Edit: Dưa Hấu
Beta: Mễ Mễ
__________________________________
Sợ Lạc Minh Dịch vượt lên phía trước, sau khi Trì Oánh bắt được video theo dõi lập tức dùng di động quay lại một phần, đi lên lầu tìm tiểu thư Smith.
Cửa phòng không khóa, Trì Oánh gõ gõ của, nghe được âm thanh trong phòng tiểu thư Smith truyền đến, liền đẩy cửa đi vào.
Tiểu thư Smith đang ôm chính là cái hộp đặt ở trên bàn kia, biểu tình rất chán chường, bà ấy giương mắt liếc mắt nhìn Trì Oánh một cái, dùng tiếng Anh nói: "Cảm ơn các người đã nhiệt tâm giúp tôi, nhưng là tôi muốn trong phòng không có tình huống theo dõi, vẫn là không có cách nào phán định hung thủ là ai, ý tốt của các ngươi thì tôi xin nhận, chỉ là thật sự hiện tại tôi không có tâm tình nói chuyện hợp tác."
"Các người?" sau khi Trì Oánh nghe được búp bê Tiểu Lạc phiên dịch thì ngẩn ra một chút, lập tức liền hiểu rõ, "Lạc tổng cũng tới đây?"
Ánh mắt tiểu thư Smith quay về hướng ban công liếc mắt một cái, "Anh ta có tới trong chốc lát."
Khóe môi Trì Oánh nhịn không được hơi hơi giơ lên, "Bất quá tôi đã tìm được chân tướng, còn có chứng cứ......!Tôi nghĩ là nếu như muốn tìm, hẳn là vẫn là có thể tìm được."
Cô mở video trong di động ra, bấm xuống bắt đầu phát.
Sắc mặt tiểu thư Smith dần dần âm trầm xuống, bà ấy chậm rãi ngẩng đầu, ánh mắt sắc bén mà nhìn về phía Lucy, "Bà vì cái gì ở trên lầu thuê một gian phòng?"
Lucy sắc mặt đại biến, ấp úng mà nói: "Chuyện đó......!sợ trên lầu có người ồn ào làm phiền đến ngài, liền......!liền thuê thêm......"
Trì Oánh đem video về đẩy đẩy về phía trước, ở trên một bức ảnh trong khi dừng hình, cô chỉ chỉ di động, "Xin hỏi tiểu thư Lucy, bà vì cái gì lại đem theo một cái bao to như vậy mà đi vào? Trong bao chứa cái gì vậy? Có phải Alice cùng với......!trang bị, công cụ bà bố trí để trì hoãn hay không?"
Trong nháy mắt sắc mặt của Lucy tái nhợt, bà cắn môi, tròng mắt chuyển động, trong khoảng thời gian ngắn lại hoàn toàn không thể nghĩ ra được một giải thích hợp lý.
Trì Oánh không biết Lucy dùng trang bị gì để trì hoãn, chỉ là cái video này kỳ thật cũng không thể chứng minh là bà ta giết Alice.
Đang nghĩ ngợi tới bước tiếp theo nên làm như thế nào, tiểu thư Smith lại ở ngay lúc này lộ ra một tia mỉm cười khó được, âm thanh của bà ấy trở nên nhẹ nhàng hơn, "Bà đi theo tôi mười năm, chẳng lẽ tôi sẽ bởi vì một con mèo mà làm khó bà sao? Bất quá tôi hy vọng bà là một người thành thật, tôi không hy vọng một người không thành thật lưu tại bên cạnh tôi.
Bà không phải lúc nào cũng được tôn kính là bởi vì thành thật hay sao?"
Lucy đột nhiên quỳ xuống, bà ta cúi đầu khóc thút thít, vừa khóc vừa nói: "Rất xin lỗi, rất xin lỗi......!Chồng của tôi thiếu nợ cờ bạc, tôi mới không thể không đáp ứng Garcia phu nhân làm như vậy."
Tuy rằng là lần đầu tiên nghe tới, nhưng Trì Oánh đại khái cũng đoán được, Garcia phu nhân chính là người em gái có quyền kế thừa của tiểu thư Smith.
Tiểu thư Smith mỉm cười, "Cho nên bà đã làm như thế nào?"
