Bá Y Thiên Hạ

Chương 65: Đả Kiếp Ngã Lai Đả Kiếp Nhĩ



Thấy vẻ mặt ngân long Tạp Lỗ khinh thị nhìn đám thủ hạ của Đoạn Vân, Đoạn Vân không khỏi cười lạnh vài tiếng. Xem ra ma lực nội liễm cũng có không ít hữu ích, gặp phải người hiểm độc thì tuyệt đối đã giết hắn rồi! Bất quá Đoạn Vân không phải loại người lạm sát. Trước mắt dù sao tên 'Long' này cũng chưa từng có va chạm gì với mình, hơn nữa hắn lại là trưởng lão của Long Tộc, thực lực Long Tộc rất cường đại cũng làm cho Đoạn Vân phải kiêng kị ít nhiều. Ít nhất với thực lực của Đoạn Vân bây giờ thì không dám gây chuyện gì với Long Tộc. Nghe nói Long Tộc có đến gần một trăm cửu cấp cự long, còn có mười Đại trưởng lão đều là cửu cấp đỉnh phong thậm chí có cả thực lực cấp mười nữa. Còn long hoàng biết đâu còn cường đại hơn cả cấp mười nữa! Thất cấp, bát cấp thì có đến ngàn vạn. Chưa nói đến ở đó còn có những thực lực được dấu kín không ai biết được. Long Tộc sống lâu đến mấy ngàn năm, nếu không vì tỷ lệ sinh sản của Long Tộc rất thấp thì thực lực đó quả thực đủ để hủy thiên diệt địa.

Trong khi một đám thủ hạ giằng co với Tạp Lỗ, Đoạn Vân ra lệnh cho Phì Tử trông chừng Khải Sắt Lâm và Khải Lợi, rồi ra lệnh cho đám Thú Nhân hộ vệ bảo vệ xung quanh. Hai thị nữ cũng bị Đoạn Vân ra lệnh lui về phía sau. Bất quá Tiểu Bạch trước giờ vẫn được Liên Na ôm thì lại không chịu đi đâu cả, cứ bám chặt vào ngực Đoạn Vân, hơn nữa chết sống cũng không chịu xuống. Đoạn Vân hết cách, đành phải ôm lấy nó. Đoạn Vân quay về đám thủ hạ phất tay, ra lênh cho chúng lui ra sau, rồi quay về Tạp Lỗ đang đứng ở không trung nói: " Tạp Lỗ đại nhân cường đại, vừa rồi tiểu tử và mấy thủ hạ chỉ đùa chơi cho vui thôi, xin ngài đừng để ý! Nếu lỡ có mạo phạm, xin ngài mở lượng bao dung."

"Hai huynh đệ Đạt Nhĩ là thủ hạ của ngươi hả? Xem ra hắc long vĩ đại đã thật sự sa đọa rồi, lại nhận một loài người ti tiện làm chủ nhân! Thật sự là làm xấu hổ cả long tộc chúng ta! Loài người ti tiện nhận một cặp Long Tộc ti tiện làm thủ hạ, đúng là ngưu tầm ngưu mã tầm mã!" Tạp Lỗ dùng một ánh mắt rất khinh miệt đánh giá Đoạn Vân, nói vẻ khinh bỉ.

Đoạn Vân thấy ánh mắt của hắn như vậy lập tức nổi giận bừng bừng, hơn nữa nghe cái tên Long Tộc trưởng lão Tạp Lỗ cứ một câu loài người ti tiện hai câu ti tiện nhân loại, rồi còn dám nói thủ hạ ti tiện lúc này càng bất sảng. Trước giờ có ai dùng hai chữ ti tiện để nói về mình đâu? Lửa giận trong lòng Đoạn Vân không ngừng xịt ra cả hai lỗ tai. May mà lúc này Tiểu Bạch trong lòng hắn bỗng động đậy vài cái, làm Đoạn Vân từ từ định thần lại. Hít một hơi thật sâu, trong lòng Đoạn Vân dần dần yên tĩnh trở lại. Đúng là cần phải tu luyện lại tâm cảnh, mới có một hai câu khiêu khích mà lại như vậy, đối với việc tu luyện võ học của mình có ảnh hưởng không tốt à. Càng khống chế được bản thân mình thì về phương diện tu dưỡng càng cao! Sau khi vận hành Thái Cực một vòng, tâm cảnh Đoạn Vân lại bình tĩnh trở lại.

