Ba Năm Quét Rác - Bắt Đầu Điệu Thấp Tu Hành

Chương 187: 187: Ta Rất Mạnh Đó





Nhất Vô Niệm đánh dấu xong cũng không còn điều gì lưu luyến tại nơi đây, hắn gửi lời cảm tạ đối với Tuệ giác hòa thượng cùng cao tầng Thiên Phương Tự, sau đó hắn rời khỏi nơi đây.

Dưới sự giúp đỡ của Tuệ giác hòa thượng hắn dễ dàng đi ra khỏi phạm vi khu vực của phật môn.
Ngồi trên pháp bảo phi hành –Cổ Lục Hồ Lô, hắn ra lệnh cho huyết đằng điều khiển pháp bảo phi hành còn mình ngồi một bên đả tọa.

Đương nhiên đả tọa chỉ là cách che giấu mà thôi, lúc này hắn đang hào hứng mở ra hệ thống, nghiên cứu.
Nghiên cứu cái gì?
Tất nhiên là phần thưởng hoàn thành nhiệm vụ.
Bấm vào mục không gian trữ đồ trên hệ thống hắn quét một lượt cuối cùng cũng trông thấy một hộp quà màu đỏ, không nhanh không chậm thao tác.
【Túc chủ xác nhận muốn mở ra phần thưởng hoàn thành nhiệm vụ?】
“Mở ra!”
Nhất Vô Niệm ở trong đầu trực tiếp ra lệnh.
Lời của hắn vừa dứt, hệ thống cũng đồng thời mở ra phần thưởng.
【Chúc mừng túc chủ nhận được 10 vạn điểm đánh dấu!】
【Chúc mừng túc chủ nhận được Địa Cốt Hỏa Diễm!】
【Chúc mừng túc chủ nhận được ba giọt tinh huyết phản tổ】
Liên tiếp những âm thanh hệ thống vang lên trong tâm chí hắn, những âm thanh này hắn đã quen thuộc không thể quen hơn.

Lần này cũng vậy, dù nghe nhiều lần cũng cảm thấy vẫn rất tươi mới bởi vì những đồ vật hệ thống trao tặng, phải nói rất nhiều đồ vật hắn chưa từng trông thấy cũng như nghe qua.

Ba lần âm thanh hệ thống vang lên hắn tạm thời chỉ chú ý tới âm thanh đầu tiên, đó chính là phần thưởng điểm đánh dấu.

Cũng may hắn đang đả tọa cho nên khống chế tâm tình luôn giữ ở mức bình thản, không để ai phát hiện ra điểm khác thường.

Bất Động Tâm Chú được hắn vận chuyển, tâm tình gần như tĩnh lặng tuyệt đối.

Thở nhẹ một hơi, hắn có vẻ bình tĩnh hơn rất nhiều.
Hệ thống giao diện một lần nữa được mở ra, hắn đưa ánh mắt chăm chú lên mục thông số, chỉ thấy điểm đánh dấu đã đổi mới.
【Điểm số đánh dấu: 10 vạn】
Điểm số lần này có chút nhiều, Nhất Vô Niệm nhìn chằm chằm vào mục thông số như có điều suy nghĩ.

Một lúc sau, hắn đưa ánh mắt về phía mục khác, lần này đánh dấu ra ba món đồ vật điểm số thì dễ nói, hai món đồ còn lại nghe có vẻ khá lạ.
【Địa Cốt Hỏa Diễm: Là một mồi lửa của thiên địa, cao cấp hơn mọi hỏa diễm bình thường khác.

Bọn chúng được gọi bằng cái tên – Dị Hỏa】
【Chú thích: Địa Cốt Hỏa Diễm đứng thứ năm mươi trong một trăm linh tám mồi lửa thiên địa】
Nhất Vô Niệm đọc tới đây liền hiểu, trong lòng liền vô cùng sung sướng.

Dị hỏa là đồ tốt, theo như hắn biết dị hỏa tại đại lục đã không còn bao nhiêu, một là bọn chúng nằm trong tay cường giả đại năng, hai chính là đã chôn vùi tại một mảnh thiên địa không ai có thể tìm thấy.

Hắn cũng từng đọc tư liệu nói về dị hỏa, dị hỏa là hỏa diễm đẳng cấp cao hơn so với những ngọn hỏa diễm mà tu sĩ huyễn hóa ra.
Dị hỏa vừa có thể dùng để làm đòn sát thủ trong những cuộc chiến, vừa là một món đồ vật gắn liền với các ngành nghề trong đại lục.

Đó là Luyện Khí Sư, Luyện Đan Sư!
Hai nghề này trong Thất Nguyệt đại lục đều nắm giữ địa vị cực cao.

Luyện Khí Sư thì chưa nói tới nhưng Luyện Đan Sư thì chắc chắn là một ngành nghề nắm giữ vị trí cực cao, bởi vì tu sĩ muốn tu lên cảnh giới cao ít ai không đụng tới đan được.
Quan sát thật kỹ đóa dị hỏa này hắn âm thầm vui mừng, đây chắc chắn là một đóa dị hỏa tương đối mạnh.

