Bà Xã Về Đây Anh Thương

Chương 80: Em Sẽ Giúp Anh



Trong thâm tâm của cô mách bảo rằng người đàn ông trước mặt này chắc chắn không phải là người xấu. Cô tin vào giác quan của mình!

Tướng mạo của anh nhìn rất xuất chúng...chắc chắn không phải là những tên xấu ngoài kia đâu nhỉ?

Mộng Khiết vẫn là có chút rụt rè trước ánh mắt đang nhìn chăm chăm cô của anh. Đầu nhỏ cúi xuống, mái tóc dài thướt tha phủ xuống che đi khuôn mặt xinh đẹp của người con gái

" Ngẩn mặt! "

Doãn Thiên Phong trầm giọng ra lệnh, trên tay anh vẫn đang cầm chiếc ly thủy tinh với hình dáng chữ " Y ". Trong chiếc ly chứa chất lỏng màu đỏ

Mộng Khiết vừa nghe anh nói xong, dáng vẻ như bạch thỏ ngoan ngoãn lại có chút e dè ngẩn mặt lên nhìn anh

Doãn Thiên Phong quét ánh mắt một lượt nhìn từ trên xuống dưới cô như đang dò xét người con gái trước mặt

Cô ấy có vẻ không thoải mái khi bị một người đàn ông cứ nhìn chăm chăm vào bản thân như thế, vốn tưởng anh cũng giống như mấy tên xấu xa ngoài kia, mua cô về chỉ để thỏa mãn thú vui. Bàn tay run rẩy nắm chặt lấy vạt áo

Anh cũng không phải là không nhìn thấy biểu hiện của sự lo sợ từ cô...cô gái này lẽ nào thật sự thuần khiết không một chút âm mưu ư? Đặc biệt hơn nữa, lẽ nào lại không biết mình là ai?

" Mộng Khiết, mười tám tuổi. Vì gia đình nợ một khoảng tiền không thể trả và cô đã bị đem đi bán đấu giá cho những vị kim chủ! "

Ban đầu Mộng Khiết sau khi nghe anh nói một loạt như thế thì trong lòng rất kinh ngạc...người đàn ông này rốt cuộc là ai? Vì sao lại biết về chuyện của cô một cách rõ ràng như thế?

Lẽ nào anh ta cho người đi điều tra mình ư?

Nhưng cũng đã không còn quan trọng nữa khi nhớ về những chuyện trước kia xảy ra...anh ta nói quả không sai. Chẳng những tên tuổi mà cả hoàn cảnh khốn đốn này của cô

Cô thật sự là đã bị bán đi để trả tiền nợ nần cho gia đình…

" Chủ nhân...anh cần tôi làm những gì? "

Bây giờ nói những chuyện đó thì có ích gì chứ? Cô cuối cùng cũng đã bị bán đi rồi mà anh lại chính là người đã mua cô cho nên anh chính là chủ nhân mà cô cần phải phục tùng

Chỉ cần anh muốn bất cứ điều gì cô không được phép nói " Không " và phải ngoan ngoãn làm theo

Anh trầm mặc nhìn cô, lúc sau lên tiếng:

" Cô có biết tôi là ai hay không? "

Là...ai?

Mộng Khiết khẽ lắc đầu

" … "

Cô ta thật sự không biết anh là ai ư? Hay là cô ta đang giả ngốc?

" Thật sự là không biết? "

" Không biết! ". Cô rụt rè trả lời anh

Doãn Thiên Phong khẽ thở dài cũng không bận tâm nó nữa

" Bỏ đi! Không biết cũng không trách cô, sau này biết vẫn chưa muộn! "

Nói xong anh lại tiếp tục thưởng thức ly rượu đỏ. Không gian trở nên yên lặng đến mức căn thẳng khó chịu

Mãi cho đến ba phút sau Mộng Khiết không nhịn được nên lên tiếng trước:

" Vậy chủ nhân...anh muốn tôi cần làm những gì? "

Doãn Thiên Phong nghe cô nói thế, đôi mắt lập tức dời lên người cô

Mộng Khiết trong lòng không khỏi sợ hãi lẫn run rẩy, đôi môi cắn chặt lại không khỏi lo lắng chờ đợi anh ra lệnh

" Tôi không hứng thú với trẻ con! "

Doãn Thiên Phong vừa nói dứt câu Mộng Khiết lập tức ngẩn mặt, trên gương mặt không che giấu nổi sự kinh ngạc của mình đối với anh

Anh ấy nói như thế là sao chứ? Không hứng thú với trẻ con ư?

