Tin nhắn này của Phương Vũ khiến Tạ Minh Triết hơi kinh sợ, cậu bỗng bật dậy khỏi giường.
Cậu đương nhiên chưa làm tấm thẻ này, nó vẫn luôn là ghi chú đầu tiên nằm trong sổ của cậu. Từ lúc gặp đại thần Phương Vũ ở trong game tới giờ đã hơn một tháng, lúc rảnh rỗi cậu cũng suy nghĩ tìm cách làm thẻ vong ngữ, nhưng tới giờ vẫn chưa có ý tưởng gì cả.
Lúc này, Phương Vũ đột nhiên nhắc lại chuyện cũ, Tạ Minh Triết cũng thấy rất có lỗi, bèn giải thích: “Xin lỗi, gần đây tui quá bận, dù vẫn nhớ việc này nhưng lại không có ý tưởng tốt nào.”
Phương Vũ nói: “Thẻ bài của Dụ Kha cũng do chú làm sao?”
Tạ Minh Triết ngẩn người: “Sao anh lại biết chuyện này?”
Phương Vũ hỏi: “Cậu có nhớ Triệu Hàm, vị tuyển thủ mà Dụ Kha gặp ở trận chung kết tại đại học Đế Đô không?”
Tạ Minh Triết: “Đương nhiên là nhớ.”
Cậu đã ở hiện trường tham gia toàn bộ vòng chung kết đêm đó, thực lực của cậu bạn Triệu Hàm kia cũng không tồi, ở trong trường cũng là dạng cao thủ hàng đầu, có điều là vẫn còn kém Dụ Kha một chút, cộng thêm thẻ quỷ mà Tạ Minh Triết lượng thân định chế cho Dụ Kha, Triệu Hàm bị Dụ Kha đánh bại cũng nằm trong dự đoán của cậu.
Cậu nhớ set thẻ Triệu Hàm dùng thuộc hệ thủy, hai ván đầu đánh theo lối khống chế chậm kéo trận, nhưng ở ván cuối cùng thì lại chọn bản đồ “Đất Cháy Cằn Cỗi” có tiết tấu nhanh nhất, đồng thời đổi một set thẻ hệ thủy khống chế mạnh tấn công nhanh một đợt… khoan đã, hệ thủy? Chẳng lẽ cậu ta có liên quan tới Lưu Sương Thành?
Nghĩ tới đây, Tạ Minh Triết lập tức hỏi: “Anh biết Triệu Hàm sao?”
Phương Vũ đáp: “Cậu ấy là một trong những hội phó của công hội Lưu Sương Thành, hôm đó sau khi trận đấu kết thúc, cậu ấy đã gửi video trận đấu cho tôi xem. Sau khi theo dõi trận đấu giữa cậu ấy và Dụ Kha thì tôi đoán là tất cả thẻ quỷ của Dụ Kha đều là chú làm. Với lại, mọi người trong group liên minh cũng cho là như vậy.”
Tạ Minh Triết toát cả mồ hôi, cứ tưởng mình che giấu rất tốt, ai dè tất cả mọi người đã đoán ra hết từ đầu luôn sao?
Cậu hơi hoài nghi hỏi: “Lúc thi đấu, tiểu Kha đã cố tình che logo của tác giả lại, tại sao mấy anh lại chắc chắn là do tui làm chứ? Biết đâu là tiểu Kha quen biết một người bạn biết làm thẻ quỷ thì sao?”
Phương Vũ nói: “Phong cách của cậu quá đặc biệt.”
Tạ Minh Triết: “Phong cách? Cách tui vẽ thẻ quỷ khác với thẻ nhân vật mà?”
Phương Vũ thản nhiên đáp: “Ý tôi là thiết kế kỹ năng, cái phong cách gợi đòn đó quá rõ ràng. Nhiếp thần còn nói, để đoán đống thẻ quỷ này có phải do Chú Béo làm hay không thì rất đơn giản, chỉ nhìn kỹ năng mà muốn đánh tác giả một trận nên thân thì chắc chắn đó là tác phẩm của Chú Béo.”
Tạ Minh Triết: “…”
Nhiếp thần, tui có cần cảm ơn lời khen ngợi của anh không? Tạ Minh Triết thật sự dở khóc dở cười, có điều Nhiếp thần nói cũng rất có lý, đôi lúc chính cậu cũng muốn đánh cho mình một trận khi nhìn lại những thiết kế quái lạ của đống thẻ bài kia.
