Bà Xã Của Thủ Lĩnh Sát Thủ

Chương 5: Nữ nhân nguy hiểm



Sắc mặt của người đàn ông đó nhất thời trầm xuống, "Lão đại của chúng tôi không phải người bình thường, nếu như tiểu thư đồng ý, tuyệt đối sẽ có lợi chứ không có hại."

Tô Cẩm xưa nay luôn kiêu ngạo, cười lạnh một tiếng "Để tôi nói cho ông biết tiền của tôi so với hắn ai nhiều hơn đây?"

"Này.... ...." Mặt người đàn ông liền biến sắc, ngượng ngùng rời đi, đi tới bên tai lão đại của hắn nói nhỏ vài câu, nhất thời, mọi người ở bàn kia dùng ánh mắt phức tạp nhìn Tô Cẩm, cực kì tức giận.

Tô Cẩm không quên nhìn về phía đó nở một nụ cười lạnh, đồng thời, cũng ngay tại lúc này, cô nhìn thấy A Quang một trong những mục tiêu quan trọng của cô, hắn vừa từ một gian ghế đi ra, kéo theo đó là mấy mỹ nữ đi vào, ánh mắt Tô Cầm sáng lên, đứng dậy muốn đi qua đó.

"Tiểu thư, chuyện mới vừa rồi thật xin lỗi, lão đại của chúng tôi mời tiểu thư qua đó vừa uống rượu vừa nói chuyện." Người đàn ông trung niên vừa nảy nói, hắn nở nụ cười nhìn cô nói.

Ánh mắt Tô Cẩm dừng lại nhìn ly rượu trên tay hắn đưa tới, chỉ thấy ly rượu không còn bọt khí bốc lên, ánh mắt của cô nhất thời âm lãnh, nheo mắt lại nguy hiểm, đột nhiên cười nói "Thật ra ta đối với lão đại của các ngươi cảm thấy rất có hứng thú." Dám ám toán trên người của nàng, kết quả nhất định sẽ bi thảm cực kì.

"Nga! Vậy tối nay......." Vẻ mặt người đàn ông trung niên lập tức mừng rỡ cười hỏi, đáy lòng cũng hết sức vui mừng vì đã lập được công.

Tô Cẩm cười một cái, chỉ chỉ về phòng rửa tay, "Nói cho hắn biết, tôi tới phòng vệ sinh chờ hắn."

"A..." Đàn ông trung niên ngẩn ra, nhưng rất nhanh đã hiểu được, mừng rỡ vội vàng chạy tới bên người lão đại của hắn, lão đại kia vừa nghe xong, ánh mắt sáng lên, đối mặt với sự việc như thế, hắn tựa như loài động vật đang động dục, một giây cũng không thể chờ được.

Bên trong phòng vệ sinh, người nam nhân kia cuối cùng cũng rời đi, Tô Cẩm liền bước vào, đi sau là một người đàn ông dáng hơi mập, bộ dạng gấp gáp cũng theo nàng vào, "Tiểu thư, tôi thật rất thích cô."

"Khóa cửa đi! Đừng để cho người khác đi vào." Tố Cẩm mỉm cười ngọt ngào nhìn hắn.

Người đàn ông vội vã khóa chặt cửa lại, đôi mắt cùng bàn tay của hắn không yên phận bắt đầu sờ soạn, Tô Cẩm né người tránh sang một bên:"Không cần phải gấp, buổi tối còn dài mà! Hãy để tôi giúp ngài vui vẻ có được hay không?"

"Được, tốt..." Người đàn ông lập tức mừng rỡ đắc ý cười, hắn đã từng chơi đùa qua rất nhiều loại đàn bà rồi, nhưng không có người nào có thể sánh bằng người con gái trước mắt này, xinh đẹp, tinh khiết, mê hoặc lòng người.

Tô Cẩm đi tới phía sau hắn, có chút chán ghét bĩu môi, khẽ xoa bờ vai của hắn, khiến hắn phát ra tiếng hừ thoải mái dễ chịu, qua mấy giây, hắn chỉ lo hưởng thụ, hoàn toàn không chú ý tới, ngón tay tinh tế của Tố Cẩm đã vươn tới cổ họng của hắn, một tiếng răng rắc liền vang lên, cổ của người đàn ông này liền bị chặt đứt, đúng là được chết dưới hoa mẫu đơn làm quỷ cũng phong lưu.

Tô Cẩm đem hắn kéo vào một căn phòng khác, sắp xếp xong xuôi đâu đấy cô mới nhẹ nhàng bước ra ngoài, sau khi Tô Cẩm rửa tay sạch sẽ, mới đẩy cửa rời đi. Khi biết được A Quang ngồi chỗ nào, cô liền vòng qua một đám đàn ông, đi tới lô ghế đó, gõ cửa.

