Bà Lục Lại Cho Tôi Leo Cây

Chương 617



CHƯƠNG 617

Lý Tang Du biết gia thế của người kia, nếu thật sự là kiểu dáng Tiffany ra mắt vào tháng sáu, anh ta thật sự có thể mua được.

Nhưng nếu cô giải thích như vậy thì nghe có vẻ hơi khoe mẽ, mọi người đều làm việc cùng một bộ phận, ở cùng một văn phòng, không phải cô không hiểu đạo lý cây cao đón gió.

“Rốt cuộc là ai tặng thế, xa xỉ quá rồi đấy.” Tải ápp Hola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

Thế là tất cả mọi người đều nhìn về phía Lý Tang Du, Lý Tang Du lại đột nhiên nở một nụ cười: “Chắc là đồ giả thôi, nếu không thì cho dù có nhiều tiền đến đâu cũng không thể mua được thứ còn chưa ra mắt thị trường được.”

Cô vừa nói như vậy xong, mọi chuyện dường như đã có lời giải thích hợp lý. Có tiền thì có tiền, nhưng thứ chưa ra mắt trên thị trường thì dù có tiền cũng chẳng có chỗ mà mua. Đạo lý này, hầu hết mọi người đều có thể chấp nhận.

Nhưng còn có một câu mà tất cả mọi người đều đã nghe qua rồi nhưng lúc này lại quên mất, đó chính là nghèo khó sẽ hạn chế trí tưởng tượng của con người!

Chỉ là, cũng không ai nghĩ đến hướng này cả, nhìn dáng vẻ của Lý Tang Du không kiêu ngạo không nóng nảy lại dễ gần, sự đố kỵ trong lòng mọi người lúc trước hình như cũng đã giảm bớt một chút rồi.

“Cho dù là đồ giả cũng nhất định là đồ giả cao cấp, Tang Du có thể cho tôi mượn xem được không?”

Cũng không phải chỉ có một mình Từ Bảo Ngọc, mặc dù mọi người đều biết đây là đồ giả, nhưng vòng tay này đơn giản trang nhã còn đẹp mắt như vậy, vẻ háo hức trong mắt bọn họ cũng không tiêu tan đi là mấy.

Lý Tang Du lấy vòng tay từ trong hộp ra đưa cho Từ Bảo Ngọc, mặc dù cô cảm thấy vòng tay này đẹp mắt hợp nhãn duyên, nhưng cô cũng không phải người keo kiệt.

Thế là mọi người lại vây quanh Từ Bảo Ngọc, kim cương và vàng trắng đều là những thứ đánh vào thị giác, sản phẩm của nhà Tiffany thì đều là kinh điển, tuy rằng những người này đều cảm thấy rất đẹp, nhưng trong lòng vẫn thuyết phục mình đó là hàng nhái một lần nữa.

Tâm tư của Lý Tang Du cũng đặt trên chiếc vòng tay, cô đang định gửi tin nhắn nói tiếng cảm ơn với người kia thì ai dè trong điện thoại di động đã có tin nhắn đến trước.

Cô mở khóa kiểm tra, phát hiện thật sự đúng là Thời Nhiên Phong.

“Có thích món quà đó không? Không gửi lời chúc mừng cho cô đúng giờ, cho tôi xin lỗi.”

Là phong cách ga lăng trước sau như một của Thời Nhiên Phong, đối với Thời Nhiên Phong, cô cũng chỉ là dừng lại ở mức độ thích của bạn bè.

Anh ta đã từng giúp cô rất nhiều, nhưng lần nào cũng đều là dù có tình ý nhưng không hề vượt qua giới hạn, Thỉnh Nhiên Phong chưa từng đưa ra yêu cầu kỳ lạ nào với cô, cũng chưa bao giờ làm cho cô cảm thấy không thoải mái.

“Tôi rất thích, cảm ơn món quà anh đã gửi tới.” Lý Tang Du thật sự thích món quà đó, nhưng mà nó đắt quá, có lẽ cô sẽ không đeo thường xuyên.

Thời Nhiên Phong trả lời lại rất nhanh: “Thích là được rồi, sinh nhật vui vẻ!”

Lý Tang Du đọc xong, mỉm cười rồi cất điện thoại đi, không nói gì thêm với Thời Nhiên Phong nữa.

Hẹn vào ngày sinh nhật của Lý Tang Du, thật ra cũng là một chuyện tốt, ít nhất khi anh bận rộn thì sẽ không muốn đi tìm Lý Tang Du và bọn trẻ như vậy nữa.

A Minh hẹn địa điểm là ở một quán cà phê, phòng độc lập riêng biệt, xung quanh kín mít, rất kín đáo.

Nhờ A Minh mà dạo này Lục Huyền Lâm lọt vào ống kính một lần, đám paparazzi vẫn rất có hứng thú đối với tin tức của anh.Anh đi lại không tiện, A Minh đã sắp xếp cho anh một chiếc xe lăn, Lục Huyền Lâm cũng không ngại ngồi lên luôn.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.