Bà Xã Giả Vờ Yếu Đuối

Chương 231



Chương 231

Ngay lúc này cô ta lại phát sóng trực tiếp…

 

Cho dù là người hâm mộ hay là quần chúng ăn dựa trên mạng đều tấp nập đổ xô vào phòng phát sóng.

 

Diệp Mộc Châu nhíu mày, cũng tiến vào phòng phát sóng trực tiếp của Diệp Khánh Thy, cô nhìn số người đang theo dõi trực tiếp đã hơn một trăm vạn, hơn nữa con số này vẫn đang không ngừng tăng lên.

 

Trong phòng phát sóng, Diệp Khánh Thy mặc một chiếc đầm màu trắng được đan bằng tay, mái tóc xoăn xõa trên vai, nét mặc dịu dàng, xen lẫn áy náy cúi người thật sâu:

 

“Trước hết tôi xin được thay mặt cho chị gái của mình xin lỗi thầy Chu và tất cả mọi người”

 

Phòng phát sóng trực tiếp ngay lập tức trở nên xôn xao.

 

Diệp Mộc Châu híp mắt, Diệp Khánh Thy này định tự biên tự diễn một vở kịch rồi chụp cái mũ gian lận thật chặt lên đầu cô à?

 

Quả nhiên, đôi mắt Diệp Khánh Thy lập tức đỏ lên, cắn môi: “Lần này chị tôi gian lận khiến thầy Chu cực kỳ tức giận, tôi và cha mẹ đã dành thời gian mời thầy Chu đến nhà làm khách, đồng thời xin lỗi thầy ấy, hiện tại thầy Chu đã quyết định không tiếp tục truy cứu và tha thứ cho chị tôi, xin mọi người đừng làm lớn chuyện này lên nữa”

 

“Chị tôi cũng chỉ là một học sinh bình thường, tính tình chị ấy không xấu, chẳng qua chỉ muốn thể hiện bản thân nên mới liên tục gian lận hai lần.”

 

Vô số người trong phòng phát sóng lên tiếng an ủi:

 

“Khánh Thy đừng khóc, chị cô gian lận không liên quan gì đến cô”.

 

“Thật đau lòng cho Khánh Thy, một cô gái hiền lành như thế này, bởi vì cô chị vô tâm kia, lần này nhà họ Diệp mời thầy Chu đến đã tốn không ít tinh thần và sức lực đúng không?”

 

Lúc này, Diệp Khánh Thy chỉ nghẹn ngào cứ như không nói nên lời, nhỏ giọng rơi nước mắt.

 

Diệp Gia Trường ở bên cạnh nhận lấy microphone phát sóng trực tiếp, đứng bên cạnh Chu Chính Hà thở dài:

 

“Xin chào mọi người, tôi là cha của Khánh Thy và Mộc Châu, chuyện Mộc Châu gian lận lần này, lúc tôi mới nghe được cũng cực kỳ khiếp sợ…”

 

“Về chuyện Mộc Châu gian lận, lần đầu tôi biết được cũng cực kỳ khiếp sợ… Sau đó, tôi hiểu được đứa bé Mộc châu này từ nhỏ đã lưu lạc ở bên ngoài, ở nông thôn hơn mười năm cùng chúng tôi tách biệt”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.