- Còn nữa, ta không muốn ngươi đem con gái gả cho ta!
- Đoạn Vân, ngươi nói cái gì? Khả Khả Công chúa ta có gì mà không xứng với ngươi? Hừ! Đừng tưởng rằng cha ta làm thủ hạ của ngươi, thì ngươi có thể không xem ai ra gì! Vốn ra ta muốn tỉ thí với ngươi, chỉ cần ngươi có thể thắng ta, ta sẽ chịu khuất tất một chút mà gả cho ngươi. Nhưng bây giờ, hừ, Khả Khả ta không thèm ngươi nữa!
Thiếu nữ Lang tộc Khả Khả sắc mặt giận dữ, cái đuôi sói ở sau lưng tức giận đến mức phe phẩy qua lại, trông rất đáng yêu!
Đoạn Vân dùng một loại ánh mắt bất cần nhìn Khả Khả Công chúa, chuyển hướng sang Tộc trưởng Ba Ba Nội nói:
- Ba Ba Nội, ta biết ngươi đem con gái gả cho ta là có dụng ý, bất quá cảm tình là việc không thể cưỡng cầu! Thế nhưng ta có thể theo đuổi con gái của ngươi, dù sao Khả Khả cũng rất xinh đẹp! A a!
Nghe Đoạn Vân nói thế, bao nhiêu nỗi tức giận nãy giờ của Khả Khả lập tức biến mất không còn thấy bóng dáng tăm hơi đâu nữa, có điều cái đuôi mượt mà vẫn lúc lắc lia lịa trông càng thêm lợi hại!
Ba Ba Nội nghe Đoạn Vân nói thế, thần sắc có vẻ hơi giật mình, trong lòng lấy làm khó hiểu. Tuy nhiên trong thâm tâm hắn đã nhận định Đoạn Vân là một cây đại thụ mà hắn phải nương tựa dựa dẫm vào, nên hắn đương nhiên phải chấp hành mệnh lệnh của Đoạn Vân thôi.
- Được rồi! Đoạn Vân đại nhân, điều kiện thứ ba của chúng ta coi như xong! Nếu Đoạn Vân đại nhân coi trọng Khả Khả nhà ta, vậy thì sẽ nói chuyện này sau cũng không muộn Thuộc hạ xin cáo lui trước, Khả Khả, mau chào Đoạn Vân đại nhân rồi về! - Ba Ba Nội rất cung kính nói với Đoạn Vân.
- Hừ! Đừng có nằm mơ! - Khả Khả Công chúa quay đầu xoay người ra khỏi cửa.
- A a, xấu mặt quá, Đoạn Vân đại nhân, tiểu nữ bị ta nuông chiều quá sinh hư, Ngài đừng để trong lòng nhé! Thuộc hạ xin cáo lui!
Ba Ba Nội một lần nữa vái chào Đoạn Vân, rồi mới rời đi. xem tại TruyenFull.vn
- Từ từ đã! Ước Hàn, Ước Hàn, ngươi vào đây một chút!
Đoạn Vân quay ra ngoài cửa hô to. Chỉ chốc lát Ước Hàn đã xuất hiện trước mặt Đoạn Vân. Dù sao Ước Hàn đã là một Kiếm Thần rồi, thân thủ hắn quả là rất nhanh nhẹn!
- Ước Hàn, sau này Lang kị Sư đoàn Lang Đầu Nhân sẽ có danh ngạch một vạn người, ngươi dựa theo những qui củ của các Sư đoàn khác, cung cấp đầy đủ mọi thứ, hiểu chưa?
Đoạn Vân khi nói về qui củ của các Sư đoàn khác, là nói về Cuồng ngưu sư đoàn và Tạp bài sư đoàn, cung cấp dược hoàn, cung ứng trang bị vũ khí toàn bộ đều bằng thép tốt do Ải Nhân tộc chế tạo ra. Để đề cao sức chiến đấu cho các Sư đoàn, Đoạn Vân đưa ra một chính sách mới cho tất cả tướng sĩ. Trong điều lệ quản lý Trung Hoa quân đội của Đoạn Vân có quy định: tại A Nhĩ Ti Tư, mỗi binh lính bình thường, một tháng hưởng mười kim tệ, sĩ quan quân đội tùy theo cấp bậc được hưởng tăng lên. Nói cách khác, một Bài trưởng một tháng có thể được hai mươi kim tệ, một Liên trưởng một tháng bốn mươi đồng, Doanh trưởng tám mươi đồng, Đoàn trưởng một trăm sáu, Lữ trưởng ba trăm hai, Sư trưởng là sáu trăm tư. Khi có chiến tranh có thể được thưởng nhiều hơn!
