Bà Lục Lại Cho Tôi Leo Cây

Chương 655



CHƯƠNG 655

Sáng sớm A Minh đã cầm điện thoại đứng ở trước mặt Lục Huyền Lâm.

Cung kính chờ đợi mệnh lệnh của Lục Huyền Lâm bất cứ lúc nào.

Lúc Lý Tang Du nhận điện thoại, chân A Minh đứng đến mức tê rần rồi.

Tổng giám đốc cũng quá để bụng rồi!

“Cô Lý, làm lỡ của cô nhiều thời gian như vậy, là chúng tôi sơ xuất.”

Lục Huyền Lâm ở bên cạnh nghe, hài lòng gật đầu.

A Minh cũng cảm thấy hài lòng với chính bản thân mình, dù sao cũng là người từng trải qua nhiều trận đánh, dưới áp lực của tổng giám đốc, anh ta vẫn có thể điềm tĩnh như bình thường, thậm chí còn có thể lửa cháy thêm dầu.

“Chỉ là, công ty thật sự cần sự giúp đỡ của cô Lý, đương nhiên nếu như cô Lý cảm thấy khó xử, có thể tự mình lựa chọn.”

Lục Huyền Lâm không thể tưởng tượng được nhìn A Minh, tên tiểu tử này đang tìm cái chết sao?

Nhưng vì anh ta đang nói chuyện điện thoại, nên anh không nói được gì, chỉ có thể dùng ánh mắt để ra hiệu.

Lưng A Minh toát mồ hôi lạnh, nhưng vẫn kiên quyết không để ý đến ánh mắt của Lục Huyền Lâm: “Tổng giám đốc để cô Lý nghỉ ngơi một ngày, hi vọng cô Lý có thể cân nhắc.”

Tình nguyện chấp nhận cái chết chứ anh ta không muốn nhìn thấy bộ dạng như cái xác chết biết đi của Lục Huyền Lâm khi Lý Tang Du rời đi.

“Cảm ơn, tôi nghe theo sự sắp xếp của công ty.”

Sau khi nói mấy câu, A Minh mới cúp điện thoại, người ở sau lưng đã nắm chặt hai tay lại, sự nhẫn nại đã đến cực hạn.

“A Minh?”

“Cô Lý không tức giận, tôi đi mua sữa cho tổng giám đốc!”

Nhìn dáng vẻ vội vàng bỏ chạy của A Minh, Lục Huyền Lâm không còn dáng vẻ kiêu ngạo nữa, có chút bất lực lắc đầu.

Lục Huyền Lâm sẽ không trách A Minh, sao anh lại không hiểu suy nghĩ của A Minh chứ, chỉ là, những điều này cũng chỉ vô dụng thôi…

Hạnh phúc của Lý Tang Du, anh đã đẩy ra rồi.

Tình cảm từ trước đến nay luôn là chuyện của hai người, Thái Vũ Hàng nói đúng, một người ngoài như anh, không cần phải lo lắng.

Cúp điện thoại, Lý Tang Du đã đi đến công ty rồi.

Bởi vì đoán được sự bất thường của kỳ nghỉ này, nên chỉ muốn chiếm dụng thời gian một buổi sáng thôi, bây giờ có thể đến thu dọn đồ đạc, chuẩn bị đi đến Lục thị làm việc.

Nhưng, những người ngày trước có quen biết, không biết có còn ở đó không….

Nghĩ đến đây, tâm trạng của Lý Tang Du có chút phức tạp.

Vốn dĩ đã quyết định đến thành phố A, đã chuẩn bị sẵn sàng bị người khác biết được cô vẫn còn sống.

Nhưng vừa nghĩ đến phải đối diện với nhiều người quen như vậy, vẫn có chút lo lắng, nếu như chuyện này càng làm ầm ĩ càng lớn, cô phải làm sao?

Đến lúc đó bản thân cô vẫn có thể an toàn rút lui về thành phố C sao?

Chuyện đã đến bước này, dường như cũng chỉ có thể đi bước nào tính bước đó thôi.

“Số của Lý Tang Du kia thật tốt, mới đến có mấy ngày đã có thể chuyển đến Lục thị rồi….”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.