Thân thể Lucy có chút run rẩy, "Tôi......!tôi theo như phương pháp trong tiểu thuyết dùng một khối băng cùng với một cái đòn bẩy làm thiết bị trì hoãn thời gian, khoảng chừng một giờ là Alice liền sẽ tự động ngã xuống, rất xin lỗi tiểu thư Smith, hy vọng ngài có thể tha thứ cho tôi!"
Trì Oánh không nghĩ tới tiểu thư Smith nói mấy câu liền bức Lucy nói ra chân tướng, đối với cô ngược lại có chút lau mắt mà nhìn.
Tiểu thư Smith thu liễm lại nụ cười, bà hừ lạnh một tiếng, "Tôi đương nhiên sẽ tha thứ cho bà, giết chết một con mèo cũng sẽ không bị hình phạt gì, tôi có thể làm thế nào? Tôi đơn giản chỉ là đuổi việc bà, sau đó thu hồi tất cả các khoản nợ mà bà đã vay của tôi lúc trước thôi, hy vọng bà trong vòng một tuần đem số tiền đó chuẩn bị cho tốt, nếu không......!bà cũng biết, luật sư của tôi là người rất có năng lực."
Lucy thét to: "Ngài sao có thể làm như vậy? Nó chỉ là một con mèo hoang!"
Tiểu thư Smith lạnh lùng mà nói: "Đối với các ngươi mà nói, Alice chỉ là một con mèo hoang, nhưng đối với tôi mà nói, nó là toàn bộ cuộc sống của tôi! Đương nhiên, loại người như bà sẽ không hiểu."
Bà ấy xua xua tay, "Bà hiện tại không đi, là chờ tôi kêu bảo an sao?"
Lucy sắc mặt trắng bệch, chậm rãi đứng dậy, lững thững đi ra ngoài.
Trì Oánh không thể không thừa nhận, vị tiểu thư Smith này tàn nhẫn lên ngược lại thật không hổ là thân phận nữ cường nhân.
Đúng lúc này, một người từ ban công đi ra.
Trì Oánh giương mắt nhìn Lạc Minh Dịch liếc mắt một cái, "Xin lỗi nha, tôi đã đem chân tướng tìm ra, anh thua."
Lạc Minh Dịch mới vừa rồi đã nghe được cuộc đối thoại, sắc mặt hắn hơi trầm xuống, lạnh lùng mà nói, "Đã đánh cuộc thì phải chấp nhận thua, bất quá......!tôi không tin là cô tự mình nghĩ ra được, cô tìm giúp đỡ có phải hay không?"
Trì Oánh đứng lên, "Không sai, anh cũng không nói là không thể tìm giúp đỡ đi? Đúng rồi, anh không phải cũng có trợ giúp mạnh mẽ ở bên ngoài sao? MK chính là mẹ anh, nếu là bà ấy mà nói......!Nhất định có thể trinh thám ra tới."
"Gió núi" là fan của MK còn trinh thám ra tới, coi như là người Trì Oánh bội phục nhất, MK khẳng định cũng có năng lực như vậy.
Sắc mặt Lạc Minh Dịch càng thêm âm trầm.
Trì Oánh có thể nghĩ đến, hắn đương nhiên cũng nghĩ đến.
Ngay ở hai mươi phút trước, hắn gọi điện thoại về cho mẹ kế hắn —— tên thật là Lộ Gia Lam là tác giả MK có tiểu thuyết bán chạy khắp nơi.
Lạc Minh Dịch đem sự tình trải qua kể lại một lần, sau đó dò hỏi ý kiến của Lộ Gia Lam.
Phản ứng của Lộ Gia Lam có chút kỳ quái, bà ấy dừng trong chốc lát, có chút kinh ngạc hỏi: "Con như thế nào cũng......"
Nhưng thực mau, bà ấy liền cười, "Mẹ đã điều tra ra hung thủ cùng với chân tướng, nhưng là mẹ sẽ không nói cho con biết."
Lạc Minh Dịch có chút ngốc, "Tại sao a?"
Lộ Gia Lam nhẹ nhàng cười, dùng một loại giọng đương nhiên nói: "Bởi vì mẹ......!là mẹ kế a!"
Sau đó liền chuyển đề tài khác, "Nghe nói con coi trọng một cô gái, đem công ty của người ta mua lại rồi điều con gái người ta làm trợ lý hả?"