Mộng Khiết vừa nghĩ xong đột nhiên cúi mặt nhìn vào vòng một của mình...cũng đâu có nhỏ lắm đâu!

" Cô chỉ mới lên mười tám tuổi và khẩu vị của tôi không như bọn chúng hơn nữa tôi cũng đã có bạn gái rồi! "

" Oh... "

Như vậy thì tốt quá rồi! Không cần lo sợ về chuyện đó nữa

" Tôi đã bỏ số tiền của mình ra và mua cô về nên tôi không thể nào bỏ đi quyền lợi của mình được! "

" Vậy...anh muốn gì? "

Chỉ cần không ép cô làm loạn chuyện người lớn đó thì muốn cô làm gì cũng được...nhưng phải có chừng có mực

Doãn Thiên Phong không vội trả lời cô, anh chậm rãi nâng ly rượu lên uống một ngụm:

" Thành tích học tập của cô có vẻ không tệ đúng không? "

" Vâng "

" Cô đang theo học ngành thương nghiệp sao?

" V...vâng! " Tại sao anh ta lại có vẻ hỏi nhiều về điều này từ mình?

" Được rồi, từ nay trở đi cô theo làm trợ lí cho tôi! "

" Sao cơ ạ! " Tr...trợ lí ư?

" Vị trí này còn trống, những bộ phận khác trong công ty đã đủ toàn bộ. Chỉ có vị trí này là còn trống! "

" Nhưng...nhưng tôi không biết nên làm những gì cả "

" Cứ yên tâm! Cô chỉ cần đi theo tôi và chờ tôi sắp xếp những việc giao cho cô làm, công việc sẽ không khó khăn quá đối với cô đâu "

Vốn nghĩ hôm nay khi bị gia đình bán đi để trả nợ

Cô đã vô cùng run rẩy và sự hãi khi gặp phải điều chưa bao giờ gặp phải này. Gia đình nợ nần không đủ khả năng trả nên bán cô đi để trả nợ, một khi vị kim chủ nào nhìn trúng và mua cô đi thì cô phải luôn phục tùng người đó cho đến khi họ chơi chán và vứt bỏ cô đi

Ở buổi bán đấu giá tối hôm nay, không nghĩ lại có vô số người bỏ ra những số tiền lớn khác nhau để mua cô về nhằm thỏa mãn mục đích riêng của họ

Sự lo sợ tăng cao, cô đã không thể làm được gì chỉ biết ngồi đó chờ người khác mua về...sự nhục nhã này làm sao cô có thể chấp nhận kia chứ? Nhưng còn cách nào khác hay sao?

Nhưng ông trời thật không quá nhẫn tâm với cô. Người đã cho cô gặp phải anh, gặp phải người đàn ông này

Anh ấy...là một người tốt!

Một giọt nước mắt vô thức rơi xuống gò má cô. Cô mỉm cười, một nụ cười chân thành nhất:

" Cảm ơn anh...chủ nhân! "

" Tôi không thích phụ nữ khóc trước mặt tôi! "

" Xin lỗi! ". Cô vẫn mỉm cười, bàn tay xinh đẹp nhẹ nhàng đưa lên lau những giọt nước mắt trên gương mặt

" Từ nay đừng gọi chủ nhân này chủ nhân nọ...cứ gọi tôi là Doãn tổng là được! "

Doãn tổng...?

" Vâng ạ...Doãn tổng! "

Cốc cốc...từ bên ngoài bỗng dưng vang lên hai tiếng gõ cửa của người bên ngoài

Anh nhàn nhạt lên tiếng cho họ đi vào. Được lệnh từ chủ nhân, cánh cửa mở ra đi vào chính là người đàn ông lúc nãy đã đưa Mộng Khiết vào đây

" Có chuyện gì sao? "

" Thiếu gia, Tiêu tiểu thư hiện đang ở nhà đợi người ạ! "

Nghe thuộc hạ nhắc đến cô, dưới đáy mắt của anh không thể che giấu được sự vui mừng

" Tiểu Tịch đến rồi ư? "

" Vâng ạ! "

" Chuẩn bị xe đi, tôi lập tức ra ngay! "

