Mạch Khiết bảo Lâm Mạnh bố trí cho Mạch Tiểu Lạc một chỗ ngồi ở trong văn phòng lớn.
Mạch Tiểu Lạc tha thiết yêu cầu được đến M Beautiful thực tập. Từ sau khi tiếp xúc với những người đồng nghiệp yêu nghiệt của Mạch Khiết ở khu Resort Âu Mật trở về, trong lòng cô rất hào hứng, đặc biệt là ấn tượng tốt nhất với chú Lý Mộng Long.
Cô ghé vào tai Mạch Khiết nói:
- Cô... chị ơi, cô nên thu nhận Lý Mộng Long, để chú ấy làm chú dượng của cháu. Bỏ lỡ cơ hội này là không còn cơ hội khác nữa đâu.
Mạch Khiết trừng mắt nhìn cô bé, đẩy cô bé ra:
- Ở văn phòng, sau này gọi cô là tổng biên tập Mạch giống như những người khác. Anh ta và cô quyết không thể nào dung hòa được với nhau, cháu hãy từ bỏ ngay cái suy nghĩ ác độc này từ sớm đi.
Mạch Tiểu Lạc bĩu môi:
- Giả tạo! Người ngay thẳng không làm việc lén lút, cô không cần chú ấy thì cháu cần đấy.
Mạch Khiết cuống lên, nhướng cao lông mày:
- Mạch Tiểu Lạc, con người này không động được vào đâu, anh ta và Kha Đậu cùng một giuộc, chuyên đi hại phụ nữ, cháu đã bị thiệt thòi một lần rồi, lẽ nào còn không biết bảo vệ mình sao? Hôn nhân đại sự của cháu, cô sẽ lo cho, cháu không cần vội.
Mạch Tiểu Lạc không kìm nén nổi, phì cười, lộ ra hàm răng trắng đều tăm tắp, giống như một con búp bê Barbie sống động:
- Tổng biên tập Mạch, cô đã 25 tuổi rồi, đến bóng dáng bạn trai còn chưa thấy đâu cả, cô hãy cứ quan tâm đến chính bản thân mình đi! Cháu đi làm việc đây!
Mạch Tiểu Lạc vung tay bước đi, Mạch Khiết nhìn thấy khi cô đi qua bên cạnh Lý Mộng Long, liền vỗ vai anh giống như một người bạn thân thiết từ lâu.
Lông mao của Mạch Khiết đều dựng cả lên.
Lý Mộng Long động vào ai cũng được, nhưng không được phép động vào Mạch Tiểu Lạc. Mạch Khiết biết được thủ đoạn của anh ta, nếu như rơi vào cạm bẫy của anh ta, phụ nữ đều chỉ là những con cừu non đáng thương mà thôi!
Mạch Khiết vội vàng ấn chuông gọi Lý Mộng Long vào, cô phải ra đòn thị uy với anh ta, để anh ta biết người nhà họ Mạch của cô ai cũng đều là những con sói hùng mạnh.
Lý Mộng Long hôm nay mặc một chiếc áo sơ mi kẻ màu xám hãng Hermes, tay đút hờ vào túi quần âu, ánh mắt phơi phới. Đâu có giống một người thanh niên chỉ biết cúi đầu làm việc vất vả, nếu trong tay xách thêm một cái lồng chim thì thực sự đúng là một cậu ấm lông bông vô công rỗi nghề.
Mạch Khiết mặt lạnh tanh, chăm chú nhìn anh ta ba giây.
Đối với chức vụ hiện thời của cô mà nói, độ tuổi của cô như vậy là quá trẻ. Để bồi dưỡng "sát khí" của mình, cô đã soi gương chăm chỉ luyện tập để có được ánh mắt sắc nhọn của con mèo trong đêm đen, khuôn mặt lạnh như băng tuyết nghìn năm ở Nam cực, ngôn ngữ cô đúc, quyết đoán như hoa thép tung tóe. Rất nhiều nhân viên cấp dưới còn lớn tuổi hơn cô đều giơ tay đầu hàng trước "sát khí đằng đằng của cô".
