Bắc Tống Phong Lưu

Chương 1678-3: Đều là người thông minh nha! (3)



Hồ Nghĩa nói: - Nhưng như vậy, chúng ta không thể dùng Lại bộ để kiềm chế bọn họ.

Tần Cối cười ha ha nói: - Quyền lực của Thương vụ Cục nói lớn không lớn, nói nhỏ không nhỏ, mấu chốt là cần sự phối hợp của nha môn khác, một bàn tay vỗ không lên tiếng, chỉ cần các nha môn còn lại là người của chúng ta, Thương vụ Cục này coi như vẫn phải bị chúng ta kiềm chế. Kỳ thật ta đã sớm liệu được, gần đây chúng ta hành động liên tiếp, bọn họ không thể nào một chút phát hiện cũng không có, nếu bọn họ không có động tĩnh gì, đó mới là đáng sợ, để bọn họ đi đi.

Nếu ta đoán không sai, sắp tới ngươi sẽ nhận được hai bản danh sách, một bản là đến từ Lập Pháp Viện, một bản là đến từ Tư Pháp Viện, nếu như không có vấn đề lớn, thì ngươi cứ đáp ứng toàn bộ, cũng không cần tới tìm ta. Nhị viện hiện giờ rất được hoàng thượng coi trọng, hơn nữa bọn họ là thuộc loại trung lập, chúng ta vẫn nên cố gắng đừng đắc tội với bọn họ, tránh cho lại giống như lần trước, bọn họ hợp lại tấn công. May mà hoàng thượng có quyết định của chính mình, bằng không chúng ta sẽ thất bại thảm hại.

Tư Mã Tích cau mày nói:

- Vậy cứ để mặc bọn họ can thiệp Lại bộ?

- Đây chỉ là một loại trao đổi, ngươi cho bọn họ một chút ưu đãi, bọn họ mới không can dự chính vụ của Lại bộ, bằng không thì, nói không chừng cách vài ba hôm lại có một bản tấu chương buộc tội Lại bộ.

Tần Cối khẽ cười, nói: - Bọn họ chỉ quản luật pháp, chỉ cần chúng ta không phạm pháp, thì bọn họ làm gì được chúng ta. Ồ, nói đến không phạm pháp này, ta cũng có chuyện đã sớm đã muốn nói với các ngươi, hiện giờ thuế công thương chiếm chín phần thu nhập của quốc khố, tương lai sợ rằng còn có thể gia tăng, địa vị của thương nhân sẽ đề cao rất nhiều, Thương vụ Cục đã mở tiền lệ, cho phép phá cách đề bạt thương nhân làm quan, theo ta thấy hiện tượng này nhất định sẽ vẫn kéo dài nữa, thương nhân sẽ thông qua đủ mọi cách tiến vào con đường làm quan, nhưng mà thương nhân sẽ không thể nào vượt qua sĩ tử, nhiều nhất cũng chính là làm ở địa phương, sẽ không xuất hiện thêm một Xu Mật Sứ nữa.

Mà chúng ta là phải củng cố quyền lực tại địa phương, thương nhân này làm quan tốt thôi, ít nhất bọn họ sẽ không tham. Các ngươi đừng thấy thương nhân ham lợi, nhưng mà bọn họ càng sợ chết hơn. Bọn họ có tiền, buôn bán có thể kiếm được không ít tiền tài cho bọn họ, thậm chí chút bổng lộc này cũng sẽ không để ý, cho nên bọn họ sẽ không tham ô, đương kim hoàng thượng lại ghét nhất hiện tượng tham ô. Nhưng hoàng thượng không phản đối người làm quan đi buôn bán.

Không chỉ có như thế, bây giờ thương nhân đều có tiền, nhưng địa vị còn hơi kém, nếu như bọn họ làm quan, nhất định sẽ dốc toàn lực ứng phó, tranh thủ lấy một danh thanh tốt, tranh thủ lấy địa vị cao hơn, người như thế chúng ta cứ yên tâm dùng. Ngược lại là những con cháu hàn môn đọc hết sách thánh hiền, một khi đem miếng thịt đặt trước mặt bọn họ, không chừng sẽ động lòng.

Hồ Nghĩa nói: - Vậy không biết ý của Thiếu tể là?

Tần Cối cười ha hả nói: - Nghĩ biện pháp lôi kéo một vài phú thương, để bọn họ tham dự vào giữa biến pháp, tại sao Xu Mật Sứ có địa vị cao như vậy trong lòng dân chúng, một phần nguyên nhân rất lớn cũng là bởi vì hắn có được sự ủng hộ của rất nhiều phú thương, cho nên cải cách của hắn thành công chưa từng có, trái lại cải cách của Vương An Thạch, ra sức đối nghịch với những phú thương địa chủ kia, một lòng chỉ muốn lấp đầy quốc khố, không khác gì mổ gà lấy trứng, thất bại cũng là hợp tình lý.

