Lúc chế xong Chu Du là khoảng hai giờ sáng, nhưng Tạ Minh Triết lại không hề buồn ngủ chút nào. Dưới tình trạng đã có vô số thẻ bài bí cảnh tràn ngập trong game, cậu có thể tạo ra một tổ hợp kỹ năng hoàn toàn mới, lại còn được hệ thống chấp nhận, khiến cậu càng tin tưởng trí tưởng tượng của mình hơn.
Tuy nhiên, tấm thẻ Chu Du này còn cần phải cải tiến rất nhiều. Vì muốn được xét duyệt, vừa rồi cậu hoàn toàn tập trung vào thiết lập kỹ năng thẻ bài, không hề quan tâm tới số liệu cơ bản.
Theo những lý thuyết mà Đường Mục Châu từng nói qua cho cậu, các loại thẻ bài sẽ có thuộc tính khác nhau, giống những loại thẻ chức năng chỉ sử dụng một lần như Đại Ngọc, Bảo Thoa, thì cần đẩy điểm tốc lên tối đa nhằm bảo đảm tốc độ phóng kỹ năng. Chu Du không phải thẻ chức năng, mà là “thẻ tấn công phạm vi rộng”, thuộc tính tốc không phải là điểm quan trọng Chu Du cần có, mà là công và tỷ lệ bạo kích. Phải tăng sát thương và bạo kích lên thật cao thì Chu Du mới có thể đánh ra được sát thương hệ hỏa cao hơn.
Tạ Minh Triết tập trung tinh thần lên hệ thống chế thẻ, lần này cậu đã đổi sang giấy tinh vân cao cấp để vẽ Chu Du một lần nữa.
Chu Du ở trong thế giới tinh thần được phóng to mấy lần, mỗi một chi tiết nhỏ đều hiện ra vô cùng rõ ràng, vừa vẽ hình tượng nhân vật thật tinh tế, Tạ Minh Triết vừa chú ý tới số liệu thẻ bài. Những con số trước mắt không ngừng biến đổi, cậu thử dùng tinh thần phân phối lại chúng một lần nữa..
Sau năm phút, thẻ bài cũng được sửa đổi xong, công và bạo kích đều được tăng lên, nhưng Tạ Minh Triết vẫn chưa thể xác định thế này có được xem là hoàn mỹ hay không.
Đúng lúc này, đột nhiên có người vỗ vai cậu. Tạ Minh Triết tháo mũ giáp xuống, xoay người nhìn lại thì thấy Trần Tiêu đang ở phía sau, anh hỏi cậu với giọng khàn khàn: “Hơn hai giờ rồi còn chưa ngủ? Bộ nghiên cứu được thẻ mới à?”
Tạ Minh Triết cười hỏi lại: “Sao anh Trần cũng chưa ngủ nữa?”
Trần Tiêu ho khẽ: “Anh không ngủ được, được rồi, chúng ta vào game một chút đi!’
Nguyên nhân không ngủ được đương nhiên là việc được anh hai tha thứ, còn dùng việc “từ giờ chỉ xem là người thân” lừa gạt anh hai bỏ qua chuyện tỏ tình, với anh mà nói đây là chuyện tốt đáng được đốt pháo ăn mừng, dĩ nhiên Trần Tiêu không dám phô trương, có điều, niềm vui này không cách nào che giấu được, nằm trên giường lăn qua lăn lại mãi vẫn không ngủ nổi, lại nghe thấy vài tiếng động dưới lầu, thế là anh đi xuống xem thử, đúng lúc gạp được Tạ Minh Triết đang rất vui sướng vì đã chế tạo thẻ thành công.
Hai người lần lượt đội mũ giáp lên vào game, Tạ Minh Triết trực tiếp kéo anh vào không gian cá nhân của mình, đưa tấm thẻ Chu Du mới làm cho anh xem: “Anh Trần, em đã làm xong thẻ mới, nhưng em vẫn chưa biết được số liệu tấm thẻ này phải phân phối như thế nào mới gọi là hoàn mỹ?”
Trần Tiêu nhìn thấy kỹ năng trên thẻ bài thì ánh mắt sáng hẳn lên: “Tấm thẻ này của cậu tuyệt đối là thẻ thần cày bí cảnh!”
Sự khẳng định của anh khiến Tạ Minh Triết vô cùng vui vẻ, cậu hỏi tiếp: “Có cần sửa số liệu không?”
Trần Tiêu cẩn thận suy nghĩ rồi đề nghị: “Cậu điều chỉnh lại một chút, đẩy tỷ lệ bạo kích cơ bản lên 30%, chia cho máu 200 điểm, còn phải thêm điểm công nữa, cố gắng tăng điểm công lên trên 500.”