Phương Vũ nói: “Khoảng thời gian trước tôi phải gấp rút phối hợp set thẻ đánh đoàn chiến, không có thời gian quan tâm tới chuyện chế tạo tấm thẻ này. Đúng lúc hai hôm nay rảnh rỗi, vả lại chú cũng có tạo thêm một nhóm thẻ quỷ hoàn toàn mới, thế nên muốn hỏi một chút xem chú có ý tưởng làm thẻ vong ngữ chưa.”
Phương Vũ dừng lại một chút rồi nói tiếp: “Tất cả mọi người đều nói chú sẽ tự xây câu lạc bộ Niết Bàn, đích thân ra mặt đánh giải chuyên nghiệp. Nếu chú cảm thấy chuyện làm thẻ cho tôi xung đột với câu lạc bộ của mình thì cũng có thể hủy bỏ giao ước giữa chúng ta, tôi sẽ không miễn cưỡng chú.”
Tạ Minh Triết sảng khoái nói: “Anh yên tâm, tôi đã đồng ý chuyện gì rồi thì sẽ không đổi ý. Vả lại, khi giao hẹn, việc đặt trước thẻ bài này không hề ảnh hưởng tới vấn đề bản quyền, cho nên cũng không tính là xung đột. Chỉ là hiện tại tui vẫn chưa tìm được ý tưởng làm thẻ vong ngữ. Đúng lúc hai hôm nay cũng rảnh rỗi, tui sẽ dành thời gian suy nghĩ thật kỹ, tìm được ý tưởng sẽ lập tức liên hệ anh.”
Phương Vũ gật đầu: “Vậy tôi cảm ơn trước.”
Tạ Minh Triết: “Đừng khách sáo, kéo dài việc này lâu như vậy cũng là lỗi của tui, tui sẽ nhanh chóng hoàn thành!”
Sau cuộc trò chuyện, Tạ Minh Triết lại lâm vào trầm tư một lần nữa.
Vị tuyển thủ Phương Vũ này khá đặc biệt, anh là đại đệ tử của người sáng lập hệ thủy Tô Dương, là vị đại sư huynh mạnh nhất trong bốn người của Lưu Sương Thành, cũng như là người đã khai sáng nên đấu pháp vong ngữ hoàn toàn mới. Là quán quân thể thức solo mùa giải thứ sáu, thực lực của anh đương nhiên thuộc hàng đầu liên minh, nhưng độ nổi tiếng lại không bằng nhị sư đệ Kiều Khê, mà nguyên nhân mấu chốt lại chính là tính cách quá mức cao ngạo của anh.
Nghe đồn, tuyển thủ mà đám phóng viên không muốn phỏng vấn nhất chính là anh. Anh cũng chưa từng tham gia các cuộc giao lưu với các fan, hay các buổi ký tên bán quà lưu niệm. Ngoài trừ những trận đấu anh phải đích thân có mặt, bình thường chưa từng liên hệ với các tuyển thủ khác, cũng như rất ít tham gia các loại hoạt động của liên minh. Hầu như anh chỉ ở Lưu Sương Thành trông nhà, tự chơi tự vui, có thể nói là một người hoàn toàn không thích ra ngoài.
Yêu cầu đặt thẻ của Phương Vũ vẫn luôn được Tạ Minh Triết ghi trong sổ, tiện tay mở ra xem, yêu cầu thứ nhất là sau khi thẻ bài chết sẽ khởi động khống chế quần thể cho kẻ thù, thứ hai là khởi động tăng trạng thái cho toàn bộ thẻ bài phe mình.
Dạng thẻ vong ngữ này chắc chắn sẽ là chìa khóa lật ngược tình thế vô cùng mấu chốt trên đấu trường, khi đối thủ đánh chết tấm thẻ này, không những sẽ bị dính khống chế quần thể, mà còn khiến toàn bộ thẻ bài của đối phương được tăng trạng thái, rất có thể trở thành một đợt lật bàn ngoạn mục.
