Bắc Tống Phong Lưu

Chương 1832: Pháo Không lương tâm



Đương nhiên, diêm chỉ là một món ăn khai vị mà thôi, nếu bọn họ chỉ lôi diêm ra để chiêu đãi Triệu Giai, thì đây tuyệt đối là sỉ nhục Quân Khí Giám, dù sao Triệu Giai cũng không thường đến đây.

Triệu Giai chủ động hỏi: - Đúng rồi, pháo Chấn hưng kia có tăng tiến gì không?

Ngu Doãn Văn chi tiết nói: - Hồi hoàng thượng, hiện giờ pháo Chấn hưng vẫn sẽ có hiện tượng vỡ nòng, vi thần và Ô Nhị thúc, Ô Đại thúc đã trải qua rất nhiều ngày nghiên cứu, vẫn còn chưa thể ngăn chặn được hiện tượng này, sau đó chúng ta phát hiện đây dường như là điều không thể tránh khỏi, trừ phi lại phát minh ra một loại pháo kiểu mới, nhưng hiện giờ hiện tượng vỡ nòng đã được hạ xuống mức thấp nhất rồi, so với trước kia mà nói có thể nói là tương đối ổn định, cũng sớm mà bắt đầu sản xuất hàng loạt rồi.

Hỏa khí này ra sao ngươi đều phải ăn ngay nói thật, nếu ngươi ở nơi này lừa Hoàng thượng, vậy tương lai ngươi cũng phải lừa binh lính, một khi mang tới chiến trường, vô cùng có khả năng bởi vì một lời nói dối này của ngươi, làm cho Thống soái lạc quan quá mức đối với cục diện chiến đấu, tiếp theo sẽ trực tiếp diệt cả đội quân.

Triệu Giai nghĩ đến uy lực của pháo Chấn hưng cùng với cái loại cấu tạo độc hữu này, đã là vô cùng hưng phấn rồi, chút chút chỗ hỏng này, thì vẫn có thể dễ dàng chấp nhận, gật đầu nói: - Các ngươi làm vô cùng tốt, trẫm đã vô cùng hài lòng rồi.

Ngu Doãn Văn nói:

- Nhưng Hoàng thượng, vi thần nghĩ rằng pháo Chấn hưng vẫn quá nặng, chỉ có thể đưa vào tiến công công đồn, nếu đánh giáp lá cà và đánh phục kích mà nói, thì rất ít cơ hội có thể dùng đến, hơn nữa quá mức cồng kềnh, lúc chuyển dời cũng rất khó khăn.

Triệu Giai nói: - Điểm này trẫm cũng biết, nhưng có thắng hay không, pháo Chấn hưng cũng sẽ phát huy tác dụng cực lớn khi đánh hạ công đồn, tuy nhiên trẫm muốn các ngươi có thể chế tạo ra một loại pháo Chấn hưng cỡ nhỏ.

Ngu Doãn Văn thở dài, nói: - Vi thần từng nghĩ tới việc thu nhỏ lại thân pháo, giảm bớt sức nặng, để dễ dàng trong việc di chuyển, nhưng nhiều lần rồi mà vẫn không thể thành công, thứ nhất, chính là hỏa dược quá ít, không thể tạo thành đại quy mô sát thương. Thứ hai, chính là vô cùng không ổn định, thường xuyên phát sinh hiện tượng vỡ nòng.

Triệu Giai cũng chỉ là thuận miệng nói như vậy thôi, y đương nhiên biết đây không phải một chuyện dễ dàng, cho nên nhìn thấy bộ dáng Ngu Doãn Văn ủ rũ, lập tức an ủi nói: - Ngươi cũng đừng nổi giận, ngươi còn nhỏ tuổi mà có thể làm được như thế, đã là vô cùng không dễ dàng rồi, trẫm tin tưởng đợi một thời gian nữa, ngươi nhất định có thể làm ra pháo Chấn hưng hoàn mỹ.

Lý Kỳ đột nhiên cười nói: - Thất bại chính là mẹ thành công. Ta muốn nhìn xem mẹ của thành công này rốt cuộc là cái dang gi.

Ngu Doãn Văn sửng sốt, lập tức kịp phản ứng, vội hỏi:

- Hoàng thượng, sư phụ, xin chờ một chút.

Nói xong, y lập tức mang theo hai người đi đến kho quân khí.

Triệu Giai vẹo trừng mắt nhìn Lý Kỳ, nói: - Một câu dễ nghe một chút mà ngươi cũng không biết nói sao, cái gì gọi là thất bại là mẹ của thành công.