Gần đây ta vẫn đang nghĩ, vì sao mười người làm quan thì tám, chín người đều là tham quan, lúc trước khi ta xuôi nam thanh lọc quan trường, không có mấy người là thân trong sạch, có vài quan viên ham lợi nhỏ, ta cũng chẳng muốn đi xử lý, nhiều lắm, giết cũng không giết hết, tại sao lại xuất hiện loại hiện tượng này, đây đều là lòng tham dẫn đến, mà lòng tham lại là vì sao mà nổi lên, rất đơn giản, bởi vì không có, cho nên muốn có, nếu mỗi một quan viên đều có gia tài vạn quan giống như Xu Mật Sứ, ai còn đâm vào sự mạo hiểm này.

Cho nên muốn quản được tay của mình, thì trước tiên nhất định phải phải có, tiền, thông qua buôn bán để kiếm là được, chỉ riêng tiền Xu Mật Sứ kiếm được từ thủy tinh, cho dù là chưởng quản tài chính thiên hạ Tam Ti Sứ tham ô cũng phải tham ô mười mấy năm, thậm chí vài mấy mươi năm. Ta không có bản lĩnh này, nếu như có, ta sớm đã bắt đầu buôn bán rồi. Nhưng mà gần đây ta vẫn luôn học tập, cũng để nội tử làm vài buôn bán nhỏ chơi cho vui, các ngươi có hứng thú, cũng có thể tham dự vào. Người làm quan buôn bán này, có ưu thế trời sinh, bởi vì chính sách là do chúng ta định ra, chúng ta có thể dự phán trước sự việc, thậm chí có thể định ra chính sách cho buôn bán, chỉ cần lợi nước lợi dân, hoàng thượng nhất định sẽ đáp ứng, hơn nữa còn không phạm pháp, một công đôi việc.

Ngươi xem Túy Tiên Cư của Xu Mật Sứ sau khi quân Kim rút lui, nợ nần chồng chất, nhưng tiền này đi rồi lại về, không biết hắn đã kiếm bao nhiêu tiền, đây không phải hắn có năng lực lớn bao nhiêu, mà là đây là hắn thiết kế. Ta đã nói nhiều như vậy, chỉ là muốn nói cho các ngươi biết, sau khi Lập Pháp Viện và Tư Pháp Viện mở ra, tuyệt đối đừng có ôm tâm lý cầu may, một khi phát hiện, thì chẳng ai bảo vệ được ngươi. Chúng ta có thể bại bởi Xu Mật Sứ, thì ít nhất còn có thể phản công, một khi bại bởi luật pháp, vậy thì hoàn toàn xong rồi. Muốn kiếm tiền, làm buôn bán đi, bằng địa vị của chúng ta, rất nhiều phú thương sẽ đồng ý giúp chúng ta, chúng ta còn có thể mượn việc này lôi kéo không ít phú thương, có tiền có người, vậy chúng ta mới có thể đứng ở thế bất bại, sĩ nông công thương này, thiếu một cũng không được.

Tư Mã, Hồ hai người đứng dậy chắp tay nói: - Đa tạ Thiếu tể chỉ điểm, hạ quan thụ dụng vô cùng.

Tần Cối cười lớn nói:

- Không cần phải cảm tạ ta, ta cũng học giống Xu Mật Sứ đấy.

Tư Mã Tích nói: - Nhưng vẫn là Thiếu tể ngài suy nghĩ càng thêm chu đáo.

- Nếu không như thế, ta đã sớm bỏ của chạy lấy người rồi.

Tần Cối thở dài, trên mặt ưu sầu nói: - Các ngươi đừng thấy Xu Mật Sứ cả ngày đều cợt nhả, thật chất hắn cũng ác lắm đấy. Lúc trước Vương Phủ quyền khuynh triều dã, còn hắn chỉ là một đầu bếp, về sau các ngươi cũng thấy, còn cả Bạch Thì Trung, cha vợ hắn, không làm theo bị hắn lừa thiếu chút nữa đã tức chết, đến người thân nhất này, còn bị bọn họ bưng bít chẳng hay biết gì, nói gì chúng ta đây?

Hơn nữa hắn mà quyết làm việc thì chính là một kẻ điên. Lúc trước khi ta ở dưới tay hắn, tóc gáy cứ phải dựng đứng lên, thường xuyên lo lắng cả đêm ngủ không yên. Nhưng mà nhắc tới cũng kỳ quái, lần nào hắn cũng có thể thắng vì đánh bất ngờ. Ta có thể rất chắc chắn nói với các ngươi, với những việc hắn làm đó, đổi lại là người khác làm, thì không biết là rơi bao nhiêu cái đầu. Điều này đến nay ta đây cũng chưa thể hiểu, có lẽ thật sự là tên tuổi của hắn tốt. Lý Kỳ, Lý Kỳ, khiến người ta khó lòng phòng bị nha.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.