Bạc Hà Đen

Chương 27



Tháng tám.

Trời nóng như lửa, không một gợn mây.

Tấm lưng của một chàng trai cao gầy xuất hiện trên con đường đầy bóng cây xanh. Cậu nghiêm chỉnh mặc đồng phục trường học màu đen có in dòng chữ ”Trường trung học Sao Thủy”, cặp sách treo ở trên vai, tay trái cậu cắm trong túi quần, tay phải thoải mái dắt một chiếc xe đạp màu đỏ, thảnh thơi đi bộ ở con đường. Một cô gái cột tóc đuôi sam, hai tay túm lấy quai cặp sách ở hai bên, vừa đi vừa hào hứng nói chuyện, ”Tôi nói cho cậu, Nhan Vũ cậu ấy…”

Máy quay chậm rãi cắt ngang qua, khuôn mặt đẹp trai của chàng trai xuất hiện trước màn ảnh, miệng cậu đang nhai vật gì đó, đôi môi khẽ chuyển động, thỉnh thoảng lại thổi ra bong bóng màu xanh lá cây tròn trịa. Cô gái trừng mắt lườm cậu, cậu nhún vai, rất nhanh nuốt lại bong bóng cao su trở về trong miệng tiếp tục nhai, tỏ vẻ thờ ơ, dáng dấp cà phất cà phơ.

Cô gái dừng lại, giận dữ hét lên: ”Này, Tiếu Mông! Cậu có nghe tôi nói không?!”

Chàng trai tên Tiếu Mông dừng chân, nhìn cô gái đang trừng mắt với mình, đột nhiên cậu cúi người xuống, ánh mắt cháy bỏng nhìn cô, tay trái chậm rãi tiến về phía mặt cô…

Có hương hoa thoang thoảng trong làn gió ấm thổi qua, đối diện với con ngươi đen láy của Tiếu Mông, trong chớp mắt cô ngẩn người, đến khi ngón tay đối phương chạm đến làn da cô mới hồi phục tinh thần, hoảng hốt lùi về phía sau hai bước, ”Cậu, cậu định làm gì?!”

Tiếu Mông không trả lời, dựng xe ở ven đường, không quan tâm đến tiếng thét chói tai của cô, dùng tay kéo cô qua, nhặt lấy cánh hoa đỏ thắm nho nhỏ dính trên trán cô, rồi nở nụ cười xấu xa, ”Cậu nghĩ tôi muốn làm gì?”

Cô gái vừa lúng túng vừa tức giận, giẫm chân hét lên, ”Tiếu Mông, tên chết tiệt nhà cậu, dám đùa tôi…”

”Tôi đùa cậu lúc nào? Rõ ràng cậu nghĩ nhiều mà thôi…” Tiếu Mông nháy mắt nói.

”Ai nghĩ nhiều! Tôi không hề nghĩ cậu muốn hôn tôi!”

”Thật không phải sao? Vậy tại sao cậu đỏ mặt?”

”Ai đỏ mặt?! Tôi không đỏ mặt, tôi nóng quá thôi!”

”Chậc, thành thật thừa nhận cậu mơ mộng về tôi có tốt hơn không?”

”A a a! Quỷ mới mơ mộng về cậu! Người tôi thích là Nhan Vũ!!!”

”CUT…”

Đây là trường quay của bộ phim ”Hành tinh khác”, vừa quay vừa chiếu phim, bây giờ đã gần đến tập cuối cùng.

Kịch bản của bộ phim này được tập đoàn Tinh Tế đo ni đóng giày cho các thành viên nhóm nhạc Bạc Hà Đen, lấy bối cảnh ở một nơi xa xôi hẻo lánh thuộc Châu Âu, đồng thời mời đến các stylist nổi tiếng tạo ra những kiểu tóc và quần áo thời thượng cho các diễn viên trong đoàn làm phim, cộng với độ nổi như cồn của Bạc Hà Đen từ khi ra mắt đến nay, tỷ suất người xem ”Hành tinh khác” vẫn rất cao, bỏ xa những bộ phim thần tượng khác phát sóng cùng khung giờ. Đài truyền hình TBB và truyền thông đều cho rằng dự kiến tập cuối của bộ phim sẽ vượt xa tỷ suất kỷ lục người xem tập cuối bộ phim ”Nắng ấm” của Thư Trầm và Lam Khả Lâm năm trước.