Lạc Minh Dịch lúc này cũng không có tâm tình cùng bà nói cái chuyện này, vội vàng mà phủ nhận nói: "Không có chuyện đó......"
Lộ Gia Lam thở dài, "Vậy thì thật là tiếc à......"
Sau đó liền cúp điện thoại.
Cho nên cuối cùng, Lạc Minh Dịch chẳng những không có được bất luận cái gì nhắc nhở từ lão mẫu trinh thám tiểu thuyết gia, mà còn uổng công mà lãng phí mất thời gian.
Sớm biết như vậy cũng không gọi cuộc điện thoại này.
......!
Thắng lợi lần này làm Trì Oánh có chút hưng phấn nho nhỏ.
Đặc biệt là tiểu thư Smith đáp ứng đúng giờ đã hẹn sẽ đến phòng họp tiếp tục đàm phán việc hợp tác làm ăn này, nghĩ đến hạng mục năm trăm triệu to lớn kia, Trì Oánh nhịn không được bắt đầu tính toán lợi nhuận là bao nhiêu, mình có thể được chia bao nhiêu.
"Kế tiếp làm cái gì?" Trì Oánh hỏi búp bê Tiểu Lạc, "Tiếp tục là chỉnh hắn đúng không?"
Nói đến chuyện này cô lại bắt đầu hưng phấn, thắng cược, Lạc Minh Dịch phải làm trợ lý cho cô trong ba ngày, nghe lời cô sai bảo, lại còn phải —— mặc trang phục của nữ nha!
Quá tốt......!thiệt là chờ mong......!
Búp bê Tiểu Lạc lại dị thường bình tĩnh.
"Thời gian ba ngày này không nên dùng bừa bãi," búp bê Tiểu Lạc nói, "Lúc mấu chốt lại dùng, nếu là nửa đường hắn không cho cô đi theo nữa, cô cũng có thể tại thời khắc mấu chốt dùng cái ước định này làm hắn nghe lời cô nói, đi theo cô."
Trì Oánh cũng bình tĩnh lại, nghĩ đến mục tiêu của chính mình, cô gật gật đầu, "Như vậy đi."
Búp bê Tiểu Lạc lại nói: "Về phần có nên tiếp tục chỉnh hắn hay không......!cô không nghĩ tiếp tục hành hạ hắn, cả người hắn đều phải phế đi sao?"
Hắn thở dài, "Thực sự có chút đau lòng cho chính mình......"
Trì Oánh đồng ý sâu sắc, nghĩ đến việc Lạc Minh Dịch nhất định cảm thấy, cùng vớ cô quen biết mấy ngày nay, là mấy ngày hắn thấy xui xẻo nhất đời này rồi.
Búp bê Tiểu Lạc tiếp tục nói: "Đánh một bạt tai xong lại cho một quả táo để lừa gạt là cần thiết, cô đều đã đem mặt hắn đánh sưng lên, cũng đã tới lúc cho hắn chút ngon ngọt đi, bằng không hắn có thể thật sự đã muốn tê rần rồi."
Thời gian đã hơn 9 giờ, lại qua một lát hội đàm thương vụ chuẩn bị bắt đầu rồi.
Lúc này Trì Oánh mới nhớ tới bữa sáng còn chưa có ăn, mới vừa rồi vẫn luôn vội vàng điều tra lưu sự tình của mèo hoang, tới khi rảnh rỗi mới cảm thấy đã đói bụng.
Cô về phòng gọi điện thoại cho quầy tiếp tân, nhờ khách sạn đưa bữa sáng lên phòng.
Cô hỏi búp bê Tiểu Lạc, "Anh bữa sáng hay ăn cái gì?"
Búp bê Tiểu Lạc nghĩ nghĩ, "Rất nhiều, bánh mì, sữa bò, cá hồi, thịt xông khói linh tinh, trong nhà đầu bếp sẽ phối hợp tốt, loại rượu này cửa hàng chắc là cũng có, bất quá......!thật ra thì món tôi rất muốn ăn có một chút đặc biệt, bất quá vẫn luôn không có cơ hội ăn."
Trì Oánh nghĩ thầm nhà tư bản đại gian đại ác này đương nhiên là ăn cái gì thì thứ đó phải đắt, vài thứ ở quán ven đường kia hiển nhiên không vào được pháp nhãn của hắn.
