Bắc Phái Đạo Mộ Bút Ký

Chương 41: 41 Bất Lực 41




Đại địa cung cấp quốc gia, đây là nguyên văn lời Diêu Ngọc Môn nói lúc ấy.
Có ba chữ cấp quốc gia, đồ vật được khai quật lên tất nhiên cũng thuộc về nhà nước.
Văn vật cấp quốc gia là gì?
Mọi người bình thường có lẽ ít tiếp xúc với đồ cổ, vậy tôi nói cho các bạn nghe.
Độc nhất vô nhị, đại quốc trọng khí! Đây chính là văn vật cấp trấn quốc.
Dựa theo cấp bậc được viện bảo tàng Cố Cung bình xét mà nói bao gồm văn vật cấp đặc biệt, văn vật cấp một, cấp hai, cấp ba của quốc gia và văn vật bình thường.
Những thứ như Kim Lũ Ngọc Y cũng chỉ được xếp vào văn vật cấp đặc biệt, đây là bởi vì Kim Lũ Ngọc Y không phải độc nhất vô nhị, cho đến tận ngày nay theo số lượng thống kê chính xác đã phát hiện được tổng cộng hai mươi mốt chiếc Bán Kim Lũ Ngọc Y.
Những văn vật cấp trấn quốc đều là cao hơn Kim Lũ Ngọc Y, ví dụ như các loại Trường Tín Cung Đăng, những thứ đó đều là trọng khí của quốc gia độc nhất vô nhị.


Ví dụ như Tư Mẫu Mậu Đỉnh, Tứ Dương Phương Tôn, bộ chuông nhạc của Tăng Hầu Ất, Thanh Đồng Huyết Phương Lôi, Mã Đạp Phi Yến, tất cả đều là văn vật cấp trấn quốc
Vì sao khi ấy Diêu Ngọc Môn lại nản lòng thoái chí muốn rút lui?
Thời đại này, những thứ này không thể để lọt ra nước ngoài chỉ có thể lưu thông ở thị trường trong nước, nhưng cũng không có ai dám nhận, bởi vì mặc kệ bạn có hậu thuẫn lớn đến thế nào đi nữa, người mua người thu thập có lợi hại đi nữa, kết quả cuối cùng thường chỉ có một.
Vĩnh viễn được lưu giữ bảo tồn tại viện bảo tàng quốc gia.
Những thứ này một khi xuất hiện, lãnh đạo phía trên nhất định sẽ điều tra đến cùng, cuối cùng sẽ được tặng thêm một phần quà lớn đó là chung thân vĩnh viễn sống trong nhà lao.
Rong ruổi đi trộm mộ bốn mươi sáu năm, Diêu sư gia Diêu Văn Trung người được mệnh danh là quỷ nhãn đoạn long mạch, vào 17/10/2017 cũng đã “trúng đạn”, người bình thường không biết được rằng chính là bởi vì ông ta đã động vào thứ không nên động vào nhất.
Diêu Ngọc Môn muốn rút lui là bởi vì cô ấy sợ hãi, nhưng như vậy anh em họ Tôn lại không vui.

Bầu không khí lúc đó rất khẩn trương, sắc mặt Diêu Văn Sách tóc húi cua âm trầm sợ hãi, ý kiến hai bên không hợp nhau, giương cung bạt kiếm.
Bạn hỏi tôi lúc ấy có sợ không à?
Nói thật, tôi lúc đó bảy phần sợ hãi, ba phần tò mò.

Sợ hãi điều gì không cần nói nhiều nữa, tôi tò mò là không biết cảnh tượng bên trong cửa đá phía sau địa cung là như thế nào? Giống như đối mặt với thế giới mới không biết gì cả, bên tronng có văn vật cấp trấn quốc nào chưa xuất hiện hay không?

Không biết được.
Chúng tôi lúc ấy chỉ là một đội nhóm nhỏ của Bắc phái, khi đó trong nghề những nhóm lợi hại hơn chúng tôi có rất nhiều, cho dù mở được cửa địa cung, cho dù phá được đá cơ quan đóng cửa để đi vào bên trong, sau khi lấy được đồ vật bên trong thì chúng tôi cũng không thể gánh được hậu quả để lại, bạn dám bán vậy thì xong đời.
Tín hiệu bộ đàm ở phía dưới không tốt, vẫn là tôi kể sự việc đang xảy ra cho Vương thủ lĩnh.

Bên trong bộ đàm im lặng hồi lâu.
“Các vị”, đèn bộ đàm sáng lên, giọng nói của Vương thủ lĩnh truyền ra từ trong bộ đàm.
“Lão đại, lão tam, Vân Phong, anh em họ Diêu nói đúng, việc này ....!việc này đã vượt quá phạm vi mà chúng ta có thể thoát thân an toàn, mọi người lên đây đi.

Lão nhị...!không tìm lão nhị nữa.”
Nghe được lời của Vương thủ lĩnh nói, lão tam bình thường luôn bình tĩnh giờ vò tóc, hai mắt anh ấy đỏ bừng như lên cơn điên vậy, chân không ngừng đạp tảng đá lớn, “Mẹ nó! Mẹ nó! Con mẹ nó!”

Cửa đá lớn khổng lồ vẫn sừng sững không hề di chuyển, chỉ có bụi rơi xuống giữa không trung, Tôn lão tam bất lực ngồi trước cửa đá vò tóc.
Sống mũi tôi chua chua, cũng có chút khó chịu, nhị ca là thành phần hay gây cười trong nhóm chúng tôi, anh ấy đột nhiên mất tích chắc cũng lành ít dữ nhiều, chúng tôi muốn cứu người nhưng không tìm thấy chút dấu vết nào của anh ấy, anh ấy cứ như vậy đột nhiên biến mất trong ngôi mộ Tây Chu này.
Ngoài áp lực này, điều khiến chúng tôi không thể đi vào vẫn còn một nguyên nhân vuu cùng thực tế khác, đó là bởi vì đá cơ quan đóng cửa ở phía sau cánh cửa.
Đá cơ quan đóng cửa hay còn gọi là đá phong cửa, là một trong những thủ pháp phòng trộm mộ thời cổ đại, rất nhiều ngôi mộ chôn cất đều sử dụng loại đá cơ quan này.

Ví dụ như mộ chôn cất của Minh Thần Tông Chu Dực Quân, chính là Vạn Lịch Hoàng Đế, bên trong mộ đó có một tảng đá cơ quan đóng cửa dài một mét sáu, đây là một loại cơ quan thuật của mộ táng.
***Được dịch và biên bởi iinatrans



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.