Trên thực tế, tổng hợp nội dung các bộ phim thần tượng thì cũng chỉ là chuyện yêu đương của trai tài gái sắc. Dù bộ phim có hoành tráng đến đâu cũng không thoát khỏi nội dung nhàm chán cũ rích.

Tình yêu trong bộ phim được chia thành bốn phân đoạn, hoàng tử bạch mã Tô Trạch Vũ đem lòng yêu cô bé lọ lem có vẻ ngoài bình thường, chuyện tình yêu khôi hài và trong sáng của Trạm Tuyền ngây thơ và nữ sinh tinh nghịch, Lê Tử Tịnh hiền lành thẳng thắn gặp gỡ cô bé hạt tiêu táo tạo… Nội dung chính chủ yếu tập trung vào chuyện tình tay ba của Khuất Hàn, Du Vụ và Mạc Âm – nữ diễn viên phim truyền hình thần tượng đang nổi tiếng hiện nay.

Khuất Hàn đóng ”Nhan Vũ”, Du Vụ trong vai ”Tiếu Mông” và Mạc Âm diễn vai ”Mễ Tĩnh”, ba người là bạn từ thuở ấu thơ, cùng nhau lớn lên. Nhan Vũ là một chàng trai xuất chúng nhưng vừa lý trí vừa lạnh lùng, Tiếu Mông lại là một cậu trai có vẻ ngoài ngỗ ngược và ngang ngạnh. Mễ Tĩnh thích Nhan Vũ trước, nhưng vì tính cách lạnh lùng của đối phương khiến cô hiểu lầm anh không thích mình, vì giao tình và hôn ước giữa hai gia đình nên anh mới bị ép buộc phải chấp nhận cô. Nhan Vũ không biết tình cảm của cô, nghĩ rằng cô thích Tiếu Mông nên mất hết ý chí. Sau khi cả hai chia tay Mễ Tĩnh và Tiếu Mông ra nước ngoài du học, Tiếu Mông dần dần bước vào trái tim của Mễ Tĩnh, hai người chính thức yêu nhau. Ngay lúc hai người hạnh phúc ngọt ngào, Nhan Vũ gặp tai nạn giao thông, gọi điện cho Mễ Tĩnh. Anh cứ tưởng mình sắp chết, nói câu cuối cùng với cô: Tiểu Tĩnh, anh yêu em… Mễ Tĩnh về nước, Nhan Vũ đã thoát khỏi nguy kịch, cô ở bên chăm sóc anh. Trải qua cái chết một lần khiến Nhan Vũ không còn che giấu tình yêu của anh với cô, Mễ Tĩnh dần đáp lại tình cảm của anh, nhưng lại không từ bỏ được Tiếu Mông. Cả ba rơi vào tình huống bế tắc.

Nội dung kịch bản đã quá cũ rích, biên kịch còn sắp xếp một cái kết còn cũ rích hơn: Mễ Tĩnh phát hiện cô yêu Nhan Vũ hơn, Tiếu Mông cuối cùng tác thành cho họ, nhưng từ nhỏ cậu đã bị bệnh hiểm nghèo, sống không quá hai mươi tuổi, chống đỡ đến năm hai mươi mốt tuổi cậu qua đời. Hai năm sau, Mễ Tĩnh biết được sự thật khóc lóc thảm thiết, vào giờ phút bước vào lễ đường với Nhan Vũ cô đẩy anh ra rồi bỏ đi, trở lại thành phố cô và Tiếu Mông đã cùng nhau du học sống cuộc sống lặng lẽ, cô và Nhan Vũ đều suốt đời không kết hôn.

Cảnh quay ngày hôm nay là sau khi Mễ Tĩnh biết được chuyện Tiếu Mông mất hai năm trước, trái tim tan vỡ, nhớ đến những kỉ niệm nhiều năm trước.

Cảnh trước là cảnh Mễ Tĩnh và Tiếu Mông cùng nhau đến trường và về nhà hàng ngày, sau đó đoàn làm phim chuyển tới đại học Y, quay cảnh sau khi Mễ Tĩnh và Tiếu Mông thi đại học xong, hẹn cùng nhau đăng ký vào một trường đại học, Tiếu Mông thừa dịp Mễ Tĩnh không chú ý ở trên sân bóng rổ hôn trộm cô.

