Gần đây Trì Oánh Oánh vô cùng đau đầu. Đồng ý là mọi người đều biết kỹ năng của thẻ bài do Tạ Minh Triết làm ra rất thiếu đòn, nhưng cô không ngờ được tên nhóc này lại liên tục tạo ra cả chục tấm thẻ chỉ trong một tuần. Đặt chung với Lâm Đại Ngọc và Tiết Bảo Thoa lúc trước thì gọi gì mà “Kim Lăng thập nhị thoa”, lại còn đưa cho cô một dàn ý đồ sộ để cô hoàn thiện bách khoa thẻ bài.
Mối quan hệ giữa các nhân vật rắc rối phức tạp chằng chịt khiến Trì Oánh Oánh chỉ nhìn thoáng qua thôi cũng choáng váng.
Để cho Trì Oánh Oánh dễ hiểu hơn, Tạ Minh Triết còn vẽ thêm một sơ đồ quan hệ giữa các nhân vật, chằng chịt như là cái mạng nhện khổng lồ, cậu nghiêm túc bàn giao: “Chỉ cần viết một mẩu chuyện nhỏ cho mỗi một tấm thẻ nhân vật là được, có chỗ nào không hiểu thì chị cứ hỏi em.”
“Ừm, để chị sắp xếp lại một chút.” Trì Oánh Oánh cũng rất thích bộ thẻ này, không nhịn được hỏi, “em có thể cho chị một bộ để sưu tầm không?”
“Đương nhiên là được, em sẽ làm thẳng ra thẻ thực thể cho chị luôn.” Tạ Minh Triết vừa cười vừa đáp, “nếu về sau có nhiều người thích bộ thẻ này thì chúng ta cũng có thể làm nguyên bộ Kim Lăng thập nhị thoa thành goods cho các fan cũng được.”
“Quá tốt!” Trì Oánh Oánh nhìn những mỹ nữ có dung mạo khác nhau trong các tấm thẻ rồi nói, “chắc chắn sẽ có rất nhiều người thích bộ thẻ này.”
Lời nói của Oánh Oánh nhanh chóng được chứng minh, Trì Thanh, Bàng Vũ và Kim Dược đều thích bộ thẻ. Trần Thiên Lâm là người biết đến bộ thẻ đầu tiên, dù sao thì chính y cũng là người đã điều chỉnh số liệu cho cả set thẻ, nhưng y không hề đưa ra một lời cảm nhận nào về thẻ bài do Tạ Minh Triết làm cả. Trái lại là Trần Tiêu, sau khi nhìn cả bộ thẻ này, anh không nhịn được cười mắng: “Bộ thẻ này của cậu đúng là dùng để tàn phá tinh thần đối thủ!”
Tạ Minh Triết hỏi: “Anh Trần tới luyện tập một ván với em không?”
Trần Tiêu lập tức phất tay: “Không, anh đây không muốn cứ 12 giây lại phải nghe tiếng cười của Vương Hy Phượng.”
“…” 12 giây cười một lần là kết quả sau khi Trần Thiên Lâm chỉnh sửa lại số liệu. Thấy vẻ mặt ghét bỏ của Trần Tiêu, Trần Thiên Lâm tỏ vẻ chuyện không liên quan tới mình, bình tĩnh nói với Tạ Minh Triết: “Tiểu Kha vẫn chưa biết cậu làm nhiều thẻ hệ thủy đâu, cậu có thể tìm tiểu Kha đấu thử, đúng lúc để tiểu Kha rèn luyện tố chất tâm lý luôn.”
Tạ Minh Triết gật đầu: “Đúng nhỉ, tìm tiểu Kha!”
Cùng lúc đó, Dụ Kha đang lên lớp đột nhiên hắt xì một cái thật to.
Sau khi tan học, cậu ôm sách vở nhanh chóng chạy về ký túc xá.