Cửa bị gõ khiến người bên trong tức giận, một tên nhô đầu ra quát lớn: "Là ai gõ cửa"

Song khi thấy đứng ngoài cửa là một cô gái, cặp mắt hắn nhất thời sáng lên: "Tiểu thư. . . . . . Tìm ai vậy"

"Ngồi bên ngoài một mình cực kỳ nhàm chán, tôi muốn vào bên trong tìm người làm bạn." Ánh mắt Tô Cẩm mị hoặc, giọng nói quyến rũ đọng lòng người.

Tên kia ngây người đứng nhìn, vội chạy vào trong phòng nói một tiếng: "Quang ca, bên ngoài có mỹ nữ tìm tới cửa."

"Để cho cô ta đi vào."

"Mời vào." Giang tay đón Tô Cẩm vào cửa, Tô Cẩm vừa bước vào cửa liền đóng chặt.

Trong phòng một mảng mờ mờ, màn hình tivi đang chiếu cảnh vũ nữ thoát y, mấy chục tên côn đồ đang trêu chọc một người phụ nữ. Ngồi ở trung tâm là Quang ca đang ôm mỹ nhân,trái hôn bên phải ôm, vô cùng vui vẻ, đột nhiên một tên đang ngồi cạnh hắn nhìn về phía cửa, kích động vỗ vỗ hắn: "Quang ca, Quang ca. . . . . ."

Quang ca ngẩng đầu nhìn về phía tay hắn chỉ, chỉ liếc mắt một cái, liền kinh ngạc , vẻ mặt dâm ô, thanh âm thô lỗ hỏi: "Đây là ai vậy?"

Tô cẩm ánh mắt mê ly, hấp dẫn hướng hắn nhìn một cái, nũng nịu gọi một câu: "Gặp qua Quang ca."

Giọng nói ngọt ngào, thật làm cho tất cả đàn ông tại đây cả người đều nóng lên, giống như trúng tà, đưa tay thô bạo đẩy hai người phụ nữ bên cạnh ra, đứng dậy đi tới trước mặt Tô Cẩm, đưa tay lôi kéo cô: "Hãy ngồi vào bên cạnh tôi."

Môi Tô Cẩm đỏ mọng mê mị khẽ nâng lên, xinh đẹp gợi cảm ngồi vào bên cạnh hắn, đồng thời chân thon dài nhếch lên, có thể thấy được mơ hồ cảnh tượng trong quần, Quang ca thấy thế hai mắt lóe sáng, Tô Cẩm lựa thời cơ cầm ly rượu lên kính hắn: "Kính Quang ca một ly."

"Tốt, uống."

Tầm mười sau, đã uống mấy ly rượu vào bụng, Tô Cẩm không muốn tốn thời gian với bọn chúng nữa, cô ghé vào bên tai Quang ca nói: "Chúng ta đến nhà anh có được hay không?"

Quang ca cả người sớm đã ngứa ngáy khó chịu, đáy lòng muốn đánh chủ ý với cô, vừa nghe cô nói như thế, hắn vội đứng lên, kéo cô nói: "Các huynh đệ cứ từ từ chơi, anh đi trước."

"Quang ca đi thong thả." Một đám tiểu đệ hết sức thức thời đưa bọn họ rời đi.

Trên đường trở về, vì không muốn nói chuyện quá nhiều tránh bại lộ thân phận, Tô Cẩm giả vờ ngủ say, Quang đại ca có hỏi cô một số câu ...Cô khiến người khác sinh ra cảm giác muốn chinh phục, Quang ca đã không thể chờ đợi được nữa, bế cô vào trong nhà hắn. Mới tới lầu dưới hắn đã không nhịn được động tay động chân, Liền bị Tố Cẩm gạt ra.

"Chúng ta lên lầu không được sao?" Giọng nữ yêu kiều rên rỉ.

Quang ca không muốn bỏ lỡ chuyện tốt, vội vàng mở cửa, vừa mở cửa vừa gật đầu mạnh: "Ừ, tốt. Chúng ta còn nhiều thời gian mà"

Tô Cẩm đứng ở phía sau hắn, khóe miệng cười lạnh một tiếng, ngón tay chậm rãi chạm vào dao găm bên người. Quang ca mới vừa mở khóa, đẩy cửa ra, xoay người liền cảm giác bên hông có một vật cứng chĩa vào: "Chúng ta vào phòng từ từ chơi."

Quang ca hoảng sợ xoay người, nhìn Tô Cẩm vẫn quyến rũ động lòng người như cũ, thế nhưng đôi mắt lại lạnh lùng, tràn đầy hơi thở nguy hiểm: "Cô . . . . ."

"Đi vào, có lời muốn hỏi ngươi" Tô Cẩm đẩy hắn vào phòng, chân thon dài nâng lên cửa đóng phịch một tiếng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.