Bây giờ đang là kỳ nghỉ hè, sinh viên trong trường đại học Y cũng không nhiều. Tin tức đoàn làm phim ”Hành tinh khác” quay cảnh ở đây vẫn lọt ra ngoài do trong cuộc phỏng vấn của ”Nhân sinh rực rỡ” trước đó, Lê Tử Tịnh không cẩn thận lỡ miệng nói ra.

Bốn giờ chiều, lúc nhân viên đoàn phim đến thì xung quanh sân bóng rổ của trường đại học Y có hàng trăm người tụ tập đến xem náo nhiệt.

Đoàn người ầm ĩ và thời tiết nóng nực khiến Du Vụ ngồi trong xe van đợi lên diễn buồn bực không thôi, cậu không ngừng uống nước.

Đã sớm hoàn thành xong cảnh quay của mình, Tô Trạch Vũ, Lê Tử Tịnh ngoài mặt mỹ miều gọi là đến thăm và ủng hộ, thật ra cả đám ở trên xe cười nhạo Du Vụ.

Tô Trạch Vũ cười tủm tỉm nói, ”Cậu căng thẳng cũng bình thường thôi, nụ hôn đầu tiên trên màn ảnh mà, hơn nữa hôn trước mặt nhiều fan hâm mộ cuồng nhiệt, nếu là tôi tôi cũng sẽ căng thẳng thôi…”

Du Vụ không phản ứng, cậu tức giận trừng mắt nhìn Lê Tử Tịnh đang cười vô cùng sung sướng, ”Anh tên đầu sỏ gây chuyện, còn không biết xấu hổ mà cười!”

Lê Tử Tịnh ngừng cười, ngượng ngùng sờ đầu mình, ”Tiểu Vụ, anh thật sự không cố ý mà, xong việc anh mời cậu đi ăn coi như nhận lỗi, cậu tha thứ cho anh đi…”

Du Vụ không đáp, tiếp tục dùng ánh mắt giết người nhìn anh.

Tô Trạch Vũ nén cười an ủi cậu, ”Chúng ta làm diễn viên, sớm hay muộn cũng phải vượt qua cửa ải này thôi, thả lỏng đi.”

”Đúng thế, Tiểu Vụ, đừng xấu hổ nữa, cố gắng lên!” Trạm Tuyền nắm tay nói.

Du Vụ nghiến răng nghiến lợi, mấy tên đáng ghét này, nói dễ hơn làm… Họ thử diễn cảnh hôn môi trước hơn hàng trăm hàng ngàn cặp mắt của người hâm mộ thử xem!”

”Tiểu Vụ, đừng lề mề nữa, đạo diễn đang giục rồi…” Trợ lý gõ cửa xe nói.

Du Vụ thở dài, sửa sang lại tóc tai và quần áo, chết thì chết thôi! Dù sao cậu không thích phụ nữ, hôn vài cái mà thôi, không sao hết!

Lăn lộn trong làng giải trí một năm đồng thời đã tham gia diễn xuất trong hai bộ phim truyền hình, lúc này Du Vụ đã có khả năng có thể thay đổi biểu cảm bất cứ lúc nào. Xuống xe, cậu xóa bỏ hết vẻ phiền muộn, cả người trở nên tươi sáng rực rỡ, vẻ mặt hồng hào, bước chân nhẹ nhàng tiến đến, mỉm cười đầy thân thiện, liên tục vẫy tay chào nhóm fan đang hò hét tên cậu.

Tô Trạch Vũ đã đoán trước được tình hình, lấy ra một chiếc kính viễn vọng.

Du Vụ giả vờ bình tĩnh đối mặt với Mạc Âm đang mặc chiếc váy màu xanh dương nhưng trong lòng cậu bắt đầu bồn chồn.

