cũng không cần phiền lòng nữa.
Trên thải hồng, thiếu nữ thiên tài Thánh giai 3 chuyển dùng ánh mắt chọn lựa gia súc nhìn về phía những thiên tài đến từ vị diện cấp thấp.
- Các ngươi có thể sống sót trở về từ tinh cầu Man Hoang vẫn không đủ điều kiện để chính thức trở thành đệ tử của Tử Anh học phủ. Được rồi, mau lấy lệ quáng ra đây, thỏa mãn yêu cầu cơ bản 50 khối, liền coi là hoàn mỹ thông qua khảo hạch. Chân chính trở thành đệ tử của Tử Anh học phủ, từ nay về sau tài trí hơn người.
- Ha ha! Thật tốt quá! Lần này tham gia khảo hạch cửu tử nhất sinh! Từ vị diện của chúng ta truyền tống lên hơn 200 người giờ chỉ còn lại một mình ta còn sống rời khỏi cái tinh cầu kia, cũng đã lấy đủ 50 khối lệ quáng! Ha ha! Từ nay về sau ta có thể được Tử Anh học phủ đào tạo chuyên sâu rồi! Trở thành người của vị diện cao cấp, không cần trở về vị diện cấp thấp cằn cỗi kia nữa.
- May mắn, thực là may mắn vừa kịp cướp sạch được một thôn xóm tầm trung mới gom đủ 50 khối lệ quáng thì lập tức bị truyền tống đi. Bất quá tại một khắc ta truyền tống đi tựa hồ viên tinh cầu kia xuất hiện vấn đề, hàng rào không gian hoàn toàn sụp đổ. Tựa hồ là xảy ra tai nạn gì đó. Bât quá những thứ này đều không trọng yếu, quan trọng là... ta đã gom đủ 50 khối lệ quáng!
- Nơi đây mới là địa phương để ta thực hiện khát vọng vĩ đại! Tử Anh học phủ, ta đến rồi!
Trong quảng trường chỉ còn sót lại 100 thiếu niên thiên tài đến từ vị diện cấp thấp, lập tức bắt đầu gầm thét, phát tiết tình cảm trong lòng. Đại đa số đều mừng rỡ như điên, cũng có vài người khóc rống lên.
- Chư vị! Ai còn thừa lệ quáng, có thể đổi cho ta một ít được không? Tuy rằng ta còn sống đi ra từ cái tinh cầu kia, bất quá ta còn chưa tìm đủ 50 khối lệ quáng, còn thiếu 11 khối! Ai còn thừa lệ quáng, ta nguyện ý trả giá cao mua lại!
Có 18 vị thiên tài đến từ vị diện cấp thấp không gom đủ 50 khối lệ quáng.
Bất quá những người còn lại cho dù còn thừa lệ quáng cũng sẽ không chịu lấy ra, ánh mắt nhìn về phía bọn họ có chút hả hê, không ngừng chế nhạo.
- Thất bại trong gang tấc!
- Cho dù mấy người các ngươi có thể còn sống thoát ra, cũng bởi vì không gom đủ lệ quáng, không chiếm được tư cách tiến vào Tử Anh học phủ... Ha ha...
- Thí luyện giả không gom đủ 50 khối lệ quáng, sung quân đày ra biên ải, đi một vài tinh cầu đào quáng, làm khổ sai. Một ngàn năm sau có thể đạt được cơ hội tham gia khảo hạch lần thứ hai. Đào quáng ngàn năm!
Thiếu nữ Thánh giai ba chuyển vung tay một cái, một vị chiến sĩ mặc khải giáp tu vi Thánh giai 1 chuyển lập tức mang theo 18 thí luyện giả đáng thương không gom đủ 50 khối lệ quáng rời đi.
Còn thừa lại 88 người phần biết hướng thiếu nữ giao nộp ra 50 khối lệ quáng.
Trình Dao, Trình Thiết Sơn, Vũ thái tử lấy được không ít quáng từ chỗ của Phong Vân Vô Ngân, đều thỏa mãn yêu cầu cơ bản là 50 khối, thuận lợi vượt qua kiểm tra. Trong nạp giới của Phong Vân Vô Ngân có đến mấy ngàn khối lệ quáng, nhưng hắn cũng chỉ lấy ra đủ 50 khối, ứng phó với lần khảo hạch này.