Từ khi trở thành thành viên của câu lạc bộ Niết Bàn, thỉnh thoảng cậu sẽ chạy tới văn phòng Niết Bàn ăn chực, văn phòng ở ngay đối diện trường học, chỉ đi mất mười phút, mà chị Thanh nấu ăn cũng rất ngon, và quan trọng là cậu có còn có thể gặp đám người A Triết, anh Trần, tâm sự trò chuyện một chút, so với việc cô đơn ăn cơm ở nhà ăn thì tốt hơn rất nhiều.
Hôm nay tan học sớm nên Dụ Kha lập tức chạy về ký túc xá, chuẩn bị tới văn phòng ăn chực bữa tối. Kết quả là cậu vừa ôm mũ giáp định ra ngoài thì máy tính bảng đột nhiên nhận được một tin nhắn, người gửi là Q-X, cậu bạn Tần Hiên.
Tần Hiên nói chuyện lúc nào cũng kiệm lời, tin nhắn này gửi tới một video, nhìn sơ qua hình như rất máu me, cùng với một dòng chữ giải thích đơn giản: “Bối cảnh 3D.”
Dụ Kha lập tức hiểu rõ —— rốt cuộc thì bối cảnh 3D cho bản đồ Huyết Trì Địa Ngục cũng đã hoàn thành!
Hai hôm trước Tần Hiên đã đưa ra phiên bản thứ nhất, gửi vào trong group, tất cả mọi người đều thấy rất không tệ, nhưng cuối cùng lại bị chính Tần Hiên hủy bỏ, quyết định xóa đi làm lại, vì hắn cảm thấy không hài lòng, nghĩ là còn rất nhiều chi tiết cần phải chỉnh sửa. Dụ Kha có hơi nghệch ra, cảm thấy cái tên này đúng là tuýp người theo “chủ nghĩa hoàn mỹ”.
Không biết hắn sẽ sửa thành thế nào đây?
Dụ Kha tò mò ấn mở video vừa được gửi tới, cặp mắt bỗng sáng lên —— phiên bản sau khi được sửa này thật tuyệt đẹp!
Tần Hiên có thiết kế thêm một số chi tiết như đặt thêm vài bộ hài cốt và những bóng trắng lảng vảng lơ lửng trong Huyết Trì Địa Ngục, tinh tế phát huy được sự kinh dị, âm trầm nơi địa ngục thâm sâu. Hơn nữa hắn còn phối thêm âm thanh cho bản đồ, tiếng ác quỷ kêu thỉnh thoảng truyền vào tai khiến người ta phải rùng mình.
Dụ Kha không nhịn được bấm một đống cái like: “Xinh đẹp quá điiii!”
Thứ này mà gọi là xinh đẹp được hả? Bạn học, cậu có cần về tiểu học học lại cách dùng tính từ hay không?
Cố nén xúc động chửi thề, Tần Hiên lãnh đạm hỏi thăm: “Hài lòng chứ?”
Dụ Kha gửi thẳng chat voice tới: “Hài lòng hài lòng hài lòng! Siêu hài lòng! Nhất là cái phối âm thỉnh thoảng xuất hiện trong bản đồ, chỉ nghe thôi mà đã muốn nổi cả da gà, vô cùng k/ích thích, ha ha ha… Đối thủ nghe thấy chắc chắn sẽ sợ hãi, dễ bị phân tâm, thừa dịp đó tui sẽ ra tay kết liễu sạch sẽ!”
Nghe tiếng cười kích động của thiếu niên, Tần Hiên khẽ co giật khóe miệng, luôn cảm thấy hàng này có hơi ngốc.
Dụ Kha nói xong thì lại nhớ ra, chợt hỏi: “Cậu gửi cho A Triết xem rồi sao?”
Tần Hiên nói: “Ừm, bọn họ đều bảo không tệ. Tôi định đêm nay sẽ đem tài liệu 3D của bản đồ tới văn phòng, đưa vào chế độ mô phỏng, thử nhìn hiệu quả một chút.”
