Sự xuất hiện của An làm Tô Lị vô cùng kinh ngạc. Dù sao đã lâu lắm rồi cô không gặp anh ta, suýt nữa thì cô đã quên mất mình từng quen biết một Huyết Săn rồi!
Nếu bình thường, anh ta đột nhiên xuất hiện khi cô gặp nguy hiểm thì có lẽ cô sẽ vô cùng vui mừng, ba quỳ chín lạy ngay trước mặt anh; nhưng hiện tại, đối với sự xuất hiện này của anh thì lại hoàn toàn trở thành một trình giảo kim!
“Ôi chao. Lúc nãy là ma cà rồng và con người, bây giờ lại thêm một Huyết Săn. Thu hoạch ngày hôm nay của chúng ta quả nhiên rất phong phú nha!”
“Nhanh chóng giải quyết hắn ta đi!” Gã đàn ông lau vết máu trên cổ tay, vết thương do kiếm bạc gây ra không thể tự động khép lại được.
“Các ngươi chính là dã thú cắn người ở Luân Đôn trong những ngày gần đây – Lang Nhân Tộc đúng không?”
“Phải thì sao? Ngươi đã là thợ săn ma cà rồng thì tốt nhất hãy chuyên tâm giết tên Huyết Tộc kia đi, chuyện của Lang Nhân Tộc chúng ta không đến phiên ngươi nhúng tay vào.”
“Mặc kệ các ngươi là Lang Nhân Tộc hay là Huyết Tộc, nhưng nếu ngươi đã xem con người là con mồi, thì ta có nghĩa vụ phải khai trừ các ngươi.” An lấy ra Thập Tự Kiếm, chỉ thẳng vào mặt gã người sói.
Bàn tay gã ta vẫn không buông cổ Tô Lị ra, chỉ xoay người nói với tên bên cạnh: “Hắn ta giao cho ngươi.”
Tên người sói gật đầu với gã, sau đó quay sang nhìn An cười nói: “Ngươi không có phần thắng đâu. Ta đây sẽ rủ lòng từ bi cho ngươi hai con đường, một là ta sẽ cho ngươi một con đường sống, để ngươi có thể chạy thật nhanh rời khỏi đây; hai là ta sẽ giết chết ngươi. Ngươi chọn điều nào đây?”
“Ta chọn ta sẽ giết chết ngươi!”
Thấy An không biết tốt xấu, gã người sói cũng không muốn cùng đối thủ nói những lời vô nghĩa, nhanh chóng biến thân thành sói. Gã ta vốn dĩ đã cao lớn, nay biến thành bản thể lại càng cao to hơn vài phần.
Tô Lị thấy thế thì thầm nghĩ không tốt. Tuy rằng cô không có nghĩa vụ phải đi giúp An, nhưng ít ra vừa nãy anh ta chỉ muốn giúp cô, bây giờ cô chỉ biết đứng nhìn anh ta bị giết chết thì trong lòng cũng sẽ cảm thấy hơi băn khoăn.
Tên người sói vung bàn tay khổng lồ thẳng đến trước mặt An, anh ta đang muốn dùng Thập Tự Kiếm chống lại công kích, nhưng đột nhiên trước mặt xuất hiện một bóng người dùng quyền trượng ngăn cản tên người sói lại.
Tất cả mọi người đều vô cùng kinh ngạc khi đột nhiên xuất hiện thêm một người nữa. Beucke dùng một chiêu đánh tan công kích của tên người sói, sau đó lại dùng một tư thế vô cùng thân sĩ ném quyền trượng ra phía sau, tay kia thì để trước ngực, xoay người chụp tới phía đới diện: “Thật ngại quá, ta đến đây để đón tiểu thư Lily.”
Beucke đột nhiên xuất hiện, người kinh ngạc nhất lại là Tô Lị. Bình thường, Beucke đều là một ông lão vô cùng hiền lành, cô chưa bao giờ biết rằng ông cũng là một ma cà rồng mạnh đến như vậy; hôm nay cô được chứng cảnh này, quả nhiên là đã được mở mang tầm mắt.
Sự xuất hiện của Beucke làm cho hai gã Lang Nhân Tộc phải nhíu mày, có vẻ chuyện này ngày càng khó giải quyết, chỉ sợ ông lão này không phải là người dễ đối phó.