Lý Kỳ ngượng ngùng nói: - Thật có lỗi, vi thần ít đọc sách, xin hoàng thượng thứ tội.

Triệu Giai dám thề, những lời này y tuyệt đối nghe không dưới vạn lần rồi, cũng lười nói nữa.

Một lát sau, chỉ thấy hai người đàn ông mang đến một chiếc nòng pháo lớn chừng một thước đi tới. Trừ đó ra, phía dưới nòng pháo còn có một cái khung đan chéo.

- Pháo cối?

Lý Kỳ vừa nhìn đến đã kinh hô một tiếng.

Triệu Giai kinh ngạc nói: - Cái gì pháo cối?

Lý Kỳ ngẩn ra, vội hỏi: - Không có gì, không có gì. Ánh mắt lại đánh giá cẩn thận một lát. Xem hình thức như vậy cực kỳ tương tự pháo cối của đời sau, dù sao thân pháo cối cũng khá đơn giản.

Ngu Doãn Văn nhìn pháo này, càng hao tổn tinh thần.

Triệu Giai hiếu kỳ nói: - Họng pháo loại pháo này của ngươi như thế nào lại hướng lên trên như vậy?

Ngu Doãn Văn nói: - Thưa hoàng thượng. Đó là bởi vì sư phụ từng cùng ta làm nhiều loại thí nghiệm, phát hiện chúng ta ném ra bất kỳ vật gì thì cũng đều rơi xuống đất theo đường cong, vì vậy chúng ta liền giả thiết rằng đất có lực hấp dẫn, hơn nữa cung tiễn thủ bắn tên cũng không phải bắn thẳng, còn có Bạo vũ lê hoa tiễn cũng lựa chọn dùng bao da dê làm công cụ điều chỉnh góc độ, cho nên vi thần liền suy rằng góc độ bắn thật ra cũng vô cùng quan trọng, pháo Chấn hưng tuy rằng miệng thì hướng lên trên, nhưng lại không thể điều chỉnh, như vậy thì không thể nhắm cho tốt được, vì vậy khi vi thần nghĩ đến loại pháo nhỏ, đầu tiên cũng sẽ suy xét đến góc độ bắn này.

Triệu Giai nghe vậy cũng chưa hiểu rõ hết, nhưng y cũng không hỏi kỹ, dù sao y cũng biết bắn tên, cũng biết tầm quan trọng của góc độ, nói: - Vậy ngươi có tìm ra được nguyên nhân thất bại là ở nơi nào không?

Ngu Doãn Văn lắc đầu nói: - Vi thần cũng không hiểu, loại sự cố này pháo nhỏ phát sinh rất thường xuyên. Nói xong y lại nói với Lý Kỳ: - Sư phụ, ngươi biết không?

Lý Kỳ lắc đầu nói:

- Ta cũng không rõ ràng. Hiểu biết của hắn đối với vũ khí cũng rất ít.

Triệu Giai nhìn chiếc pháo nhỏ này, có chút tiếc nuối, nếu loại pháo nhỏ này có thể thông dụng, vậy chính là rất hoàn mỹ, chỉ cần khiêng là có thể đánh, mấu chốt là vừa đánh còn có thể vừa chạy.

Ngu Doãn Văn nhìn thấy vẻ mặt thất vọng của Triệu Giai, đột nhiên nhớ tới cái gì, lại liếc mắt nhìn Ô Hữu Hoa, thấy y đang vò đầu, có vẻ rất cấp bách rồi, mở trừng hai mắt, vội nói: - Hoàng thượng, tuy rằng trước mắt còn chưa tạo ra được loại pháo nhỏ này, nhưng Ô Nhị thúc lại phát minh một loại pháo lớn có uy lực càng thêm mạnh, hơn nữa cấu tạo cực kỳ đơn giản, vận dụng cũng vô cùng thuận tiện, có thể ứng phó với các loại tình huống đột phát.

Ngươi cuối cùng nhớ tới ta rồi sao. Ô Hữu Hoa chính là các loại nước mắt tuôn rơi a!

Triệu Giai nghe vậy mừng rỡ không ngừng, nói: - Thật sao? Mau chút lấy ra đây.

Ô Hữu Hoa giơ tay ra hiệu nói: - Hoàng thượng mời cùng tiểu nhân tới đây.

Đoàn người đi theo Ô Hữu Hoa vào sân thực nghiệm hỏa khí ở đằng sau, buồn cười chính là, bọn họ mỗi lần đến đây, mảnh sân bãi này đều được mở rộng lớn không ít, nhưng đây là chuyện tốt, chứng minh uy lực hỏa khí, tầm bắn càng ngày càng xa rồi.

