Bá Vương Chi Lộ

Chương 122: 122: Thành Chiến




Bạch Đằng Tuyệt Diệt Trận là trận pháp chuyên dùng để phục kích.

Nó là Lục tinh thượng phẩm trận pháp.
Yêu cầu bố trí ở địa hình có sông hồ cỡ lớn cùng thảm thực vật đa dạng.
Bạch Đằng Giang ở Quang Thiên Vực là một đầu sông tương đối lớn trải dài hơn một nửa giới vực.
Khúc sông mà Nhạc Lâm Khanh nói đến nằm cách Cổ Loa Thành hai ngày phi hành.
Nơi đây có một dãy núi nhỏ, đó là nơi sinh sống của một đám linh thể nham thạch.
Chúng là những khoáng thạch ngũ phẩm quà cơ duyên thiên địa hoặc xảy ra chiến tranh dẫn đến tu sĩ tử vong đem huyết nhục và tàn hồn, tử khí dùng nhập với nhau tạo thành tử linh.
Tử linh dụng nhập khoáng thạch, hấp thụ thiên địa năng lượng dần dần sinh ra các loại linh thể hoặc linh chủng.
Đám này linh thể nham thạch ở đây canh giữ các mỏ khoáng hấp thụ năng lượng lớn mạnh.
Lại thêm địa thế rất ít người đến đây định cư sinh sống hơn nữa khai thác khoáng sản dễ dàng bị ngăn trở bởi linh thể nham thạch nên tạo điều kiện để chúng phát triển rất nhiều.
“ Thông quá trận pháp chúng ta có thể ép chúng thay đổi lộ trình đến khu vực của đám nham thạch kia!” Nhạc Lâm Khanh nói
Tu sĩ tham gia chiến đấu trong quân đội đại đa số đều lấy Khí Hải cảnh làm chủ.
Hoá Linh cảnh có thể làm trung đội trăm người chỉ huy.

Linh nguyên cảnh đại đội nghìn người.

Linh vực cảnh liền thống soái tiểu đoàn vạn binh.
Dù là hoá linh cảnh phi hành cũng cần nghỉ ngơi chứ đừng nói đến Khí Hải cảnh.
Vì vậy hành quân đại đa số là bộ binh đều là đi bộ.

Ở thất phẩm thế lực có thể thông qua linh hư cường giả phá vỡ hư không dẫn động không gian môn đi chuyển.
Sau đó là phân chia người đi, lần này dẫn đội bao gồm 5 chi đại đội gồm Tinh Lân, Chu Tước, Thiên Vũ, Vạn Yêu, Thạch Hoang.
Trong đó Vạn Yêu quân làm tiên phong chặn đánh dụ địch.

Chu Tước quân đảm nhiệm công kích, Tinh Lân quân tiến hành vây khốn và Thiên Vũ quân phụ trách hỗ trợ đền bù thiếu sót.
Mà Thạch Hoang binh sĩ lại hướng về lĩnh thể nham thạch mà đi.

Theo như lời của Ngọc Thiên Lan thì Thạch Hoang tộc có khả năng hấp thụ các loại linh thể nham thạch.

Từ gia tăng tu vi và dưỡng dục hậu đại.

Ngoài linh thể nham thạch thì hoả thạch, linh tinh ngưng tụ ra linh thể đều có khả năng vận dụng làm tài nguyên tu luyện của chủng tộc này.
......
“Thủ lĩnh các ngươi ở đâu?” Nam Việt nhìn về thiếu nữ nói
“Hiện tại đang dưỡng thương, không nghĩ đến ngươi vậy mà lại là một đan sư!” thiếu nữ cảm thán đáp
“Ha ha bổn công tử thiên phú cao tất nhiên bách nghệ đều thông.

Bất quá đi nhanh thôi cục diện này kéo dài không lâu đâu!” Nam Việt ưỡn ngực đáp sau đó lại trầm thấp giọng.
Theo như tin tức Mặc Long thu được nội loạn là do địch nhân cũ của Hắc Lữ thế gia trả thù.
Vù!
Một đạo hoả cầu phóng ra cắt ngang qua trước mặt thiếu nữ ám dạ tinh linh.
Bành lập tức mảng tường gần đó đổ nát.

Hoả cầu phải nhạt để lại đó một thân thể đầy rẫy vết thương.
Nam Việt vung tay đem cả hắn và thiếu nữ che đi bởi tấm áo choàng.
Hắc ám linh lực phóng ra đem cả hai hoà nhập vào màn đêm.
Ám Dạ Hoá Thân phóng thích ra lực lượng kì bí đem nơi trú ẩn dung nhập cảnh vật xung quanh.
“Đây là ngũ công tử Hắc Diệp! Hắn sở hữu mộc hệ linh chủng gọi là Thanh Tâm Huyền Mộc Khí.
Loại này mộc hệ linh chủng có khả năng phòng ngự bình thường nhưng trị liệu cực kì tốt.
Nó có khả năng chữa trị linh hồn bị quấy rối bởi nguyền rủa.

