Năm ngày trôi qua, hôm nay Đoạn Vân đang thương lượng một việc với Ước Hàn.
- Thiếu gia, người của chúng ta đã liên lạc với bộ lạc Tinh Linh và bộ lạc Ải Nhân! Năm Pháp sư Tinh Linh đại biểu cho Gia tộc đã tới Tinh Linh bộ lạc để đàm phán, thế nhưng bọn họ đều bị Tinh Linh bộ lạc bắt giam rồi!
Ước Hàn bẩm báo với Đoạn Vân. Trước đây, Đoạn Vân đã cử người đi đến giao thiệp với Tinh Linh bộ lạc và Ải Nhân bộ lạc, hy vọng có thể mau chóng thu phục xong các bộ lạc ở A Nhĩ Ti Tư. Nếu chiếm được hai đại bộ lạc này, các thế lực lớn ở A Nhĩ Ti Tư cũng chỉ còn lại có một vài bộ lạc Thú Nhân ở phía Bắc và tộc Người khổng lồ.
Ngẫm nghĩ một lát, Đoạn Vân nói:
- Mười Tinh Linh của Gia tộc đều xuất thân từ đó cả, Tinh Linh bộ lạc tại sao lại giam giữ bọn họ nhỉ? Như vậy xem ra Tinh Linh bộ lạc không chịu quy thuận rồi, có lẽ việc này chắc phải có lý do gì đây? Ải Nhân bộ lạc thì sao?
- Thiếu gia, chúng ta phái vài Ải Nhân trong Gia tộc tới đó, nhưng mà bọn họ cũng bị bắt giam cả rồi! - Ước Hàn trả lời cung kính.
- Thật là phiền toái!
Đám người đó làm gì mà cứ như gặp phải ăn cướp không bằng? Chẳng phải thương lượng sẽ tốt hơn sao, làm gì mà cứ tươm tướp hở ra là bắt người thế?
- Thiếu gia, thiếu gia, mau lên! Ở lò rượu đã xảy ra chuyện!
Lúc này, Liên Na vội vàng hớt hơ hớt hải chạy tới, thần sắc có chút bối rối hét toáng lên với Đoạn Vân.
Đoạn Vân giật mình, xuất sự à? Chẳng lẽ mấy cái lò rượu nho nhỏ mà cũng phát sinh bạo tạc sao? Việc cất rượu này là do Đoạn Vân giao cho Liên Na đi làm năm ngày trước. Hôm ấy Đoạn Vân đột nhiên thèm uống rượu, vì vậy mới sai người lấy rượu đem tới. Nhưng rượu của thế giới này lại quá nhạt nhẽo, độ rượu rất thấp, không biết có tới được năm độ không nữa, xem ra còn thấp hơn cả bia hơi! Vì vậy Đoạn Vân mới vớ lấy giấy bút, đem phương pháp chôn ủ rượu và chưng cất rượu của kiếp trước viết ra, rồi sai Liên Na tìm vài cô Thỏ cái khéo tay nhanh nhẹn đi thử nghiệm.
- Có chuyện gì? Từ từ rồi nói! - Đoạn Vân nghi hoặc hỏi.
- Thiếu gia, chúng ta làm theo phương pháp do Ngài dạy bảo, từng bước thí nghiệm, hôm nay đã là ngày có thể thành rượu rồi, rồi chúng ta cho vào cái lò chưng của Ngài tiến hành chưng cất cho tinh khiết. Nhưng mà khi chúng ta chưng cất xong thì ngoại trừ một chút rượu trong suốt, còn lại vài thứ gì đó rất lạ! Chúng ta đến hỏi Lai Bố Ni Tư Đại sư, nhưng mà lão muốn Ngài lập tức tới ngay đó! - Liên Na cố hết sức mới trả lời được.
