Bà Lục Lại Cho Tôi Leo Cây

Chương 683



CHƯƠNG 683

“Cái này…” Giáo viên bị hét lạnh run, hoàn toàn không biết nói gì.

Lý Tiểu Đồng vốn đã không sai, nhưng mà nhìn thấy mẹ mình, nước mắt vẫn ầng ậc chảy xuống, giống như là bị uất ức lắm, còn không ngừng nức nở trong ngực mẹ mình.

“Đứa nhỏ không biết tốt xấu kia ở đâu?” Mẹ Lý Tiểu Đồng thấy con mình sợ đến như vậy, trong lòng lo lắng cũng giận một bụng.

“Mẹ…Chính là bọn họ…” Lý Tiểu Đồng chỉ vào Mộ và Tịch đứng ở cửa, càng khóc to hơn: “Chính là con bé kia đẩy con, anh của nó vừa rồi còn định đẩy con! Hu hu…mẹ, con muốn ba!”

“Đồng Đồng ngoan, đợi lát nữa ba sẽ đến!” Mẹ Lý Tiểu Đồng vỗ nhè nhẹ lên lưng Lý Tiểu Đồng, giọng điệu cũng có chút nghẹn ngào: “Cô giáo, cô nói phải làm sao bây giờ! Đồng Đồng nhà chúng tôi đi nhà trẻ! Sao lại như vậy!”

“Tôi…Cái này…”

“Hừ! Cô giáo à nhà trẻ mấy người ai cũng dám nhận! Ngay cả loại con hoang không có ba mẹ này cũng dám nhận sao!”

Cô của Lý Tiểu Đồng đã sớm nghe Lý Tiểu Đồng nói qua, nhà trẻ bọn họ có hai đứa nhỏ không có ba, lúc đó, bà ta đã rất không hài lòng rồi!

Vốn chọn nhà trẻ này, chính là xem trọng cấp bậc cao cấp giàu có của nó, không ngờ loại người gì cũng có, xem ra cũng chỉ như vậy!

Không ngờ bây giờ thế mà lại còn xảy ra chuyện như vậy!

“Chúng con có mẹ, không phải là con hoang!”

Nghe thấy người khá nói mình không có ba mẹ, Tịch không biết lấy dũng khí đâu ra, hét với cô Lý Tiểu Đồng.

Vốn cô Lý Tiểu Đồng còn không để ý lắm hai đứa nhỏ này!

Bây giờ xem ra là bà ta quá nhân từ!

Nhìn thấy cô Lý Tiểu Đồng trừng Tịch, Mộ lo lắng bảo vệ Tịch ra sau lưng.

Cô Lý Tiểu Đồng nhíu mày, trực tiếp kéo Tịch từ sau lưng Mộ ra ngoài: “Chính là mày làm Đồng Đồng nhà chúng ta bị thương thành như vậy đi, hả?” Tải ápp Hola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

“Tịch! Thả Tịch ra!” Thấy Tịch bị bắt đi, Mộ vội vàng bước lên ngăn lại, lại bị cô Lý Tiểu Đồng không kiên nhẫn đẩy ra.

Vốn sức của Mộ đã nhỏ, một cái bị đẩy ra khỏi phòng bệnh, ngã xuống đất.

Tịch nhìn Mộ bị đẩy ra, nước mắt không nhịn được, khóc lớn lên: “Anh ơi, anh ơi…”

Cô Lý Tiểu Đồng xách Tịch đến trước mặt mẹ Lý Tiểu Đồng, cho dù cô bé có giãy dụa thế nào, cũng không buông tay.

“Tiểu Đồng, con xem làm thế nào?”

Lý Tiểu Đồng là đứa cháu duy nhất của nhà họ Lý, hơn nữa ba nó cũng có rất có tiềnn đồ, những người họ hàng này đều từng được giúp đỡ, cho nên rất cưng chiều Lý Tiểu Đồng.

Thậm chí rất nhiều chuyện đều cho Lý Tiểu Đồng tự mình làm chủ, dù đúng hay sai, đều là đúng cả.

“Hừ! Con bị thương cậu ấy cũng nên bị thương!” Lý Tiểu Đồng đắc ý nói.

Người khác đánh cậu ta, cậu ta phải trả lại, đây chính là ba dạy!

Mẹ Lý Tiểu Đồng cũng cảm thấy có lý, gật nhẹ đầu.

Mộ nghe Lý Tiểu Đồng nói như vậy cảm thấy không thể tưởng được, hơn nữa bọn họ lại làm bị thương Tịch, cũng không quan tâm đau đớn trên người mình, xông lên, cắn mạnh vào tay nắm lấy Tịch của cô Lý Tiểu Đồng.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.