Nhận được mệnh lệnh, người đàn ông ấy cung kính nghe theo sau đó ra ngoài

Mộng Khiết từ nãy đến giờ đã nghe hết mọi cuộc đối thoại giữa hai người bọn họ

" Anh...có phải là Doãn Thiên Phong hay không? "

Doãn Thiên Phong chậm rãi đặt ly rượu xuống mặt bàn kính:

" Là tôi! "

Thật không ngờ người giúp cô lại chính là Doãn Thiên Phong, người đàn ông này chính là người quyền lực thứ hai ở Trung Quốc và có thể nói là xếp ngang hàng với Tịch Mộ Thần

" Bây giờ mới nhận ra đó ư? ". Doãn Thiên Phong nói có chút chế giễu

Không hiểu vì sao khi nghe anh nói như thế cô lại có chút xấu hổ

Theo cô biết thì Doãn Thiên Phong là người đàn ông không dễ dàng gì tiếp cận được, anh là đại doanh nhân trong thương nghiệp, phải nói rằng sự nghiệp của anh tốt vô cùng. Doãn thị hiện tại phát triển rất lớn mạnh không kém Tịch thị, có khi lại nói hai bên ngang tài ngang sức ấy chứ!

Bên cạnh đó, tuy nói anh là người đàn ông hoàng kim nhưng anh hiện tại đã có bạn gái và cô ấy chính là nhị tiểu thư của Tiêu gia Tiêu Tiểu Tịch

Báo chí luôn đưa tin nói về tình cảm của họ vô cùng tốt và có khi mối tình cảm này lại có thể tiến tới kết hôn với sát xuất là tám mươi phần trăm

" Không còn chuyện gì nữa thì tôi đi trước! Bây giờ cô đã là người của tôi thì không cần lo lắng điều gì nữa, người của tôi sẽ đưa cô đi nghỉ ngơi sau đó thì sáng sớm mai chuẩn bị cùng tôi đến công ty! "

" Vâng ạ! Cảm ơn anh "

Thật ra lí do Doãn Thiên Phong bỏ tiền ra mua Mộng Khiết không phải vì thấy cô ta đáng thương mà giúp đỡ mua về như thế! Mà là Mộng Khiết đã làm cho anh nhớ đến cô

Không biết vì sao nhưng anh lại không muốn những người khác làm vấy bẩn Mộng Khiết bởi vì như thế hình ảnh ấy rất giống cô. Cảm tưởng như....cô gái trước mặt này chính là cô vậy...!

Mộng Khiết không ngừng biết ơn vì anh đã giúp đỡ cô như thế, Doãn Thiên Phong không nói gì cứ thế mặt lạnh rời khỏi...

Tính cho đến thời điểm nay thì đã sáu năm trôi qua rồi. Phải! Cô đã theo anh được sáu năm rồi và khoảng thời gian này là khoảng thời gian khó khăn nhất đối với cô

Anh ấy từ trước đến nay đều không bạc đãi cô bất kỳ điều gì và luôn giúp đỡ cô rất nhiều vậy mà cô lại phản bội anh làm chuyện như thế...là cô sai rồi! Thật sự đã sai rồi

Cô muốn trở về bên anh, trở về bên cạnh anh tiếp tục cùng anh đồng hành trong công việc!

Tiêu tiểu thư...thật xin lỗi cô! Mong cô hãy tha thứ cho tội lỗi này của tôi...

" Nếu như anh chấp nhận làm điều này thì em sẽ giúp anh...! "

Trong ánh mắt ấy hiện rõ sự kiên định từ cô, Doãn Thiên Phong lại không lay động dù chỉ một chút

Trong lòng anh bây giờ thật sự rất muốn mang cô trở về bên cạnh mình. Bất kể là thủ đoạn nào cũng được, chỉ cần cô trở về bên cạnh anh thì anh nhất định sẽ không bỏ qua bất kỳ cơ hội nào

" Anh chỉ cần nghe theo sự sắp xếp của em là được! "

Trên gương mặt xinh đẹp thoáng hiện lên một nụ cười từ khóe môi Mộng Khiết tạo thành

Nếu đã chọn con đường này vậy thì hãy làm tới cùng đi...nhượng bộ sẽ mất đi tình yêu đó vĩnh viễn!

Em sẽ giúp anh đoạt cô ấy từ trong tay của Tịch Mộ Thần với...mọi thủ đoạn

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.