Trong nháy mắt, Đoạn Vân khinh thân đi tới lò thí nghiệm cất rượu của Gia tộc. Chỉ thấy Lai Bố Ni Tư thần sắc rất kích động cầm một cái chén thủy tinh đưa lên quan sát cẩn thận. Còn vài Thỏ nữ thì đứng sang một bên, thần sắc khẩn trương cực độ!
- Lai Bố Ni Tư, có chuyện gì thế? Đây là cái gì?
Đoạn Vân bước tới gần, ngửi ngửi chất lỏng trong suốt trong chén thủy tinh, cảm thấy hơi nghi ngờ, nguyên nhân vì đó tuyệt đối không phải là rượu!
- Thiếu gia! Ngươi xem, chất lỏng này có phải là tràn ngập ma pháp nguyên tố đậm đặc không?
Ánh mắt của Lai Bố Ni Tư cứ nhìn chằm chằm vào cái chén thủy tinh, lão rất hưng phấn đưa cái chén thủy tinh cho Đoạn Vân.
Tiếp nhận chén thủy tinh, Đoạn Vân thử dùng hết sức để cảm giác phần chất lỏng trong đó! Quả nhiên, chất lỏng là ma pháp nguyên tố rất sung mãn, mật độ tuyệt đối vượt qua ma tinh!
- Đây là cái gì? Chẳng lẽ đây là một sản phẩm khác hình thành trong khi chưng cất rượu sao?
Đoạn Vân đánh giá rất cẩn thận những trang bị chưng cất trên mặt đất, nơi đó có một cái vò thủy tinh thật to, bên trong chính là chất lỏng tinh khiết. Thứ chất lỏng đó Đoạn Vân dám khẳng định trăm phần trăm, đó tuyệt đối là rượu, hơn nữa phải là loại rượu rất ngon tới hơn bốn mươi độ chứ chẳng chơi!
Lúc này, Liên Na cũng đã từ ngoài cửa chạy vào rồi, hôm nay Liên Na đã là Trung giai ma đạo sĩ cấp sáu, tốc độ cũng rất nhanh. Vừa rồi sở dĩ nàng thở hồng hộc, phỏng chừng là bởi vì quá hưng phấn hoặc là khẩn trương! Nàng vừa tiến vào đã nói với Đoạn Vân:
- Không! Thiếu gia, đó là những thứ còn lưu lại trong bình chưng cất! Thiếu gia Ngài xem đi, ở trong cái vò to kia thì là loại rượu chưng được dựa theo phương pháp của Ngài! Loại rượu này có thuần độ thần kỳ cực cao, rất cay nồng, đoán chắc là đám Thú Nhân rất thích! Còn cái vò nước kia là dụng cụ do Ngài xếp đặt dùng để giữ lại nước, bất quá bây giờ ở đó không phải là nước, mà là rượu, một loại rượu nhẹ tương đương với rượu bình thường trên đại lục, nhưng mà độ thơm của nó tuyệt đối là nhất lưu! Chúng ta chưng đi chưng lại vài lần, cuối cùng, còn lại một thứ chất lỏng trong suốt đọng lại trong cái bình thủy tinh đó. Cái làm người khác chú ý là, khi ta bảo người lấy cái bình đó để đổ nước ra thì ta lại cảm giác ở đó có ẩn chứa ma pháp nguyên tố rất mãnh liệt, vì vậy ta phải đến hỏi Lai Bố Ni Tư đại sư!
Nghe thế, Đoạn Vân chuyển hướng sang Lai Bố Ni Tư đang đứng trầm ngâm một bên, hỏi tiếp:
- Đây là cái gì? Ngươi thấy rồi chứ hả?
Lai Bố Ni Tư nhìn Đoạn Vân, trong ánh mắt vẫn mang theo vẻ hưng phấn vô tận như trước, hắn nói nhỏ: Text được lấy tại truyenfull.xyz
- Ma pháp thủy!
- Cái gì?
