Sau khi lấy được virus Z, cô cùng thuộc hạ ngồi máy bay về thành phố S.
Vừa về đến nơi cô đã cùng mọi người đi callidac về trụ sở chính của Thiên long hắc hổ.
Trong phòng họp...
_ Thiên Y, dùng thuốc phá hủy tính lây truyền của virus Z rồi cho nhân tạo ra thêm.- Cô nhàn nhạt nói.
_ Vâng.- Thiên Y cung kính trả lời rồi cầm virus Z đến phòng thí nghiệm.
Thiên Y là thiên tài về những loại độc và virus nên chỉ trong thời gian mấy tiếng cô đã nhân bản được hơn trăm lọ virus Z. Cô mang đến cho Tử Băng xem, Tử Băng cho Thiên Y đưa virus cho Thiên Ân bảo cậu ta cấy ghép nó vào những khẩu súng lục đang chế tạo của tổ chức để tăng thêm độ nguy hiểm. Virus Z được biến đổi thành một loại virus khi xâm nhập vào người sẽ ăn mòn mạch máu của họ từng tý một đến khi chết.
Sau khi xong việc cô giao lại nhiệm vụ trong bang cho tam đại thiên long và việc công ty cho tam đại hắc hổ, còn lại một mình Thiên Y đi theo cô đến Giản gia. Hiện tại cô lấy tên là Giản Tử Băng để xuất hiện ngoài xã hội nên cũng đi bàn bạc với họ một chút. Giản gia là một gia tộc đứng top thế giới với tập đoàn Giản thị đa quốc gia cũng là nhà của em gái danh nghĩa của cô, Giản Thiên Tuệ. Khi qua Đông Nam Á chơi cùng các bạn Giản Thiên Tuệ bị kẻ thù gia tộc họ Giản là Đoàn thị cho người bắt cóc, khi Tử Băng đang đi giải quyết một số chuyện bên đấy cô đã tiện tay giúp đỡ khi Giản Thiên Tuệ sắp bị cưỡng hiếp. Sau đó Giản Thiên Tuệ khóc rống lên cảm ơn cô rồi đòi cô nhận làm em gái nên cô đã đồng ý, khi đưa Giản Thiên Tuệ về gia tộc cô cũng được bố mẹ Giản Thiên Tuệ cảm tạ và hứa sẽ giúp đỡ cô dù có nhảy vào nước sôi lửa bỏng vì Giản thiên tuệ là hòn ngọc quý của Giản gia không có cô chắc họ đã mất đứa con bảo bối này.
Cô cùng Thiên Y ngồi vào chiếc ferari xanh quen thuộc, Thiên Y lái xe còn cô ngồi bên cạnh nhắm mắt dưỡng thần. Hai người xuất phát đến Giản gia.
Sau khi đến nơi phong cảnh nơi này vẫn không thay đổi nhiều kể từ khi cô đến lần trước. Biệt thự to lớn màu trắng tao nhã ngay giữa, xung quanh là bồn hoa cây cảnh, điều duy nhất thay đổi là không khí nơi đây không còn ảm đạm như trước nữa mà rất tươi vui, thanh bình.
Cô cùng Thiên Y xuống xe đi vào biệt thự, người ra mở cửa vẫn là quản gia Hạ lớn tuổi làm việc ở đây đã 30 năm. Ông nhận ra cô nên niềm nở đón tiếp. Ông dẫn cô cùng Thiên Y vào trong nhà, nơi ông bà Giản cùng con gái đang ngồi nói chuyện.
_ Thiên Tuệ, con gái lớn vậy rồi, 19 tuổi đầu nên lấy chồng rồi.- Cô chợt dừng bước khi nghe giọng bà Giản vang lên, Thiên Y cùng quản gia cũng dừng lại.
_ Không, mẹ đừng sắp lễ xem mặt cho con nữa, con không thích. Mẹ để con tìm ra một người hợp nhất với con lúc đó con sẽ kết hôn.- Giản Thiên Tuệ giọng nói khẩn xin vang lên.
_ Thôi được nhưng con phải nhanh lên đừng để lỡ tuổi xuân.- Bà Giản thở dài, bà không thể khuyên được Thiên Tuệ nữa nó đã lớn rồi.
Cô tiếp tục bước vào trong, ba người đồng loạt quay ra nhìn trong đáy mắt kinh ngạc cùng vui mừng.
_ Ngạn lão đại, sao cô lại đến đây?- Ông Giản kinh ngạc nói.
_ Chị.- Giản Thiên Tuệ vội vàng chạy đến ôm cô.
_ Lâu rồi không gặp, chị khỏe không?- Giản Thiên Tuệ vui mừng hỏi. Cô rất nhớ chị Băng, từ hồi đưa cô về chị Băng không có đến nữa.
_ Chị khỏe.- Tử Băng xoa đầu Giản Thiên Tuệ.
_ Sao Ngạn lão đại đến đây vậy?- Bà giản cũng tiến lên hỏi niềm nở.
_ Hôm nay tôi có chuyện muốn hỏi ý kiến mọi người, chúng ta cùng vào phòng nói.-Tử Băng nhàn nhạt nói rồi bốn người vào văn phòng ông Giản ngồi.
_ Ông Giản, hiện tại tôi lấy tên Giản Tử Băng để tiện hoạt động trong xã hội tránh nhà báo cùng phóng viên nên ông suy nghĩ xem có được không.- Cô nghiêm túc hỏi. Mặc dù là lão đại không sợ trời đất nhưng cô lại không thích phiền phức.
_ Được, vậy Ngạn lão muốn tôi làm gì?- Ông biết chắc chắn không chỉ đơn giản như vậy.
_ Ông hãy mở một buổi tiệc lớn rồi công bố Giản Tử Băng là con gái lớn của ông mới đi du học từ Pháp về.- Cô từ từ nói.
_ Được, vậy tuần sau tôi sẽ chuẩn bị.- Ông Giản gật đầu nói.
_ Ya, em có chị gái rồi.- Giản Thiên Tuệ vui mừng ôm cô nói.
Cô bảo Thiên Diệp cho người chuyển đồ của cô đến biệt thự Giản gia rồi cô và Thiên Y chuyển đến đây sống cùng ba người nhà họ Giản.