Nếu là thẻ vong ngữ chỉ có thể phát huy hiệu quả khi chết đi, thì ý tưởng thiết kế cũng như số liệu chắc chắn sẽ hoàn toàn khác với những thẻ bài khác. Những thẻ bài khác cần cân nhắc tới năng lực sống còn, càng sống lâu thì càng được phóng nhiều kỹ năng hơn. Nhưng thẻ vong ngữ lại thuộc dạng “tự tìm đường chết”, nếu vậy, điểm thủ và máu cơ bản của thẻ bài sẽ thấp nhất, thấp đến mức dễ dàng bị đối thủ kết liễu ngay lập tức.
Nhưng mà đối thủ lại không hề ngu, biết đây là một tấm thẻ vong ngữ, sau khi chết mới có thể khởi động kỹ năng cực mạnh, trong lúc chiến đấu mà gặp loại thẻ này thì chắc chắn sẽ bị “quăng qua một bên”, mặc kệ mi.
Như vậy thì tốt nhất là mình nên tạo một kỹ năng tự hấp thu sát thương, sao cho đạt tới hiệu quả “đối thủ không đẩy ngã thì tui sẽ tự hút sát thương tự sát”, chỉ có như thế thì tấm thẻ này mới có thể phát huy được tác dụng cực lớn của mình trên đấu trường.
Vậy thì phải làm sao để thiết kế đây? Tạ Minh Triết cau mày suy nghĩ lâu thật lâu, nhưng vẫn không tìm được ý tưởng nào tốt cả.
Thấy không còn sớm nữa, Tạ Minh Triết đứt khoát dừng mạch suy nghĩ, trước hết nên ngủ một giấc dưỡng thần, ngày mai dậy, ở trạng thái tinh thần tốt nhất hãy suy nghĩ tiếp.
Tối đó cậu mơ một giấc mộng, thấy toàn bộ thẻ bài của mình đều chết cả, hết tấm này tới tấm khác đều bị giết rất thảm, hình tượng đẫm máu kia thật khiến người ta phải rùng mình sợ hãi. Có lẽ là cậu mãi nghĩ về thẻ vong ngữ trước khi ngủ, nên mới mơ thấy một giấc mơ kỳ quái thế này.
Hôm sau khi tỉnh dậy, Tạ Minh triết xoa cái đầu nhức nhối —— hình ảnh trong mộng rất thật, tất cả thẻ bài trước khi chết thảm đều nguyền rủa, gì mà “Mày sẽ chết không tử tế” hay “Tao có làm quỷ cũng sẽ không tha cho mày”. Đống lời kịch kinh điển trong mớ phim truyền hình đều xuất hiện cả, cậu mơ mà cũng phong phú phết.
Khoan đã, nhân vật nguyền rủa trước khi chết… Nỗi oan của Đậu Nga!
Cậu nhớ rất rõ đây là một tác phẩm cậu đã học trong sách ngữ văn thời cấp ba, là một tác phẩm khá hiếm, cải biên từ vở kịch “Nỗi oan của Đậu Nga cảm động thiên địa” của Quan Hán Khanh.
Vở kịch này khắc họa hình ảnh Đậu Nga và Thái Bà Bà đang sống nương tựa bên nhau, kết quả lại bị một tên lưu manh gọi là Trương Lư Nhi coi trọng, tên lưu manh này muốn Đậu Nga gả cho mình nhưng lại bị Đậu Nga cự tuyệt. Trương Lư Nhi vô cùng căm tức, hạ độc trong chén canh của Thái Bà Bà, muốn bức chết bà lão rồi cưỡng ép Đậu Nga thành thân với mình. Không ngờ là Thái Bà Bà không ăn chén canh đó mà lại đem canh cho cha của tên lưu manh ăn. Trời xui đất khiến tự hạ độc chính cha ruột của mình, Trương Lư Nhi vô cùng phẫn nộ, đổ hết tội danh giết người này cho Đậu Nga, bẩm báo nha môn.
Đậu Nga không có ai để nương tựa, cộng thêm việc tri phủ phá án đã bị Trương Lư Nhi bỏ tiền mua chuộc, cuối cùng nàng bị phán tử hình. Nàng đứng trên pháp trường tràn ngập oan khuất nhưng không thể nói lý lẽ, chỉ có thể ngậm nước mắt cầu nguyện với trời xanh, tôi là Đậu Nga, tôi bị oan, nếu như trời cao có mắt, khi tôi bị chém đầu, toàn bộ máu nóng sẽ bắn lên dải lụa trắng trên kia, trời sẽ giáng tuyết xuống đắp lên thi thể tôi, và từ đây Sở Châu sẽ gặp đại hạn ba năm ròng!