Hơn nữa còn tự trị liệu thân thể.
“Viêm Dương chớ chạm đến thiếu gia của chúng ta.”
Lúc này một đạo thanh âm tựa kinh lôi vang lên
“ Hắc Nham, ngươi bộ thây này chiến đấu được bao lâu! Trọng Sơn Thạch ngươi rút ra khỏi bản thân để cho Hắc Thạch rồi ngươi lấy gì đấu ta!”
Gọi Viêm Dương là trung niên tóc đỏ, trên người xích y chiến giáp bao phủ.
Sau đoa trên tay hắn xuất hiện một ngọn lửa màu đỏ hình cầu.


Nó tựa như mặt trời cỡ nhỏ thiêu đốt không khí xung quanh.
“ Xích Dương Nhật Viêm! Ngươi vậy mà vượt qua khảo nghiệm nhận được thứ này?” Hắc Nham thốt lên
Nếp nhăn trên mặt hắn có phần co lại, dĩ nhiên linh chủng trên tay đối phương lai lịch không nhỏ
“ Trước đây Xích Hoả Môn thủ sơn linh thú là một đầu Xích Viêm Dương Ô mang trong mình huyết mạch thần thú Kim Ô.
Khi vẫn lạc ngoại trừ hậu đại chính thống hiện tại đang là đời mới cung phụng linh thú trấn tông thì thân thể nó hoá thành một đạo nguyên chủng.
Đạo này nguyên chủng đã hoá hình sống trong một hang động ở gần Xích Hoả Môn.
Mỗi năm Xích Hoả Môn thành viên và các tu sĩ hoả hệ tập trung về đây dâng lên tư nguyên cho Xích Dương Nhật Viêm tu luyện đổi lại nó sẽ diễn hoá ra các đạo hoả khí linh thể.
Các linh thể này cùng hoả hệ tư sĩ chiến đấu.

Nếu họ thắng sẽ hấp thụ nó vào thân thể.

Dần dần bồi dưỡng thành hoả chủng.” Thiếu nữ ám dạ linh tộc giải thích
“ Ồ!” Nam Việt cảm thán
“ Xích Dương Nhật Viêm Châu!” Dương Viêm hét lên
Chỉ thấy lấy hắn làm trung tâm hoả diễm phóng ra tạo thành hoả vực.

Sau lưng hắn một hư ảnh yêu cầm xuất hiện.
Nó có màu đỏ toàn thân tản ra nhiệt lượng kinh người.

Trong tay hắn xuất hiện một viên viêm châu màu đỏ.
Đó là lĩnh vực chi bảo của Viêm Dương.
Viêm châu phóng ra từng đạo hoả diễm màu đỏ hình cầu phóng đi về phía Hắc Nham lão giả.
Hắc Nham triển khai lĩnh vực, một cỗ hoang vu khí tức xuất hiện.

Kèm theo đó là một đầu hư ảnh yêu thú sau lưng hắn xuất hiện.
Yêu thú này có một mắt giữa trán , trên con mắt đó là một chiếc sừng màu trắng đục.
Mà trên tay hắn xuất hiện một quyển trục.

Quyển trục đó toả ra hơn mười loại năng lượng gồm ngũ hành, phong, lôi, quang, ám, băng, không gian...! Thế nhưng thổ - ám lấn át phần các thuộc tính còn lại.
Thiên Địa Nguyên Giới Đồ!
Đây là một kiện pháp bảo hạ phẩm.

Nó tạo ra một vùng không gian đủ loại nguyên tố.
Chủ nhân ở trong vùng không gian này có thể tùy ý khống chế lực lượng nguyên tố trong phạm vi này bất kể bản thân thuộc tính.
Nói đến pháp bảo thì đây là cách phân chia từ thất phẩm trở lên pháp khí.
Các loại pháp khí dạng kiếm, đao thương...!gọi pháp binh.

Đến cấp độ này pháp khí sẽ có khả năng hỗ trợ chủ nhân chiến đấu, gia trì kiếm thuật, thương thuật...
Mà các loại pháp khí như chuông, kính...!sẽ có công dụng cho đoàn thể chiến gọi là pháp bảo.
Pháp binh hay pháp bảo khi mở ra linh trí sẽ gọi là linh binh – linh bảo.
Lúc này Hắc Nham vận dụng Thiên Địa Nguyên Giới Đồ đem thổ - ám hại loại linh lực dung hợp tạo ra từng cái thạch trụ màu đen.
Thạch trụ màu đen phóng ra các hướng tạo thành một trận đồ.

