Đãi ngộ tốt như vậy, bọn lính đương nhiên thỏa mãn rồi, đây chính là bát sắt a, hơn nữa Thủy sư của Đại Tống chính là sự tồn tại vô địch, có tỷ lệ tử vong thấp nhất trong quân đội Đại Tống đấy, thậm chí có thể nói là thấp thái quá, mà Tù trưởng hoặc Thống soái của bọn họ đều nói, mặc dù không được tự do tự tại như ở Đại Lý, nhưng với tình huống trước mắt, bọn họ không có cơ hội cò kè mặc cả, hơn nữa Lý Kỳ lại cho quan chức cao như vậy, bổng lộc lại phi thường hậu hĩnh, bọn họ tự nhiên cũng biết thấy tốt rồi thì thu liễm thôi, nếu như cùng Lý Kỳ quyết liệt, trời mà biết được tên điên này liệu có đối đãi với bọn họ giống như những kẻ dưới tay Lý Toàn Thánh hay không.
Về phần những người còn lại, Lý Kỳ chia bốn vạn nhân mã cho Ngô Giới, trong đó bao gồm tám ngàn binh mã Thổ Phiên của chính quyền Triệu Ngôn Khâm, rất rõ rang, Lý Kỳ phi thường vô lại thâu tóm luôn thế lực của Triệu Ngôn Khâm.
Không có cách nào khác, hiện giờ vị thế của Đại Tống lớn mạnh như vậy, thế lực nhỏ bé của Triệu Ngôn Khâm cũng chỉ có thể ngậm bồ hòn làm ngọt thành thành thật thật quy thuận với Đại Tống thôi.
Lý Kỳ đặt tên cho đội quân này là Trấn Tây Quân, phong Ngô Giới làm Trấn tây thượng tướng quân, tên như ý nghĩa, đội quân này sẽ đi đến phía tây trên địa bàn của Thổ Phiên, hiển nhiên Lý Kỳ đã vạch kế hoạc cho bước tiếp theo trong kế hoạch quân sự.
Mục tiêu chính là thu phục các chính quyền ở Thổ Phiên.
Nhưng Lý Kỳ cũng không vội vã lệnh cho Ngô Giới xuất binh, trước cần phải tìm một lý do để xuất binh mới được, nhưng lý do này cũng không khó tìm, Triệu Ngôn Khâm vốn là một trong số những thế lực ở Thổ Phiên, y đương nhiên là có kẻ thù ở Thổ Phiên rồi, coi như đây là lý do để đem lực lượng của Đại Tống thẩm thấu đi vào, tuy nhiên đây là bước tiếp theo của kế hoạch quân sự, còn phải trải qua sự an bài cùng trù bị chặt chẽ chu đáo nữa mới có thể đăng lên nhật trình được.
Kể từ đó, hai mươi vạn đại quân ở Phủ Thanh Long đã có mười vạn đại quân có chủ rồi, còn mười vạn còn lại, Lý Kỳ tuyệt bút vung lên --- nhà ai người nấy về, mẹ ai người nấy tìm.
Bởi vì Lý Kỳ đã sắp xếp xong xuôi cho một ít tù trưởng cùng tướng quân phi thường có thế lực lại nổi danh rồi, cho nên những binh lính còn lại này đều như rắn mất đầu, cho dù trong lòng bọn họ không muốn, cũng chỉ có thể phục tùng thôi.
Đương nhiên, Lý Kỳ không có khả năng khiến cho bọn họ lòng mang oán khí về nhà làm nghề nông rồi, Lý Kỳ trả cho bọn họ đầy đủ thù lao, đó là thổ địa, chỉ cần là quân nhân xuất ngũ thì có thể đạt được hai mẫu ruộng tốt, hai mẫu ruộng hoang.
Sau khi hắn trao đổi cần thận với Đoàn Chính Nghiêm, vẫn quyết định tiếp tục sử dụng chính sách Lý Kỳ đã dùng ở Nam Ngô, đồng dạng quốc hữu hóa thổ địa ở Đại Lý. Gom thành nhóm, trước quản lý tập trung, đọi đến khi thời cơ chín mùi thì lại chậm rãi tư hữu hóa trở về.
Kỳ thật những hành động của Lý Kỳ ở phủ Thanh Long đều bị Đoàn Chính Nghiêm xem ở trong mắt, ông ta cũng cảm thấy bộ chính sách này phi thường thích hợp áp dụng ở Đại Lý, bởi vì sự phản loạn ở Đại Lý chính là đến từ các thế lực của bọn rắn độc địa phương, quốc hữu hóa thổ địa sẽ khiến cho các thế lực này suy yếu rất nhiều, việc này cũng giống như thống nhất quản lý, bằng không, cho dù ngươi đặt ra chính sách thì người phía dưới cũng không ai nghe lời ngươi, vậy thì có tác dụng gì chứ.
Sau khi an bài thỏa đáng mọi thứ, quân đội là nơi bị khai đao đầu tiên, các khu vực Nam Ngô, Đại Lý, bao gồm cả Ấp Châu, Khâm Châu cùng Lĩnh Nam đều bắt đầu một đợt giải trừ quân bị quy mô lớn, hơn mười, hai mươi vạn binh lính sẽ phải về nhà làm nông, toàn lực thúc đẩy sản xuất nông nghiệp, nếu như nông nghiệp không phát triển thì cũng chẳng có con đường nào cho buôn bán cả.