Cứ trả lương hào phóng như vậy, Đoạn Vân một tháng phải xuất ra hàng trăm vạn kim tệ. Số tiền ấy thì Đoạn Vân tùy tiện bán vài viên thuốc là đủ dùng, không đáng kể chút nào! Nhưng mà cách làm như vậy lại làm cho đám thủ hạ binh tướng càng trung thành với Đoạn Vân hơn nữa. Tiền lương cao như thế, dù là ờ trong xã hội loài người cũng không thể có được. Lấy ví dụ, Thiên Long Đế Quốc một binh lính bình thường một tháng cũng chỉ được hai đến ba kim tệ, mà còn bị các loại thủ trưởng tham nhũng mất đi một mớ, phỏng chừng chỉ có thể nhận được một đồng kim tệ đã là tốt lắm rồi!
Ba Ba Nội tự nhiên không hiểu Đoạn Vân nói gì, bất quá hắn cũng biết đó là Đoạn Vân đưa ra các chính sách cho binh lính. Sau này khi hắn hiểu ra, hắn cứ xuýt xoa mãi về việc mình thuần phục Đoạn Vân là quá chính xác. Còn hắn sau này được Lang Đầu Nhân bộ tộc xưng là Tộc trưởng anh minh thần vũ nhất trong lịch sử bộ tộc! Chẳng qua là lúc này, Ngài Tộc trưởng anh minh thần vũ tương lai của Lang tộc hơi bị sốc. Vì sao vậy? Vì Đại Quản gia của Đoạn Vân là Ước Hàn dọa cho một trận! Theo hắn, thực lực vị Quản gia này ít nhất cũng phải là Thánh cấp rồi. Thánh cấp cường giả mà đi làm Quản gia, đây là khái niệm gì chứ? Nếu Ba Ba Nội biết thực lực của Ước Hàn kỳ thật là Thần cấp chứ không phải là Thánh cấp thì không biết Ba Ba Nội Tộc trưởng sẽ còn trưng ra bộ mặt mẹt kinh ngạc đến đâu nữa!
Tiễn thủ hạ mới Ba Ba Nội đi xong, Ước Hàn nói với Đoạn Vân:
- Thiếu gia, sứ giả chúng ta phái đi Thiên Long đã trở lại rồi!
- À, Tra Lí nói như thế nào? - Đoạn Vân vội vàng hỏi.
Ước Hàn ngẫm nghĩ một lát, sắp xếp mọi việc cho có thứ tự rồi trả lời:
- Thiếu gia, nghe nói Long Tộc đã cảnh cáo hắn, hơn nữa hắn cũng ngại thực lực của Ngài. Lần này phái đi hai đầu Phi long vương cũng làm cho Tra Lí có chút kiêng kị, do đó hắn không dám làm gì quá đáng! Hắn hứa rút lui khỏi Nạp Lan Đế quốc! Bất quá hắn còn có một điều kiện!
- Điều kiện gì cơ? - Đoạn Vân trợn mắt, tên Ước Hàn này cũng biết nói lấp lửng nhử người ta!
- Hắn muốn mười viên Tẩy Tủy Đan! - Ước Hàn nói thẳng ra.
Ngẫm nghĩ một lát, Đoạn Vân cười nói:
- Mười viên? Ha ha, Tra Lí cũng quả là biết người biết của! Vậy ta cho hắn mười lăm viên!
Sau đó Đoạn Vân móc từ Không gian giới tử ra mười lăm viên Tẩy Tủy Đan. Bất quá mười lăm viên Tẩy Tủy Đan này đều là tồn hóa lưu lại từ rất lâu rồi, không phải là nhóm hàng mới luyện chế gần đây, dược lực không tốt lắm! Thế nhưng có thêm mười lăm viên Tẩy Tủy Đan này, thành tựu vũ lực của Tra Lí phỏng chừng sẽ mạnh hơn không ít.
- Tiểu Nguyệt và Kiệt Khắc như thế nào rồi?
