Ta lần thứ hai nhấn mạnh lại phải thật sự thành tâm, hy vọng tên này nghe lời, nếu nghe thì tốt, không nghe thì chỉ có thể mắc kẹt ở đây thôi.
E hèm, thật ra thì cũng có con đường khác đi ra, nhưng sẽ có nghiệp chướng nhất định, với 30 triệu thì mình cũng không liều như vậy đâu.
Hắn trong lòng cười nhạo, nhìn Hoắc Vũ như vậy, hi vọng lúc này lão gia tử họ Hoắc đã gọi lại được bảy hồn phách của Hoắc Vũ rồi.
Hoắc Vũ nhìn cảnh tượng vừa rồi cũng sợ hãi, hắn không mâu thuẫn với bất cứ điều gì tôi nói.
Trung thực làm như tôi nói.
Quỳ về phía gấu đen, cho dù trong mắt có chút tức giận, nhưng là tức giận ta, không phải gấu đen.
Than ôi…
Thật sự là bất lực, nếu không phải vừa rồi đánh chết tên nhóc này thì cơn giận của tên nhóc vẫn còn ở trên gấu đen, hắn hận gấu đen đã nhốt hắn ở nơi này.
Hắn ghét cái bóng mà con gấu đen đã phủ lên hắn.
Vì vậy, tôi đã cố gắng hết sức để chuyển mối hận thù này cho tôi.
Tôi hy vọng cậu bé hôi hám này có thể thực sự hiểu được ý định tốt của tôi
Nhưng...
Phải nói rằng, sự tức giận này đã được chuyến sang tôi, trên thực tế...
Không pahir mình đang gây rắc rối cho bản thân mình sao?
Anh chàng này, giống như Hà Thiếu, sẽ luôn gây rắc rối cho tôi. Điều đó không quan trọng. Dù sao tôi cũng hoan nghênh bất cứ ai gửi tiền.
Nghĩ đến đó lòng tôi rạo rực.
Dù sao những kẻ này, dù là mưu trí hay công phu, đều không phải là đối thủ của tôi, chưa kể tôi còn có một người như Long Vũ.
Anh chàng cứng cáp này thì không còn gì để nói, có anh chàng này ta căn bản không cần phải ra tay.
Nói như vậy, Long Vũ đã được anh trai cả phái đến để bảo vệ ta.
Có nghĩa là anh cả của tôi vẫn gặp một số khó khăn khi cho tôi ăn những quả trứng và có lẽ đã tính toán rằng Viên đá Tà Hoàng Thạch có thể bảo vệ tôi.
Tuy nhiên, điều gì đã xảy ra với "Bản đồ sông và núi Trấn Linh" giả mạo này?
Có thực sự là anh trai tôi đã làm điều đó?
Trong lòng nghi ngờ như vậy, anh nhìn tờ giấy đồng hồ màu vàng đã cháy trên tay Hoắc Vũ.
Chiếc đồng hồ màu vàng này có ngày chết của gấu đen, điều này để nói với gấu đen rằng bạn đã chết, vì vậy đừng bỏ lỡ thế giới nữa.
Chắc chắn rồi, con gấu đen dừng lại, nhìn tôi và cúi đầu chào tôi:
"Ngươi thực sự có thể hứa với ta rằng kiếp sau ta có thể đoàn tụ với con ta không?"
Trong hốc mắt thâm thúy, giọt nước mắt thuần khiết nhất đã rơi xuống.
Khi giọt nước mắt rơi trên mặt đất, môi trường xung quanh trong tích tắc thay đổi và sau khi một tia sáng trắng lướt qua, chúng tôi quay trở lại.
Bầu trời vẫn còn âm u, không phải là một ngày nắng lúc hoàng hôn, nhưng về khuya, vầng trăng trên bầu trời vẫn tỏa ra thứ ánh sáng kỳ lạ, cây cối xung quanh bị gió thổi xào хạс.
Thỉnh thoảng có một vài tiếng chim kêu.
Tôi rút dao rạch ngón giữa, ba giọt máu chảy ra từ miệng hang.
"Nợ đã trả xong, thành khẩn xin lỗi thì ân oán sẽ nguôi ngoai, đất sẽ hồi phục, mùa xuân năm sau hoa nở khắp nơi".
Ta nói xong liền nắm lấy Hoắc Vũ đang quỳ trên mặt đất, dùng bút vẽ xoa dịu lông mày của Hoắc Vũ.
"Ba hồn phách trở về, đi!"
Ba người chúng tôi, Long Vũ và Hoắc Vũ chậm rãi xuống núi, tình cờ gặp được ông Hoắc đang cầm một con gà trống lớn đi tới, tôi đưa tay cầm lấy phong bì từ tay ông Hoắc, đặt ở dưới mũi của Hoắc Vũ.
Sau đó liền nhìn thấy bảy đạo quang chui vào trong cơ thế Hoắc Vũ, trong chốc lát Hoắc Vũ đi thẳng tới cuối cùng.
Long Vũ bắt lấy, Hoắc lão gia có chút khẩn trương hỏi: