Bà Lục Lại Cho Tôi Leo Cây

Chương 700



CHƯƠNG 700

Người đưa video giám sát tới là hiệu trưởng của trường mẫu giáo, đồng thời còn có ba của Lý Tiểu Đồng chạy tới.

“Hiệu trưởng, rốt cuộc là xảy ra chuyện gì?”

Lý Hùng Thành lau mồ hôi trên mặt, hiển nhiên là vội vã chạy tới.

Vừa nãy anh ta đang đàm phán hợp đồng, nghe nói Lý Tiểu Đồng không gặp chuyện gì nghiêm trọng lắm nên cũng không vội tới, nhưng không ngờ mẹ của Lý Tiểu Đồng lại nói bọn họ bị người khác bắt nạt, bảo anh ta mau tới.

Vừa khéo chạm mặt hiệu trưởng của trường mẫu giáo.

Nhìn thấy Lý Hùng Thành, sắc mặt của hiệu trưởng thay đổi, muốn nói gì đó, nhưng cuối cùng chỉ lắc đầu: “Sếp Lý, lúc này anh chỉ có thể tự cầu phúc thôi.”

“Hiệu trưởng có ý gì?”

Lý Hùng Thành hỏi lại, nhưng hiệu trưởng trường mẫu giáo không nói gì nữa mà bước nhanh hơn.

Anh ta đành phải đi theo, trong lòng cũng hơi lo lắng hoài nghi, dù sao mẹ Lý Tiểu Đồng cũng chưa nói gì hết.

Vệ sĩ mang ghế tới cho Lục Huyền Lâm và Lý Tang Du đang kiên nhẫn chờ máy tính đến.

Đến khi hiệu trưởng mang video vào, sau đó cung kính giao cho Lục Huyền Lâm, giáo viên và phụ huynh của Lý Tiểu Đồng đều ngạc nhiên đến không khép được cằm.

Dù sao Lý Tiểu Đồng cũng là con trai của cổ đông, thế mà hiệu trưởng lại trực tiếp không đếm xỉa đến bọn họ.

Sau khi đi vào và nhìn thấy Lục Huyền Lâm, hai mắt của Lý Hùng Thành cũng trợn to.

“Hùng Thành, cuối cùng cũng tới rồi.” Cô của Lý Tiểu Đồng tươi cười nghênh đón, lại bị Lý Hùng Thành đẩy ra.

Cô ta rất ngạc nhiên, tại sao em trai lại đối xử với cô ta như vậy chứ?

“Sếp Lục, sao anh lại ở đây?” Lý Hùng Thành không có thời gian quan tâm đến biểu cảm của chị cả mình, anh ta nhìn về phía Lục Huyền Lâm, nịnh nọt nói: “Trùng hợp quá nhỉ…”

Sếp Lục? Tải ápp Тrцуeл ноlа để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

Mẹ và cô của Lý Tiểu Đồng đều nhìn Lý Hùng Thành với vẻ mặt khó hiểu.

“Đúng vậy, thật trùng hợp, trùng hợp là người nhà của anh đều nghĩ cách để làm hại con của tôi!” Lục Huyền Lâm lạnh nhạt chế giễu, không thèm nhìn Lý Hùng Thành dù chỉ một cái.

Chẳng lẽ đứa trẻ xảy ra mâu thuẫn với bọn họ hôm nay, là con của Lục Huyền Lâm?

Không thể nào! Lục Huyền Lâm có con từ khi nào thế? Sao anh ta không biết?

“Sếp Lục, nhất định trong này có hiểu lầm gì đó.” Nói xong, vì hình tượng của bản thân mà lau đi mồ hôi vừa tuôn ra.

“Đúng vậy, hiểu lầm, hiệu trưởng, anh xem coi có phải đứa trẻ này đẩy con gái nhà tôi không?” Lục Huyền Lâm chỉ sang hướng khác rồi đẩy màn hình máy tính về phía mọi người.

“Phải, Sếp Lục.”

Cho dù không phải, anh ta cũng sẽ nói phải, hiện tại đây là chuyện lớn đấy.

Anh ta không khỏi trợn mắt nhìn một cái, giáo viên ở trong góc đã cực kì run rẩy.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.