“Beucke, tôi không sao. Ông dẫn An rời khỏi đây trước đi đã.” Để một ma cà rồng đi cứu một thợ săn ma cà rồng, Tô Lị biết lời nói này rất kỳ quái, nhưng lúc này cô không muốn quản nhiều chuyện như vậy, cô không thể để bất kỳ ai phá hỏng kế hoạch của mình!
“Thiểu thư Lily, xin thứ lỗi cho ta không thể làm như vậy! Trước khi đại nhân quay về Ma Giới đã dặn dò tôi phải bảo vệ thật tốt tiểu thư rồi!”
“Vậy thì càng tốt! Ta sẽ cho ngươi cơ hội được chết cùng nhau!” Gã Lang Nhân Tộc đã biến thành người sói rống lên, giơ móng vuốt sắc nhọn vung về phía bọn họ.
***
Shere khẽ nhíu mi, tuy rằng anh đã đoán được kết quả, nhưng sự thật được nói ra từ chính miệng của Claire vẫn làm anh không khỏi kinh ngạc. Cha của anh… từ trước khi anh được sinh ra đã bị hạ lệnh liệp sát, theo lý thuyết thì ông phải hôi phi yên diệt rồi mới đúng, nhưng tại sao đột nhiên ông lại xuất hiện bên trong thư phòng của Claire?
“Claire, cuối cùng là đã xảy ra chuyện gì?”
“Giống như ngài nhìn thấy, chính ta đã giấu Troy Trask đại nhân ở chỗ này.” Claire bước đến gần, ngồi lên bậc thềm, dùng tay đỡ lấy nắp quan tài.
“Đáng lẽ ông ta phải hôi phi yên diệt rồi mới đúng, nhưng vì sao ông ấy lại ở chỗ ngươi?”
Claire nhìn người đàn ông nằm trong quan tài, suy nghĩ một lúc lâu rồi mới trả lời vấn đề của Shere: “Shere, ngươi biết ai đã lĩnh mệnh đi liệp sát Troy Trask đại nhân không?”
… “Không sai, đúng là ta.” Cho dù Shere im lặng không nói, nhưng Claire vẫn có thể đọc được ý nghĩ trong lòng Shere.
“Claire, ngươi đừng tùy tiện xem suy nghĩ của ta!”
Claire cười cười. Cho dù gặp phải chuyện gì thì Shere vẫn sẽ không biểu hiện ra ngoài, luôn giữ một vẻ mặt thờ ơ với mọi chuyện, nếu không đọc ý nghĩ trong lòng Shere thì sẽ chẳng thể nào biết cậu suy nghĩ cái gì, và tiếp theo cậu sẽ làm gì.
“Lúc trước, ta nhận được mệnh lệnh phải liệp sát Troy Trask đại nhân, ngài chính là một người khiến ta kính nể, thế nhưng đức vua Atlan lại cố ý để ta đi liệp sát ngài. Ngươi biết cảm giác phải ra tay giết chết người mà mình tôn kính sẽ như thế nào không? Thân là Huyết Tộc nên sẽ không già không chết, thế nhưng một khi trái tim bị cướp mất thì sẽ hôi phi yên diệt. Lúc đó, quả thật là ta đã giao trái tim của ngài cho Atlan, nhưng Troy Trask đại nhân không hôi phi yên diệt là do ta đã đặt Chén Máu vào trong cơ thể của ngài, vì vậy ta mới bảo vệ được cơ thể của ngài, nhưng ngài sẽ mãi mãi không thể tỉnh lại được!”
Lúc này, biểu cảm của Shere mới hơi thay đổi một chút. Chén Máu chính là một trong mười ba thánh khí của Lilith, đó là một cái chén có chứa đầy máu. Claire để vật đó vào trong cơ thể Troy Trask đại nhân nên máu tràn ra từ Chén Máu có thể cung cấp năng lượng cho toàn bộ cơ thể, mà lực lượng cường đại vốn có sẵn trong người ngài sẽ làm cho máu không ngừng tuần hoàn khắp cơ thể, vì thế mà thân thể ngài mới được bảo vệ hoàn hảo như vậy. Nhưng Chén Máu chỉ có tác dụng không khiến ma cà rồng bị hôi phi yên diệt chứ không thể hồi sinh lại được!
“Vì sao ngươi phải làm như vậy?”