Cùng một thời gian, Chiết Mỹ Nguyệt, Chiết Nhan Chất suất lĩnh Tây Quân cùng một phần quân trong quận Đại Lý, dùng thế tiến quân như trẻ tre quét dọn sạch không còn một mảnh các thế lực phản loạn, bởi vì quân đội của Đại Lý đều chạy hết đến Nam Ngô, cho nên trong nước vô cùng hư không, hơn nữa có ba mươi bảy thế lực quy hàng, cho nên giảm bớt đi một bộ phận lực cản lớn, các thế lực phản loạn lại chỉ vừa mới thành lập, đâu có thực lực để chống lại với Tây Quân, căn bản không có sức để hoàn thủ, đương nhiên, Chiết Gia Quân cũng không đại khai sát giới, có thể chiêu hàng thì cố gắng chiêu hàng, không chịu đầu hàng thì đánh cho đến khi ngươi đầu hàng mới thôi.
Trong lúc trước khi Đoàn Chính Nghiêm trở về, quân Tống gần như cũng đã khống chế được Đại Lý.
Mặt khác, Lý Kỳ bắt đầu ra tay nhằm vào vùng phía nam của Nam Ngô, hắn nhất định phải thừa dịp đại quân còn ở đây trước tiên bình định hết các thế lực còn sót lại của Nam Ngô mới được, vì thế, hắn ra lệnh cho Ngô Lân lĩnh tám vạn đại quân, từ phủ Thanh Long xuôi về phía nam, tuyên bố với bên ngoài là mười lăm vạn đại quân.
Kỳ thật chẳng qua là đi lướt qua mà thôi, Lý Kỳ dự tính đại quân của hắn còn chưa tới, thì những thế lực còn sót lại ở Nam Ngô sẽ toàn bộ đầu hàng thôi, bởi vì hắn cũng đã liên hệ với nước Chiêm Thành rồi, cũng đã đạt thành một ý kiến thống nhất, đó là nước Chiêm Thành tiến cống xung thần với Đại Tống, cùng xuất binh để khinh sợ đến quân đội của Nam Ngô ở nam bộ, để báo đáp lại, Lý Kỳ đáp ứng trả lại Địa Lý cho nước Chiêm Thành.
Lúc trước khi vương triều Lý thị khuếch trương về phía nam, đã chiếm lĩnh một số nơi như Địa Lý, Ma Lệnh, Bố Chính của nước Chiêm Thành. Nước Chiêm Thành nằm mơ cũng muốn thu phục ba vùng này, tuy rằng hiện tại chỉ lấy về được Địa Lý, nhưng cũng tốt hơn là không có, hơn nữa nước Chiêm Thành hận chết Nam Ngô, nhưng lại phi thường hữu hảo đối với Đại Tống đấy.
Hai bên đồng thời thả ra tin tức muốn giáp công quân đội Nam Ngô ở nam bộ ở cả hai mặt.
Sự thật là Lý Kỳ đã cảnh cáo nước Chiêm Thành rồi, không được phép khai chiến khi chưa có mệnh lệnh của hắn, bằng không thì nước Chiêm Thành đã động thủ từ sớm rồi, bởi vì các thế lực còn sót lại không còn được phủ Thanh Long làm hậu thuẫn cho nên căn bản không chịu nổi một kích.
Kết quả cũng chứng minh những gì Lý Kỳ dự đoán không có sai, Ngô Lân mới dẫn đại quân đi đến nửa đường, tướng lính quân đội ở nam bộ đã xin chủ động quy hàng Đại Tống rồi, mặc dù bọn họ là bộ hạ của Lý Toàn Thánh, nhưng đầu năm nay không có gì quý báu hơn tính mạng mình cả, bọn họ hoàn toàn không nhìn thấy được hy vọng thắng lợi, cho nên ngoại trừ đầu hàng thì bọn họ cũng không có con đường nào khác để lựa chọn nữa.
Kỳ thật, lúc bắt đầu bọn họ còn có ý định quy phục với nước Chiêm Thành, thậm chí còn đáp ứng trả lại các nươi Địa Lý, Ma Lệnh cùng Bố Chính trả lại cho nước Chiêm Thành, chỉ cần các ngươi bảo hộ chúng ta, thì những địa phương này đều là của các ngươi rồi.
Trong nước Chiêm Thành cũng có một bộ phận động tâm, nhưng ngươi lấy được thì cũng phải giữ được nha, phía trước Lý Kỳ sai người đưa tin cho bọn họ, nếu ai dám thu nhận hay giúp đỡ đám phản quân này thì chính là muốn trở thành địch nhân của Đại Tống đấy.
Phía sau tham niệm ẩn núp sát khí a!
Nước Chiêm Thành thấy Đại Tống dùng chưa đến một năm đã bình định được Nam Ngô, bọn họ tự hỏi không phải đối thủ của Nam Ngô, thì sao dám đối nghịch với Đại Tống chứ, nếu chẳng may Đại Tống mượn cơ hội làm khó dễ thì hỏng bét, cho nên họ dứt khoát cự tuyệt thỉnh cầu của quân đội nam bộ, vẫn là lựa chọn đầu nhập vào Đại Tống, hợp tác cùng nhau đối phó những thế lực còn sót lại này.
Mà quân đội ở nam bộ Nam Ngô bị Lý Kỳ bức cho lên trời xuống đất đều không có đường thoát, chỉ còn cách quy hàng Đại Tống thôi.
Cho đến ngày nay, đất nước Nam Ngô hoàn toàn bị diệt, hoàn toàn bị nhét vào trong bản đồ của Đại Tống.