Sau khi kiểm tra xong, thiếu nữ cao cao tại thượng kia liền lạnh lùng nghiêm nghị quét mắt nhìn 88 tên tân sinh của Tử Anh học phủ.
- Nghe đây, từ nay về sau các ngươi chính là đệ tử của Tử Anh học phủ rồi! Bất quá, chỉ là đệ tử cấp thấp nhất, là đám sâu bọ! Hiện tại ta sẽ đưa các ngươi vào bên trong học phủ, thu xếp cho từng người.
- Rốt cục cũng đã trở thành đệ tử của Tử Anh học phủ rồi!
Nội tâm Phong Vân Vô Ngân cũng tràn ngập vui mừng.
- Vô Ngân, sau này còn phải nhờ đệ chiếu cố ta cùng đại ca nhiều hơn...
Trình Dao đi đến bên cạnh Phong Vân Vô Ngân, ngọt ngào nói.
…
Lần khảo hạch nhập học của Tử Anh học phủ cuối cùng cũng đã kết thúc. Vô luận quá trình độ hay là kết quả có thể nói là vô cùng tàn khốc! Hơn mười vạn thiên tài đến từ vị diện cấp thấp truyền tống đi vào Hỏa Nguyên đại lục cuối cùng chỉ còn lại 88 người may mắn hoàn thành khảo hạch, trở thành đệ tử Tử Anh học phủ.
Phong Vân Vô Ngân yên lặng đi theo, nội tâm cũng cảm khái. Những kẻ xấu xố tử vong tại vị diện của bọn họ đều là thiên tài bất thế, phong quang vô hạn, thiên chi khiêu tử, diễu võ dương oai, nắm trong tay quyền sinh sát. Nhưng hôm nay lại trở thành pháo hôi không đáng tiền. 88 vị thiên tài một đường đi theo sau thiếu nữ thiên tài Thánh giai 3 chuyển. Đại đa số mọi người đều cảm thấy vui mừng, mặt mày như hoa, cảm thấy vận mệnh cả đời đã thay đổi nghiêng trời lệch đất. Từ nay về sau rốt cục không cần phản hồi lại vị diện cấp thấp nữa rồi. Trở thành người của vị diện cao cấp, đạt được rất nhiều ưu đãi cùng kỳ ngộ. Thiếu nữ thiên tài Thánh giai 3 chuyển vừa dẫn đường, vừa máy móc nói.
- Nghe đây, từ giờ trở đi các ngươi chính là đệ tử của Tử Anh học phủ. Bất quá, chỉ là đệ tử cấp thấp nhất mà thôi. Quy tắc của học phủ, các ngươi còn chưa có tư cách biết được. Nói rộng ra, vị diện cao cấp mà Tử Anh học phủ trực thuộc là một mảnh tinh vực rộng lớn. Tinh vực này lấy một tinh cầu khổng lồ làm trung tâm, bốn phương tám hướng diễn sinh ra vô số đại lục lớn nhỏ. Cũng có vô số thời không trùng động, thông đạo, mảnh vỡ của các ngôi sao, mảnh vỡ thiên thạch. Nhưng đại lục có được văn minh có thể nói là phồn vinh lại chỉ có mấy trăm khối. Trong đó, có mười khối đại lục hưng thịnh nhất, Hỏa Nguyên đại lục chính là một trong mười khối đại lục này. Tử Anh học phủ là một trong bốn đại học phủ trực thuộc Hỏa Nguyên đại lục. Mặt khác bên trong Hỏa Nguyên đại lục còn có rất nhiều tiểu học phủ, cùng vô số tông môn rác rưởi khác. Địa vị của Tử Anh học phủ so với các đế quốc, tông môn bên trong Hỏa Nguyên đại lục cao hơn vô số lần. Lấy thí dụ, mặc dù các ngươi chỉ là đệ tử cấp thấp nhất bên trong Tử Anh học phủ nhưng nếu đi đến bất kỳ một đế quốc, một tông môn nào trên Hỏa Nguyên đại lục, đều sẽ được đãi ngộ tốt nhất. Muốn có tài phú, quyền thế, mỹ nữ là việc dễ như trở bàn tay. Bất quá đám các ngươi nghe cho kỹ, không nên bị thế tục làm ô uế, dốc lòng tu luyện mới là vương đạo.