“Troy Trask đại nhân là đức vua duy nhất ta tán thành. Bản thân ngươi là con của ngài nên cũng là đức vua đời tiếp theo trong lòng ta. Vì để ngươi trở thành vị vương giả tiếp bước ngài, ta tuyệt đối sẽ không để ngươi phạm sai lầm một lần nữa.”
“Claire, thật xin lỗi đã khiến ngươi thất vọng, nhưng ngươi biết rõ là ta chán ghét điều này mà! So với một Ma Giới vĩnh viễn không có thiên lý, ta lại thích ở Nhân Giới tự do tự tại hơn.” Khi Shere nói những lời này, đột nhiên anh lại nhớ tới lần đầu tiên anh gặp được Tô Lị.
Đúng rồi, lúc trước anh muốn Tô Lị có thể mãi mãi ở bên cạnh mình nên đã định sơ ủng cô, thế nhưng khi đó cô đã dùng gương mặt vô cùng quật cường đối diện với hai chiếc ranh nanh của mình và nói… cô không hề có hứng thú với chuyện ngày nào cũng phải trốn trong bóng tối, hằng đêm đi ra ngoài hút máu người để suy trì sự sống, nếu muốn cô vì sinh mệnh vĩnh hằng mà từ bỏ sự ấm áp của ánh nắng mặt trời, vậy thì cô tình nguyên tìm đến cái chết còn hơn.
Lúc đó, anh không hiểu con người vẫn luôn mơ ước sinh mệnh vĩnh hằng kia mà, thế nhưng vì sao cô gái này lại không cần? Và hiện tại, khi suy nghĩ lại thì anh đột nhiên có thể hiểu được suy nghĩ lúc đó của Tô Lị.
“Nếu như vậy thì ta cũng sẽ không ép ngươi nữa. Thế nhưng ta sẽ làm mọi cách để cho Troy Trask đại nhân có thể thức tỉnh.”
“Thức tỉnh? Ngươi đang nói sảng sao?”
“Không! Ta đã tìm ra một phương pháp có thể thức tỉnh được đại nhân. Hiện tại, đại nhân chỉ thiếu một trái tim, nếu ta có thể tìm được một trái tim thích hợp có thể dung hợp với cơ thể ngài, thì ngài sẽ có thể thức tỉnh!”
“Một trái tim thích hợp? À… có lẽ sẽ có!” Giọng nói của Shere vô cùng trào phúng.
“Đương nhiên rồi! Trái tim đó chính là của Huyết Tộc mạnh nhất Ma Giới, cũng chính là thủy tổ của chúng ta – Lilith!”
Shere hơi kinh ngạc khi nghe được cái tên Lilith: “Ngươi muốn dùng trái tim của Lilith để làm cho ông ta sống lại?”
“Không sai. Nhưng là năm đó, sau khi đại chiến của Huyết Tộc kết thúc, cô ta đã chạy trốn đến Nhân Giới, hơn nữa đã biến mất. Ta biết cô ta đã từng cứu ngươi, dùng sinh mệnh của cô ta để đổi lấy sự sống đại nhân là chuyện ngươi khó có thể chấp nhận, nhưng dù sao đại nhân của là cha của ngươi, nếu tìm được Lilith thì có thể khiến cho đại nhân thức tỉnh không phải tốt hơn sao?”
“Cho dù tìm được Lilith, ngươi sẽ cướp trái tim của cô ấy như thế nào? Ngươi vẫn biết chúng ta không thể nào là đối thủ của Lilith chứ?”
“Nhưng chỉ cần ngươi chịu hỗ trợ thì tất nhiên ta sẽ có biện pháp lấy được!”
“Nếu ta không giúp ngươi thì sao?”
“Ta nghe nói ở Nhân Giới, ngươi đang sống cùng với một cô gái loài người tên là Tô Lị. Nếu ngươi thích cô ta, ta có thể làm cho cô ta vĩnh viễn ở bên cạnh ngươi.”
Shere hơi bực mình, khẽ nhíu mi lại: “Ngươi đang uy hiếp ta?”
“Sao ta lại phải uy hiếp ngươi? Ta làm như vậy chỉ để cứu cha của ngươi thôi.”
“Nhưng có lẽ ông ấy vốn không cần ngươi cứu. Dù sao mẹ của ta đã chết, ông ta sống lại cũng không có ý nghĩa gì. Một mình sống cô độc trên đời còn không bằng chết và quên đi tất cả!”
