Bắc Tống Phong Lưu

Chương 1777-2: Thánh chỉ vạn năng (2)



Triệu Giai lại nói: - Nhưng ngươi phải hiểu được hàm nghĩa của thánh chỉ, nó đại biểu chính là Hoàng thượng, là tôn nghiêm của hoàng thất, lại có thể nào như trò đùa thế, lúc trước phụ hoàng ban thưởng thánh chỉ cho ngươi, cũng đã chọc không ít chê bai, nếu trẫm cũng như thế, đều để người khác mượn cớ, trẫm cũng có khó xử của trẫm.

Lý Kỳ không phục nói: - Những sĩ đại phu kia cũng không phải dễ chọc đâu, vi thần có từng do dự quá nửa phần không, nhớ rõ Hoàng thượng lúc ấy chỉ nói một câu, ủy khuất ngươi rồi.

- Ngươi ---

Triệu Giai đau đầu không dứt, suy nghĩ nửa ngày, nói: - Ngươi thật sự cố ý như thế sao? Đây kỳ thật chẳng qua cũng chỉ là một cái danh phận mà thôi.

Lý Kỳ nói: - Vi thần chỉ cầu một cái công bình mà thôi, không có khả năng Thất Nương các nàng có, Thập nương các nàng lại không có, mặc dù các nàng không có ý kiến, nhưng người nhà của các nàng cũng sẽ khó chịu nha. Hơn nữa Hoàng thượng ngươi cũng biết, Lập Pháp Viện đã nhằm vào điểm này đang nghiên cứu thảo luận rồi, một khi lập pháp, đây chính là ván đã đóng thuyền rồi. Ồ ồ, còn có Yến Phúc, nàng cũng là dòng họ hoàng thất nha, hậu nhân của thái tổ, đường muội của hoàng thượng, Hoàng thượng cũng không có khả năng không cho nàng một danh phận chứ.

Vừa nói đến Yến Phúc, Triệu Giai có chút do dự, bất kể như thế nào, Triệu gia không có khả năng để cho Tông Cơ gả tới nhà người khác làm thiếp, cho dù là trên danh nghĩa cũng không được a. Đây nếu đổi lại là người khác, khẳng định sẽ bắt người nọ bỏ vợ, sau đó lại cưới Yến Phúc, nhưng Triệu Giai biết rằng, cái này là không thể thực hiện được đối với Lý Kỳ, lại giãy dụa nửa ngày, thầm nghĩ. Bất kể như thế nào, một đạo thánh chỉ của Yến Phúc kia là không thể thiếu được, một đạo và hai đạo không có gì khác nhau, sao không trả cho hắn ân tình này, mới nói: - Được rồi, được rồi, trẫm đáp ứng ngươi là được, ngươi muốn mấy đạo thánh chỉ?

- Bốn đạo.

Lý Kỳ lập tức dựng thẳng lên bốn ngón tay.

Triệu Giai buồn bực nói:

- Bốn đạo? Thập nương một đạo, Yến Phúc một đạo, đây mới có hai đạo nha.

Lý Kỳ ha hả nói: - Còn có Tam nương của Vương gia.

- Tam nương của Vương gia?

Triệu Giai nói: - Ngươi nói Tần phu nhân?

- Ách... Hoàng thượng, bây giờ là Lý phu nhân rồi. Lý Kỳ vui tươi hớn hở nói.

Triệu Giai hiếu kỳ nói:

- Ngươi và nàng cũng cấu kết lại rồi.

- Cấu kết?

- Trẫm cũng bị ngươi chọc đến hồ đồ rồi, cuối cùng là xảy ra chuyện gì?

- Hoàng thượng là muốn lắng nghe đầy đủ, hay là ngắn gọn?

- Đương nhiên là ngắn gọn rồi, trẫm cũng không có thời gia ở đây nghe ngươi nói lung tung.

- Lâu ngày sinh tình.

-....!

Như vậy thật đúng là đủ ngắn gọn mà. Triệu Giai toát một đầu mồ hôi lạnh, nói: - Thôi, thôi, trẫm đáp ứng ngươi là được chứ gì. Nói đến tận đây, y đột nhiên dừng một chút, nói: - Tuy nhiên Vương Tam nương từng gả vào Tần gia, trẫm cũng không biết ngươi nói có đúng tình hình thực tế không, nếu đây chỉ là ngươi một bên tình nguyện, vậy trẫm phát ra đạo thánh chỉ này, chẳng phải là làm hỏng trinh tiết của Vương Tam nương sao.

Lý Kỳ nói: - Việc này Hoàng thượng đại khái có thể đi hỏi một chút, hơn nữa Vương thúc thúc và Vương di cũng sớm đã đáp ứng rồi.

Triệu Giai trừng mắt, nói: - Ngươi cho rằng trẫm có rỗi rãi như vậy còn chạy tới quản chuyện nhà của ngươi sao? Ngươi coi trẫm làm cái gì đây hả?

- Không có!

Lý Kỳ mờ mịt nói: - Vậy làm sao bây giờ?