Sau khi nàng bị chém đầu, toàn bộ lời cầu nguyện của nàng đều thành hiện thực.
Sau khi chết sẽ khởi động hiệu quả vong ngữ, nhân vật Đậu Nga này rất thích hợp để làm thẻ vong ngữ!
Tạ Minh Triết hoàn toàn thanh tỉnh, trước đó cậu đã suy nghĩ rất nhiều, nhưng tại sao lại không nhớ ra Đậu Nga chứ. Lần này ý tưởng đột ngột xuất hiện, rốt cuộc cậu đã có thể hoàn thành yêu cầu đặt trước thẻ bài của đại thần Phương Vũ rồi!
Sau khi ở phòng khách ăn sáng qua loa, Tạ Minh Triết vội vàng đội mũ giáp vào game.
Cậu miêu tả sơ lược hình tượng nhân vật này trong đầu, Đậu Nga từ nhỏ đã rất cực khổ, là một cô gái vô cùng gầy gò, ngũ quan thanh tú, vô cùng hiếu thuận hiền lành.
Sau khi bị hàm oan rồi bị nhốt ở trong tù, nàng đổi sang một bộ áo tù trắng toát, tóc bị thả lả tả sau gáy, dài đến eo vô cùng lộn xộn, trên trán là những lọn tóc hỗn độn rũ rượi, toàn thân không có một món trang sức nào.
Cơ thể nàng bị trói bởi dây thừng, hai tay cũng bị trói ra sau lưng, phía sau còn được gắn một tấm bảng đại biểu cho phạm nhân sắp bị tử hình, phía trên bảng là hàng chữ được viết bằng bút lông “Trảm nữ phạm nhân Đậu Nga” chữ “trảm” rất nổi bật, tỏ rõ việc nàng sắp bị chém đầu.
Hình tượng nhân vật đã xử lý tạm ổn, tiếp theo chính là khâu quan trọng nhất —— thiết kế kỹ năng.
Kỹ năng thứ nhất sẽ gọi là “Hàm oan chém đầu”, là một kỹ năng chủ động kéo cừu hận, cưỡng chế đối phương công kích kết liễu mình, để sau đó có thể khởi động kỹ năng vong ngữ.
Còn những kỹ năng khác, Đậu Nga có ba lời thề độc, mà một tấm thẻ bài thường chỉ nên làm hai kỹ năng, nhiều quá cũng là ba kỹ năng, Tạ Minh Triết chỉ có thể chọn hai lời thề thích hợp với đánh đấu trường.
Thứ nhất sẽ là Tuyết bay tháng sáu, đột nhiên có tuyết rơi giữa trời mùa hạ, là ông trời đang chứng kiến nỗi oan của Đậu Nga, thế thì có thể khiến toàn bộ đối thủ ở trong phạm vi tuyết rơi bị đóng băng, xem như là một kỹ năng khống chế cực mạnh.
Kỹ năng thứ hai sẽ là máu bắn trên lụa trắng, bắn máu của mình ra bốn hướng, kí.ch thích cơn thịnh nộ của toàn thể phe mình trong phạm vi, khiến toàn thể đồng đội tăng lực sát thương trong một thời gian ngắn.
Sau khi nghĩ tốt thiết lập, Tạ Minh Triết lập tức kết nối tinh thần vào hệ thống, bắt đầu chế tạo tấm thẻ này.
Theo đó, trên giấy tinh vân nhanh chóng xuất hiện một cô gái áo trắng điềm đạm đáng yêu, tấm thẻ nhân vật này vẫn giữ nét vẽ theo phong cách truyện tranh của Tạ Minh Triết, vô cùng xinh đẹp.