Shere rất rõ cảm giác này, một mình cô đơn nhìn những người xung quanh mình lần lượt chết đi, mà chính bản thân mình lại không thể cảm nhận được cái chết là như thế nào… cảm giác đó anh biết rất rõ.
Khi Lilith biến mất, anh đã từ suy nghĩ mình sẽ biến mất cùng cô, thế nhưng anh sợ khi mình biến mất sẽ không thể tìm được Lilith, cho nên anh cố gắng gượng sống và tiếp tục tìm kiếm cô, một mình cô đơn sống đến hiện tại, cho đến một ngày Tô Lị đột nhiên xông vào trong thế giới của anh.
“Không! Đại nhân sẽ không cô đơn nữa, vì ngài đã có ngươi bên cạnh!”
“Ngươi muốn làm gì thì mặc kệ ngươi, ta sẽ không ngăn cản, nhưng ta sẽ không giúp ngươi. Còn nữa, ngươi đừng nên động đến Tô Lị.” Shere đứng dậy, đối diện với ánh mắt của Claire. Anh không biêng biết vì sao Claire lại có chấp niệm sâu như vậy với cha mình, nhưng anh biết chẳng qua cha mình đã từng cứu Claire một mạng trong trận chiến giữa Ma Đảng và Mật Đảng năm đó.
“Claire, ngươi ở trong này sao?” Đột nhiên ngoài thư phòng vang lên giọng nói của người đàn ông làm cho cả hai người cùng hoảng sợ. Claire vội vàng đứng dậy đang định đóng cửa mật thất lại, thế nhưng tên kia đã bất chợt từ thư phòng đi vào, khi thấy Claire và Shere đang cùng ở trong thì vui mừng nói: “Hóa ra ngươi ở đây! Ôi! Shere trở về rồi sao?”
Gã ta không nhìn biểu tình kinh ngạc trên ngương mặt Shere và Claire, đủng đỉnh đi đến, khi nhìn cỗ quan tài thì vẻ mặt liền thay đổi.
“Đây là cái gì?”
“Southorn…” Vẻ mặt Claire vô cùng phức tạp nhìn Southorn, hắn ta là người của đức vua Atlan, nếu như hắn ta phát hiện đại nhân vẫn chưa bị hôi phi yên diệt thì hập quả sẽ không tưởng được!
Nhưng lúc này… bọn họ đã không thể ngăn cản được rồi!
Thấy vẻ mặt Claire không thích hợp, Southorn di chuyển tức thời tới gần cỗ quan tài, khi thấy người đang nằm bên trong thì vô kinh ngạc, lùi ra phía sau hai bước!
“Troy… Troy Trask đại nhân…” Southorn kinh ngạc, hai mắt mở to nhìn về phía Claire: “Ngươi dám cãi lại mệnh lệnh của đức vua, không ra tay liệp sát Troy Trask đại nhân?”
“Năm đó ta đã dâng lên đức vua trái tim của Troy Trask đại nhân, nhưng đức vua không hạ lệnh không cho phép ta được bảo vệ cơ thể ngài ấy không bị hôi phi yên diệt.”
“Ngươi biết rõ mục đích của đức vua chính là đuổi tận giết tuyệt Troy Trask đại nhân, nếu đại nhân không chết thì đức vua sẽ không thể buông tha dễ dàng cho ngươi. Claire, thật xin lỗi, ta phải bẩm báo cho đức vua biết chuyện này.”
Southorn nói xong liền nhanh chóng biến mất khỏi mật thất. Khuôn mặt Claire nhăn nhó, không ai có thể so sánh với tốc độ dịch chuyển tức thời của Southorn, lần này thì mình đã gặp phải đại họa rồi!
“Shere, ngươi trở về Nhân Giới đi. Chuyện này không quan hệ gì với ngươi cả.”
“Cho dù ta muốn về thì đã không còn kịp nữa rồi!”
Atlan luôn không vừa mắt với Shere. Sự kiện lần này lại chính là cơ hội để ông ta trừ bỏ cái đinh trong mắt, chắc chắn Atlan sẽ không bỏ qua cơ hội tốt như vậy, cho dù anh có trốn thì cũng vô dụng, cho nên Shere rất thản nhiên tiếp nhận chuyện này.