Máy bay sắp sửa hạ cánh. Cô tò mò, hướng mắt ra ngoài cửa sổ nhìn. Đêm tối, nhìn chỗ này thật đẹp
" Ông xã chúng ta ở đâu vậy? "
Tịch Mộ Thần ánh mắt nhìn cô đầy sự sủng nịnh
" Paris, em thích nơi này chứ? "
" Paris? Chúng ta sẽ làm gì "
" Trước tiên cùng nhau ăn tối, sau đó em muốn làm gì tiếp theo cũng đều được "
Tiếp theo cô muốn làm gì cũng đều được ư? Vậy tức là cô muốn đi nơi nào chơi, anh cũng đều đi cùng cô rồi? Hay quá, như thế chắc chắn rằng khoảng thời gian này sẽ rất tuyệt vời...
Tịch Mộ Thần đã cùng cô ăn tối dưới ánh nến lãng mạn. Anh còn tặng cho cô một chiếc nhẫn, đây không phải là nhẫn bình thường. Nó là chiếc nhẫn biểu thị cho tình yêu của anh đối với cô
Chiếc nhẫn tuy thiết kế không tinh xảo nhưng nó quý phái và tôn lên vẻ đẹp vốn có của nó. Viên đá quý hình trái tim có màu xanh dương được đặt ở giữa
" Em thích nó chứ? "
" Rất thích. Ông xã, cảm ơn anh! "
Cô ôm chầm lấy anh, môi nhỏ áp lên môi anh đặt nụ hôn
Tịch Mộ Thần hài lòng với dáng vẻ của vợ, anh vòng tay ôm eo cô. Giúp nụ hôn càng sâu hơn
Cảm thấy sắp hết dưỡng khí, cô nhanh chóng đẩy anh ra. Gương mặt nhỏ nhắn bất giác đỏ lên từ lúc nào
" Xấu xa, lại hôn lâu như thế! "
Vẻ mặt cô nhìn lúc này thật đáng yêu, nhất là khi cô tức giận anh thế này. Rất giống với một con mèo nhỏ đang xù lông với anh
" Bây giờ em muốn đi đâu chơi đây? "
Đôi mắt cô sáng rực lên khi nghe anh hỏi như thế. Không còn giận dỗi, đổi lại là mỉm cười toe toét
" Em muốn đi tháp Effie cùng anh! "
" Được, vậy chúng ta đi! "
" Anh chờ em một chút, em đi vệ sinh một chút sau đó quay lại "
" Em biết nhà vệ sinh ở đâu không đó? "
" Không biết thì em có thể hỏi mà! "
Anh trêu chọc cô: " Đừng để bản thân đi lạc, anh nhất định sẽ tìm không ra em đấy! "
Cô xù lông: " Mới không có đi lạc! Người ta đã hai mươi lăm tuổi rồi, không còn là trẻ con ba tuổi nữa đâu! "
Anh chỉ cười chứ không nói gì. Cô tức giận bỏ đi lại không thèm nhìn anh lại một cái...
" Thấy chưa! Đã bảo là mình có thể đi một mình được mà, có đi lạc đâu "
Cô trên đường trở về chỗ anh, vừa đi vừa nói
Bỗng dưng nghe thấy tiếng bước chân đằng sau lưng. Cô đứng lại, xoay người lại nhìn thì không thấy ai cả. Ở đây vốn chỉ có một mình cô
Đôi chân vô thức lùi lại phía sau, cô bắt đầu thấy sợ hãi lẫn bất an trong lòng. Không được, mình phải nhanh chóng quay lại chỗ của Mộ Thần
Vừa nghĩa xong. Cô lập tức quay lưng rời đi thì khuôn mặt đụng trúng một người, cứ nghĩ người đó chính là anh. Cô ngẩn mặt
" Mộ...! "
Người đàn ông trước mặt cô không phải anh, là một người xa lạ. Cô định la lên nhưng hắn đã đưa tay ra sau gáy đánh ngất cô đi
Đôi mắt mệt mỏi nhắm lại, cô ngã xuống đất. Miệng vẫn nhấp nháy gọi tên anh
" Mộ...Thần …! "
Tịch Mộ Thần ngồi đợi cô đã gần mười phút. Anh trong lòng có chút tức giận lẫn lo lắng
Sao cô lại đi lâu như vậy? Có khi nào cô đi lạc ư?...hay là, cô đã xảy ra chuyện gì ư?
