Bà Xã Của Thủ Lĩnh Sát Thủ

Chương 94: Hành động cứu viện (1)



Edit: Susublue

Trong một phòng bao của nhà hàng Tây ở Washington, đã lâu rồi không gặp Tô Cẩm, khi nhìn thấy trạng thái tinh thần của cô, Jack không khỏi kinh ngạc, không thể tưởng được chỉ trong một tháng, Tô Cẩm lại lấy lại được khí thế lạnh lẽo sắc bén như đao của lúc trước, thần thái thâm trầm lạnh lùng này càng khiến người ta không dám nhìn.

Hôm nay Tô Cẩm mặc quần áo thoải mái, nhíu mày nói,“Không ai đi theo cậu chứ.!”

“Tôi cho người dẫn dụ đám người kia đi chỗ khác rồi, tạm thời bọn họ sẽ không tìm thấy tôi.” Jack gật đầu, những ngày nay làm việc đến sứt đầu mẻ trán khiến cả người anh gầy đi.

“Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, nói rõ ràng cho tôi biết.” Tô Cẩm trầm giọng nói.

Jack lắc đầu, thở dài nói,“Chuyện này vẫn rất bí ẩn, Lãnh tổng chỉ đề cập đại khái cho tôi nghe, nhưng cũng không nói kế hoạch lần này cho tôi biết, tôi chỉ biết hai năm trước ngài ấy có tham gia một hội nghị thần bí, sau khi trở về, anh lại có liên lạc với vài người giàu có, tôi mới biết được một ít tin tức, từ nửa tháng trước, hình như Lãnh tổng đã có cảnh giác về chuyện này rồi, nhưng không ngờ, đám người kia lại bắt Lãnh tổng đi mà không ai hay biết.”

“Chuyện này chính phủ cũng tham dự sao?”

“Tôi nghĩ chủ mưu chuyện này có liên quan đến chính phủ, vì nghiên cứu bước phát triển mới của vũ khí có thể bọn họ cần nhiều người đầu tư, nhưng một khi mọi chuyện có gì thay đổi, vì muốn bảo vệ bí mật chính trị, bọn họ sẽ không tiếc giết hết những người đầu tư, tôi nghĩ Lãnh tổng đã rơi vào cái vòng xoáy này rồi.”

“Cậu khẳng định anh ta còn sống sao?”

“Mặc kệ sống hay chết, tôi tin rằng Lãnh tổng không phải người khinh địch mà bỏ mạng như vậy.” Jack cực kỳ tự tin nói.

Tô Cẩm gật đầu, cô cũng kỳ vọng anh còn sống,“Chuyện này nên bắt tay vào xử lý từ chỗ nào?”

Jack lấy thẻ nhớ từ trong túi ra đưa cho cô,“Tất cả đáp án đều có thể tìm thấy trong này, bây giờ tôi giao hết cho cô, tôi không biết đám người giám thị tôi có phải là vì mấy cái thẻ nhớ này không nên để ở chỗ của cô sẽ an toàn hơn.”

Tô Cẩm cầm thẻ nhớ thoáng nhìn qua rồi bỏ vào trong túi, cô nhíu mày nói,“Anh ta bị người ta bắt đi ở đâu?”

“Là một tòa biệt thự của Lãnh tổng ở sườn núi phía Nam, đó là biệt thự riêng của ngài ấy, lần trước tôi có đi qua, cũng không tìm được tin tức gì để lại, nhưng tôi không có kiểm tra cẩn thận trong phòng, có phải trong đó sẽ có gì hữu dụng không.”

“Tôi muốn vào xem thử.” Tô Cẩm nhíu mày nói.

Jack lập tức nói địa chỉ cho cô biết, đồng thời hẹn địa điểm cho lần gặp mặt tiếp theo, rồi một trước một sau rời khỏi phòng bao của nhà hàng Tây.

Tô Cẩm ngồi trên xe, chạy tới địa chỉ của biệt thự Jack đưa, tâm trạng của cô rất trầm trọng, cô thật không ngờ Lãnh Mặc Phàm sẽ dính đến nhiều phiền phức như vậy, nếu lúc trước cô không rời khỏi anh, có phải cô sẽ có nhiều tin tức để nghĩ cách cứu viện hơn không?