Đã biết về Tra Lí, Đoạn Vân bây giờ nghĩ ngay đến nữ nô của mình, mấy hôm nay hắn hơi nhớ nàng rồi!
- Bọn họ đã tiến vào cảnh nội của Nạp Lan, đã liên lạc được với Nạp Lan Tướng quân Lạc Khắc Tư. Lạc Khắc Tư rất ủng hộ Như Nguyệt Công chúa. Bất quá bởi vì chiếu thư lui binh của Tra Lí còn chưa tới nơi, nên mười mấy vạn đại quân Thiên Long đều chưa thối lui. Bọn họ đã đánh với bộ đội Thiên Long vài trận. Kiệt Khắc suất lĩnh Lữ đoàn ba Nanh Sói và một đám quân kháng chiến còn sót lại của Nạp Lan quốc đánh nhau một trận với năm vạn bộ đội của Thiên Long. Bọn họ dùng chiến lược của bộ đội đặc chủng, bắt sống hết toàn bộ Đội trưởng của năm vạn quân Thiên Long! Thiên Long quân đội bị bức phải thoái lui ra khỏi Nạp Lan thành! Hôm nay, Như Nguyệt Công chúa đang đóng ở trong thành Nạp Lan!
Ước Hàn nói tới đây, trong ánh mắt lộ ra vẻ khâm phục vô bờ bến. Nanh Sói là do Đoạn Vân một tay đào tạo ra, mặc dù thực lực của binh lính có chút chênh lệch so với Cuồng Long Sư đoàn, nhưng nhờ vào tác chiến chỉnh thể phối hợp với chiến thuật thần kỳ do chính Đoạn Vân chân truyền, tố chất của quân đội cũng cao hơn rất nhiều. Lữ đoàn một Nanh Sói hôm nay đã có thanh danh vang dội trên khắp đại lục, trở thành tiêu điểm chú ý của các quốc gia!
Khẽ gật đầu rất hài lòng, Đoạn Vân nói:
- Tốt lắm! Kiệt Khắc Tướng quân tuy cụt một tay nhưng vẫn rất anh dũng. Thông báo cho bọn họ biết, bảo Tiểu Nguyệt bắt đầu chuẩn bị việc phục hồi Vương vị đi, lập tức lo vụ mùa màng sản xuất mùa Xuân là vừa, phải làm cho Nạp Lan khôi phục thật nhanh sau chiến tranh!
- Rõ, ta sẽ phái người đi làm ngay!
Ước Hàn đang muốn bước ra, nhưng lúc này lại có một thủ hạ đi đến hô:
- Khởi bẩm thiếu gia, Long Tộc Trưởng lão Tạp Lỗ đến rồi! Đang đợi ở hậu đường.
- Ồ? Mau vậy sao, dường như mới có hai mươi mấy ngày thôi mà! Được, ta lập tức đi gặp hắn! - Đoạn Vân nhấc chân đi tới hậu đường.
Chỉ chốc lát sau, Đoạn Vân đã thấy Long Tộc Ngân long Trưởng lão.
- Ha ha, Tạp Lỗ đại nhân, thật không ngờ lại nhanh như vậy! Gần đây Ngài có khỏe không? - Đoạn Vân cười khà khà chào khách.
- Đoạn Vân lão đệ, ngươi làm sao bây giờ mới đến, ta đã chờ ngươi nửa ngày rồi đó! Không nói vòng vo nữa, ta phụng mệnh Long Hoàng đến đây để thương nghị mua bán với lão đệ. - Vẻ mặt Tạp Lỗ rất lởi xởi hướng về Đoạn Vân nói.
- À, không biết lần này Long Tộc định mua bao nhiêu vậy? - Đoạn Vân cười hỏi.
- Năm cân Không gian chi thạch, năm cân Tinh thần chi thạch, trăm cân Huyền thiết, trăm cân Bí ngân, còn có hai trăm cân mấy thứ quáng thạch khác nữa! Còn có năm rương Ma tinh cấp sáu trở lên nữa! - Tạp Lỗ làm mặt nghiêm túc báo ra số lượng các loại quáng thạch.
Mớ quáng thạch này cũng đủ để chế tạo một lượng lớn không gian trang bị và đủ loại Thần khí hoặc Á thần khí. Chẳng qua số lượng Ma tinh hạch mới làm cho Đoạn Vân có chút giật mình! Chỗ đó phải ứng với mấy ngàn viên chứ ít gì? Long Tộc quả nhiên là đồ đầu cơ tích trữ! Bất quá, lão tử chỉ cần xách mớ thủy tinh ra là đủ lột sạch của các ngươi rồi!
