Vở kịch nhỏ đêm thất tịch (Vì thời điểm tác giả viết chương này vào đúng đêm thất tịch nha mấy nàng)
Nhân vật chính: Bác sĩ Bạch, An Ninh
Khách mời đặc biệt: Đọc giả bất tài nhà cửu cửu tương
Kẻ đọc lời thoại của lời thoại của diễn viên với khán giả: Cái này tác giả bán độc quyền cho Tiểu Hoán Hùng.
Trên bãi cỏ dưới trời sao --
Tiểu Hoán Hùng và cửu cửu tương ngồi trên mặt đất, chỉ vào hai bóng người nằm trên bãi cỏ đang ngắm sao phía xa xa, Tiểu Hoán Hùng nói: "Tây Bì cậu nhìn xem, hai người họ ngửa đầu nhìn sao Ngưu Lang Chức Nữ sao? Thật là lãng mạn!"
Cửu cửu tương không cho là đúng bĩu môi, "Vậy thì có gì mà đẹp, ông đây muốn xem thịt!"
Tiểu Hoán Hùng nghĩ nghĩ, trầm tư nói: "Bác sĩ Bạch nóng lòng còn không ăn được đậu hũ nóng, thật làm cho người ta gấp gáp!"
Cửu cửu tương trầm trọng gật gật đầu, "Đó là đương nhiên, hôm qua cậu không xem bình luận sao? Ví dụ như Tiểu Bình lạnh nhạt, tiểu hồ ly, tiểu angel, tiểu a hoàng, tiểu zhunger, nắm gạo nếp.
Tiểu Thư Mặc, bí mật nhỏ, Tiểu Bạch... Định Tiểu Ly, Tiểu Ngư Nhi, tiểu charon... Đều nghiêm túc phát biểu ý kiến về việc nhào vào hay không nhào vào, vì thế mình không thể gấp gáp sao?
Đương nhiên còn của tính đến những người đang thầm gào thét trong lòng, cậu nỡ lòng nào!"
Tiểu Hoán Hùng: "..."
Cửu cửu tương: Theo mình thấy, chắc chắn bác sĩ Bạch không được!"
Xa xa người vẫn im lặng - An Ninh- quay đầu liếc cửu cửu tương, sau đó dè dặt nhìn về phía Dr. Bạch, dùng âm lượng êm ái nhất không làm tổn thương lòng tự trọn của anh, thử hỏi: "Thật ra, nếu có chướng ngài về chuyện đó cũng không phải không có cách chữa, đầu tiên phải chấn chỉnh tâm trạng, anh xem..."
Mới nói được một nửa, cô cảm thấy đầu váng mắt hoa, bị người khác đè, bị Dr. Bạch đè lên..
Đầu tiên An Ninh ngỡ ngàng, sau đó cô cảm nhận được bộ phận cứng rắn nào đó của bác sĩ Bạch đang từ từ cọ cọ vào bắp đùi của nàng, cô giật mình, "Anh làm gì vậy?"
"Chứng minh năng lực bản thân." Bác sĩ Bạch bình tĩnh nói.
".... Đây là vùng ngoại ô... Còn có một người một gấu đang nhìn..."
Tiểu Hoán Hùng và cửu cửu tương ngồi ở một bên, nó đẩy bả vai của cửu cửu tương, "Tây Bì cậu muốn ăn bỏng (bim bim) không?"
"Đừng quấy rầy mình, mình đang tập trung tinh thần xem, sắp nhào vào rồi! Sắp nhào vào rồi!" Cửu cửu tương liền ném Tiểu Hoán Hùng và bỏng qua một bên.
Tiểu Hoán Hùng nhất quyết không tha, lại sáp đến, "Tây Bì mau đi ăn bỏng, mình bao cậu, đi nhanh đi!"
Cửu cửu tương giận dữ, dùng lực vò đầu Tiểu Hoán Hùng, "Ăn ăn ăn, cậu chỉ có biết ăn thôi, không thấy được bên kia sắp nhào vào rồi sao! Cuối cùng cũng sắp xảy ra!"
Bác sĩ Bạch quay đầu lại nhìn qua, sau đó bế An Ninh lên, đi vào trong lều nhỏ...
Cửu cửu tương: "Ahhh! Không phải chứ?"
Tiểu Hoán Hùng nghiêm túc nói: "Tây Bì, nhìn trộm là không có đạo đức...?"
Cửu cửu tương vén tay áo lên, cầm thịt trực tiếp đánh lên đầu Tiểu Hoán Hùng, tức giận nói: "Trong nhà hát đã không cho bà đây xem sảng khoái, cô không nên quá vô sỉ, Tiểu Hoán Hùng vì sao cô lại muốn từ bỏ chứ!!!!"