Bậc Thầy Phản Diện

Quyển 1 - Chương 58: Tà kiếm vô địch



"Dừng tay!" Định Tĩnh sư thái đi ra, lạnh lùng nói: "Nhạc Bất Quần, có phải ngươi hại chết Định Dật sư thái không?"

Nhạc Bất Quần ngửa lên trời cười lớn: "Định Dật lão ni cô kia quá ngoan cố, Nhạc mỗ nói như nào cũng không chịu nhường nửa phần tịch tà kiếm phổ. Cuối cùng Nhạc mỗ chỉ đành tiễn nàng về tây thiên thôi."

Định Tĩnh sư thái cực giận nhảy lên nhào hướng Nhạc Bất Quần. Đỗ Dự mở to tròng mắt khẩn trương nhìn Nhạc Bất Quần đấu cùng Định Tĩnh sư thái. Tuy nghe nói Nhạc Bất Quần lợi hại nhưng đến cùng lợi hại như nào?

Định Tĩnh sư thái một chưởng nội lực hồn hậu, khí thế dâng cao bổ hướng Nhạc Bất Quần. Nhạc Bất Quần vẫn không động thủ chỉ khẽ cười lạnh.

Ninh Trung Tắc ho ra máu vội kêu lên: "Định Tĩnh sư thái cẩn thận, tốc độ của hắn…"

Nàng còn chưa kịp nói hết, chưởng tâm của Định Tĩnh sư thái đã bổ hướng ngực Nhạc Bất Quần, chỉ cần nội lực vừa ra là đủ để Nhạc Bất Quần phun máu thương nặng. Nhưng là bàn tay của nàng run run, nội lực chấn động không thể phát ra. Đơn giản vì ngực Định Tĩnh sư thái đã bị đâm thủng. Máu tươi của nàng nhuốm đỏ thanh bào. Từng giọt từng giọt nhỏ xuống mặt đất.

Thân hình quỷ mị của Nhạc Bất Quần đã chớp lên xuất hiện sau lưng Định Tĩnh, quay đầu lại khẽ yêu kiều cười, thần tình ngại ngùng kia ngay cả nữ nhi Nhạc Linh San cũng không bằng: "Định Tĩnh sư thái, Nhạc mỗ lần này tới không định về tay không. Phái Hằng Sơn đã sớm có thâm thù đại hận với mỗ, mỗ hôm nay huyết tẩy Hằng Sơn."

Hắn từng bước đi qua, Định Tĩnh sư thái phun máu tươi, mắt mở lớn trừng trừng nhìn Nhạc Bất Quần, cuối cùng đầy không cam ngã xuống.

Mọi người không khỏi lạnh run. Cao thủ hạng nhất Định Tĩnh sư thái ngay cả chéo áo Nhạc Bất Quần cũng không chạm được đã chiến tử viên tịch!

"Sư phụ!" Một đám nữ đệ tử nhào đến kêu khóc.

Định Nhàn chưởng môn vội quát lên: "Đệ tử phái Hằng Sơn nghe lệnh, kết kiếm trận ngăn địch!" Nàng nhìn ra được Nhạc Bất Quần luyện xong tịch tà kiếm phổ tốc độ quỷ mị, Ninh Trung Tắc thương nặng dưới kiếm của hắn, Định Tĩnh sư thái thì một kiếm toi mạng!

Nhạc Bất Quần từng bước ép sát, nữ ni phái Hằng Sơn dần lùi bước.

Định Nhàn quát: "Đệ tử chữ Nghi bảo vệ đệ tử khác, mau lui về Huyền Không tự, khởi động cơ quan. Vi sư ngăn lại Nhạc Bất Quần, mau!"

Đối diện với Nhạc Bất Quần là Định Nhàn ở giữa, Đỗ Dự, Bất Giới, bà bà câm, Nghi Lâm, Lệnh Hồ Xung ở hai bên! Ninh Trung Tắc trọng thương và Nhạc Linh San chỉ có thể đứng nhìn, chờ vận mệnh phán xét! 

Chiến đấu bắt đầu! Đỗ Dự khẽ huýt ám hiệu, Nghi Lâm đột nhiên khẽ mở miệng, từ từ niệm chú ngữ: "Như thị ngã văn. Nhất thì phật trú nam hải tân lăng già sơn đinh…"

Nhạc Bất Quần khẽ sửng sốt, cười lớn nói: "Đáng nhẽ phải niệm hướng sinh chú mới thông minh a!"