Thiếu nữ thiên tài này vừa nói, trên gương mặt lại tràn ngập thần sắc khinh bỉ cùng chán ghét, tựa hồ hết sức khinh thường đối với nhóm tân sinh này. Nàng giảng giải cho nhóm tân sinh những chuyện này chỉ bởi vì quy định của cao tầng học phủ. Nhất định nàng phải thay mặt thuật lại, nếu không sẽ bị bề trên chỉ trích. Đây là nhiệm vụ của nàng.
Sau khi nói xong mọi chuyện, thiếu nữ cũng không nói thêm lời nào. Nội tâm cười lạnh, nói
- Đám heo chó vị diện cấp thấp các ngươi. Bản tiểu thư nói thêm với các ngươi vài lời, đó là vinh hạnh của các ngươi!
Đúng lúc này, một vị thiên tài anh tuấn đến từ vị diện cấp thấp chợt tiến lên phía trước, tao nhã nói.
- Sư tỷ, hiện tại mọi người đều là đệ tử của Tử Anh học phủ, kính xin sư tỷ chiếu cố cho nhiều hơn.
- Nói xong liền móc ra từ trong ngực một chiếc nạp giới, cung kính dâng lên cho thiếu nữ thiên tài.
- Sư tỷ, chút quà mọn, mong sư tỷ nhận cho.
Ba…
Đột nhiên thiếu nữ thiên tài vung tay trực tiến tặng cho vị thiếu niên thiên tài đến từ vị diện cấp thấp một cái bạt tai. Sau đó phun ra một cục đờm lên trên mặt hắn.
- Cút! Ngươi có thân phận gì? Cũng dám gọi bản tiểu thư là sư tỷ? Lại còn dám hối lộ bản tiểu thư? Muốn chết! Đám đệ tử cấp thấp các ngươi bất quá cũng chỉ là đệ tử tạp dịch. Không có tư cách gọi bản tiểu thư là sư tỷ! Các ngươi muốn nịnh bợ bản tiểu thư, cũng không nhìn lại thân phận của mình!
Vị thiếu niên thiên tài đến từ vị diện đê giai vừa bị đánh vừa bị nhổ đờm lên trên mặt, trực tiếp quỳ rạp trên mặt đất, thần sắc tràn ngập giận dữ, toàn thân run rẩy.
- Hừ! Không phục?
Thiêu nữ thiên tài đùa bỡn.
- Số mệnh của đám đệ tử đến từ vị diện cấp thấp các ngươi tại Tử Anh học phủ đã được định sẵn rồi! Trừ phi là hết sức ưu tú, trở thành đệ tử ngoại môn, đệ tử nội môn, lúc này mới có thể hãnh diện, thay đổi vận mệnh. Hiện tại các ngươi chỉ là đệ tử tạp dịch, bản tiểu thư muốn giết thì giết. Nếu bề trên biết được, cùng lắm thì trừng phạt bế quan diện bích vài tháng. Mạng của các ngươi, không đáng tiền!
Vừa nghe thấy những lời này, 88 vị thiên tài đến từ vị diện cấp thấp chợt xôn xao. Sắc mặt mỗi người đều tràn ngập không cam lòng, nhưng bị ánh mắt của thiếu nữ quét qua, lại cảm thấy vô cùng tự ti, mặc cảm, không dám thốt lên lời ngoan thoại nào.
Phong Vân Vô Ngân thoáng quan sát đám người này một chút, Vũ thái tử lúc trước còn la lối om sòm, tràn ngập khí thế của thiên chi kiêu tử. Lúc này lại co rúm người lại, ánh mắt né tránh, sắc diện có vài phần nô thái. Tình huống những người khác so với Vũ thái tử cũng không sai biệt lắm.
Huynh muội Trình Dao cùng Trình Thiết Sơn đứng ở bên cạnh Phong Vân Vô Ngân, đều cúi đầu, nhưng cực kỳ phẫn nộ, nội tâm âm thầm chửi bới. Phong Vân Vô Ngân biết rõ, huynh muội hai người này có được thể chất thượng cổ Hỏa phượng hoàng, tuy rằng cảnh giới không cao, nhưng tư chất so với Vũ thái tử cao hơn nhiều.