Đoạn Vân giật nảy người! Đoạn Vân đương nhiên biết Ma pháp thủy là cái gì, đó là bảo vật vô giá! Hôm nay, Đoạn Vân nấu rượu uống chơi không ngờ lại thòi ra cái thứ Ma pháp thủy đó, việc này quả không thể không làm cho người ta hưng phấn a! Nghe nói, một bình Ma pháp thủy nho nhỏ cũng có thể làm một Pháp sư đề cao ma lực của mình ít nhất một giai. Mặc dù cũng không phải thực lực được đề cao, nhưng một pháp sư mà có thứ Ma pháp thủy đó thì có nghĩa là hắn có ma lực cơ hồ vô cùng vô tận! Hơn nữa, Ma pháp thủy vì làm cho ma lực của một Pháp sư tăng lên một giai, như vậy hắn có thể hiểu rõ hơn về ma pháp hơn một giai, việc này sẽ tạo tiền để rất lớn cho việc nghiên cứu cũng như đột phá sau này! Thứ nước này cũng là thứ vũ khí lợi hại của Pháp sư. Nghe nói trong lịch sử đại lục, từng có một Vương tử của một Đế quốc, sau khi hắn lấy được Ma pháp thủy, chỉ trong thời gian một tháng, ma pháp tạo nghệ đã đạt tới Thánh cấp cấp bảy! Thánh cấp, người ta phải khổ luyện mấy năm thậm chí hơn mười năm mà cũng chưa chắc có thể đột phá được! Do đó, Ma pháp thủy là thứ trong giấc mơ của tất cả các Pháp sư. Hơn nữa Ma pháp thủy rất hiếm thấy, chỉ tìm được trong suối ngầm Ma pháp chi tuyền ở Tinh Linh Vương Quốc, mà phải mỗi mười năm mới sinh ra được mấy trăm bình! Lưu truyền tới xã hội loài người lại càng hiếm thấy hơn!
- Lai Bố Ni Tư Đại sư, ngươi xác định đúng là thứ đó?
Đoạn Vân hưng phấn quay sang tra vấn muốn chứng thực lại với Lai Bố Ni Tư.
Lai Bố Ni Tư quay về Đoạn Vân trợn tròn mắt, cảm thán nói:
- Ma pháp thủy này không giả, bất quá chỉ cần mấy người này tùy tiện cất vài bình rượu mà điều chế ra được Ma pháp thủy, việc này nếu để lộ cho người ngoài biết, không biết họ sẽ dùng từ ngữ gì để hình dung về ngươi? Đến kết luận cuối cùng sẽ nói ngươi là thần minh hạ phàm, hay là nói ngươi là bà con hoặc con tư sinh của Sinh Mạng Nữ Thần đây? Ta cũng không có cách nào có thể hình dung được, bất quá ta thấy ngươi đúng là một tên cực kỳ quái đản đại biến thái!
Nghe Lai Bố Ni Tư nói thế không biết là lão đang chửi hay đang khen mình, vẻ mặt Đoạn Vân rất bất mãn lắc lắc đầu, suy tư kỹ càng hơn. Theo Đoạn Vân phân tích, nấu rượu mà thu được Ma pháp thủy là có cơ sở khoa học hẳn hoi! Đầu tiên, thế giới này là một thế giới Ma pháp, nguyên tố Ma pháp tràn ngập khắp mọi ngõ ngách trên đại lục, có thể nói nguyên tố Ma pháp cũng như dưỡng khí hoặc chất protein trên địa cầu, là một cấu thành của thế giới này. Trong cơ thể thực vật, động vật cũng hàm chứa đại lượng nguyên tố Ma pháp! Tiếp theo, trên địa cầu, việc chưng rượu là một quá trình phân hủy, thông qua các loại vi sinh vật có phản ứng hiệu suất rất cao. Còn ở thế giới Ma pháp, đương nhiên cũng tương tự như thế. Vi khuẩn phân hủy, làm ra những phản ứng hóa học mãnh liệt, đem những chất dùng để tạo rượu chuyển hóa thành rượu, còn phần Ma pháp nguyên tố bên trong sẽ bị loại bỏ ra.