Nở nụ cười tươi như hoa, Đoạn Vân nói: " Làm phiền đại nhân đừng có một câu ti tiện hai câu tiện ti được không, như vậy sẽ làm hao tổn hình tượng cao quí của ngài đó. Ngài xem ngài cường đại biết bao nhiêu, ngài không cần phải ra oai những đồ tiểu nhược như chúng ta đâu!"

"Hừ! Loài người ti tiện, ngươi cho là vài câu nói nịnh bợ của ngươi sẽ làm cho ta bỏ qua cho các ngươi sao? Nằm mơ! Bất quá, ta thấy ngươi là một thiếu gia quý tộc, hẳn là có không ít kim tệ phải không! Cũng có thể có cả thần khí không biết chừng. Chỉ cần ngươi đem kim tệ hiến cho ta, ta sẽ không truy cứu cái tội ngươi mạo phạm Long Tộc nữa!" Thần sắc Tạp Lỗ có vẻ ba động khi nói với Đoạn Vân, còn trong khi nói đến chữ kim tệ, trong ánh mắt Tạp Lỗ lóe lên những tia tham lam làm như cả bầu trời đều một ánh kim lấp lánh.

Đoạn Vân xoay con ngươi vài vòng, cười nói: " Tạp Lỗ đại nhân, xin hỏi việc này của ngươi có tính là một loại tống tiền hay cướp bóc không?"

"Làm sao có thể xem như cướp bóc hoặc tống tiền được chứ? Ta là Long Tộc cao quí, làm sao làm một chuyện như vậy được? Đây gọi là, gọi là tỏ lòng kính trọng với Long Tộc vĩ đại! Là một loại phương thức tôn kính với Long Tộc cao quí của chúng ta!" Tạp Lỗ vội vàng giải thích.

"À, đã như vậy thì ta cự tuyệt đề nghị của ngươi!" Đoạn Vân nghiêm trang nói.

"Tại sao? Chẳng lẽ ngươi sẽ không sợ ta giết ngươi sao! Ngươi chớ quên, ngươi vừa rồi tỏ ra rất bất kính với Long Tộc đó!" Tạp Lỗ sắc mặt giận dữ quay về Đoạn Vân quát, hắn nhìn về đám Đoạn Vân với ánh mắt tựa như một đại ca đang tống tiền một một đứa tiểu hài tử bảy tám tuổi.

"Ta không sợ, dù ta có ngã xuống, còn có thiên thiên vạn vạn người như ta đứng lên!" Nghe Tạp Lỗ đe dọa, Đoạn Vân bất giác thốt những ra một câu như vậy, hơn nữa ngữ khí cũng giống như đúc như trong phim "Kungfu". Điều này làm cho một đám thủ hạ giật mình! Không ai ngờ Đoạn Vân đột nhiên phun ra một câu quái đản như vậy! Kể cả Tạp Lỗ cũng không ngoại lệ, tất cả mọi người đều nhìn Đoạn Vân rất quái dị.

Dưới ánh mắt lom lom của mọi người, Đoạn Vân cảm thấy hơi mắc cỡ. Mặt hắn đỏ bừng rồi quay về đám thủ hạ quát chữa thẹn: "Nhìn cái gì mà nhìn, cái đồ không lớn không nhỏ kia! Còn xem nữa hả!"

Tạp Lỗ đang giật mình cũng có phản ứng, hắn gầm lên: " Tiểu tử, ngươi thật sự muốn chết! Dám trêu chọc cự long Tạp Lỗ cao quí, Tạp Lỗ ta hôm nay trước hết giết ngươi, sau đó cướp sạch kim tệ và bảo vật của ngươi! Hống!"

Nói xong, Tạp Lỗ lập tức biến thân thành cự long màu bạc dài ước chừng hai mươi mấy thước. Hơn nữa nếu xẻ thịt đem bán tuyệt đối được giá hơn nhiều so với hắc long huynh đệ Đạt Nhĩ.

Sau khi Tạp Lỗ biến thân, ba con ma sủng phi hành của Đoạn Vân là Đạt Nhĩ huynh đệ và Phi Long Tiểu Phi Hiệp tới tấp phi thân bao vây lấy hắn. Việc biến thân trong nháy mắt đã hoàn thành! Ba con ma sủng thực lực cửu cấp hậu kỳ của Đoạn Vân hình thành một hình tam giác vây lấy ngân long Tạp Lỗ. Tạp Lỗ khi thấy bọn họ biến thân đã hơi sợ hãi. Vì hắn trong khoảnh khắc đã cảm giác ba thủ hạ của Đoạn Vân nhìn qua thực lực rất tầm thường lại không phân cao thấp với mình. Mặc dù không rõ tại sao chỉ trong nháy mắt, nhưng loại cảm giác này tuyệt đối chân thật!