Xe chạy theo đường đi, lúc tới biệt thự trên sườn núi đã là hai giờ chiều, Tô Cẩm cũng không có chạy thẳng vào biệt thự, bởi vì bây giờ tất cả mọi chỗ ở của Lãnh Mặc Phàm đều có khả năng bị giám thị, cô không muốn trở thành mục tiêu bị giám thị.

Cô đi từ trong rừng cây đến cửa sau của biệt thự, lại trèo lên ban công vào phòng, chỉ thấy căn phòng được thu dọn rất sạch sẽ chỉnh tề, đầu tiên cô tìm tòi một lượt trong phòng, ngoại trừ quần áo của anh, chỉ có một ít đồ dùng cá nhân, nhìn áo sơmi treo trong tủ quần áo, mắt Tô Cẩm mềm mại hẳn đi, cô nhanh chóng hồi phục lại tinh thần, bước xuống lầu, đầu tiên là đi tới sô pha trong phòng khách, nhìn ly rượu đỏ uống được một nửa, còn có điếu thuốc chưa hút xong, cô có thể tưởng tượng được tư thái tao nhã cao quý của Lãnh Mặc Phàm trong đêm tối.

Tô Cẩm hơi nhếch môi, kiểm tra trong phòng khách một lần, đột nhiên đi qua phòng bếp, Tô Cẩm nhanh chóng nhìn lướt qua, cô vừa đi vào, thứ đầu tiên hấp dẫn cô chính là trên cái bàn thủy tinh trong phòng bếp bày đầy sách dạy chế biến các nguyên liệu của các nước, cô lật mấy cuốn ra nhìn, chỉ thấy bên trong sách đều có nếp gấp, mà nếp gấp này lại đều là những món ăn cô yêu nhất, trong lúc nhất thời trong mắt Tô Cẩm có hơi nước nhìn say mê, cô không dám tin là anh lại ở đây học tập những thứ này?

“Đồ ngốc.” Tô Cẩm không khỏi nhẹ mắng một tiếng, ngây người trong chốc lát, cô đi ra khỏi cửa phòng, quả nhiên theo như lời Jack nói, căn phòng này vốn không có tin tức cô muốn tìm, xem ra tất cả chỉ có thể hy vọng vào cái thẻ nhớ này thôi.

Tô Cẩm trở về đến Chicago vào ban đêm, vừa trở về chuyện đầu tiên cô làm chính là nhanh chóng để Ivan mở thông tin trong thẻ nhớ ra, Ivan là cao thủ máy tính, diễn[dafn;lle3*quysdo0n nên đã lấy được hết thông tin ra rất nhanh, nhưng tin tức này khiến bọn họ kinh ngạc, đây vốn chính là một kế hoạch rất to lớn, chỉ thấy bên trong tư liệu ghi lại rõ ràng từng quá trình chế tạo vũ khí sinh hóa.

Trong đó có thay đổi gien, virus, còn có các loại súng ống.

“Không thể nào! Họ đã bắt đầu chế tác vũ khí tiên tiến như vậy.” Amy sợ hãi kêu lên một tiếng.

“Hiện tại các quốc gia xung đột lợi ích càng ngày càng nghiêm trọng, mỗi quốc gia đều tự giấu giếm, nhưng điều khiến em khó hiểu là sao Lãnh Mặc Phàm có thể tham gia vào việc nghiên cứu như vậy? Thoạt nhìn anh ta không giống như một người xấu!”

“Anh ta vốn là một nhà tư bản, là một người xấu không hơn không kém, sói đội lốt cừu.” Amy hừ nói, nhìn thoáng qua Tô Cẩm vẫn luôn im lặng ngồi bên cạnh không lên tiếng, liền ngậm miệng.

“Có thể tìm ra căn cứ của bọn họ ở đâu không?” Tô Cẩm trầm giọng hỏi.

Ivan gật đầu, “ Để em thử một lần.”

Nói xong, bắt đầu dò tìm tung tích từng milimet, hơn nữa có vệ tinh hỗ trợ, nên khoảng nửa tiếng, đột nhiên Ivan vui mừng, kinh ngạc kêu lên,” Ha ha, tìm được chỗ đó rồi.” Cô tìm được thông qua một tấm bản đồ bình thường.

“Ở đâu?”