Việc chưng rượu cũng coi như là một quá trình nắm bắt lại những Ma pháp nguyên tố! Thứ ba, đó là đặc trưng của các sản phẩm thủy tinh! Nếu không phải Đoạn Vân sử dụng thủy tinh trong suốt đưa cho Liên Na dùng để cất rượu, ai mà nghĩ đến việc sau khi chưng cất sẽ có một số lượng rất lớn Ma pháp thủy ngưng tụ ở đáy bình chứ?
- Liên Na, có bao nhiêu người biết chuyện này?
Đoạn Vân nhìn mười mấy Thỏ nữ trước mặt, vẻ mặt rất nghiêm túc hỏi Liên Na!
- Thiếu gia, không... không có người khác, chỉ có mấy người chúng ta thôi!
Sự uy nghiêm đặc hữu trong ánh mắt Đoạn Vân làm cho Liên Na có chút e ngại, thần sắc nàng khẩn trương hẳn lên! Thậm chí nàng sinh ra một ý nghĩ là Đoạn Vân muốn giết những người đó để diệt khẩu.
Uy nghiêm đánh giá mười mấy Thỏ nữ kia, Đoạn Vân nghiêm trang ra lệnh:
- Chuyện này cần được liệt vào "Tuyệt đối cơ mật" của Gia tộc! Các ngươi nếu dám tiết lộ nửa câu, sẽ bị giết ngay không tha! Sau này cả căn phòng cất rượu của Gia tộc sẽ chỉ có các người chuyên môn làm việc, các ngươi sẽ trở thành Tửu sự cho Gia tộc, hơn nữa chỉ phụ trách công việc chưng cất mà thôi. Sau này việc quản lý Ma pháp thủy cũng do các ngươi phụ trách cả đấy!
- Dạ, thiếu gia!
Mười mấy Thỏ nữ rất sợ hãi, các nàng vội vàng đáp ứng ngay lập tức. Lúc này, Đoạn Vân mới cười nói:
- Tốt lắm, các ngươi yên tâm đi, bổn thiếu gia sẽ không giết các ngươi đâu, dù sao các ngươi cũng đâu có vi phạm chuyện gì? Chỉ cần làm việc cho tốt, các ngươi muốn gì, chỉ cần không quá đáng đều có thể nói với ta!
- Dạ, thưa thiếu gia! - Mười mấy Thỏ nữ lúc này mới thở hắt ra an tâm!
- Liên Na, việc sản xuất rượu của Gia tộc giao hết cho ngươi! Rượu làm ra xong giao cho cha của Vân Vân, bảo hắn phụ trách bán ra thị trường! Còn nữa, phải giữ kín chuyện Ma pháp thủy này! Ma pháp thủy phải dùng bình thủy tinh cất kỹ vào. Theo ta tính toán, cứ sản xuất một ngàn cân rượu thì được một chén nhỏ, phải khá lâu mới tích lũy được một số lượng kha khá đấy!
Đoạn Vân quay sang nói với Liên Na.
- Dạ! - Liên Na cung kính vái Đoạn Vân!
Vỗ vai Lai Bố Ni Tư vẫn còn đang suy nghĩ ưu tư, Đoạn Vân thở dài, rồi đi ra ngoài! Đoạn Vân đoán chừng, cho dù Lai Bố Ni Tư có nghĩ đến vỡ tan đầu phọt óc cũng nhất quyết sẽ không nghĩ ra được Ma pháp thủy này tại sao lại sinh ra như vậy, thôi thì cứ để cho tên "Nghiên cứu cuồng nhân" này tiếp tục nghiên cứu đi! Ai bảo lão nhận làm Đại sư làm chi?
Có rượu, phỏng chừng việc thu phục hơn mười vạn Ải Nhân ở phía Bắc hẳn không thành vấn đề nữa rồi! Bọn họ không phải thích rượu sao, bổn thiếu gia ta sẽ cấp cho mệt nghỉ!