Lúc này khoảng hơn mười giờ sáng, ở trong phòng khách Tân Hiếu Uyên đang nằm trên ghế salon xem tivi, vợ ông thì căm điện thoại tựa hồ đang cày, phim gì đó.
Trông thấy Tần Duyệt bỗng nhiên thức dậy đi rửa mặt, Tân Hiếu Uyên có chút sững sở.
- Hôm nay con mình làm gì mà dậy sớm như vậy?
Vợ ông khẽ nhíu mày, cầm điện thoại không biết bận rộn cái gì đó:
- Không biết, ôi, ông đừng có làm phiền tôi, không thấy tôi đang bận à?
Tần Hiếu Uyên ngồi bật dậy, buông cái điều khiển tivi xuống.
Ông như thế nào cứ cảm thấy có gì đó không đúng, đến cùng là chuyện gì xảy ra?
Ông không biết diễn tả làm sao.
Đây là trực giác của một người cha...
Quả nhiên, nhìn Tần Duyệt chạy tới chạy lui sửa soạn bản thân, trong lòng Tân Hiếu Uyên kêu lộp bộp.
Đứa con này, tốc đô rửa mặt của nó nhanh hơn thường ngày, nó đang chuẩn bị làm một việc rất rất lớn nha!
Nghĩ tới đây, Tân Hiếu Uyên vội vàng mang dép đứng lên, cẩn thận không phát ra tiếng động đi đến phòng ngủ của Tân Duyệt, căm lấy điện thoại và mở màn hình lên...
Mật khẩu điện thoại là gì?
Hình như là: % $ $@
Mình có nên xem hay không?
Do dự cả buổi, Tân Hiếu Uyên vẫn là có chút không an tâm.
Trong lòng ông xuất hiện hai Tần Hiếu Uyên đấu tranh gay gắt.
Tân Hiếu Uyên A: Xem! Làm gì mà không thế xem, lỡ như có chuyện lớn xảy ra thì sao?
Tăn Hiếu Uyên B: Không nên xem, đây là đời tư của con gái mình mà
Sau một thời gian đấu tranh tư tưởng, điện thoại bỗng nhiên vang lên, Tân Hiếu Uyên bị tiếng chuông dọa đến giật mình.
Ông buông điện thoại xuống, rón rén chạy ra ngoài.
Sợ bị Tần Duyệt phát hiện.
Vợ ông thấy thế, lập tức cười khẩy một cái:
- Đồ không có tương lai! Đi xem lén chuyện đời tư của con mình!
Tần Hiếu Uyên mặt mũi đỏ ửng:
- Bà nói bậy bạ, đây làm sao được gọi là xem trộm chuyện đời tư của con gái? Tôi là một người có văn hoá, tôi là đang quan tâm quan hệ bên ngoài của con mình!
- Lại nói, cuối cùng tôi cũng không có xem nha!
Sau khi nói xong, Tân Hiếu Uyên bỗng nhìn vợ chằm chằm.
- Bà không thấy lo lắng à? Con gái của chúng ta đã trưởng thành bà không quan tâm à?
Bà trừng mắt nói:
- Ông gấp gáp thì được cái gì? Không lẽ gấp gáp thì được tích sự à? Chẳng lẽ tôi phải thay con kết hôn? Hay tôi sinh con hộ con gái luôn?
- Tôi nói cho ông biết, nếu như tôi lo lắng thì cũng bị ông làm cho tức chết rồi, Tân Hiếu Uyên tôi nói cho ông biết, thời mãn kinh của tôi thật vất vả mới đi qua, ông có để thời mãn kinh của tôi quay trở lại.
Tần Hiếu Uyên thở dài, giận mà không dám nói gì.
Tần Hiếu Uyên ngồi đàng hoàng ở trên ghế sa lon.
Vợ vừa qua khỏi thời kì mãn kinh, còn gái cũng đã qua tuổi dậy thì.
Theo lý thuyết đây là khoảng thời gian ít lo lắng nhất đối với Tân Hiếu Uyên.
Tham gia Group: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất (https://www.facebook.com/groups/546491997652063) để cập nhật sớm nhất các truyện HOT cũng như trao đổi các bộ truyện hay mà không phải đợi trên website