Đoạn Vân cười cười, quay về không trung thét lên: "Tạp Lỗ đại nhân, ngươi đã muốn giết ta lại còn đòi cướp kim tệ của ta nữa, chính là muốn mưu tài hại mệnh rồi (tham tiền mà giết người)! Đã như vậy, ta cũng không khách khí nữa! Đạt Nhĩ huynh đệ và Tiểu Phi Hiệp nghe đây, chúng ta chỉ cần phòng vệ! Các ngươi nên chỉ lo phòng vệ thôi! Ngàn vạn lần đừng làm cho Tạp Lỗ đại nhân thất vọng đó! Còn nữa, nhớ lột sạch tất cả mọi thứ trên người hắn nhé!"

"Tuân lệnh, lão Đại!" Ba con cửu cấp long sủng nói xong đồng loạt đánh về phía ngân long Tạp Lỗ!

"Ha ha, ba con côn trùng nho nhỏ biết bay bát cấp mà dám nghĩ đến việc khiêu chiến cới Tạp Lỗ vĩ … a!" Nhưng cự long cửu cấp đỉnh giai kiêu ngạo còn chưa kịp đắc ý thì Đạt Nhĩ huynh đệ và tiểu Phi Long đã công kích khắp người hắn rồi. Thực lực ba thủ hạ này của Đoạn Vân đều ở cửu giai hậu kỳ, cũng chỉ kém thực lực của Tạp Lỗ cửu cấp đỉnh núi một chút thôi, nhưng bọn chúng lại có tới ba con, số lượng quá đủ để đền bù sự chênh lệch ít ỏi kia.

Không thể nghi ngờ gì nữa, cuộc chiến đấu ngay từ đầu đã có một kết cục không thể đảo ngược! Tạp Lỗ cơ hồ không còn có lực để hoàn thủ nữa. Hơn nữa trong quá trình chiến đấu, Tiểu Phi Hiệp lâu lâu lại đảo người ra tay đánh lén vài cái. Vì Đạt Nhĩ Ba và Đạt Nhĩ Khắc dù sao cũng là hai huynh đệ, việc ngươi tiến ta thoái cơ hồ như một tấm lưới trời không kẽ hở. Hơn nữa thân thể hắc long rất cường hãn và tốc độ thần kỳ của hai huynh đệ phối hợp với nhau, ngân long Tạp Lỗ quả thực bị ngược đãi thậm tệ! Luận về thân thể, ngân long làm sao có thể là đối thủ của hắc long chứ. Rồi vì tần suất công kích của Đạt Nhĩ huynh đệ rất cao, nên ngân long căn bản là không phát ra được ma pháp. Ma lực vừa mới ngưng tụ đến một mức nhất định, lập tức đã bị hai huynh đệ công kích đánh bật trở về. Nếu không nhờ có đặc thù của ma thú là rất ít xuất hiện việc ma lực cắn trả như loài người, thì một thân thực lực của Tạp Lỗ có thể đã phải nói lời trăng trối ở đây rồi!

Từng giây từng giây trôi qua, đoàn người Đoạn Vân cứ ngửng đầu hứng thú nhìn cuộc ' chiến đấu kịch liệt ' trên không trung. Rốt cục Long Tộc trưởng lão Tạp Lỗ cả người bị đánh teo tua thê thảm một lần nữa từ không trung rơi phịch xuống đất, cả người thương tích nằm trên mặt đất, rên rỉ vô lực. Khi vừa cảm giác được có gì đó không đúng, Tạp Lỗ từng thử chạy trốn, nhưng vô luận hắn chạy đường nào, đều bị tên Phi Long cứ nhàn nhã như đi chơi hoặc bị con thân ảnh hắc long xuất hiện ngăn phía trước hắn. Hắn cũng từng thử bắt giữ Đoạn Vân, nhưng bên người Đoạn Vân có Kiếm Thần Diệp Cô Thành, Phì Tử và Ngưu Ma Vương. Ba tên gia hỏa này một người cũng đủ để làm cho hắn ăn không tiêu rồi. Hơn nữa, khinh công của Đoạn Vân sau khi trải qua đặc huấn quân sự, cho dù là kiếm thánh cũng không có tốc độ biến thái như hắn.

Nhìn Tạp Lỗ ngã trên mặt đất thê thảm như vậy, Đoạn Vân cưỡi Phì Tử đến tận nơi xem. Bạn đang đọc chuyện tại TruyenFull.vn

"Tạp Lỗ đại nhân, ngài xem ngài còn muốn cướp nữa không?" Đoạn Vân trêu chọc.