Tạ Minh Triết lập tức mở hệ thống chế thẻ lên điều chỉnh một lần nữa.
Điều chỉnh số liệu của thẻ kỹ năng kép khó khăn hơn thẻ kỹ năng đơn. Nếu như nói khi làm thẻ bài chết tức thì, phải “một công ba việc” chú ý tới nhân vật, kỹ năng, số liệu, thì thẻ kỹ năng kép chính là “một công bốn việc”. Hai loại kỹ năng đều phải được thiết lập thật tốt, nhân vật phải vẽ hoàn chỉnh, còn phải phân phối các loại số liệu, phải nói đây là một thử thách cực lớn cho tinh thần của nhà thiết kế thẻ bài.
Đây cũng là lý do vì sao nhà thiết kế thẻ cao cấp được hoan nghênh như thế —— những người có thể kết hợp việc sáng tạo kỹ năng, thiết kế hình tượng thẻ bài, điều chỉnh số liệu hợp lý, đồng thời phải có chỉ số tinh thần cực cao, vốn là số ít.
Tạ Minh Triết thất bại liên tục ba lần, thẻ làm ra không phải có tốc thiếu một chút thì chính là công kích lệch rất xa.
Trần Tiêu khuyến khích: “Đừng vội, rất khó làm ra được tấm thẻ kỹ năng kép hoàn mỹ, cậu nghỉ ngơi một chút rồi hẵng thử lại.”
Tạ Minh Triết xoa xoa huyệt thái dương, nghỉ ngơi một lát rồi mới bắt đầu làm lại.
…
Nửa tiếng sau, tấm thẻ Chu Du rốt cuộc cũng đạt đến yêu cầu của Trần Tiêu —— điểm công cơ bản vượt qua 500, tỷ lệ bạo kích 30%!
Nhưng Trần Tiêu lại nói tiếp: “Bây giờ cậu lại điều chỉnh phạm vi của kỹ năng, đổi 20 mét lên thành 23 mét.”
Tạ Minh Triết cũng không hỏi nhiều, cậu nhớ rõ khi mới chơi, Tề sư huynh đi chợ đen mua thẻ từng nói tới vấn đề phạm vi của kỹ năng. Ở game này, nhà phát hành có quy định thẻ đánh diện rộng có phạm vi lớn nhất là 30 mét. Thẻ cơ bản có 23 mét, thăng 10 cấp thêm một mét, lên tới max cấp 70 chính là phạm vi lớn nhất 30 mét.
Trong lúc phải khống chế thật tốt số liệu cơ bản, còn phải điều chỉnh cả phạm vi kỹ năng, đây cũng là một công trình lớn.
Qua nửa tiếng, Tạ Minh Triết mới có thể thở phào, đưa tấm thẻ đã được điều chỉnh thật tốt cho Trần Tiêu.
Trần Tiêu tán thưởng gật đầu: “Rất tốt, hiện tại tấm thẻ này chính là thẻ cơ bản có thuộc tính hoàn mỹ nhất.”
Tạ Minh Triết hăng hái nói: “Chúng ta thăng nó lên cấp 70 nhìn thử đi!”
Hai người bước vào bản đồ sao chuyển dịch tới lãnh địa công hội, dùng quyền quản lý mở nhà kho, lấy ra vật liệu thăng cấp hệ hỏa.
Sau khi ép cho Chu Du một đống đá kinh nghiệm và mảnh tiến hóa, Tạ Minh Triết đã cầm được thẻ đen Chu Du max cấp 70.
Trên mặt sau màu đen ánh kim của tấm thẻ bài xuất hiện một hoa văn ngọn lửa màu đỏ, trông vô cùng tinh xảo. Mà mặt trước của thẻ bài, số liệu cơ bản của Chu Du max cấp 70 cũng được tăng rất cao ——
Chu Du (Hệ hỏa)
Cấp độ: 70
Cấp sao: ★★★★★★★
Số lần sử dụng: 7/7
Thuộc tích cơ bản:
– Máu: 8000
– Công: 40000
– Thủ: 8000
– Tốc: 75
– Tỷ lệ bạo kích: 100%
Kỹ năng kèm theo: Dây xích liên hoàn (dùng dây xích có thể đốt cháy kết nối các mục tiêu đối địch trong phạm vi 30 mét; thời gian cooldown: 10 giây)
Kỹ năng kèm theo: Hỏa thiêu Xích Bích (gây 170% sát thương hệ hỏa diện rộng cho mục tiêu đối địch trong phạm vi 30 mét trước mặt, nếu mục tiêu bị tấn công có liên kết với mục tiêu khác bằng bất kỳ thứ gì, sát thương hệ hỏa sẽ tiếp tục lan truyền, sát thương truyền đi sẽ tăng theo số lượng mục tiêu, tối đa tăng lên 200%; thời gian cooldown: 45 giây)
Công kích diện rộng đã vượt qua tiêu chuẩn 30 ngàn điểm của thẻ bảy sao, tỷ lệ bạo kích 100% có nghĩa là chắc chắn sẽ phát động bạo kích, miêu tả phạm vi của hai kỹ năng cũng biến thành 30 mét, mà quan trọng hơn là, hệ số kỹ năng cũng được tăng lên rất cao, thẻ cơ bản chỉ có 100% và 130% hiện giờ đã biến thành 170% và 200% sát thương diện rộng.
