Bác Quân Nhất Tiêu Thời Không Sai Lệch

Chương 11: Chương 11




...Chiến Ca, em cùng anh đều đoạt giải ở Kim Ưng lễ, chúng ta cùng đứng trên một sân khấu, cùng ngồi chung một dãy ghế, chỉ là không còn cùng nhau.

Chúng ta đừng quên nhau, chỉ giả vờ không quen nhau thôi được không? Đối với em như vậy là đủ rồi.Anh nhất định phải sống thật tốt, nếu không sẽ có lỗi với việc em đã không làm phiền đến anh....5/8/2028, Chiến Ca lần thứ hai sinh nhật không có anh bên cạnh, tiểu phú bà những năm trước chuẩn bị quà cho em đều là một cặp, năm nay vẫn như trước, thói quen của cô ấy vẫn không đổi, chỉ là nửa còn lại em đã không biết nên dành cho ai nữa rồi....5/9/2028, bảo bảo ra đời rồi, em đã phát weibo hình ảnh đang bế bảo bảo trên tay, anh đã xem được chưa.


Không biết lúc trước anh có đọc qua bài đăng trên siêu thoại này chưa, họ nói chúng ta hợp nhau đến chín mươi lăm điểm, 5/9 chính là ngày họ lấy làm kỉ niệm của couple Bác Quân Nhất Tiêu, bảo bảo cũng sinh vào ngày này, quả thật là trùng hợp.Chiến Ca, anh biết không, Ninh Hinh cùng Tử Văn đã để em là người đặt tên cho bé con, em cân nhắc rất nhiều cái tên hay, cuối cùng lại cân nhắc đi cân nhắc lại hai cái tên là Vân Hi cùng với Sở Tiêu, đều mang ý nghĩa an nhàn, tự tại, không bị bó buộc.

Em suy nghĩ rất lâu, cuối cùng vẫn là cảm thấy Vân Hi nghe hay hơn một chút, nếu là anh thì anh sẽ chọn cho bé con cái tên nào nhỉ?...Chiến Ca, anh biết gì không, hai năm cố gắng Ninh Hinh gần đây nấu ăn cũng tốt hơn rất nhiều rồi, em ấy đã không còn làm cháy nồi, cháy chảo nữa, cũng không bỏ nhầm đường muối, mùi vị so ra cũng rất tuyệt, nếu như không phải tận mắt thấy người nấu là cô ấy em sẽ nghĩ anh đã quay trở về mất.


Xem kìa, em lại nhớ anh nữa rồi....5/10/2028, Chiến Ca chúc anh sinh nhật vui vẻ.Chúng ta vốn dĩ không phải là không thể nhưng anh lại chưa từng hỏi em rằng liệu chúng ta có thể hay không? Chiến Ca, em chỉ muốn nói với anh rằng em muốn chờ thêm một chút rồi mới buông tay....Chiến Ca, chúc mừng năm mới, em lại dùng thời gian rảnh coi lại bộ phim Trần Tình Lệnh năm ấy một lượt, anh nói xem, những năm qua em đã coi đến thuộc cả rồi, nhưng em vẫn muốn xem nó thêm thật nhiều lần....Chiến Ca, anh biết không, em rất thích coi phần hậu trường mà đạo diễn đã gửi riêng cho chúng ta, em cùng anh đường đường chính chính ở cạnh nhau sánh vai.

Thời gian đó, thật tốt, chỉ là hồi ức đã qua, không còn cách quay trở lại nữa rồi.Là bởi vì những vì sao không biết nói, hòn đá chẳng thể nở hoa, sau khi đi qua những cơn mưa mùa hạ và gió tuyết mùa đông, thì ra chúng ta vẫn chẳng thể ở bên nhau.....



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.