Tiểu ni cô xinh đẹp này niệm như bồ tát giảng kinh, thiên hoa bay múa, phe mình nghe được như lọt vào tiếng trời nhưng rơi vào tai Nhạc Bất Quần thì hắn thấy vô cùng khó chịu, nghe đến tâm phiền ý loạn, phẫn nộ quát: "Im miệng!"

Đây là bước cờ đầu tiên của Đỗ Dự, lăng già kinh của Nghi Lâm! Lăng già kinh nhiễu loạn tâm thần, giảm thấp tốc độ. Mỗi giây tốn 1 điểm pháp lực của Nghi Lâm, hạ thấp 20% tốc độ di chuyển của kẻ địch, 20% xác suất đánh trúng. Độ ưu tiên 12 điểm.

Nếu như phe mình không đủ nhanh thì làm đối phương chậm lại! Đây chính là chiến thuật của Đỗ Dự!

Nhạc Bất Quần tâm phiền ý loạn bắt đầu bất an rống giận! Nội lực của hắn hùng hậu như nào chứ, thanh âm bén nhọn như đao, thân hình nhỏ bé của Nghi Lâm khẽ run lên suýt không duy trì được.

Định Nhàn sư thái thấy vậy vội hô phật âm, thanh âm nàng bình chính trung hòa, bình tĩnh lại hờ hững: "Bồ đề vốn không phải cây, gương sáng không phải đài, vốn không phải một vật, sao dính trần ai? Nghi Lâm mau tĩnh tâm."

Nghi Lâm sắc mặt trắng bệch, luôn miệng xưng dạ, thanh âm bình tĩnh lại tiếp tục tụng niệm.

Nhạc Bất Quần thấy chiêu này vô dụng với tiểu ni cô, nàng lại càng thêm tụng niệm nên càng chán ghét hơn, một kiếm xông qua chém giết! Tốc độ hắn lúc này đã bị giảm 20% nhưng quỷ ảnh trùng trùng, lãnh khí âm trầm có thể thấy tốc độ nhanh đến như nào!

Bà bà câm thấy nữ nhi gặp nạn thì hừ lạnh một tiếng, thân hình cũng như quỷ mị bổ chưởng hướng Nhạc Bất Quần. Bất Giới hòa thượng sợ lão bà nữ nhi gặp nguy, càng thêm khẳng khái ném xú hài làm ám khí hướng Nhạc Bất Quần. Đào cốc lục tiên kêu lên lao vào trận chiến, trước giờ họ chưa từng ngại đánh nhau.

Nhất thời, lấy Nhạc Bất Quần làm trục, cao thủ toàn trường chuyển động vòng xoáy quanh hắn. Đỗ Dự dùng vạn lý độc hành bay hướng Nhạc Bất Quần.

Tốc độ bà bà câm nhanh, tốc độ Nhạc Bất Quần cũng không kém, nháy mắt hai người đã giao thủ mười mấy lần. Chỉ nghe phốc phốc hai tiếng, bà bà câm sắc mặt trắng bệch, bại trận lui xuống. Thực lực của nàng còn kém xa Nhạc Bất Quần nắm giữ tịch tà kiếm phổ!

Nhạc Bất Quần thấy phái Hằng Sơn có nhiều cao thủ vậy cũng có chút cố kỵ, trường kiếm muốn đâm thủng đầu vai bà bà câm thì hai cái xú hài đã đến bên mồm. Nhạc Bất Quần sau khi tịnh thân, tâm tính giống như nữ tử, thích sạch sẽ sao chịu để hai cái xú hài làm bẩn mình nên thu kiếm, bà bà câm thừa cơ trốn thoát. Hắn giận dữ muốn đuổi theo thì bị đào cốc lục tiên xông lên ngăn lại.

Sáu kẻ này là cao thủ vây công, tuy võ công không bằng Nhạc Bất Quần nhưng thân pháp quỷ dị thêm vào võ công hợp kích, mà lại bọn họ giống hệt nhau, Nhạc Bất Quần vừa thấy sơ hở thì nháy mắt cái không rõ ai với ai, nhất thời khó mà đánh chết.

Lệnh Hồ Xung cũng giơ kiếm xông lên. Nhưng kết quả đối chiến này lại làm Đỗ Dự khẽ nhíu mày. Lệnh Hồ Xung lúc này kiếm pháp đã không yếu hơn Nhạc Bất Quần nhưng tốc độ hoàn toàn không thể so sánh. Càng chết người là tiểu tử này cố kỵ quan hệ sư đồ, căn bản không dám đánh hết sức với Nhạc Bất Quần. Vây công mấy chiêu không những không đâm trúng Nhạc Bất Quần mà còn phá hoại thứ tự phe mình!