Dụ Kha nói: “Để tui xuống dưới tìm cậu, đi chung luôn nha!”
Lời vừa nói xong không lâu là bên ngoài lập tức vang lên tiếng gõ cửa, đơn giản chính là vội vàng chạy xuống.
Tần Hiên mở cửa, nhìn thấy trước cửa là một cậu nhóc cười ngây ngô, hắn cau mày nói: “Cậu đi trước đi, tôi còn phải vẽ một tấm nữa, tới sáu rưỡi sẽ đi.”
“Tui ngồi ở sofa đợi cậu được mà, sáu rưỡi đi cùng.” Dụ Kha không để ý ánh mắt lạnh lùng của Tần Hiên, từ khi hắn đồng ý trở thành đồng đội của cậu và vẽ bản đồ bối cảnh cho câu lạc bộ là cậu không còn sợ Tần Hiên như trước kia nữa.
Trước kia, mỗi lần bị Tần Hiên trừng một cái, Dụ Kha sẽ hệt như vừa bị dính “trạng thái định thân”, đứng nguyên tại chỗ không dám động đậy. Nhưng hiện tại cậu bị Tần Hiên trừng sẽ auto tự giải khống chế, vẫn có thể nhảy nhót tưng bừng như cũ. Vì trong sâu tận đáy lòng, ấn tượng của cậu với Tần Hiên đã từ “cái tên quái gở không sống chung nổi” biến thành “người có hơi lạnh lùng, nhưng lại rất tốt”.
Không biết mình lại vừa thu một tấm thẻ người tốt, Tần Hiên thấy tiểu Kha không chịu đi, bèn phải mở cửa cho đối phương vào.
Dụ Kha đưa đầu nhìn vào giao diện làm việc trên máy tính bảng của hắn, nhìn một đống ô lưới được phóng lớn vô số lần, hơi tò mò hỏi: “Cậu đang vẽ gì vậy? Bài tập của khoa mỹ thuật à?”
Tần Hiên thản nhiên nói: “Bản đồ bối cảnh Pháo Đài Quỷ Hút Máu, là bản chỉnh sửa của bức tranh trong triển lãm hôm trước.”
Dụ Kha sững sờ, sau khi hồi thần thì lập tức khen: “Cậu làm tấm thứ hai luôn rồi sao? Hiệu suất của cậu đúng là quá cao, phong cách quá ngầu, lại vẽ rất kỹ từng chi tiết, có cậu gia nhập Niết Bàn thiệt tốt!”
Tần Hiên: “…”
Cậu ghét nhất là người ta nịnh nọt mình. Nhưng ánh mắt của Dụ Kha vô cùng chân thành, lời nói của cậu rất thật lòng. Tần Hiên bị cậu khen tới mức có chút ngượng, vẻ mặt cứng đơ ra xoay người sang chỗ khác rồi nói: “Cậu ngồi đợi ở sofa đi, tôi sẽ vẽ xong nhanh thôi, sáu rưỡi xuất phát.”
Vừa ngồi xuống, cậu lại nhận được tin nhắn của Tạ Minh Triết: “Tiểu Kha học xong chưa? Tối tới văn phòng một chuyến nha, chúng ta tập thực chiến một chút, xem xem gần đây cậu luyện thế nào rồi.”
Dụ Kha lập tức hăng hái đáp: “Được, sáu rưỡi tui sẽ tới với Tần Hiên!”
Tạ Minh Triết hoài nghi: “Sao lại muốn đi cùng Tần Hiên tới?”
Dụ Kha đáp: “Tiện thể mở bản đồ Huyết Trì Địa Ngục ra thực chiến thử luôn, đánh trong bản đồ mới tui sẽ càng có tự tin chiến thắng cậu!”
Thắng mình? Thiếu niên, cậu có phải nghĩ nhiều rồi không?
Tạ Minh Triết thấy dáng vẻ hoàn toàn tự tin của cậu chàng, mỉm cười nói: “Được. Vậy cậu nói với Tần Hiên một tiếng là tới ăn tối luôn, tối nay sẽ làm nhiều đồ ăn hơn.”
***
Sáu giờ rưỡi, Tần Hiên xong việc đúng giờ, đem cả bản vẽ 2D của Pháo Đài Quỷ Hút Máu theo.
Vừa vào văn phòng Niết Bàn đã ngửi thấy mùi đồ ăn quen thuộc, Dụ Kha theo hương thơm chạy tới phòng ăn, nhìn một bàn đầy ắp thức ăn ngon phong phú, nhịn không được hâm mộ: “Tui cũng muốn chuyển tới đây ở, mỗi ngày đều được ăn ngon…”
Tạ Minh Triết vỗ vỗ vai cậu: “Cố chịu một chút. Bây giờ cậu chuyển tới cũng không có phòng để ở, đợi sau này chúng ta thuê văn phòng lớn hơn, mỗi người đều có phòng đơn riêng, lúc đó cậu và Tần Hiên có thể tùy ý ở lại.”
Dụ Kha cũng rất mong chờ ngày câu lạc bộ Niết Bàn được thành lập.
Gần đây Trần Tiêu đang tìm kiếm trụ sở cho đội tuyển, văn phòng hiện giờ là căn hộ của Trần Thiên Lâm cải tạo lại, diện tích quá nhỏ, phòng khách có thêm vài người đã không còn chỗ ngồi, phòng ngủ trên lầu cũng là hai người một phòng, khá là đơn sơ.
Nghe tới đây, Trần Tiêu liền nói: “Anh sẽ bảo người bên trung tâm môi giới nắm chắc thời gian, tìm cho chúng ta một trụ sở tốt một chút, cố gắng dọn nhà trước năm mới. Chuyện này cứ giao cho anh xử lý.”
Anh Trần lo liệu đương nhiên là Tạ Minh Triết rất yên tâm. Mọi người vây quanh bàn ăn vui vẻ hòa thuận dùng xong bữa tối.
Cơm nước xong xuôi, cả đám quay lại phòng khách, Tần Hiên giao bản đồ 3D cho Tạ Minh Triết, cậu lập tức vào game, thả bản đồ vào kho tư nhân của mình. Vì chưa được xét duyệt nên tấm bản đồ này chỉ được sử dụng ở chế độ mô phỏng mà thôi.
Trần Thiên Lâm, Trần Tiêu, Tần Hiên và Dụ Kha cũng lần lượt tìm ghế xoay ngồi xuống, tiến vào game.
Chú Béo kéo tài khoản của cả bốn người vào lôi đài mô phỏng.
Sau khi đưa bản đồ Huyết Trì Địa Ngục vào lôi đài mô phỏng, mọi người có thể vào khảo sát thực tế. So với việc xem những hiệu ứng Tần Hiên chế tạo trên màn hình thực tế ảo của máy tính thì cảm giác khi bước chân vào cảnh tượng càng rõ ràng hơn. Bối cảnh của tấm bản đồ này đúng là hàng cao cấp trong các lọai bản đồ hắc ám, nhất là sau khi Tần Hiên thêm thiết lập hài cốt trôi nổi trong ao máu, khiến toàn bộ cảnh tượng càng kinh dị hơn, cũng như sống động, thật hơn rất nhiều.
Tạ Minh Triết mỉm cười: “Bản đồ Tần Hiên làm đúng là quá chi tiết.”
Dụ Kha đứng trên tảng đá ở giữa hồ máu, xung quanh là hồ máu không ngừng bốc lên huyết khí quỷ dị, bên trong còn trôi nổi những hài cốt trắng mờ ảo, cậu thật sự rất thích. Dụ Kha không nhịn được thả chân vào trong hồ máu thăm dò một chút rồi hỏi: “Nếu tui rơi xuống hồ máu này thì sẽ mất máu sao?”
Tần Hiên đáp: “Không, hồ máu chỉ khiến thẻ bài mất máu. Theo như đề nghị của Lâm thần, ban đầu tôi thiết kế mỗi giây sẽ rớt 3% máu, chút nữa đánh thử xem hiệu quả thế nào, nếu không thích hợp thì sẽ sửa lại số liệu.”
Vì tảng đá đặt chân chỉ có khoảng một mét vuông, đủ cho một người chơi đứng, nên đương nhiên thẻ bài được gọi ra sẽ rơi hết vào trong hồ máu, bị trúng trạng thái xấu mất máu 3% mỗi giây, mà trạng thái này lại là “trạng thái xấu của bản đồ”, không thể được giải trừ bởi bất kỳ kỹ năng giải khống chế nào.
Chiều dài và rộng của hồ máu được thiết kế đều là 50 mét, mà khoảng cách xa nhất của chiêu thức trong game là 30 mét, phải cách nhau 30 mét thì mới đánh được tới đối thủ, sau khi hai bên bày trận xong thì còn một khu vực rộng khoảng 20 mét để thẻ bài có thể di chuyển.
Tấm bản đồ này cũng không phức tạp mấy, hướng mắt ra xa là dễ dàng nhìn thấy được điểm cuối, chỉ có ao máu cứ hạ thấp cây HP của thẻ bài là khá đáng ghét mà thôi.
Theo lý thuyết thì có hai loại đấu pháp có thể dùng trong bản đồ Huyết Trì Địa Ngục này. Đầu tiên là dựa theo ý định ban đầu của Tạ Minh Triết, thẻ quỷ của tiểu Kha có công kích khá cao, dưới sự ảnh hưởng của bản đồ này mà tất cả thẻ bài sẽ liên tục bị mất máu, HP không cao, Dụ Kha nhân cơ hội bùng nổ, thu hoạch cả đấu trường, có thể “lấy nhanh đánh nhanh”.
Còn đấu pháp thứ hai, Tạ Minh Triết đột nhiên nghĩ tới nó khi đích thân bước chân vào bản đồ này —— set thẻ Hồng Lâu Mộng của cậu cũng có thể dựa vào chơi nhây kéo dài để chiến thắng. Công kích mạnh hơn thì thế nào? Đánh cả buổi tui đây vẫn có thể hồi về đầy máu. Sau một thời gian, người không đứng nổi trước chính là đối thủ.
Khi phải đối đầu với những set thẻ chơi đánh nhanh thắng nhanh trong tấm bản đồ này, một mặt có thể dùng trạng thái mất máu của bản đồ đề đền bù vấn đề set thẻ Hồng Lâu Mộng không đủ dame, một mặt có thể để set thẻ Hồng Lâu Mộng dùng đủ loại kỹ năng khống chế và hỗ trợ chơi dài hơi, dùng chênh lệch HP để giành chiến thắng.
Dụ Kha có thể sử dụng tấm bản đồ này, Tạ Minh Triết cũng có thể sử dụng!
Nghĩ tới đây, Tạ Minh Triết lập tức mỉm cười: “Tiểu Kha, chúng ta PK thử chút không?”
Dụ Kha dứt khoát nhấn nút chuẩn bị: “Tới tới tới, xem tui cho cậu ăn hành thế nào nha, he he he!”
Tạ Minh Triết: “…”
Còn chưa bắt đầu mà cậu đã tự lập flag rồi!
Cậu vẫn chưa biết gần đây Tạ Minh Triết đã làm thêm bao nhiêu thẻ, cứ nghĩ cậu ta sẽ dùng set thẻ hệ kim trước đó. Kết quả là sau khi hai bên chuẩn bị xong, tới giai đoạn xem bài của đối phương thì trước mặt cậu hiện ra một hàng thẻ mỹ nữ hệ thủy, Dụ Kha trợn tròn cả hai mắt.
Giả Nghênh Xuân, Giả Thám Xuân… Mấy lá bài này là gì vậy!?