Lý Mộng Long cũng lặng lẽ nhìn lại Mạch Khiết, khóe mép khẽ nhếch lên thể hiện ý cười:
- Hi hi, chắc là luyện tập rồi chứ gì?
Mạch Khiết ngẩn người, không hiểu lời nói của anh ta.
Anh ta từ từ ngồi xuống, vắt chân chữ ngũ, đung đưa một cách nhàn nhã.
- Cô có biết Phí Tường không? Anh ta là thần tượng thời thơ ấu của tôi, không phải là vì anh ta khôi ngô tuấn tú, tôi cảm thấy tôi còn khôi ngô tuấn tú hơn anh ta. Anh ta đã từng nói, người đàn ông cần phải nho nhã thanh lịch, cử chỉ cần phải giống như một con mèo, mèo rất nho nhã thanh lịch bởi vì nó đi từng bước nhẹ nhàng uyển chuyển, chậm rãi như cảnh quay chậm, cho nên tôi đã soi gương chăm chỉ tập luyện cử chỉ thanh lịch nho nhã của mình. Giống như cô, chắc chắn đã rất hăng say tập luyện các kiểu nét mặt và thần thái của mình khi đứng trước mặt cấp dưới.
Mạch Khiết cầm cốc trà uống một ngụm, che giấu cảm giác ê chề khi bị anh ta nói toạc ra bí mật, hắng giọng nói:
- Lý Mộng Long, M Beautiful tuyển dụng anh, không phải là yêu cầu anh ngày ngày đến đây để làm chú hề bịa chuyện linh tinh, tôi rất muốn biết, bản kế hoạch của anh và cả bài viết chuyên đề của Kha Đậu ở đâu? M Beautiful phiên bản mới nếu không thể thuận lợi khởi hành, tôi dám đảm bảo, anh, và cả những người khác đang ngồi bên ngoài kia đều sẽ phải trở thành một thành viên trong đội quân thất nghiệp lưu lạc đầu đường xó chợ. Anh muốn đi đến chỗ những người đó để khoe khoang phong độ ngời ngời giống như con mèo của anh, hay là tình nguyện ngồi ở đây chăm chỉ đào bới kiếm ăn giống như một con chó?
Anh ta từ từ giơ hai ngón tay lên, tạo thành hình chữ "V":
- Tổng biên tập Mạch, con người cô có rất nhiều nhược điểm, bao gồm cả một trái tim không biết đến sự cảm ơn, đã cứu cô lại còn bị cô tát cho một cái thật đau, nhưng, khi cô làm việc nghiêm túc, thực sự, thực sự rất quyến rũ, ngay cả chính tôi cũng có chút gì đó không kìm lòng nổi. Tôi có một lời khuyên nhủ tuyệt vời, nếu như cô thích một người đàn ông nào đó mà không may anh ta lại không thích cô, cô cứ việc đưa anh ta đến văn phòng để ngắm phong cách làm việc của cô, tôi dám đảm bảo, chắc chắn anh ta sẽ say mê cô, rồi từ đó mà mặc cho cô chi phối.
Lý Mộng Long...
Mạch Khiết bắt đầu nhe răng, giơ vuốt cào anh ta.
Anh ta đứng dậy:
- Tôi đi thúc giục chuyên đề của Kha Đậu, thực sự tôi đã giục anh ta bao nhiêu ngày rồi, nhưng anh ta khó sinh lắm... Cô cần phải biết, viết bài cũng giống như phụ nữ sinh con, có cuống lên cũng vô ích, không sinh ra được là không sinh ra được. Nếu như phụ nữ có thể giống như con gà mái đẻ đúng giờ, thì chuyên đề của Kha Đậu mới có thể viết ra đúng giờ giống như gà đẻ trứng được. Xin đừng tức giận, tôi không phải là mỉa mai phụ nữ giống như con gà mái. Tôi đi ngay đây!
Anh ta đẩy ghế, sải chân bước, đã chuồn ra ngoài trong khi trên đầu Mạch Khiết đã nổi lên ba ngọn núi lửa Hỏa Diệm Sơn.
Khi anh ta rời khỏi đó, Mạch Khiết vốn không hề phát hiện ra, anh ta đã gọi Mạch Tiểu Lạc đi theo.