Vừa nghĩ đến khả năng này có lẽ xảy ra rất cao. Anh là người trong giới hắc đạo, có vô số kẻ thù muốn giết anh để lật đổ bang Bạch Hổ
Bây giờ nếu như đụng vào anh không được thì chúng chắc chắn sẽ đụng vào cô! Càng nghĩ lại càng tức giận. Nếu như chúng dám làm tổn hại đến cô dù chỉ là một cọng tóc thì anh chắc chắn sẽ không tha cho chúng
Nhà hàng này chính là của anh. Cũng may anh đã cho người gắn tất cả các camera ở đây, chắc chắn camera có quay lại lúc cô trên đường đến nhà vệ sinh và lúc trở về đây. Tịch Mộ Thần nghĩ, sau đó lập tức đi đến phòng giám sát camera
" Tịch tổng! "
" Vợ tôi đi vệ sinh đã lâu, vẫn chưa thấy cô ấy quay lại. Các người có năm phút kiểm tra lại tất cả các camera ở đây! "
" Thánh chỉ " vừa ban xuống. Bọn họ sợ hãi lập tức tuân chỉ chứ không dám chống lại lệnh
Vừa nãy khi anh bước vào đã hù dọa họ một phen không dám thở. Tịch tổng nổi tiếng là người đáng sợ lại lạnh lùng, giờ đã gặp mặt rồi thì quả nhiên lời đồn là không sai
Ngày thường nhìn anh đã rất lãnh khốc. Bây giờ lại xảy ra việc Tịch phu nhân mất tích lại, Tịch phu nhân giống như viên chân châu, rất được anh cưng chiều nâng niu trên lòng bàn tay. Cô ấy đột nhiên biến mất anh lại bắt đầu nổi sóng tìm kiếm cô
Bọn họ nào biết ngay lúc anh nhận ra cô mất tích, anh đã hận không thể lật tung cả thế giới này lên mà tìm ra cô
" Tịch tổng, đã tìm thấy phu nhân! "
Người đàn ông vui mừng khi tìm thấy đoạn video do camera đã quay lại cô, lập tức báo cho anh
Tịch Mộ Thần con người đen nhánh, ánh mắt sắc bén quan sát màn hình. Chỉ thấy trong lúc cô đi vệ sinh xong quay lại lại bị một tên đàn ông lạ bắt đi
Cô chính là bị hắn đánh cho ngất. Xem xong đoạn video anh càng lãnh khốc hơn, rất muốn đập nát cái màn hình trước mặt
Chợt...con mắt anh dừng tại hình xăm vô tình được lộ ra ở bắp tay hắn. Anh cười lạnh: Làm sao đây? Một cái bang nhỏ nhoi vậy mà lại dám chống đối Tịch Mộ Thần này ư? Cư nhiên bắt cóc Tiểu Tịch, xem ra ban đầu là tôi đã quá xem thường các người rồi!
Tịch Mộ Thần rời khỏi nhà hàng. Bước chân lên chiếc xe của mình, lấy máy ra gọi một cú điện thoại đến cho Phong Hàn …
Tại một khu nhà bỏ hoang. Cô bị người đàn ông lạ mặt đã bắt mình đi, ném thật mạnh xuống đất không một tia thương tiếc
Cô nhíu mày vì đau. Cũng vì hành động thô bạo đó mà cô bị xây xước ở bắt tay và chân
" Các người là ai. Tại sao lại bắt tôi tới đây? ". Cô có chút sợ hãi nói
Mộ Thần luôn nói. Khi ở mọi hoàn cảnh nguy hiểm nào hãy cố gắng tỏ ra bình tĩnh. Đừng sợ hãi trước bất kỳ kẻ thù nào bởi vì anh ấy nhất định sẽ đến cứu cô!