“ Trên một hòn đảo ở phía Bắc Thái Bình Dương.” Nói xong, cô phóng lớn bản đồ ra cho bọn họ nhìn, chỉ thấy vệ tinh trên bản đồ, hiển thị một ít dấu vết của nhân viên trên đảo.

“Hòn đảo này cũng không nhỏ, căn cứ của bọn họ sẽ ở chỗ nào?” “ Ở dưới đất sao.” Tô Cẩm nhíu mày nói.

“Có lẽ cũng có thể xây trên mặt biển, như vậy có thể tránh được tầm ngắm của vệ tinh.” 

“Tìm được chỗ đó rồi, sư tỷ có tính toán gì không?” 

“Đương nhiên là cứu người. Nhưng xem ra chỗ này phòng thủ nghiêm ngặt! Muốn xông vào thì nói dễ hơn làm?” 

“Mặc kệ như thế nào, chị đều phải cứu anh ấy ra ngoài.” Hai mắt Tô Cẩm đầy kiên định.

“Để cho bọn em theo giúp chị đi! Nhưng nếu mọi chuyện thành công, nhớ nhắc Lãnh Mặc Phàm trả tiền.” Amy cười nói. 

“Cám ơn hai đứa, lần này chị thật sự cần cả hai hỗ trợ.” Tô Cẩm nói thật tâm.

“ Không cần cảm ơn, đây là chuyện chúng ta nên làm.” Ivan nhướng mày nói.

“ Hiện tại bắt đầu đi, chúng ta nghiên cứu từng vị trí nhỏ nhất của hòn đảo này, như vậy mới có thể đi vào thành công.” 

“Nhất định chung quanh mọi căn cứ trên hòn đảo này đều có camera, chỉ sợ ngay cả con chim xông vào, cũng sẽ bị nhìn thấy, cho nên, không thể xông vào từ không trung, chỉ có thể vào từ dưới đáy biển.”

“ E là cần một tàu ngầm? Nhưng phải lấy ở đâu ” 

“Jack nhất định có thể đưa tới.” Chuyện này Tô Cẩm cũng không lo lắng. Một nơi tiên tiến giống như nơi này của bọn chúng, cho dù là tàu ngầm, cũng không thể đến quá gần, nếu không, vẫn sẽ bị phát hiện, cho nên, khoảng cách còn lại chúng ta phải bơi qua, bởi vì vùng biển này nhiều cá, bọn họ sẽ không thể giám thị động vật trong hệ sinh thái được, chúng ta có thể trà trộn vào đó. Đồng thời, chúng ta còn cần nhiều loại vũ khí tiên tiến.”

Thảo luận xong xuôi, Tô Cẩm gọi điện cho Jack, giải thích kế hoạch, quả nhiên Jack rất hưởng ứng, “Tàu ngầm thì không cần lo lắng, tôi sẽ chuẩn bị cho mọi người, về vũ khí thì chắc Tô tiểu thư cũng biết nghề phụ của Lãnh tổng là gì rồi, ở phía Đông bến tàu, có thể tìm được thứ mọi người muốn, hơn nữa là loại tiên tiến nhất.”

“Cám ơn, chuẩn bị xong mọi thứ thì cho tôi biết.“Tô Cẩm ngắt điện thoại.

Hiện tại vũ khí, trang bị đều đã xong xuôi, chuyện tiếp theo là bọn họ phải nghiên cứu tình huống của các căn cứ trên đảo.

Một lát sau, Tô Cẩm nói chuyện này cho Tương Vinh nghe, ông cũng không phản đối, nhưng đối thủ lần này đối phó khó khăn hơn lúc trước nhiều, ông chỉ thấy lo lắng, càng không hi vọng đám người Tô Cẩm bị cuốn vào tổ chức liên quan đến chính trị, mà nếu là để cứu Lãnh Mặc Phàm, ông cũng không thể nói gì hơn, lúc trước Lãnh Mặc Phàm ra tay rất rộng rãi, lần đầu tiên trả mười tỷ Đô la để thuê Tô Cẩm, tuy rằng còn một điều kiện, nhưng chỉ riêng điều này cũng đã củng cố nguồn tài chính hùng hậu cho tổ chức của bọn họ.