Mạc Âm nhìn trẻ hơn tuổi thật, cô thật ra đã hai mươi hai tuổi, hơn Du Vụ ba tuổi. Ở cùng đoàn làm phim khá lâu, bình thường sau khi kết thúc công việc mọi người sẽ cùng nhau đi ăn khuya, lúc nghỉ ngơi rỗi rãi chờ đến cảnh quay tiếp theo sẽ nói chuyện phiếm với nhau. Quan hệ của Du Vụ và Mạc Âm khá tốt nhưng cũng chỉ là biểu hiện bên ngoài. Ngoại trừ biết đối phương cùng một công ty quản lý và một số bộ phim tương đối nổi tiếng của cô, Du Vụ không biết gì về Mạc Âm. Vẻ ngoài cô trong sáng hiền hòa, thật ra khá khôn ngoan, rất thực dụng, hơn nữa còn rất ỏn ẻn…

Du Vụ gặp nhiều dạng con gái như thế rồi, chưa đến mức ghét nhưng cũng không có cảm tình.

Đối với việc phải hôn người mình không thích, thể xác và tinh thần của Du Vụ đều bài xích. Tuy nhiên, cậu cố gắng động viên thuyết phục bản thân, đã chọn con đường này thì phải vượt qua mọi trở ngại, chỉ cần nội dung bộ phim cần, cho dù đối phương xấu như ma cũng phải hôn!

Mạc Âm nhận ra cậu căng thẳng, trêu chọc cậu, ”Có lần lén luyện tập trước không?”

Du Vụ cười ngượng, ”Không cần…”

Ánh sáng, máy quay, thu âm đã sắp xếp ổn thỏa, các khán giả cuồng nhiệt cũng bị staff mời đến chỗ cách đó rất xe để duy trì yên tĩnh. Ngồi ở dưới tán ô to đạo diễn lớn giọng nói, ”Du Vụ, Mạc Âm, sẵn sàng chưa? Được rồi chúng ta bắt đầu quay…”

”Được rồi!”

”OK, tất cả vào chỗ, ACTION…”

Một nụ hôn, NG mười một lần mới được thông qua.

Sau một ngày dài quay phim, staff chuẩn bị kết thúc công việc, khán giả thấy nhiều giờ đồng hồ trôi qua mà không được chụp ảnh và ký tên nên cũng từ bỏ dần dần giải tán, nhưng các phóng viên như ong vò vẽ vỡ tổ xông về phía Du Vụ.

Tập cuối không có preview, để tăng rating, ”Hành tinh khác” vẫn cần tuyên truyền, đoàn làm phim tự nhiên sẽ không ngăn cản họ. Du Vụ và Mạc Âm dù rất mệt mỏi cũng phải ngoan ngoãn ở lại nhận phỏng vấn.

”Du Vụ, cậu không phải cố ý NG chứ?” Một phóng viên nam ra vẻ đồng cảm cười ám muội, đặt ra câu hỏi.

Du Vụ cười khổ trong lòng, nhưng trên mặt vẫn tỏ ra sợ sệt, ngạc nhiên và thẹn thùng, ”Sao tôi có thể làm thế được, đây là thiếu tôn trọng đối với chị Mạc Âm!”

Tất cả các phóng viên đều hoàn nghi, vẻ mặt từ chối cho ý kiến.

Mọi người đều biết hỏi loại chuyện này sẽ không có được câu trả lời chính xác, sau khi đùa giỡn vài câu, một nữ nhà báo hỏi Mạc Âm, ”Chị cảm thấy nụ hôn của Du Vụ thế nào?”

Mạc Âm mất tự nhiên sờ tóc, mơ hồ nói, ”A, cũng được…”

”Du Vụ, đây là nụ hôn đầu tiên trên màn ảnh của cậu phải không? Cậu cảm thấy thế nào?”

Du Vụ mỉm cười nụ cười, khéo léo kéo chệch hướng, “Được diễn xuất với chị Mạc Âm, tôi cảm thấy rất vinh hạnh.”



”Hai người có thể chia sẻ về trải nghiệm một nụ hôn đáng nhớ của bản thân được không?”

Mạc Âm sẵng giọng, ”Đừng hỏi người khác vấn đề xấu hổ như thế.”

Du Vụ lắc đầu, ngước mắt nhìn trời tỏ vẻ không quan tâm.

Những phóng viên này không buông tha cậu, người gây sự lại hỏi cậu lần nữa.

Cậu ngẩn ngơ một chút, trải nghiệm nụ hôn khó quên sao…

Hôn môi với người mộng du, có lẽ rất khó quên…

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.