Bà Lục Lại Cho Tôi Leo Cây

Chương 738



CHƯƠNG 738

Tới rồi, để cô hoàn toàn cắt đứt ý nghĩ, cũng để mẹ cắt đứt ý nghĩ.

“Được.”

Nghe thấy lời mời Trịnh Uyển Khanh vô cùng phấn khích, cô ta tưởng rằng Lục Huyền Lâm đã tha thứ cho cô ta, giống như trước kia, nắm lấy tay của Lục Huyền Lâm, nhưng bị Lục Huyền Lâm tránh ra.

Không sao, Trịnh Uyển Khanh từ từ, không vội.

“Ông nội, bác trai, bác gái.”

Bước vào phòng khách thì phát hiện ông cụ Lục, ba Lục mẹ Lục đều có mặt, Trịnh Uyển Khanh có hơi được cưng mà lo.

Đây là đang đợi cô ta sao?

Sau khi chào hỏi nhiệt tình thì lại phát hiện sắc mặt mấy người nhìn cô đều thay đổi.

Ông cụ Lục luôn không thích cô ta, Trịnh Uyển Khanh hiểu, nhưng tại sao mẹ Lục mấy ngày trước còn vun vén cho cô ta và Lục Huyền Lâm, nhìn thấy cô ta và Lục Huyền Lâm cùng đi vào thì sắc mặt trở nên đen xì?

Ba Lục không chú ý tới những chuyện này, sắc mặt cũng rất khó coi.

Mình làm sai chuyện gì sao?

“Ông nội, mọi người tìm cháu có chuyện gì?”

Bầu không khí nghiêm túc, tình huống rất ít thấy, trong nhà đã xảy ra chuyện gì sao?

“Huyền Lâm, sao con lại trở về cùng với cô ta?” Mẹ Lục không khách sáo mà nói, ánh mắt căm ghét như muốn đâm thủng Trịnh Uyển Khanh.

Lục Huyền Lâm cũng nhận thấy sự thay đổi của mẹ Lục.

Đây là đã xảy ra chuyện gì? Thiết nghĩ cũng không cần anh ra tay, chỉ cần yên lặng quan sát.

“Bác gái, cháu là đến thăm bác… Chúng ta nói xong, sau đó thì cháu gặp được anh Huyền Lâm…”

Trịnh Uyển Khanh đi tới bên cạnh mẹ Lục với vẻ ái ngại: “Xin lỗi, bác gái, cháu luôn không ở cạnh bác.”

“Cô còn không biết ngại mà nói ra!” Mẹ Lục nghiêng người, không nhìn Trịnh Uyển Khanh: “Nhà họ Lục không chào đón cô, cô đi đi!”

Đối diện với lửa giận đột ngột xảy ra này, đầu óc của Trịnh Uyển Khanh rất mờ mịt, vẫn không kịp phản ứng lại, trong mắt ngân ngấn nước mắt.

“Bác gái, Uyển Khanh làm sai chuyện gì sao? Bác nói cho Uyển Khanh biết, Uyển Khanh sửa có được không…”

Chiêu này đối với người khác thì có tác dụng, đối với mẹ Lục cùng là phụ nữ thì hoàn toàn vô dụng, cũng không nói cho Trịnh Uyển Khanh xảy ra chuyện gì, bèn gọi quản gia tới.

“Mau mời cô gái này ra ngoài, sau này đừng để cho vào.”

“Bác gái, bác gái, tại sao?”

Trịnh Uyển Khanh thật sự không biết, ngay cả Lục Huyền Lâm cũng mờ mịt nhìn Trịnh Uyển Khanh bị lôi ra ngoài.

Mặc kệ Trịnh Uyển Khanh khóc nháo thế nào, cuối cùng vẫn bị ném ra khỏi Lục Thị, đây là lúc Trịnh Uyển Khanh nhếch nhác nhất.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.