"Ngươi, ngươi muốn làm gì? Ta … ta nói cho, nói cho ngươi biết, ta là Long Tộc! Nếu ngươi dám giết Long Tộc, gần vạn đầu cự long của Đường Cổ Lạp Sơn sẽ không buông tha cho ngươi đâu!" Tạp Lỗ một lần nữa uy hiếp Đoạn Vân, bất quá ngữ khí của hắn rõ ràng không được cường ngạnh như lúc trước nữa, thực ra hắn bây giờ cũng chẳng có bao nhiêu khí lực nữa.

Đoạn Vân cười cười, dùng một ánh mắt coi thường nhìn Tạp Lỗ vô cùng suy yếu nói: " Nghe đây, bây giờ bắt đầu cướp đây! Đem Không Gian Giới Tử giao ra đây!"

"Lão Đại, Không Gian giới tử của hắn ta lấy rồi! Trước khi biến thân hắn đem Không Gian giới tử giắt vào răng. Bất quá bị hai huynh đệ Đạt Nhĩ đánh cho một cú đến răng cũng phải rụng!" Tiểu Phi Hiệp nói với Đoạn Vân.

"Ái chà, hay lắm! Biết tiết kiệm rồi đó! Được rồi, xem trên người hắn còn có cái gì đáng giá không cướp tiếp đi! Được rồi, mấy cái rănng bị rớt ra ở đằng kia cũng phải thu lại cho ta, sau này đưa cho bọn Cáp Lợi chế tạo trang bị!" Đoạn Vân vừa tiếp nhận giới tử vừa đánh giá cẩn thận Tạp Lỗ đang nằm rên rỉ trên mặt đất. Trong ánh mắt tham lam của Đoạn Vân, Tạp Lỗ không khỏi cảm thấy sợ hãi. Hắn cố gượng dùng đến chỗ khí lực cuối cùng của mình muốn đứng lên, nhưng không thành công.

"Ngươi muốn làm gì, ta nói cho ngươi biết, ngươi nếu dám giết Long Tộc chúng ta, lời nguyền tử vong của Long Tộc chúng ta sẽ làm cho rồng ở khắp thiên hạ truy sát ngươi đến chết!" Thần sắc Tạp Lỗ rất bối rối. Nếu mình bị người kia lột ra để chế tạo trang bị, vậy mình không phải chết oan sao!

"Lời nguuyền tử vong? Cái quái gì vậy!" Đoạn Vân hỏi hắc long huynh đệ.

"Lão Đại, lời nguyền tử vong của Long Tộc chỉ có những người trong Long Tộc phát ra khi bị người giết chết khuất nhục, sẽ cho làm cho người giết hắn bị lưu lại một vết ấn ký vĩnh viễn. Như vậy, những con rồng khác chỉ cần vừa thấy người kia là biết hắn là người người giết rồng!" Đạt Nhĩ Khắc giải thích cho Đoạn Vân.

"À, Long Tộc cường hãn như vậy mà có chiêu như vậy sao! Bọn họ sợ chết như vậy sao? Yên tâm đi! Tạp Lỗ đại nhân, chúng ta dù sao không có thâm cừu đại hận! Đoạn Vân ta sẽ không vô cớ giết ngươi đâu! Bất quá …" Đoạn Vân vốn không nghĩ đến việc giết mấy cái con rồng ngu như heo này!

"Cái gì? Ngươi là Đoạn Vân sao? Đoạn Vân nhất thời vang danh khắp trên đại lục hả!" Tạp Lỗ vừa nghe Đoạn Vân nói mình là Đoạn Vân thì giật nảy người.

"Sao thế, Tạp Lỗ đại nhân biết ta sao? Xem ra danh khí của ta cũng không tệ lắm, đến ngay cả Long Tộc cũng biết!" Đoạn Vân cười cười, rồi không thèm để ý. Theo những viên thuốc của gia tộc lan ra khắp cả đại lục, cái tên Trung hoa Đoạn Vân cũng vang danh khắp hang cùng ngõ hẻm trên đại lục.

"Ta đương nhiên biết ngươi rồi! Ta bay cả ngàn dặm đến Thiên Long chủ yếu là muốn tìm ngươi! Thật không ngờ lại gặp ở chỗ này! Nhưng lại … bất quá ta hy vọng Đoạn Vân tế tự đại nhân có đại lượng, không cần để bụng những chuyện cỏn con." Lúc này Tạp Lỗ làm ra bộ dạng một người tốt

Điều này làm cho Đoạn Vân rất khó hiểu! Rốt cuộc đây là chuyện gì nhỉ?


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.