Triệu Giai suy nghĩ một lát, nói: - Thế này rất đơn giản, trẫm sẽ viết rõ ở trên thánh chỉ, chỉ có Vương Tam nương tự nguyện viết lên tên của mình ở trên thánh chỉ, thì một đạo thánh chỉ này mới có hiệu quả.

- Ý kiến hay.

Lý Kỳ lập tức nói.

Triệu Giai lại nói: - Còn có một đạo lại là cho ai nữa hả? Đồng thời trong lòng cũng rất buồn bực, ở trong ấn tượng của y, nữ nhân có liên quan với Lý Kỳ cũng chỉ có vài người như vậy.

Lý Kỳ thật thà chất phác nói: - Hồi bẩm Hoàng thượng, đạo thánh chỉ cuối cùng này không phải cho ai, mà là để dự bị.

- Dự bị?

Triệu Giai thiếu chút nữa là cầm chén trà trên bàn ném xuống chỗ Lý Kỳ rồi, rít gào nói: - Ngươi thằng nhãi này coi thánh chỉ của trẫm là cái gì, còn có thể dự bị, thật sự là không biết trời cao đất rộng, dứt khoát thánh chỉ này để ngươi tới viết cho rồi.

- Vi thần không dám.

Lý Kỳ buồn bực nói: - Nhưng Hoàng thượng ngươi cũng biết, vi thần thật sự là quá xuất sắc mà, điểm này ngay cả vi thần cũng không thể không thừa nhận, cho dù mọi chuyện vi thần đã làm vô cùng khiêm tốn, nhưng vàng sao có thể che dấu hào quang của chính mình chứ, hơn nữa vi thần mặc kệ làm chuyện gì, đều là phòng ngừa chu đáo, làm xong toàn bộ chuẩn bị, Hoàng thượng không phải cũng thường xuyên khen ưu điểm này của vi thần sao, trời biết có thể có nữ nhân nào, cầm đao đặt trên cổ vi thần, bức vi thần cưới nàng hay không, dù sao thế sự khó liệu nha, có câu là, lo trước khỏi họa! Vi thần cũng không muốn luôn vì loại sự tình này mà làm phiền đến Hoàng thượng, cũng không muốn ngày sau náo mâu thuẫn với Lập Pháp Viện, nếu có một đạo thánh chỉ dự bị kia, thì hết thảy vấn đề đều không tồn tại.

Triệu Giai chỉ vào Lý Kỳ, nói không ra lời, cách nửa ngày, đột nhiên nói: - Đừng nói những điều vô nghĩa nữa, sắt tây ba bảy, thủy tinh hai tám.

Đây là trên cơ sở vốn có lại bóc lột thêm một phần a!

Đây là muốn uống máu của Lý sư phó nha, Lý Kỳ phản ứng cũng không chậm, vội la lên: - Hoàng thượng, ngươi đây là nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của nha.

Triệu Giai vừa nghe, nổi giận, vỗ bàn một cái đứng lên nói:

- Trẫm còn nói ngươi vô lý thủ nháo, ngươi có biết bốn đạo thánh chỉ này khi phát ra ngoài, lưng trẫm phải đeo bao nhiêu cười nhạo không, hoặc là ngươi đồng ý, hoặc là trẫm liền cấp hai đạo thánh chỉ cho Yến Phúc và Thập nương, coi như là báo ân, còn lại đều không bàn nữa.

Người này thật sự là tham lam nha! Thôi vậy, vì các nàng, nghìn vàng cũng tính là gì chứ. Lý Kỳ cắn răng nói: - Thế cứ thống khoái quyết định như vậy đi.

Này còn có thể thống khoái sao?

Triệu Giai đều sắp tức ngất rồi, hừ nói: - Thế cái thánh chỉ dự bị kia thì viết như thế nào?

Lý Kỳ đơn thuần nói: - Cái này có thể tham khảo đạo của Tam nương kia nha, chẳng qua Hoàng thượng không cần viết rõ là ai, để lại một chỗ trống là được rồi, ai điền tên mình lên liền thuộc về người đấy, đơn giản thuận tiện còn thực dụng.

Triệu Giai cười lạnh nói: - Xem ra ngươi đều có chuẩn bị nha.

- Phòng ngừa chu đáo, phòng ngừa chu đáo.

....

Sau một nén nhang, Triệu Giai tức giận viết xuống bốn đạo thánh chỉ, chữ viết Kim thể phóng khoáng mảnh mai cứng rắn được y viết thành cuồng thảo linh hoạt, sắc bén, có thể thấy được là y đang phẫn nộ đến cỡ nào.

Nhưng Lý Kỳ mặc kệ nhiều như vậy, dù sao hắn lại không biết thưởng thức, có ngọc tỷ ấn xuống là được rồi, ôm lấy bốn đạo thánh chỉ vội vội vàng vàng rời đi.

Triệu Giai nhìn bóng lưng khoái trá của Lý Kỳ, trong lòng miễn bàn có bao nhiêu buồn bực, đây có thể nói là một sự kiện hồ đồ nhất đã làm từ khi y vào chỗ tới nay, nhưng một lát sau, y đột nhiên nhướn mày, nói: - Không đúng, đạo thánh chỉ dự bị kia sớm đã có thí sinh, lý nào là thế, trẫm lại bị thằng nhãi này lừa rồi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.