Trần Tiêu nhìn thấy tấm thẻ này cũng vô cùng kích động, lập tức kéo Tạ Minh Triết: “Chúng ta thử đánh thực chiến đi.”
Vì bí cảnh có quy định số người, cần ít nhất năm người mới mở được bí cảnh, hai người họ đành phải tới khu dã ngoại ở sao Bạch Lộ.
Trần Tiêu biết một hang động cày quái ở sao Bạch Lộ, tất cả đều là các tiểu quái hệ mộc khoảng cấp 60, cực kỳ đông. Anh dẫn Tạ Minh Triết vào hang động, thử một chút hiệu quả truyền sát thương.
Sáng sớm ba giờ rưỡi, hang động cấp thấp không một bóng người.
Tạ Minh Triết nhìn thấy một bầy tiểu quái lúc nha lúc nhúc ở phía trước, quyết đoán triệu hồi Chu Du, trước tiên dùng chiêu Dây xích liên hoàn kết nối toàn bộ tiểu quái trong phạm vi trước mặt, sau đó mở kỹ năng Hỏa thiêu Xích Bích —— ngọn lửa ban đầu chỉ đốt tiểu quái ở trong phạm vi hạn chế, một lần gây ra 50000+ điểm sát thương, sau đó, ngọn lửa nhanh chóng lan truyền theo dây xích, số lượng mục tiêu truyền tới càng nhiều thì ngọn lửa càng thêm mạnh mẽ, về sau, mỗi lần gây sát thương đều là 60000+ điểm!
Lửa cháy hừng hực chiếu sáng khoảng không đen như mực, tất cả tiểu quái bên trong phạm vi đều bị biển lửa lớn thiêu thành tro bụi!
Tạ Minh Triết: “…”
Trần Tiêu: “…”
Đơn giản mà nói, tấm thẻ Chu Du này chính là tai họa của bầy quái nhỏ!
Trần Tiêu sờ sờ mũi, cười nói: “Tiểu Tạ, lúc đầu anh cứ nghĩ cùng lắm thì cậu sẽ làm được một tấm thẻ cày bí cảnh bình thường, không ngờ lại thấy được một bộ kỹ năng phối hợp dùng dây xích truyền lửa có hiệu quả mạnh thế này. Nếu cầm tấm thẻ này đem bán thì chắc chắn sẽ thu lời còn nhiều hơn cả bán thẻ chết tức thì nữa.
Tạ Minh Triết cũng không để ý tới việc tấm thẻ này có thể kiếm được bao nhiêu tiền, thứ cậu để ý chính là Lâm thần có chấp nhận tấm thẻ này hay không?
Cậu thực sự muốn làm một bộ thẻ có thể đánh đấu trường, nhưng cậu vẫn không hiểu rõ nên thiết kế set thẻ như thế nào. Chỉ cần tấm thẻ này được Lâm thần tán thành, Lâm thần bằng lòng nhận cậu làm đồ đệ, vậy thì cậu đã có thể tăng tốc tạo ra set thẻ chiến đấu cho mình rồi.
Dường như Trần Tiêu nhìn ra được suy nghĩ của cậu, anh khích lệ: “Đừng lo, anh hai chỉ muốn thử cậu mà thôi, xem thử cậu có thể làm thẻ bài khác ngoại trừ thẻ chết tức thì hay không. Cậu đã có thể làm ra thẻ bài hoàn toàn mới đã là rất hiếm thấy, chắc chắn anh ấy sẽ không làm khó cậu.”
Có lời này của anh Trần, Tạ Minh Triết cũng yên tâm hơn nhiều, cậu ngẫm nghĩ một hồi lại nói: “Em nhớ là thẻ bài đánh bí cảnh đều bị hạn chế số lượng, thủ của Chu Du quá yếu, bị đám tiểu quái hội đồng rất dễ chết, không thể chỉ đem mỗi thẻ Chu Du đi cày bí cảnh được, nhất định phải có thẻ bài khác bảo vệ y mới được.”
