" được, đúng lúc em và Tử Nịnh có chút việc riêng, xin lỗi không nói chuyện được lâu." Lâm Tử Nhiên lôi lôi kéo kéo cô em gái còn đang miễn cưỡng không muốn về kia, xoay người đi xuống lầu.
" Tử Nịnh, nếu em còn ở đây cư xử không đứng mực như thế, anh cũng chẳng bảo vệ nổi em đâu." Lâm Tử Nhiên híp mắt nhìn, tính tình của em gái anh thế nào An thần còn không biết sao?
" anh, anh nói giúp người đàn bà kia, em có điểm gì không tốt sao? tại sao An thần lại đi cưới người khác hả?" Lâm Tử Nịnh ôm một bụng đầy oán hận, so với người đàn bà đần độn đó, cô có điểm nào thua đâu.
" hồ đồ! An thần vẫn đối đãi với em như đối với em gái, em đừng có tự mình đa tình."
đối với người em gái này, anh thấy thật đau đầu, vừa rồi không phải An thần nể mặt mình thì có lẽ cô em này đã nhận được mấy cái bạt tai rồi.
" anh!!!"
thật quá ghê tởm, ngay cả anh trai ruột cũng đối xử với mình như thế sao.
" Tô Thiển, còn chỗ nào không ổn không? có còn đau không? thôi, tôi đưa em tới bệnh viện kiểm tra."
An thần cầm lấy tay Tô Thiển, trong lòng vẫn có chút không an tâm.
" tốt lắm,tự tôi xử lí là được rồi, không dễ tổn thương thế đâu." Tô Thiển rút tay về, cả đùi đều đau rát.
" có thể đi được không? em bước thử hai bước tôi xem nào." An thần lôi kéo Tô Thiển, lòng đau như cắt.
Tô Thiển đứng dậy, khập khiễng bước hai bước liền bị An thần ôm lên giường: " nằm yên ở đây, không được nhúc nhích."
" tôi về phòng của mình." Tô Thiển cắn môi.
An thần ngẩn người: " không được, em đang bị thương, buổi tối tôi còn có thể chẳm sóc được."
An thần tìm một lí do thật danh chính ngôn thuận cho bản thân.
" tôi đã nói là không sao, không phải là bỏng hết người, có gì lớn lắm đâu." Tô Thiển cố trườn người xuống giường.
" em đáng hoàng lại cho tôi nhờ, đừng có xem tôi như động vật thế....yên tâm đi, tôi sẽ không làm thế với em!" An thần lạnh nhạt nhìn Tô Thiển, thấy bộ dáng sợ hãi của cô, muốn cho cô uống định tâm hoàn ( thuốc An thần).
Tô Thiển giật giật nhóe miệng, cô nam quả nữ sống chung trong một phòng, thật sự sẽ không xảy ra chuyện gì sao?
An thần xoay người đi về phía phòng tắm, còn Tô Thiển thì suy nghĩ rồi chìm luôn vào giấc ngủ.
lúc An thần đi ra, Tô Thiển đã ngủ say. khóe miệng An thần mở ra một đường cong.
Tô Thiển, cô gái này hư quá, chuyên môn câu lòng người đúng là cô gái hư!