Lần này, bọn họ đi thẳng tới tận cùng bên trong, một mực nhìn lại, cảm giác giống như mình đang đi trên một mảnh đất trồng rau, khắp nơi đều là gồ ghề.

Giờ nhìn kỹ lại, Triệu Giai đột nhiên phát hiện có không ít nòng pháo chôn ở trong hầm đất, chỉ lộ ra một họng pháo, họng pháo này có thể dọa chết người đó nha.

Trong lòng Triệu Giai cả kinh, nói: - Đây cũng là pháo sao?

Ngu Doãn Văn nói: - Ô Nhị thúc, vẫn là để thúc nói đi.

Y mới vừa rồi thiếu chút nữa quên phát minh mới của Ô Hữu Hoa, trong lòng vẫn còn băn khoăn, làm sao còn không biết xấu hổ mà làm mất việc này chứ, kỳ thật y cũng không muốn luôn do y nói, chỉ có điều huynh đệ họ Ô chưa từng đọc sách, không quá biết nói chuyện với Hoàng thượng, vì vậy vẫn là do y đảm đương người trung gian.

Ô Hữu Hoa ha hả nói: - Khởi bẩm Hoàng thượng, đây thật ra là ta càn quấy làm ra thôi, lúc trước ta thấy Doan Văn nghiên cứu loại pháo nhỏ kia, nói nòng pháo quá nhỏ, chỉ chứa được một lượng hỏa dược hữu hạn, uy lực không đủ, lúc ấy ta đã nghĩ sao không làm cái lớn hơn, vì thế ta tìm một thùng sắt lớn đến, bên trong thả nhiều thêm một ít thuốc phát xạ. Sau đó đem bao hỏa dược ---

Triệu Giai hiếu kỳ nói: - Bao hỏa dược?

Ô Hữu Hoa nói: - Ồ, bao hỏa dược này cũng là tiểu nhân nghĩ ra được, nguyên bản bao hỏa dược chỉ là dùng bao vải để bọc lấy hỏa dược, dùng để phóng ra, nhưng trong lòng tiểu nhân rất tò mò, nhiều hỏa dược như vậy bùng nổ thì sẽ như thế nào, cho nên tiểu nhân liền xách một bao hỏa dược, chôn ở dưới đất, Hoàng thượng ngươi không biết đó thôi, hỏa dược này thật sự là càng nhiều uy lực càng lớn a. Tai tiểu nhân lúc ấy đều thiếu chút nữa thì điếc rồi.

Lý Kỳ nghe vậy trợn mắt nhìn thẳng, ngươi không phải nói vô nghĩa sao, chẳng lẽ hỏa dược càng ít thì uy lực càng lớn, nếu như mà có, vậy ngươi hãy xách tới một chút cho ta a!

Triệu Giai lại nghe vậy lại rất có hứng thú, cười gật đầu nói: - Ngươi nói tiếp.

Ô Hữu Hoa tiếp tục nói: - Cho nên tiểu nhân liền suy nghĩ nếu bao hỏa dược có uy lực lớn như vậy, sao không trực tiếp đem bao hỏa dược ném ra để sát thương kẻ thù, cho nên tiểu nhân liền làm một cái bao hỏa dược hình tròn để vào trong thùng sắt kia, trước khi châm thuốc phát xạ, thì châm bao hỏa dược, nào biết thử một lần liền thành công rồi, hơn nữa uy lực vô cùng lớn, vì thế ta mới bắt đầu nghiên cứu ra bao pháo hỏa dược này.

Ngu Doãn Văn lại bổ sung: - Hoàng thượng. Pháo Chấn hưng thì không mang đi được, nếu chẳng may thất bại, thế tất chắp tay tặng cho kẻ thù, nhưng loại pháo này của Ô Nhị thúc cấu tạo vô cùng đơn giản, thùng sắt kia chỉ cần là người đàn ông hơi cao lớn một chút, thì một người đều có thể di chuyển được, hơn nữa không có bao hỏa dược này, thì thùng sắt cũng vô dụng. Hơn nữa bao hỏa dược tồn tại vốn chính là vì vận chuyển, vì vậy dùng loại pháo này so với pháo Chấn hưng đơn giản, thực dụng hơn.

Lý Kỳ nghe có chút quen tai, loại pháo này hình như đã từng nghe thấy ở nơi nào đó, đột nhiên, hắn hai mắt trợn mắt, nói: - Pháo Không lương tâm?

- Hử?

Đám người Triệu Giai đều nhìn Lý Kỳ.