Buổi tối, rốt cục lúc này cũng xác định được chỗ của Lãnh Mặc Phàm, ngược lại Tô Cẩm càng lo lắng hơn, ở trên một cái đảo nhỏ bí mật như vậy, rốt cuộc Lãnh Mặc Phàm còn sống hay đã chết? Theo như lời Jack nói, cô tin tưởng dù thế nào thì Lãnh Mặc Phàm cũng sẽ tự tìm được đường sống trong chỗ chết.

Tô Cẩm ngủ không được, tiếp tục nghiên cứu địa hình quanh hòn đảo, vận dụng kinh nghiệm mấy năm nay cô tích lũy được để phân tích thành bại lần này, đây là nhiệm vụ lớn nhất trong đời cô, cô vốn không hề nắm chắc. “Sư tỷ, không ngủ được sao?” Amy bưng một ly cà phê đi đến bên cạnh đưa cho cô. 

“Chị lo lắng hành động cứu viện lần này.“Tô Cẩm thở dài một hơi, cầm lấy cà phê uống một ngụm. 

“Có lẽ chúng ta có thể thành công.” “Chúng ta còn có thời gian, nhưng không biết anh ấy có còn thời gian hay không.” Tô Cẩm nhíu mày, đáy mắt đầy vẻ lo lắng.

“ Lãnh Mặc Phàm sẽ không khinh địch mà chết như vậy.”

“Vì sao lại nói như thế?” 

“Không biết, nhưng người đàn ông này lại cho em một cảm giác giống một nhà tư bản khôn khéo, dù gặp phải chuyện lớn gì, anh ta cũng đều tự tìm đường sống cho mình.”

Tô Cẩm nở một nụ cười, nếu đúng như cô nói thì tốt rồi.

Tô Cẩm đang bắt tay vào chuẩn bị mọi thứ cho hành động cứu viện, vào ngày hôm sau, diễn(d@fnlle3quysdo0n cô đi đến bến tàu theo lời Jack, quả nhiên tìm được kho vũ khí, nhìn thấy những vũ khí tiên tiến trước mắt, điều này khiến Tô Cẩm gia tăng lòng tin với hành động cứu viện lần này.

Ba ngày sau, ba người Tô Cẩm lên thuyền ở bến tàu phía Đông, vận chuyển tất cả tài nguyên rồi đi về hướng Thái Bình Dương, đương nhiên, đến đó các cô sẽ đổi một phương tiện khác, cách mặt biển hai mươi hải lý, Jack đã chuẩn bị cho họ một chiếc tàu ngầm tốt nhất, đang chờ dưới đáy biển. “Lần này thật sự tốt hơn rất nhiều so với dự toán ban đầu của em, một thuyền thuốc nổ như vậy có thể san bằng cả hòn đảo đó.” “Cũng không phải để nổ loạn, đầu tiên chúng ta phải cứu người, sau đó mới là hủy đảo.“ Ivan phản bác cô.

Amy lè lưỡi, cười cười, tuy rằng hành động lần này nguy hiểm, trong nội tâm các cô cũng rất lo lắng, nhưng các cô không muốn biểu hiện cảm xúc này ra, ngược lại lạc quan sáng sủa đứng lên. “Tàu ngầm ở ngay phía dưới, Amy, chuẩn bị xuống nước, chị ở dưới nước tiếp ứng hai đứa.” “ Dạ, sư tỷ.” Amy và Ivan chuẩn bị xuống nước, Tô Cẩm lấy máy tính quan sát trạng thái của bọn họ, đồng thời chuyển hết súng ống đạn dược từ trên thuyền xuống tàu ngầm bên, mất gần một tiếng mới xong, Tô Cẩm rời thuyền xuống nước, ba người lập tức biến mất trên mặt biển.

Đây là tàu ngầm cỡ vừa tối tân nhất, Amy và Ivan đều rất hưng phấn, các cô đã từng học cách điều khiển tàu ngầm, nhưng bây giờ mới là lần đầu tiên áp dụng vào nhiệm vụ nên vui vẻ muốn chết.

Tô Cẩm có vẻ ổn trọng, cô ngồi ở bàn điều khiển trước mặt, thiết lập quãng đường để tàu tự lái, từ đây đến hòn đảo ở Thái Bình Dương còn khoảng tám tiếng đồng hồ. 

“ Bây giờ cả hai có thể nghỉ ngơi một chút, để chị điều khiển cho.“Tô Cẩm nói với hai vị sư muội phía sau.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.