Bà Lục Lại Cho Tôi Leo Cây

Chương 664



CHƯƠNG 664

Cô cho rằng hôm nay chỉ cần dọn chút đồ rồi về với hai cục cưng, cũng đã kêu giáo viên thông báo chúng đợi cô, không đi học thêm nữa…

Cô không tiện từ chối: “Được.”

“Vậy tôi đi lái xe.” Đi tới cạnh Lục Huyền Lâm còn đặc biệt làm tư thế cố lên.

Hi vọng tổng giám đốc đừng lãng phí cơ hội mình tranh thủ!

“Em vẫn ổn chứ?”

“Hử? Có gì không ổn? Nhìn thấy dáng vẻ đó của họ, sao tôi lại không ổn?”

“Ừ…” Lục Huyền Lâm mở miệng, lại chỉ phát ra giọng mũi nồng đậm.

Anh lo lắng những chuyện trước đây sẽ tạo ra ảnh hưởng với cô, anh thật sự rất lo lắng, nhưng anh nói ra, không phải là vạch mở miệng vết thương của cô sao?

“Không có gì lo lắng cả, không phải anh đã đến nhanh vậy sao? Nhưng tin tức của anh thật nhanh.”

Lục Huyền Lâm không đáp, trong lòng lại vô cùng ảo não, sao cô nói câu nào, anh cũng không tiếp lời được chứ?

Sau đó hai người lại im lặng nửa ngày, Lục Huyền Lâm mới nghĩ ra chủ đề.

“Anh đã sắp xếp xong công việc của em rồi, cũng sắp xếp nhà trẻ ở đây rồi, em có thể dẫn con đến.”

“Chuyện này…” Phải đổi nhà trẻ, Lý Tang Du không muốn lắm, như vậy cũng không tốt với trẻ.

Nhưng cô quả thực không xử lý tốt chuyện đám trẻ, mà chuyến lưu diễn của Thái Vũ Hàng cũng còn một khoảng thời gian mới kết thúc.

“Không muốn đổi nhà trẻ, anh có thể thuê cho em một chiếc xe, hoặc A Minh làm tài xế cho em cũng được.” Lý Tang Du không đưa ra câu trả lời, chính là không muốn rồi.

Lục Huyền Lâm thở dài, có chút bất đắc dĩ lùi bước: “Phí bảo dưỡng, phí xăng dầu tự em phụ trách, được không?”

Lý Tang Du gật đầu, đây là tốt nhất, cũng không mắc nợ tình cảm quá nhiều.

Thấy Lý Tang Du cuối cùng thả lỏng mày, khóe miệng Lục Huyền Lâm từ từ cong lên.

Lý Tang Du luôn nói mình của trước đây đã không còn tồn tại, nhưng sự cố chấp này không phải vẫn còn sao?

“Đám người đó vẫn còn ở công ty, nếu em…” Tải ápp Тrцуeл ноlа để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

“Không sao, đến lúc đó rồi nói đi.”

Những chuyện này cô cũng đã suy nghĩ xong rồi, dù đi bước nào hay bước ấy cũng không tính là cách gì hay ho.

Lục Huyền Lâm đã làm nhiều việc cho cô rồi, cô không muốn thiếu anh quá nhiều, đến lúc đó làm sao thoát thân?

Lý Tang Du đã quyết định rồi, anh cũng không nhúng tay nữa.

Dù sao bất kể chuyện gì anh cũng sẽ giúp em.

“Em, sao còn chưa kết hôn với Thái Vũ Hàng?”

Đối với câu hỏi đột nhiên đến bên miệng, Lục Huyền Lâm sững sờ, nếu không phải năng lực khống chế của bản thân vẫn ổn, anh đã đưa tay che miệng rồi.

Ngược lại là Lý Tang Du lại không chút bận tâm, thoải mái bước đi: “Thế này, tôi rất hài lòng rồi.”

Cô không muốn nói thật, cũng không nói dối.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.