Bác Sĩ Thiên Tài

Chương 1261: Cười cái rắm



Truyền thông tạo thế đã xong, một khi đã khoe khoang khoác lác nói chính mình có thể chữa trị bệnh cho lão phu nhân Marie, đương nhiên Tần Lạc phải bắt tay vào chữa trị. Trì hoãn quá lâu sẽ không có lợi cho danh tiếng Tần Lạc.

Đây không phải là chuyện giật gân, quả thực bệnh tình của lão phu nhân Marie cực kỳ nghiêm trọng, chỉ cần bất cẩn một chút thôi, không chỉ không thể chữa khỏi bệnh mà còn khiến cho lão phu nhân cưỡi hạc về trời.

Người già như gỗ mục, chỉ cần chạm nhẹ cũng vỡ. Sức khỏe của bà ấy rất yếu, không thể dùng phẫu thuật, cũng không thể dùng thuốc nặng.

Thế nhưng điều này không có nghĩa là hoàn toàn không có hy vọng.

Tây Y chú trọng tới, ví dụ đau đầu thì trị đầu, đau chân thì trị chân. Nếu như dùng phương pháp Tây Y để chữa bệnh chảy máu não cho lão phu nhân Marie, biện pháp duy nhất chính là phẫu thuật não. Vấn đề là tình huống não bộ của bà rất phức tạp, tuổi đã cao, có dám mổ hộp sọ của bà không?

Tại sao bao nhiêu chuyên gia hàng đầu thế giới không dám phẫu thuật cho bà? Đó chính là nguyên nhân.

Thế nhưng Trung Y khác.

Trung Y khám bệnh theo chỉnh thể. Ví dụ bệnh chảy máu não, trước tiên phải đi tìm nguyên nhân gây bệnh, sau đó chữa trị phần ngọn, giải quyết phần gốc.

Tần Lạc tổ chức họp báo, thông báo với giới truyền thông rằng bệnh của lão phu nhân Marie "không chữa được". Đây chính là tự tay phá vỡ con đường của mình, cũng là vì sau này khi tìm ra phương pháp chữa khỏi bệnh sẽ gây nên cơn chấn động cực lớn.

Thật ra ngay từ lần đầu tiên nhìn thấy lão phu nhân, Tần Lạc đã biết điểm nào cần thiết cho sự "bình phục" của bà.

Nên nhớ rằng người bình thường nằm trên giường bệnh lâu ngày, ít nhiều đều trở nên gầy gò trong khi đó lão phu nhân Marie nằm trên giường bệnh cả chục năm, cho tới tận bây giờ bà vẫn béo tốt.

Điều này nói lên cái gì?

Chứng tỏ một điều bộ máy tiêu hóa của bà cực tốt, có thể hấp thu hoàn toàn chất dinh dưỡng.

Nếu như xem xét trên góc độ Tây Y, chuyện này hoàn toàn không có liên quan tới căn bệnh chảy máu não. Thế nhưng xét theo góc độ Trung Y, đây chính là điều hy vọng có thể chữa khỏi bệnh.

Công năng dạy dày ruột của bà rất tốt nên việc đầu tiên Tần Lạc muốn làm chính là dùng liệu pháp "thuốc chén".

Trước tiên dùng thuốc tăng cường cơ thể, khỏe mạnh, bồi bổ máu huyết và khí lực cơ thể, tăng cường cảm giác sự sống của bà.

Đợi khi thể chất của bà đã đầy đủ, có thể chấp nhận phương pháp châm cứu hay liệu pháp cứu hỏa. Tần Lạc có thể yên tâm, đủ dũng khí trừ bỏ máu đọng trong não của bà. Đương nhiên muốn làm điều này phải có sự hỗ trợ của Thái Ất Thần Châm, đệ ngũ châm.

Điều thần kỳ của Thái Ất Thần Châm là không cần chụp X-quang để kiểm tra, không cần dao laser để làm phẫu thuật. Hơn nữa nó hoàn toàn không có tác dụng phụ với cơ thể người. Khắp thiên hạ này, đại khái chỉ có mình Tần Lạc có ky thuật "giải phẫu" này.

Có lẽ tốn một chút thời gian nhưng Tần Lạc tin tưởng rằng hắn có thể khiến lão phu nhân Marie tỉnh lại. Ít nhất hắn có thể cải thiện rất nhiều tình trạng bệnh tật của bà so với bây giờ.

Sau khi Tần Lạc và hai tiền bối: Cố Bách Hiền, Lý Tử Nhân thương lượng xong, định ra một đon thuốc bổ dùng cho lão phu nhân Marie.