Lý Kỳ cười gượng hai tiếng nói: - Hoàng thượng, ngươi không thấy là tên này khá khí phách sao.

Triệu Giai đường đường có tài Trạng Nguyên, vì sao lại có giác ngộ này, không rõ ràng cho lắm nhìn Lý Kỳ.

Nhưng thật ra Ô Hữu Hoa lại hiểu được trái tim của Lý Kỳ, ở một bên lẩm bẩm: - Pháo Không lương tâm, pháo Không lương tâm, ừ, cũng là khá dễ nghe đấy.

Triệu Giai đã nghe rõ ràng, cười nói: - Hữu Hoa, pháo này chính là xuất từ tay ngươi, ngươi đã cảm thấy dễ nghe, vậy liền gọi là pháo Không lương tâm đi, hơn nữa, cái này bản thân chính là dùng để đối phó địch nhân, cũng không cần lương tâm gì cả.

Bé cưng, đùa thế này thì lớn quá rồi, pháo Không lương tâm này ra đời trước hơn tám trăm năm a! Lý Kỳ cảm giác có chút không rõ.

Vốn là trong lịch sử loại pháo này chính là Đảng của ta phát minh ra đấy, lúc ấy Đảng ta nghèo nha, không có pháo, bình thường đều là người khiêng bao thuốc nổ mà xung trận, nhưng như thế này dù sao cũng không quá khoa học, vì thế tinh anh của Đảng ta liền nghĩ đến dùng phương thức pháo cối để bao thuốc nổ đi, pháo Không lương tâm liền đúng thời cơ mà sinh, hơn nữa từng một lần ở chiến dịch Hoài Hải đại phóng tia sáng kỳ dị, phá hủy vô số trọng giáp trang bị của địch nhân.

Nhưng Lý Kỳ như thế nào cũng không ngờ rằng, lại do Ô Hữu Hoa tạo ra.

Vì sao nói Ô Hữu Hoa và Ngu Doãn Văn là tổ hợp hợp tác hoàn mỹ, bởi vì hai người bọn họ, một mạnh về động thủ, một mạnh về lý luận, một có kinh nghiệm phong phú, một có học thức phong phú, hơn nữa phàm là hỏa khí xuất từ tay Ô Hữu Hoa, đều là một vài thứ thiên hướng thực dụng, có mang một chút dáng vẻ quê mùa, còn xuất từ tay Ngu Doãn Văn lại là vô cùng đại khí, chính quy.

Cho nên hai người bọn họ tuyệt đối có thể xưng là tổ hợp tác hoàng kim.

Như thế khiến cho Lý Kỳ rất ngạc nhiên, bởi vì hắn cũng chưa từng nhìn thấy uy lực của pháo Không lương tâm này.

Triệu Giai cười nói: - Nghe các ngươi nói nhiều như vậy, trẫm cũng sự thật rất ngạc nhiên, các ngươi liền phóng ra một lần pháo Không lương tâm này cho trẫm nhìn đi.

- Vâng.

Ô Hữu Hoa tự mình cầm đao, chỉ thấy cầm lên hỏa dược và thuốc gây cháy đi tới, mà đám người Triệu Giai thì không ngừng lui về phía sau, bao hỏa dược lớn như vậy, nhìn rất khủng bố nha.

Đừng nhìn Ô Hữu Hoa có vẻ thô kệch, nhưng tâm tư lại vô cùng tỉ mỉ, mỗi một động tác đều không theo quy tắc thông thường, nhưng y cũng tương đối cẩn thận, hơn nữa vô cùng sợ chết, từ chiều dài kíp nổ dưới đáy cái thùng sắt là có thể nhìn ra được.

Chỉ thấy Ô Hữu Hoa châm kíp nổ xong, lập tức hóa thân thành Mèo Mập, nhảy hai ba phát đã nhảy cách thật xa cái hố.

- Phù ---!

Chợt thấy ngọn lửa từ thùng sắt lao ra, chỉ mỗi ngọn lửa thôi đã hơn một trượng rồi, tia lửa bắn ra, cực kỳ đồ sộ, lại thấy một bao hỏa dược hình tròn vô cùng lớn bay ra ngoài, xẹt thành một đường cong tuyệt vời, hạ xuống ngoài trăm bước.

Ầm một tiếng!

Chỉ cảm thấy giống như là trời sụp đất nứt ra.

Tuy rằng đám người Triệu Giai đã sớm có chuẩn bị, thậm chí còn có vải rách để bít lỗ tai, nhưng tiếng nổ mạnh nhức óc vẫn làm cho thân thể của bọn họ kịch liệt run rẩy.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.