Luôn ghi nhớ câu nói này của anh trong đầu nên cô phải thật mạnh mẽ, không được sợ hãi
Bất chợt một tiếng cười vang lên, tiếng cười này là từ phía ngoài cất lên
Bên ngoài đi vào đó chính là một người đàn ông tuổi trung niên
" Xin chào... Tịch phu nhân! "
" Ông là kẻ thù của Mộ Thần? "
" Phải! Xem ra cô đã biết sau khi chọn con đường đến với Tịch Mộ Thần thì ngày này của cô nhất định sẽ đến "
Nhìn thấy dáng vẻ quật cường, không một chút sợ hãi nào của cô là ông ta biết chính là Tịch Mộ Thần đã dạy cô như thế. Không được tỏ ra sợ hãi trước mọi kẻ thù ở mọi hoàn cảnh, dù thế nào đi chăng nữa
Đôi mắt híp lại tỏ ra vẻ nguy hiểm, ông ta thản nhiên ngồi xuống chiếc ghế. Quan sát cô
" Ta cũng không muốn giao chiến với Tịch Mộ Thần. Nhưng vì cô đã động tới gia đình ta, ta buộc phải giải quyết cô! "
" Gia đình ông? "
" Con gái ta là Đỗ Như Ninh, Đỗ gia chính là gia đình ta. Ta là Đỗ Dục! "
Cô sửng người một giây. Đỗ Như Ninh ư? Đỗ gia cũng nằm một phần trong giới hắc đạo?
" Tôi không làm gì gia đình ông cả! "
" Không làm gì? Cô hại con gái tôi phải ly hôn với Doãn Thiên Phong, hại con gái tôi bây giờ sảy thai. Đỗ thị cũng đã tiêu tan dưới tay Doãn thị. Ngay lúc này Đỗ Như Ninh đã bị Tịch Mộ Thần làm cho tàn phế, thân bại danh liệt tất cả. Vậy mà cô bảo không làm gì chúng tôi ư? "
Không kìm chế được cơn giận dữ trong lòng. Ông ta nhất thời bộc phát, to tiếng trách mắng cô
Thái độ cô vẫn không thay đổi: " Tôi không làm gì các người cả. Doãn Thiên Phong vốn không có yêu cô ta, cô ta là người đã phá nát hạnh phúc của tôi, hãm hại Doãn Thiên Phong vì thế nên mới trở thành Doãn phu nhân. Sảy thai? Ông vẫn là còn nghĩ đứa con trong bụng cô ta chính là của Doãn Thiên Phong ư? Các người vốn biết cái thai trong bụng cô ta là của người khác những vẫn một mực lừa dối Doãn gia, bây giờ sự thật đã được phơi bày thì đây chính là kết quả đúng đắn để các người phải nhận lại! "
Chát... Đỗ Dục không chấp nhận những lời cô nói nên ông ta đã dơ tay tát lên khuôn mặt cô một bạt tai
Một bên má của cô đỏ sưng, mép miệng lại rỉ máu
" Nếu như không có cô xuất hiện thì liệu Doãn Thiên Phong có đi điều tra vụ việc này và ly hôn với Như Ninh hay không? Mọi chuyện sẽ vẫn còn tốt đẹp khi cô vẫn còn chưa xuất hiện, tại sao cô đã có được Tịch Mộ Thần rồi mà vẫn còn không buông tha Doãn Thiên Phong? Bây giờ chúng tôi mất hết tất cả và đi đến bước đường này cũng chính là nhờ cô ban cho! "
" Giấy không bọc được lửa! Các người sẽ nghĩ rằng bản thân sẽ lừa dối Doãn gia được mãi mãi sao? "
" Đó là chuyện sau này, không cần cô phải nói! Cô chính là người phụ nữ mà Tịch Mộ Thần yêu nhất, cũng chính hắn ta đã góp một phần vào trong chuyện này. Hắn đã hại con gái ta như thế thì cũng đừng mong ta bỏ qua cho cô...bây đâu? "
" Dạ! "
" Cô ta giao lại cho các người. Mau " thưởng thức " cô ta đi. Nhớ, phải cầm máy quay quay lại tất cả quá trình sau đó đăng tải nó lên mạng cho cả thiên hạ biết vợ của Tịch Mộ Thần là người " tốt đẹp " như thế nào! "
Ngay lúc nhìn thấy bọn đàn ông này nhìn cô cười dâm tà lại còn tiến đến chỗ cô. Cô đã sợ hãi, vì sao Mộ Thần vẫn chưa đến cứu cô?