Tần Lạc giao đơn thuốc cho Vương Dưỡng Tâm, căn dặn anh ta tự mình tới những quầy thuốc Trung Y lớn mua thuốc, anh ta tuyệt đối không được giao đơn thuốc cho người khác. Đây là chuyện vô cùng quan trọng, chỉ có thể tin tưởng người nhà. Nếu như để những người khác đi mua thuốc, người ta bỏ thêm vào đó một vài độc dược thì sao?

Sau khi làm xong mọi chuyện, Tần Lạc nói với phó tổng thống Jackson ở bên cạnh:

- Từ hôm nay tôi sẽ cho lão phu nhân Marei uống thuốc Trung Y. Thuốc này có thể bồi bổ cơ thể cho bà, khiến bà khỏe mạnh, có nhiều sức sống hơn.

Phó tổng thống Jackson gật đầu, ông ta nói vẻ lo lắng:

- Tôi có thể lấy mẫu thuốc này cho người đi kiểm nghiệm được không? Không nên quá quan trọng. Không phải tôi không tin y thuật của Mr Tần mà tôi lo thuốc Trung Y có thể tạo nên thương tổn gì đó với sức khỏe mẹ tôi. Ngài cũng biết, bây giờ sức khỏe của bà ấy rất yếu, thật sự không thể có bất kỳ sai lầm nào.

- Tôi rất quan tâm.

Tần Lạc sầm mặt nói:

- Mr Jackson, nếu như bác sĩ Bush, Brooklyn hay bác sĩ Aoi kê đơn thuốc cho mẹ ngài, ngài cũng cho người mang thuốc của bọn họ xét nghiệm sao?

- Sẽ không đâu.

Phó tổng thống Jackson nói:

- Bọn họ đều kê đơn thuốc tây. Trên bao bì của thuốc có nói rõ thành phần dược.

Tần Lạc cực kỳ khó chịu trong người, hắn suýt chút nữa không nhịn được nhào tới, độc ác cắn cho ông ta mấy cái … đương nhiên nếu như toàn thân ông ta không có lông.

Đúng vậy. Đây chính là nguyên nhân chính khiến Trung Y không nhận được sự tin tưởng của đa số người dân trên thế giới.

Bởi vì trong mắt bọn họ, Trung Y không phải là khoa học, không có dụng cụ phân tích và kiểm nghiệm.

Chính vì như vậy bọn họ không thể xác định được chất lỏng đen xì đó khi uống vào bụng sẽ có những phản ứng nào.

Thế nhưng Tần Lạc hoàn toàn không có cách nào phản kích khi đối mặt với những nghi ngờ này.

Bởi vì hắn không phải là một nhà khoa học, không phải nhà nghiên cứu, hắn không có cách nào giải thích cho người ta biết bên trong củ tam thất có bao nhiêu thành phần vi lượng, khi nó kết hợp với một vài loại cây thuốc khác sẽ sinh ra phản ứng hóa học gì…chưa có ai dạy hắn những điều này. Lý Thời Trân, Trương Trọng Cảnh không, Hoa Đà cũng không, tất cả những bậc tiên hiền Trung Y hoàn toàn không nghĩ tới sau này Trung Y sẽ phải đối mặt với những vấn đề này.

- Mr Jackson, thực tế xét thái độ vô lễ của ngài, tôi có thể chấm dứt hợp đồng ngay lập tức.

Tần Lạc buồn bực nói:

- Thế nhưng tôi không làm như vậy. Làm vậy chỉ chứng minh tôi không tự tin với y thuật của mình, không tự tin với Trung Y dược,… đợi sau khi tôi sắc xong thuốc, ngài có thể lấy đi xét nghiệm. Thế nhưng tôi nhắc nhở ngài hãy mang đi xét nghiệm trong lúc nó còn nóng bởi vì với thuốc Trung Y mà nói, uống thuốc khi nóng và uống thuốc khi lạnh hoàn toàn khác nhau.

Không phải các người muốn nghiên cứu Trung Y sao? Vậy các người cứ nghiên cứu cho tốt.

Thế nhưng thuốc Trung Y thần kỳ ở chỗ, số lượng nhiều một chút hay ít một chút cũng hoàn toàn khác nhau, nhiệt độ cao hơn hay lạnh hơn cũng có sự khác biệt rất lớn về hiệu quả của thuốc. Nếu như dùng phương pháp nghiên cứu của Tây Y để nghiên cứu thuốc Trung Y, sẽ hoàn toàn không thể làm được. Hãy cứ tìm ra sai lầm của chúng tôi đi?

- Cám ơn Mr Tần đã hiểu cho tôi.

