Bác Sĩ Thiên Tài Và Người Vợ Lẽ Không Dễ Động Tới

Chương 23: 23: Sống Dở Chết Dở




Vân Nhược Nguyệt trong mắt đầy châm chọc:” Không phải vương gia chưa từng quan tâm ta sao? Mặt của ta tốt hay không, liên quan gì đến ngươi?”Nhìn thấy ánh mắt châm chọc của Vân Nhược Nguyệt, Chu Hiên Thần càng trở nên tức giận, đôi mắt anh dường như đang chế giễu hắn ta.Lực đạo của hắn tăng lên, như muốn đem cằm nàng bóp vỡ ra, trong mắt lửa giận bừng bừng:” Đừng tưởng ngươi xinh đẹp liền có thể dùng những thủ đoạn quỷ quyệt quyến rũ bổn vương, ngươi ngay cả cái móng tay cũng không bằng.

Bổn vương chỉ muốn biết tại sao mặt ngươi lại như vậy, ngươi rốt cuộc có phải Vân Nhược Nguyệt không?”“ Ta đương nhiên chính là Vân Nhược Nguyệt, sao có thể giả dược.


Về phần độc tố trên mặt ta, là do mẫu thân mang đan dược chữa khỏi cho ta, sao vậy, vương gia, chuyện này cũng không được?” Vân Nhược Nguyệt cố tình không tiết lộ hệ thống không gian bí mật kia.Vì vậy cô đã dùng gia đình mình làm lá chắn để khiến Chu Hiên Thần cảm thấy bối rối.“ Thuốc của mẫu thân ngươi? Thuốc gì? Lấy ra cho bổn vương xem.”“ Độc tiểu đan, khi còn ở nhà mẫu thân đều dùng Độc tiểu đan trị liệu cho ta, lúc đầu ta toàn thân đều là độc tố, sau khi uống Độc Tiểu Đan, độc tố trên người ta đều biến mất.

Hôm qua ta dùng liều lượng lớn nên độc tố trên mặt bị tiêu trừ hết.

Không tin ngươi có thể phái người đến nhà hỏi mẫu thân ta.”Chu Hiên Thần cười khẩy:” Thuốc Độc Tiểu Đan này thật sự thần kỳ.


Trước đây mặt ngươi mãi không thể chữa khỏi, vậy mà nó có thể chữa khỏi trong một đêm.”“ Đúng vậy, ta cũng không thể tin được.

Phu quân, ngài có muốn thử không?” Vân Nhược Nguyệt chịu đựng cơn đau trên cơ thể, nhìn Chu Hiên Thần một cách nhẹ nhàng, nở một nụ cười quyến rũ rồi nháy mắt với hắn.Cho dù có đau đớn đến chết đi, nàng cũng chẳng mảy may quan tâm tới, huống gì là nhượng bộ hắn.Hơn nữa, người đàn ông trước mặt vô cùng hận nàng, cho dù nàng có khuất phục trước hắn, hắn cũng sẽ không buông tha cho nàng, vì vậy nàng sẽ không tự mình chuốc lấy nhục nhã nữa.Thay vì làm nhục bản thân, tốt hơn là chiến đấu với hắn.“Im ngay!” Chu Hiên Thần chán ghét buông tay sang khỏi cằm Vân Nhược Nguyệt:” Đừng dùng ánh mắt đó nhìn ta, ta không có hứng thú với ngươi.”Người phụ nữ này vậy mà dám nháy mắt với hắn, nàng ra quả thật vẫn không thay đổi bản chất của mình.“Phu quân, ngươi đừng quá lo lắng.

Ngươi không có hứng thú với ta, ta vì sao lại có hứng thú với ngươi chứ.


Lòng ngươi hận ta bao nhiêu, ta hận ngươi bấy nhiêu, chúng ta như nhau mà thôi.” Vân Nhược Nguyệt cười bình tĩnh, đôi mắt nàng dần lạnh lẽo, không còn một chút tình cảm nào.Chu Hiên Thần giật mình, chuyện gì đã xảy ra với nàng ta?Trước đây nàng không giống như vậy, nàng khiêm tốn nhu nhược, nhìn thấy hắn liền trở nên run sợ, giống như một con nai sợ hãi, nhưng hiện tại, nàng tựa hồ như không hề để hắn vào trong mắt.“ Đừng có giở trò với bổn vương, hy vọng ngươi nói lời giữ lấy lời, sau này đừng quấy rầy ta.” Chu Hiên Thần nói xong, liền xoay người rời đi, bỏ mặc Vân Nhược Nguyệt ở đó.“Phu quân yêu dấu của ta cũng…đừng quấy rầy ta.” Vân Nhược Nguyệt nín thở nhịn đau, sau khi nói xong liền ngất đi.Thấy vậy Mộ Ly vội vàng đi theo Chu Hiên Thần:” Vương gia, phu nhân ngất rồi, có cần mời thái y tới cho nàng ta không?”Trong mắt Chu Hiên Thần hiện lên một tia đen:” Nàng ta xứng sao? Không cần gọi, để nàng ta tự mình chống đỡ.”“Hai mươi roi quả thật quá tàn nhẫn với nàng, nếu vương phi nương nương xảy ra chuyện gì thì nhất định Vân Khanh cùng hoàng thượng sẽ tra hỏi, đến lúc đó chúng ta phải làm thế nào?”“ Vân Khanh dạy con gái không tốt, để nữ nhi làm bậy trong phủ của ta, bổn vương chưa trách hắn có đứa con gái đầu kém cỏi, hắn có tư cách gì mà dám chất vẫn bổn vương?”“Đúng vậy, bây giờ Vương phi xử lý như thế nào?” Mộ Ly hỏi“Kéo về Phi Nguyệt Các, sống chết mặc nàng ta, không được can thiệp.”Nhìn thấy bóng lưng hờ hững của Chu Hiên Thần, Mộ Ly lại nhìn Vân Nhược Nguyệt bằng ánh mắt thương cảm.Thật ra vị vương phi này cũng không phiền toái như vậy, nhưng tại sao lại là nữ nhi của Vân Khanh..



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.