Bác Sĩ Thú Y

Chương 65: 65: Đừng…mà





Lúc ngồi vào bàn ăn, mặt Bạch Lê đã đỏ bừng.

Buổi tối Đới Mi giảm cân nên chỉ ăn một chút đã chạy đi cầm cây gậy hình con mèo ngộ nghĩnh chơi với mèo con, tính tình cô ấy rất hòa nhập, có lẽ là do người nhà nuôi dưỡng cô ấy như một đứa con trai, làm cho cô ấy lớn lên chỉ thích những em gái xinh đẹp và mềm mại, chẳng hạn như Bạch Lê.

Khi còn đi học, cô ấy đã quan tâm đến rất nhiều nữ sinh, thậm chí khi con gái bị bọn con trai bắt nạt, cô ấy là người đầu tiên lao vào đánh nhau với những chàng trai to cao hơn mình.

Sau khi bức màn thời đi học buông xuống, tất cả mọi người mỗi người một hướng, chỉ có Bạch Lê vẫn đối xử tốt với cô ấy, không phải vì cô ấy tốt, mà là vì tính tình của Bạch Lê tốt, mặc dù vì sợ xã hội nên cô khác với người bình thường, không thể có những mối quan hệ xã hội bình thường, nhưng cô là một người bạn rất tốt và cũng là một đồng nghiệp rất tốt.

Chỉ cần Đới Mi giao nhiệm vụ cho cô, Bạch Lê nhất định sẽ hoàn thành trong vòng hai ngày và giao cho cô ngay, hiệu quả công việc của cô ấy là hạng nhất, phẩm hạnh tốt đến mức không còn gì để nói, là Đới Mi có cung cấp mối quan hệ và sự tin tưởng không cần đặt trước.

Mặc dù bọn họ không làm việc trong thời gian dài, nhưng Đới Mi đã sớm nhận ra những khó khăn và lạnh lùng trong xã hội, và thậm chíăn còn nhiều lần bị bóp nghẹn.


Nhưng ở trước mặt Bạch Lê, cô chưa bao giờ lo lắng mình bị lừa dối.

Bạch Lê luôn giữ nội tâm được yên bình và trong sáng, từ quá khứ chođến hiện tại thậm chí cả tương lai.

Đới Mi từng nghĩ có thể sánh được với bạch lê phải là loại nam sinh sạch sẽ, học rất giỏi, hay cười thẹn thùng, ngoan ngoãn, không biết nói dối, không hút thuốc không uống rượu, không có tật xấu.

Nhưng vào lúc này, khi nhìn hai người đang làm các món ăn trong bếp, cô đột nhiên cảm thấy trên đời này, người đàn ông duy nhất có thể sánh với Bạch Lê chỉ có Thẩm Ám thôi.

Bởi vì Bạch Lê ở bên cạnh Thẩm Ám, ngay cả những cử động nhỏ nhất, đều lộ ra vẻ hạnh phúc.

Khi Bạch Lê rửa tay xong đi ra, mới nhận ra rằng Đới Mi đã rời đi, cô đã gửi một tin nhắn WeChat, chỉ có hai từ, cực kì tiêu sái: 【Đi đây】
Khi Thẩm Ám bước ra khỏi phòng tắm, Bạch Lê đã ngủ trên giường, một nửa khuôn mặt của cô vùi vào gối, chỉ lộ ra chiếc mũi và đôi môi ửng hồng.

Anh tắt đèn, nằm xuống cạnh cô rồi ôm người vào lòng.

Trên người cô gái nhỏ thơm ngào ngạt, anh ôm một hồi, không nhịn được cúi đầu hôn lên cổ của cô, Bạch Lê bị đánh thức, co vai lại trốn trên giường, không ít lần bị Thẩm Ám moi ra.

Anh hôn lên môi cô và giữ chặt cô bằng tay còn lại.

Bạch Lê run rẩy sau khi bị hôn, hai tay mở ra ôm lấy cổ của người đàn ông, cả người cô bị ép sát vào người anh, cũng tự nhiên cảm thấy thứ cọ vào đùi trong chân cô vừa nóng vừa cứng.


Lòng bàn tay ấm áp của anh trượt vào quần áo của cô, dễ dàng bao phủ sự mềm mại của cô, đầu ngón tay khẽ gẩy gẩy, Bạch Lê thút thít và rùng mình.

Anh cười rồi hôn cô hết cỡ, hôn lên rốn nhạy cảm của cô, mở rộng hai chân cô ra, áp đôi môi mỏng lên tiểu huyệt của cô, liếm khiến cô run rẩy rồi phun ra dịch mật hoa.

Thẩm Ám cầm lấy dương vật đã cương cứng, trượt vài cái trên hoa huyệt ẩm ướt của cô rồi đút vào đến tận gốc.

“A …” Bạch Lê bị đâm đến phát khóc, da đầu tê dại, ngửa cổ lên, ngón tay nắm chặt cánh tay củangười đàn ông, thân thể không tự chủ được run lên.

Thẩm Ám hôn lên môi cô, hướng bụng dưới của cô đẩy vài cái, tiểu huyệt kia thít chặt khiến cho anh đạt đến khoái cảm vô cùng, anh kéo hai chân Bạch Lê vòng qua eo mình, rồi giữ chặt eo cô mà thao mạnh bạo hơn.

Tiểu huyệt như bị ngập nước, đâm mạnh vào, phun ra rát nhiều dâm thủy.

Bạch Lê bị đâm đến mức liên tục lắc đầu, nước mắt trào ra, cô bất lực khóc, “Bác sĩ Thẩm ……Đừng mà……”
Thẩm Ám hôn lên môi cô, giọng khàn khàn nói: “Anh nhanh lên.



Anh đâm vào mấy chục lần, khiến Bạch Lê trực tiếp đạt đến khoái cảm tột độ, lại lật người lại, từ phía sau tiến vào, đè cô ấy xuống phía dưới, giữ chặt eo cô, đánh vào cặp mông trắng nõn mềm mại.

Cả khuôn mặt Bạch Lê vùi vào ga giường, bị chèn đến mức vừa khóc thút thít vừa rên lên.

Thẩm Ám nghiêng người liếm hôn tấm lưng đang run rẩy của cô, Bạch Lê bị liếm bởi đôi môi và đầu lưỡi nóng bỏng khiến cho da đầu tê dại, bụng run lên vài cái, mu bàn chân dựng thẳng, nàng khóc hồi lâu rồi lại ngất đi một lần.

Thẩm Ám bị thít chặt không kìm được kêu lên một tiếng, anh rút ra đeo bao vào, rồi đi vào lần nữa, tăng tốc đâm vào hàng chục lần, mút cổ Bạch Lê, gầm nhẹ một tiếng rồi bắn ra.

.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.