Đối với hắn rất có ích, có dị hỏa trong tay khiến hắn không khỏi muốn thử luyện đan, nghe nói nắm giữ dị hỏa khiến cho khả năng luyện đan được nâng cao hơn rất nhiều.
Bỏ qua dị hỏa một bên hắn tiếp tục nhìn về món quà thứ ba.
【Tinh huyết phản tổ: Đối tượng sử dụng liền có thể thức tỉnh huyết mạch cổ đại, nguồn gốc thủy tổ của mình.】
【Chú ý: Đối tượng sử dụng lần đầu tiên liền mang tới hiệu quả không tưởng, những lần sau liền giảm mạnh, có thể không bằng một phần tỷ vạn… lần đầu sử dụng】
Nhất Vô Niệm chăm chú nhìn thông tin giới thiệu trên hệ thống, có chút khó hiểu.

Món đồ vật này nghe qua dường như có thể dùng cho mọi đối tượng, có nghĩa là hắn có thể sử dụng hoặc cũng có thể cho người khác, ví dụ như con rùa, huyết đằng.

Hắn cũng không biết bản thân sử dụng một giọt tinh huyết phản tổ này liền sẽ thế nào, liệu có thức tỉnh cái gọi là huyết mạch thủy tổ.
Nhưng nghe qua liền có vẻ rất lợi hại.
Hơn nữa, hắn có ba giọt.
Mỗi một người chỉ nên sử dụng một lần để hiệu quả được như mong đợi, vậy còn hai giọt… sư tôn tuổi tác đã cao, thọ nguyên mặc dù hắn không rõ ràng lắm nhưng nếu có được giọt tinh huyết này, có thể sẽ khiến sư tôn lột xác hoàn toàn bước lên cảnh giới cao hơn.

Về phần đưa như thế nào, lần này chẳng phải đi vào Ma Sơn hay sao…
Đã tìm được lý do thoái thác hắn liền suy tư một giọt này nên xử lý như thế nào.
Con rùa có vẻ cũng đáng tin cậy đấy nhưng giờ đưa tặng cho nó đồ vật này có chút không ổn, tạm thời quan sát xem thế nào.

Nhất Vô Niệm dù muốn đưa cho con rùa nhưng hiện tại chưa phải là lúc cho lắm, thế nên hắn quyết định sẽ rời lại một khoảng thời gian.

Về phần lúc nào nên sử dụng hắn cũng chưa dám chắc, nhưng hệ thống không lưu ý vấn đề này chứng tỏ mọi cảnh giới đều có thể sử dụng, bất quá có thể sử dụng không nói nên sẽ thành công.
Mặc dù hắn tự tin thể chất của mình cũng tương đối mạnh mẽ nhưng vẫn chưa dám sử dụng ngay, bởi vì hắn không dám đánh cược.

Hắn cũng đọc qua rất nhiều điển tịch, bên trong cũng nhắc không ít về những trường hợp sử dụng tinh huyết các tộc đẳng cấp cao, thân thể không chịu đựng được chắc chắn sẽ bị nổ tung.
Hắn đương nhiên không muốn như vậy.
“Vậy đã đến lúc nâng cấp Thiết Bố Sam rồi.”
Từ khi nâng cấp Thiết Bố Sam lên đẳng cấp cao hơn hắn liền phát hiện vùng cường hóa đã dần dần lan tỏa lên phía trên, như vậy chỉ cần hắn một mực nâng cao phẩm chất công pháp Thiết Bố Sam, chắc chắn một ngày nào đó cơ thể hắn sẽ được cường hóa toàn bộ.

Như vậy kết hợp với Kim Chung Tráo không dám nói phòng thủ bất bại, nhưng đối với cùng cấp hắn vô cùng tự tin.

Tại phía sau Nhất Vô Niệm khá xa, trên hư không có một thân ảnh trôi nổi.

Nhìn kỹ thì đây là một vị nam tử trung niên, vẻ mặt tương đối ôn hòa.

Nếu như Nhất Vô Niệm nhìn thấy người này chắc chắn sẽ nhận ra danh tính của đối phương.

Lúc này, nam tử trung niên vốn nhắm mắt đột nhiên mở ra, con ngươi màu đen tản mát ra một luồng sắc bén khiến cho ai cũng e ngại khi nhìn vào.
Nam tử trung niên khoát tay một cái, một vùng hư không liền bao trùm một vùng trời hỏa diễm.

Qua vài giây, trên không trung cũng hiện ra một người mặc hắc bào, khí thể tỏa ra cũng rất cường đại.

Y nhìn màn chắn hỏa diễm trước mặt, ánh mắt hơi híp lại ngẩng đầu nhìn về phía nam tử trung niên, trầm giọng nói:
“Ngươi là ai?”
“Đi về phía trước liền chết!”
Nam tử trung niên không trả lời mà nói ra một câu.
Người mặc hắc bào bất ngờ không nói lên lời, đối phương ngạo mạn như vậy.

Y có chút tức quá hóa cười, “Ngươi rất tốt, để ta xem bản lĩnh của ngươi có mạnh như miệng ngươi nói hay không?”
“Ồ, ta rất mạnh đó!”
Nam tử trung niên không có giận mà cười nói một câu.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.