Nhưng lúc này còn có Đỗ Dự! Hắn không vội dùng độc châm mà lấy ra quải trượng đầu rắn, khẽ sờ.

Nhạc Bất Quần là người không phải thần! Chưởng môn phái Hằng Sơn Định Nhàn sư thái, Lệnh Hồ Xung học được độc cô cửu kiếm, Bất Giới hòa thượng, bà bà câm, đào cốc lục tiên, Nghi Lâm, Đỗ Dự, nhiều người như vậy vây công hắn. Hắn dù tốc độ quỷ mị, thân pháp nhanh vô cùng cũng khó tránh khỏi tinh lực phân tán.

Thế là Đỗ Dự đánh lén thành công! Hắn phun ra xà độc Lam Phượng Hoàng đặc chế, độ ưu tiên 20 điểm, độc tố thương tổn 30 điểm, càng chết người là hiệu quả tê liệt giảm nửa tốc độ di chuyển!

Đây là bước cờ thứ hai của Đỗ Dự! Nhạc Bất Quần một thân công phu 90% ở tốc độ. Nếu không có thân pháp quỷ dị, hắn có thể một kiếm giết chết Định Tĩnh sư thái sao?

Đỗ Dự đầu tiên bố trí Nghi Lâm giảm 20% tốc độ đối phương, lại thêm hiệu quả tê liệt nên giờ tốc độ Nhạc Bất Quần giảm mạnh.

Nhạc Bất Quần và bà bà câm thấy cơ hội sao chịu bỏ qua, đôi thiết chưởng của phu thê này đánh đến. Nhạc Bất Quần hừ lạnh một tiếng, trường kiếm vung ra như thiểm điện! Bà bà câm hét lên một tiếng, bàn tay bị Nhạc Bất Quần đâm thủng, máu tươi đầm đìa.

Bất Giới cuồng nộ cuối cùng nắm chặt cơ hội, một quyền đánh lên Nhạc Bất Quần. Nhạc Bất Quần đảo lui hai bước, nhỏ ra một ngụm máu tươi, sắc mặt càng thêm xanh đen.

Hắn đột nhiên khẽ uốn người, tốc độ càng thêm điên cuồng! Cho dù dính debuff liên tục nhưng vẫn không ai có thể ngăn cản lại Nhạc Bất Quần! Trường kiếm của hắn quỷ dị vô cùng, vượt qua phòng ngự của Bất Giới hòa thượng đâm vào giữa eo bà bà câm.

Bà bà câm phun máu tươi trọng thương u ám lui trường. Phe Đỗ Dự mất đi một cao thủ!

Bất Giới hòa thượng tuy dũng mãnh nhưng tốc độ Nhạc Bất Quần quá nhanh đã vượt qua hắn đâm hướng Đỗ Dự trốn tránh phía sau.

Hắn đã rất hận Đỗ Dự, trường kiếm khẽ rung như thiểm điện đâm hướng chóp mũi Đỗ Dự. Đỗ Dự dùng hết 20 điểm nội lực, văng ra ba cây độc châm, đâm trúng Nhạc Bất Quần, tạo thành 1 điểm thương tổn 16 điểm thương tổn độc dược.

Đỗ Dự khẽ giật mình, 20 điểm nội lực của hắn tạo thành 21 điểm thương tổn vật lý nhưng chỉ có 1 điểm phá phòng ngự. Như vậy phòng ngự của Nhạc Bất Quần ít nhất đã là 20 điểm, điểm sinh mạng ít nhất hơn 100 điểm! Chỉ có độc dược vẫn còn hữu hiệu!

Nhạc Bất Quần như uống thuốc điên, càng thương nặng thì càng quỷ dị, một kiếm sát mặt Đỗ Dự làm máu tươi tung tóe, nửa bên mặt của Đỗ Dự bị kiếm đâm ngang. Nghi Lâm hét lên một tiếng, Bất Giới hòa thượng đầy giận dữ lao vào.

Nhạc Bất Quần cũng không vội giết Đỗ Dự, trường kiếm trong tay khi đông khi tây phiêu hốt bất định, mỗi lần công kích đều có thể làm phe Đỗ Dự - phái Hằng Sơn thương nặng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.