Rốt cuộc phó tổng thống Jackson cũng khiến Tần Lạc lần đầu tiên chịu thua, trong lòng ông ta sảng khoái như uống thuốc kích thích vậy. Thế nhưng niềm vui sướng này của ông ta sớm tan thành mây khói vì ông ta nghĩ bản thân mình đường đường là phó tổng thống của nước lớn nhất thế mà luôn bị ăn quả đắng trước mặt gã thanh niên này, bị gã đùa bỡn như trong lòng bàn tay … thắng lợi nhỏ này thật sự có quan trọng không?

"Thắng lợi cuối cùng nhất định thuộc về mình" phó tổng thống Jackson thầm nghĩ. Khi đó ông ta có thể thu được sự ủng hộ tài chính khổng lồ từ các đầu sỏ Tây Y dược. Điều này cực kỳ quan trọng, trợ giúp rất lớn cho ông ta trong cuộc bầu cử sang năm.

- Tôi hoàn toàn không hiểu.

Tần Lạc thẳng thắn nói ra suy nghĩ thật sự của mình. Dù sao mọi người cũng không phải bè bạn, tuyệt đối cũng không thể trở thành bè bạn. Không phải mi chết thì ta mất mạng. Sao lại có thể giữ mối quan hệ thân mật như này?

Hơn nữa mình chỉ là một người bình thường, nếu như mình tức giận, bộc phát một chút cũng không có nghiêm trọng, ai ai cũng có thể hiểu. Nếu như một phó tổng thống tức giận, hình tượng của ông ta trong lòng người dân Mỹ sẽ bị ảnh hưởng.

- Ha ha.

Phó tổng thống Jackson cười vẻ xấu hổ. Đọc Truyện Online Tại Truyện FULL

- Cười cái rắm.

Tần Lạc nói.

Tiểu Linh sửng sốt hỏi:

- Bác sĩ Tần, câu này cũng dịch sao?

- Dịch đi.

Tần Lạc nói.

Tần Lạc trong tâm trạng vui vẻ từ chỗ phó tổng thống Jackson quay về. Hắn đi vào thăm Hồng Phu đang nằm dưỡng thương ở tầng một.

Bởi vì Tần Lạc đã bôi một lượt bột phấn Kim Dũng ở ngoài miệng vết thương nên vết thương tiến triển rất tốt. Vấn đề là trong khoản thời gian ngắn Hồng Phu không thể vận động nếu không làm ảnh hưởng tới vết thương, khiến rách miệng.

Tần Lạc tán gẫu với Hồng Phu mấy câu, đồng ý cho người đi mua sữa chua cho nàng sau đó tươi cười đi ra.

Tần Lạc đi tới phòng khách, thấy hai ông già Cố Bách Hiền và Lý Tử Nhân đang ngồi uống trà, tán gẫu vì vậy Tần Lạc chạy lên lầu tìm Lâm Hoán Khê.

Vì tối hôm qua Lâm Hoán Khê ngã xuống sàn nên sáng nay nàng nói không khỏe. Tần Lạc không cho nàng đi theo mình tới chỗ phó tổng thống Jackson, để nàng ở lại trong phòng nghỉ ngơi. Còn về người phiên dịch, Tiểu Linh có thể làm được, khả năng tiếng Anh giao tiếp của cô gái này rất tốt.

Khi Tần Lạc đẩy cánh cửa phòng, hắn nhìn thấy chiếc giường đôi trống trơn, chăn đệm gọn gàng, đồ đạc trong phòng cũng ngay ngắn. Mặc dù chỉ là ở tạm, Lâm Hoán Khê vẫn cho rằng đó là tổ ấm nho nhỏ của hai người.

Cánh cửa toilet đóng, Tần Lạc đi tới gõ cửa, gọi to:

- Hoán Khê.

Không ai trả lời.

Tần Lạc đẩy cửa đi vào trong. Trong toilet cũng trống trơn. Thế nhưng trong chén có hai bàn chải đánh răng, chúng tỏ ban sáng nàng đã dùng.

- Chẳng lẽ đi mua sắm?

Tần Lạc thầm nghĩ.

Tần Lạc lấy di động, ngay khi hắn đang định bấm số gọi cho nàng thì nhìn thấy tờ giấy ở đầu giường: mình tìm được bà ấy rồi.

Mình tìm được bà ấy rồi … "bà ấy" chính là phụ nữ.

Cô ấy đã tìm được một người phụ nữ, người phụ nữ đó …

Tần Lạc thầm kinh hãi, hắn vội vàng bấm gọi số của Lâm Hoán Khê.

"Xin lỗi. Số điện thoại bạn gọi đã không liên lạc được."

Trong điện thoại vang lên tiếng trả lời lạnh như băng.

Tần Lạc cầm điện thoại vội vàng chạy xuống tầng một.

- Hoán Khê, em nhất định không được xảy ra chuyện.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.