Lúc này Viêm Dương cảm thấy bất an lập tức ngưng tụ ra một hoả thương từ Xích Dương Nhật Viêm Châu bay đi.
Vù!
Phốc!
Hắc Nham không né tránh trực tiếp chịu thương.
Rầm! Rầm!
Bầu trời lúc này có từng đạo lôi đình xuất hiện rạch phá khắp nơi.

Chỉ cần là bị nó đánh trúng liền sẽ tan vỡ kiến trúc, sinh linh tử vong.
Ông!
Một thanh âm từ vực sâu hiện lên, theo thanh âm này phát ra một vòng xoáy màu đen sau lưng Hắc Nham lộ ra.
Rắc! Rắc!
Không gian lúc này xuất hiện chấn động kinh thiên.

Gió lốc nổi lên thổi bay cả một mảnh biệt viện.
Dần dần một đầu yêu thú xuất hiện phía sau lỗ đen.
Một đầu dài hơn chục trượng cự thú há miệng không ngừng thôn phệ xung quanh.
“ Côn Thôn Thâm Uyên!”
Nam Việt nói
Đây là một yêu thú sở hữu huyết mạch thần thú Côn Bằng.


Nó khả năng thôn phệ mạnh mẽ, đồng thời lực phá hoại cũng rất lớn.
Cự côn vẫy đuôi quét qua tạo thành một trận kình khí mạnh mẽ đẩy bay hết thảy.
Thất giai!
Côn Thôn Thâm Uyên há miệng b ắn ra một đạo hắc quang.
Những nơi hắc quang đi qua đều bị phá hủy.
Lúc này những hắc trụ lúc trước được Hắc Nham tạo ra phóng thích ngân quang.
Các quang tuyến kết nối với nhau tạo thành một chiếc lưới lớn bao phủ cả toà thành.
“Tốt một cái Dạ Kinh Thiên ngươi vậy mà cấu kết đám Quang Diễm Thành a!”
Thanh âm của thành chủ Diêu Chương vang lên
“Ha hả Diêu Chương ngươi mấy năm nay ức hiếp Dạ Thị ta thoải mái nhỉ?” Một tiếng cười vang lên
Không gian tan vỡ chỉ thấy một gã nam tử cao to, thân mặc chiến giáp tay xách một cỗ thân thể đã mất đi sinh cơ tựa như xách cổ gà.
“Gia chủ!” Hắc Nham quát
Người mà bị Dạ Kinh Thiên nắm lấy chính là đương nhiệm gia chủ Hắc Lữ thế gia Hắc Vô Song.
Ngao!
Sau lưng Dạ Kinh Thiên lúc này xuất hiện một đầu cự thú thể hình chẳng thua Côn Thôn Thâm Uyên.
Cự thú có một con mắt giữa trán toả ra quang minh linh lực mạnh mẽ.

Cự thú xuất hiện lập tức khiến cho cả toà thành sáng chói trong đêm.
Đôi cánh của nó chứa những sợi lông màu vàng kim cực kì sắc bén
“Biến dị Minh Đồng Lộc” Thiếu nưc thốt lên
Đây là một đầu yêu thú lại tạo không thuần chủng sở hữu hai loại lực lượng kim yêu lực và quang linh lực.
Bình thường yêu thú dưỡng dục hậu đại dù không phải đồng tộc thế nhưng vì đều là yêu thú nên sẽ sở hữu yêu lực.
Thế nhưng cái này Minh Đồng Lộc này lại sở hữu linh lực có phần cổ quái.
“Cổ quái sinh cơ yêu thú này có chút vấn đề!” Nam Việt trầm ngâm nói
“ Minh Đồng Lộc này nguyên bản là một đầu bình thường yêu thú thế nhưng chắc chắn nó bằng cách nào đó dung nhập thêm một loại linh chủng còn có yêu huyết của một loạ phi cầm nên mới như vậy.” Lục Vũ nói
Minh Đồng Lộc vỗ lấy hai cánh tạo ra vô số kim sắc lông vũ hướng về phía Côn Thôn Thâm Uyên mà đi.
Bành! Bành!
Từng đợt sóng năng lượng giao chiến giữa hai bên phât ra đem cả một nửa toà thành hoá thành phế tích.
Người của Hắc Kim thành lợi dụng địa thế của bao phủ bởi bóng tối tiến hành tập kích.
Mà Quang Diễm Thành thì tung ra từng đạo chiến kĩ diện rộng oanh tạc cả toà thành đem nơi ẩn náu của địch nhân phá hủy.
“Đi thôi! Chúng ta trở về trị liệu cho thủ lĩnh các ngươi!” Nam Việt nói
Ánh mắt hắn liên tục đảo qua vị trí của vị công tử kia và Hắc Nham lão giả.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.