Đoạn Vân quay ra ngoài cửa hô:
- Gọi Khắc Lí tới!
- Rõ!
Sau đó người phụ trách buôn bán của Gia tộc Khắc Lí bươn bả chạy tới. Vì đây là lần đầu tiên Gia tộc cùng Long Tộc tiến hành giao dịch mua bán nên Đoạn Vân vẫn phải hiện diện. Còn việc mua bán sau này, Đoạn Vân trực tiếp giao hết cho Khắc Lí.
Giao dịch xong, Tạp Lỗ hỏi Đoạn Vân:
- Đoạn Vân lão đệ, trong khi ta đi ngang qua Á Long Cốc, phát hiện nơi đó rất náo nhiệt, có phải là ngươi đã thu phục nơi đó rồi không?
Đoạn Vân khẽ gật đầu, không hề phủ nhận. Dù sao chuyện lớn như vậy làm sao dấu được, còn không bằng nhận luôn cho được việc. Hơn nữa Long Hoàng đã ưng thuận cho mình rồi mà, cho mình tự xử lý Á Long Cốc. Mình hôm rồi chiếm lĩnh nơi đó, vậy thì Long Hoàng muốn phản đối cũng không được.
- Đoạn Vân lão đệ, ngươi có thể chỉ trong một thời gian ngắn mà đã nuốt trọn nơi đó, quả là đáng mừng!
Ngân long Tạp Lỗ thần sắc hơi có vẻ quỷ dị nói với Đoạn Vân.
Đoạn Vân cười cười, thần sắc cũng rất thần bí nói:
- Đó là nhờ thủ hạ của ta có thực lực phi phàm, muốn chiếm lĩnh một Á Long Cốc nho nhỏ thì đầu có gì ghê gớm? Mà Long Hoàng đại nhân đã hứa rồi mà, đám Á Long thú đó ai dám không tuân theo chứ? Bọn họ không muốn sống nữa chắc?
- A? Lão đệ ngươi là lấy danh nghĩa của Long Hoàng hả? Không được rồi! Nếu để cho Long Hoàng biết, việc đó có thể không ổn đâu!
Tạp Lỗ giật mình, thần sắc có chút bối rối.
Đoạn Vân cười nói:
- Sợ cái gì? Ngươi không nói thì ai sẽ biết? Hơn nữa Long Hoàng lúc trước lại đâu có nói là không được làm thế, hắn không phải nói là lấy danh nghĩa của hắn giao Á Long Cốc cho ta sao? Sao thế, ngươi quên rồi à?
- Ta làm sao quên được? Chỉ có điều …
- Ai nha, lão ca, đừng suốt ngày "có điều" nữa! Khắc Lí, lần này giao dịch với Long Tộc năm mươi rương thủy tinh chế phẩm, nhà ngươi tăng lên năm mươi hai rương cho ta. Tạp Lỗ đại ca, hai rương đó là một chút tâm ý của tiểu đệ!
- Ha ha, làm sao làm như vậy được? Ta đây không khách khí nữa! Ai nha, lão đệ à, ngươi thật sự là quá khách khí rồi!
Sau đó, Tạp Lỗ bị hai rương thủy tinh của Đoạn Vân đuổi đi. Bất quá khi hắn đem hai rương thủy tinh trở lại Long Tộc, Long Hoàng và chín Đại trưởng lão nghi ngờ hắn rút tỉa bớt từ mấy cái rương khác, vì vậy đã tịch thu hai rương "bảo bối" đó sung công. Còn trừng phạt Thập Trưởng lão đáng thương đó không chia cho hắn một viên thủy tinh nào cả!
Kỳ thật với thực lực của Đoạn Vân bây giờ, hoàn toàn có thể đấu ngang tay với Long Tộc! Nhưng Đoạn Vân cảm thấy không cần phải làm như thế, đạn đã nạp vào nòng súng sẵn sàng rồi! Hơn nữa, mình còn chưa đào mỏ Long Tộc xong mà! Thủy tinh lại đem đổi được rất nhiều Ma tinh; xuân dược thì dùng để đổi quáng thạch!
Tiểu gia ta đây chính là muốn cho heo ăn cọp!