Mộ Thần...cứu em!
Cô đã rút con dao hay mang bên mình ra. Một tên đàn ông vừa chạm vào cô, vẫn là chưa động vào da thịt đã bị cô làm cho bị thương
Xoạc...
" Ahhh...! Con khốn, lại dám đả thương ông? "
Hắn ta đau đớn, một dòng máu đỏ tuông chảy xuống đất. Vết cắt nhìn có vẻ dài và sâu
Mộ Thần trước kia có chỉ có cô vài chiêu phòng thủ nên cô có thể dùng nó và sử dụng con dao này đối phó bọn chúng
Nhưng chỉ có điều rằng, chúng quá đông lại to lớn. Cô không thể hạ chúng được...
Cô thở mệt mỏi. Cô đuối sức rồi, chúng vẫn đông như cũ, ngoài bị cô làm đả thương như tay chân và mặt ra thì còn lại không hề hứng gì cả. Cô đã cố gắng cầm chân chúng để anh đến cứu nhưng xem ra đã không còn sức nữa rồi
Ngay lúc cô sơ hở như thế, một tên đã nhanh chân vung chân đá vào lưng cô. Tên khác thấy vậy làm tương tự, đá vào bụng cô khiến cô đau đớn ngã xuống. Ho ho vài cái lại ho ra máu
Thân thể yếu ớt bây giờ run rẩy, cô ngồi co lại một chỗ ôm lấy bụng đang đau đớn. Mộ Thần vẫn là chưa đến cứu cô...lẽ nào cô thật sự sẽ bị những tên này nhục mạ ư?
" Không ngờ vợ của Tịch Mộ Thần cũng chỉ có nhiêu đó, vẫn còn rất non kém lắm! "
" Đúng là tiểu mèo hoang. Bây giờ thì không còn sức nữa rồi, anh đây nhất định sẽ " dạy dỗ " em đàng hoàng! "
" Lẹ lẹ đi nào, càng nhìn cô ta tôi càng thấy mình sắp không nhịn nữa rồi! "
Cô sợ hãi cắn chặt môi: Mộ Thần, cứu em!
Một gã đàn ông đưa tay chạm vào cô. Hắn chưa chạm vào da thịt mềm mịn của cô thì ngay lập tức đã bị một viên đạn ghim vào
Tên đó đau đớn la lên lại bị thêm một viên đạn nữa ghim vào tim. Viên đạn nhắm rất chính xác đã khiến tên đó nằm lăn ra đất chết không nhắm mắt
Những tên khác lẫn Đỗ Dục nhất thời bị dọa cho hoảng sợ, họ quay lại nhìn thì thấy Tịch Mộ Thần thân người to lớn, cao cao tại thượng đi vào. Con người lãnh khốc nhìn vào như anh đang rất muốn ăn tươi nuốt sống hết những con người ở đây