Trần Tiêu nói: “Đương nhiên rồi. Nhưng mà, chúng ta cũng có rất nhiều thẻ bài bảo vệ. Chẳng hạn tấm thẻ Tê Giác dùng để dụ quái, Nữ Thần Băng Tuyết có thể khống chế diện rộng, trị liệu thì có Nữ Thần Chữa Trị. Giờ cứ đợi mọi người thức dậy, chúng ta lại vào bí cảnh thử hiệu quả thực chiến.”
Tạ Minh Triết gật gật đầu: “Được!” Cậu nhìn đồng hồ, thế mà đã bốn giờ rồi, chế thẻ tiêu tốn tinh thần quá nhiều, buồn ngủ muốn chết, cậu liền thả thẻ bài xuống nói: “Anh Trần, chúng ta đi ngủ thôi.”
Trần Tiêu cũng không muốn thức cả đêm, hai người tháo mũ giáp xuống, lên lầu hai về phòng mình ngủ.
Vì tấm thẻ Chu Du này, Tạ Minh Triết đã dùng não hết mười mấy tiếng, hoàn toàn kiệt sức, vừa lên giường đã ngủ thiếp đi.
Tuy nhiên, cậu lại mơ một giấc mơ kỳ quái.
Trong mơ xuất hiện cảnh tượng “Chu Du đánh Hoàng Cái”, cũng là một trong những đoạn để lại ấn tượng sâu sắc trong lòng Tạ Minh Triết năm cậu đọc Tam Quốc Diễn Nghĩa.
Hoàng Cái để trần nửa người, tựa lên ghế gỗ, bị Chu Du đánh cho nát da nát thịt, xung quanh có rất nhiều người khuyên bảo Chu Du, nhưng Chu Du hoàn toàn không để tâm, thiếu chút nữa đã đánh Hoàng Cái thành tàn phế.
Thật ra đây lại là một vở tuồng đặc sắc mà Chu Du và Hoàng Cái phối hợp cùng nhau diễn, mục đích là che mắt gian tế Tào Tháo phái tới, tương kế tựu kế để Hoàng Cái trá hàng.
Vở tuồng khổ nhục kế này chính là chìa khóa quan trọng dẫn đến thắng lợi của trận chiến Xích Bích. Hoàng Cái bị đánh trước mặt mọi người, giả vờ nhận lấy nỗi nhục cực lớn, rồi đi đầu hàng Tào Tháo. Đại tướng của Đông Ngô tìm tới hàng phục dưới chân mình, dĩ nhiên Tào Tháo không tin, nhưng đám gian tế y gửi đi đều mắt thấy tai nghe cảnh Hoàng Cái bị đánh vô cùng thê thảm, lúc này Tào Tháo mới dám tin tưởng.
Cùng ngày trá hàng, Hoàng Cái dẫn một đội thuyền chạy theo hướng thuận gió, dùng cỏ và dầu được giấu rất kỹ trên thuyền, thả một mồi lửa, khiến toàn bộ chiến thuyền của quân Tào chìm vào biển lửa!
Đây cũng là nguyên nhân sau này xuất hiện câu nói “Chu Du đánh Hoàng Cái, kẻ muốn đánh, kẻ muốn bị đánh”.
…
Tạ Minh Triết ngủ miệt mài tới tận hai giờ chiều hôm sau mới tỉnh lại, bộ não được nghỉ ngơi đầy đủ, tinh thần dồi dào, linh cảm chảy ra không ngừng, giấc mơ đêm qua đã cho cậu một ý tưởng —— nếu đã làm thẻ Chu Du, thì sao lại có thể thiếu lão tướng Hoàng Cái chứ?
Máu và thủ của Chu Du rất thấp, dễ dàng bị đám quái đánh chết.
Nếu có Hoàng Cái bảo vệ, chắc chắn Chu Du có thể an toàn trong bí cảnh rồi!
Nghĩ tới đây, Tạ Minh Triết lập tức lao xuống lầu, muốn đội mũ giáp lên vào game làm thẻ.
Trì Oánh Oánh mỉm cười đi tới đưa cho cậu hộp cơm được giữ ấm: “Anh Trần cũng mới tỉnh ngủ, tối qua hai người thức cả đêm sao? Ngủ tới tận hai giờ luôn?” Trì Thanh đứng bên cạnh bình tĩnh nói: “Bọn chị đã ăn trưa rồi, chừa cho hai người hai phần, mau đi rửa mặt ăn cơm trước đi.”
Trần Tiêu cũng vừa rửa mặt xong đi ra: “Cũng không hẳn là cả đêm, tối qua tiểu Tạ làm ra thẻ mới, bọn tôi nghiên cứu tới bốn giờ sáng mới ngủ?”
“Thẻ mới?” Cả đám lập tức tò mò tới gần.
“Đợi chút nữa vào game em sẽ đưa cho mọi người xem, đi rửa mặt đã!” Tạ Minh Triết nhanh chóng vào nhà vệ sinh rửa mặt.