Vì thế ở trong điện thoại cô nói: "Tôi muốn một hộp bánh hẹ, cùng với sữa đậu nành."
Tiếp tân có chút khó xử, "Sữa đậu nành thì có, nhưng bánh hẹ......!Có thể đổi thành món khác không ạ?"
Trì Oánh: "Không thể."
Khách sạn 5 sao chi phí một phòng một ngày tốn vài ngàn khối, cô cảm thấy yêu cầu của chính mình một chút cũng không tính là quá đáng.
Tiếp tân đành phải nói: "Vâng ạ, tôi liền phái người đi ra ngoài cho ngài!"
Tuy rằng khách sạn không có, nhưng dù sao cũng không phải món ăn gì ghê gớm, bữa sáng trong tiệm ở bên ngoài có thể mua được.
......!
Dịch vụ của khách sạn 5 sao vẫn là thích hợp, tuy rằng bữa sáng của Trì Oánh là chủng loại mà bọn họ không có, nhưng là hơn mười phút sau, liền có nhân viên phục vụ đưa bữa sáng lên lầu.
Trì Oánh nhìn mấy một hộp bánh hẹ tinh xảo nằm ở trên khay, bên cạnh là dao với nĩa —— đây là muốn cô dùng phương pháp ăn cơm Tây mà ăn bánh hẹ sao?
Lạc Minh Dịch từ trong phòng vệ sinh ra tới, nhìn thấy Trì Oánh đã bắt đầu ăn sáng, trong phòng đều tràn ngập mùi vị rau hẹ.
Hắn nhíu nhíu mày, "Cô đang ăn cái gì vậy?"
Trì Oánh tiếp đón hắn, "Nhanh lên, ăn nhân lúc còn nóng, còn rất thơm!"
Lạc Minh Dịch lắc đầu, "Không được, cái mùi này rất nồng, chút nữa còn phải đi họp."
Trì Oánh vừa ăn vừa nói: "Có quan hệ gì? Tôi có mang kẹo bạc hà, cái loại hơi thở thơm mát, ăn một viên kẹo liền không có mùi vị gì."
Nhìn Trì Oánh ăn với dáng vẻ ngon lành, Lạc Minh Dịch chần chờ một chút, vẫn là nhịn không được dùng nĩa xiên một khối nhỏ, bỏ vào trong miệng.
Trì Oánh hỏi: "Ăn ngon không?"
Lạc Minh Dịch: "Hừ."
Sau đó Trì Oánh liền trơ mắt mà nhìn hắn đem ba cái bánh hẹ trước mặt mình dùng dao cắt ra, thực ưu nhã như là ăn cơm Tây mà từ từ ăn hết.
Cô vẫn là lần đầu tiên gặp một người ăn bánh hẹ một cách cao quý đến như vậy.
Sau khi ăn xong, Lạc Minh Dịch duỗi tay, "Kẹo!"
Trì Oánh yên lặng mà từ trong túi xách tìm ra một hộp kẹo bạc hà, thả một viên ở trong tay của hắn.
Nghĩ thầm hắn ăn rất được, bánh hẹ tiệm này rất lớn, cô cũng chỉ ăn một cái liền no rồi.
......!
Lúc này có nhân viên phục vụ của khách sạn lại đây, nói tiểu thư Smith mời bọn họ ngồi xe cùng nhau đi đến phòng họp.
Địa điểm mở họp là một cao ốc ở địa phương tên là Kim Kiều, là cao ốc của tiểu thư Smith.
Bởi vì khoản làm ăn này khá lớn, để biểu đạt thành ý, Lạc Minh Dịch mới tự mình tới nơi này đàm phán.
Tập đoàn Lạc thị người tới không chỉ có Lạc Minh Dịch cùng với Trì Oánh, còn có mấy lãnh đạo các bộ phận, luật sư cùng với nhân viên linh tinh cùng nhau tham dự đàm phán —— chẳng qua những người đó đều là ngồi máy bay tới, chỉ có Lạc Minh Dịch đi theo Trì Oánh ngồi xe lửa nguyên một đêm.
Trước khi lên xe, Trì Oánh lơ đãng nhìn thoáng qua bên ngoài, bỗng nhiên phát hiện, một bóng người quen thuộc trốn ở một góc xa nhìn quanh qua phía bên này.
Đó là......!Lucy?
_____________________________.