Đậu Nga (Hệ thủy)
Cấp độ: 1
Cấp sao: ★
Số lần sử dụng: 1/1
Thuộc tính cơ bản:
– Máu: 100
– Công: 0
– Thủ: 100
– Tốc: 30
– Tỷ lệ bạo kích: 0%
Kỹ năng: Hàm oan chém đầu (Nội tại) (Đậu Nga bị oan, bị đưa ra pháp trường chém đầu vì phạm tội giết người, khi phạm nhân Đậu Nga sắp bị tử hình xuất hiện, toàn bộ công kích của kẻ địch trong phạm vi 23 mét sẽ tự động chuyển tới Đậu Nga)
Kỹ năng: Máu bắn trên dải lụa (kỹ năng vong ngữ chỉ được dùng một lần) (Đậu Nga tràn đầy oan khuất, thề độc trước khi chết, sau khi nàng bị chém đầu, máu nóng nơi cổ nàng không rơi xuống mặt đất ô uế, mà bắn toàn bộ lên dải lụa trắng trên không trung, toàn thể mục tiêu phe bạn trong phạm vi 23 mét bị nhiễm trạng thái đau buồn phẫn nộ, toàn thể tăng 100% lực tấn công trong 3 giây tiếp theo)
Kỹ năng: Tuyết bay tháng sáu (kỹ năng vong ngữ chỉ được dùng một lần) (khi bị chém đầu, Đậu Nga buông lời thề độc thứ hai, chỉ có ông trời mới biết nàng bị hàm oan, thế nên, khi nàng chết đi, trời cao sẽ giáng xuống một trận tuyết lớn, toàn bộ mục tiêu đối địch trong phạm vi 23 mét bị ảnh hưởng bởi trận tuyết, bị đóng băng trong 4 giây tiếp theo)
Trong kho dữ liệu có rất ít thẻ vong ngữ, thế nên tấm thẻ này rất dễ dàng thông qua xét duyệt.
Tạ Minh Triết đọc kỹ năng trên tấm thẻ bài, vô cùng hài lòng.
Nói cho đúng thì Đậu Nga cũng là một tấm thẻ hỗ trợ tăng trạng thái và khống chế diện rộng, nhưng ưu thế của thẻ vong ngữ là, khi đối thủ muốn phóng kỹ năng thì lại vô cùng đau đầu, rốt cuộc thì đánh hay không đánh đây? Một khi không cẩn thận đánh chết nàng, thì sẽ khởi động kỹ năng vong ngữ, mở ra một đợt khống chế cực mạnh tự hố chết chính mình.
Lá bài này rất thích hợp đánh đoàn chiến, có thể phối hợp với những thẻ công kích hệ thủy khác đánh ra hiệu quả bùng nổ ngắn hạn.
Vả lại, kỹ năng thứ nhất “Hàm oan chém đầu” của nàng còn có thể sử dụng như một kỹ năng khiêu khích hút cừu hận, khi đối thủ muốn mở chiêu kết liễu một tấm thẻ bài chủ chốt của mình, mình lại gọi Đậu Nga ra, cưỡng chế đòn công kích đánh lên Đậu Nga, tương đương với việc phế bỏ kỹ năng của đối thủ, đồng thời còn có thể khởi động kỹ năng vong ngữ, giúp toàn thể đồng đội phe mình có 3 giây bùng nổ sát thương.
Lá bài này được chế tạo thành công khiến Tạ Minh Triết hết sức vui mừng!
Cậu chẳng những hoàn thành yêu cầu của đại thần Phương Vũ, mà còn mở ra một loạt ý tưởng chế thẻ hoàn toàn mới.
Thẻ bài bán máu và hiến tế!
Nếu như trong set thẻ của cậu có thêm vài tấm thẻ có thể khởi động hiệu quả khi mất máu, thì đối thủ có thể càng chán ghét cậu hơn không?
Đã lỡ làm nhiều tấm thẻ đáng ghét rồi, không bằng làm cho đáng ghét tới cùng cực luôn. Cũng không uổng công Nhiếp thần đã cho cậu cái đánh giá: Sau khi nhìn thấy kỹ năng thì chỉ muốn đập tác giả một trận nên thân.
Tạ Minh Triết cảm thấy, sống trong xã hội pháp trị, thân thể cậu chắc chắn vẫn sẽ được pháp luật bảo vệ, các đại thần dù có muốn đánh cậu thì cũng sẽ không thật sự ra tay. Dù sao thì giá trị cừu hận của cậu cũng đã lớn quá rồi, cậu chẳng ngại tăng thêm một điểm nữa đâu!
‿︵‿︵‿︵‿︵‿︵‿︵‿︵‿
Tác giả:
Các đại thần trông thấy thẻ mới chỉ muốn đánh Triết nhây nhây, tôi thì hi vọng mọi người trông thấy thẻ mới sẽ càng thích tác giả hơn:)